Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu
Chương 403
Tiểu Xà Tinh
24/04/2022
Cơ giáp do Randall điều khiển hoàn toàn bị đóng băng, hệ thống dập nát cũng bị cứng rắn đông lại, hệ thống động lực bị hao tổn nghiêm trọng, Màu Bạc X chỉ có thể rơi xuống. Năm thành viên còn lại của đội Lạp Hỗ nhìn thấy trạng thái khác thường của Màu Bạc X liền bắt đầu cảnh giác với Thâm Hải.
Đội viên của Thâm Hải thấy mình thành công bắt được một cỗ phi thuyền Màu Bạc X liền vô cùng hưng phấn, lập tức mở ra hệ thống trò chuyện nội bộ “Đóng băng sát thần quả thật có hiệu quả! Màu Bạc X đã bị…” Lời còn chưa dứt, phòng điều khiển đã phát ra âm thanh cảnh báo “Cảnh báo! Mức độ tổn hại của phi thuyền 10%! Xin điều khiển cẩn thận!”
Người này nghi hoặc, vội vàng kiểm tra cơ giáp, trong hình chiếu 3D chỗ khung máy móc rõ ràng xuất hiện một lỗ thủng.
Bị đánh lén?! Phản ứng đầu tiên của hắn chính là bảo trì đề phòng, nhưng người xung quanh đều chiến thành một đoàn, làm sao có thời gian quản hắn?! Không phải đánh lén thì còn có thể là cái gì?
Đạn lạc?!
Cái này cũng có khả năng!
Hắn tự cho là tìm được nguyên nhân, không đợi hắn tích tụ năng lượng đối phó với Màu Bạc X đang rơi xuống thì thanh âm máy móc đã lại xuất hiện một lần nữa “Cảnh báo! Mức độ tổn hại của phi thuyền 20%! Xin điều khiển cẩn thận!”
Lúc này không chỉ hắn cảm thấy kỳ quái mà các đội viên khác cũng bớt thời gian dò hỏi “Bên của cậu như thế nào đấy?”
Tên đội viên này gấp đến độ mồ hôi đầy đầu, xung quanh cũng không có đối thủ tấn công hắn nhưng mức độ tổn hại của cơ giáp lại vẫn tăng lên! Điều làm cho hắn khủng bố chính là hắn chỉ biết tổn hại bắt nguồn từ cái lỗ thủng đấy nhưng lại không biết cái gì đã tạo thành lỗ thủng!
Trong hình chiếu 3D, lỗ thủng đó như là một con virus ăn thịt, đang vô hạn mà mở rộng!
Nhân viên điều khiển lòng nóng như lửa đốt, quyết định đầu hàng, ai ngờ khi lực chú ý của hắn đang bị lỗ thủng hấp dẫn thì Randall đã nhảy khỏi Màu Bạc X, điều khiển Hắc Kiêu Hào bay lên không trung, hắm ngay phi thuyền bắn ra một viên pháo hạt. Nhân viên điều khiển không kịp tránh né, pháo hạt xâm nhập bên trong từ lỗ thủng, trực tiếp đập nát cơ giáp! Do đó nhân viên điều khiển, bị đào thải!
Ba bên chiến đấu gần nửa tiếng đồng hồ, rốt cuộc có cỗ cơ giáp đầu tiên bị tổn hại!
Tiếng nổ đinh tai nhức óc giống như chốt mở của một quả bom, tất cả mọi người dốc sức đua tranh. Không bao lâu, đội Lạp Hỗ cũng xuất hiện người bị đào thải đầu tiên, đội Thâm Hải lại một người bị đào thải, đội Lạp Hỗ cũng thêm một người nữa….
Chiến đấu giống như bị rơi vào một vòng luẩn quẩn tuần hoàn, mỗi một vòng đều là từ đội Thâm Hải bắt đầu, đội Lạp Hỗ tiếp theo, đội Gammar kết thúc.
Một giờ tàn sát, đội Thâm Hải tham chiến 8 người còn dư lại 4 người, đội Lạp Hỗ tham chiến 6 người còn dư lại 2 người, đội Gammar tham chiến 7 người còn dư lại 3 người.
Hạ Mạt, Vu Triết cùng Hồ Bân vẫn ở tại chỗ, thấy tình huống trong hình chiếu thì không khỏi lo lắng sốt ruột.
Hạ Mạt gấp muốn chết, nhìn hai chiếc Màu Bạc X lẻ loi trong hình chiếu, đôi mắt đều đỏ “Chúng ta không thể cứ luôn đợi ở chỗ này không làm gì đi?!”
Hồ Bân do dự, “Nhưng mà đội trưởng ra lệnh cho chúng ta……”
“Trên chiến trường đội Lạp Hỗ chỉ còn lại hai người! Nếu cứ tiếp tục như vậy người bị đào thải đầu tiên chính là chúng ta!”
Hồ Bân vẫn u buồn như cũ “Đội trưởng không phải nói kết quả cũng không quan trọng…”
“Kết quả không quan trọng nhưng đó là dưới tình huống chúng ta đã dốc hết toàn lực, nhưng hiện tại bọn họ ở phía trước huyết chiến, chúng ta lại núp ở phía sau, đây có thể gọi là dốc hết toàn lực sao?!”
“Cho nên……”
“Chúng ta cũng tham chiến!” Hạ Mạt bỗng đứng dậy, biểu tình dị thường kiên quyết.
Hồ Bân nhìn về phía Vu Triết.
Thiếu niên 14 tuổi cũng đứng lên, ánh mắt kiên định nhìn chằm chằm chiến trường bên trong hình chiếu “Chúng ta cần phải tham dự, quyết chiến làm sao có thể thiếu chúng ta được?”
Randall cùng Trần Khiết chiến đấu gian nan, thậm chí có thể nói đây là trận đấu gian khổ nhất của bọn họ!
Ba bên thực lực tương đương, nhân số có thể có ảnh hưởng rất lớn đến trận chiến. Thế nhưng lúc này đội Lạp Hỗ chỉ còn lại có 2 người, mà cùng lúc đó Gammar còn 3 người, Thâm Hải còn thừa 4 người!
Nếu không có người tiếp viện, huy chương đồng của giải đấu siêu cơ giáp này không có gì phải bất ngờ!
Đúng lúc này, một chiếc phi thuyền màu xanh biển bay nhanh tới từ phía xa.
Randall cùng Trần Khiết tập trung nhìn vào, tâm càng thêm nặng “Là đội Thâm Hải.”
Sau đó, đội của Thâm Hải tổng cộng có 5 người, đủ để đối kháng Lạp Hỗ cùng Gammar!
Trần Khiết như lâm đại địch, thái dương đầy mồ hôi, hai mắt nhìn chằm chằm phía trước, ánh mắt không di chuyển một chút nào “Điện hạ, nếu thứ tự cuối cùng của chúng ta là hạng ba thì chắc cũng không tồi lắm chứ?”
Randall không nói chuyện, tư tâm của hắn tương đối ưu ái hạng 2, nếu thật sự không lấy được hạng 2 thì cũng có thể miễn cưỡng tiếp thu hạng 3, chỉ là…
Ánh mắt chuyển hướng đội Gammar, hạng 1 của bọn họ sợ là không thể bảo vệ.
Sau khi đội viên của Thâm Hải đến đông đủ, tình thế trên chiến trường nháy mắt phát sinh nghịch chuyển. Đội trưởng kết nối video với Lạp Hỗ cùng Gammar “Gammar, Lạp Hỗ, Thâm Hải của chúng tôi tán thành thực lực của các người, bây giờ Thâm Hải đã chiếm ưu thế tuyệt đối, trừ khi đội ngũ hai người liên minh nếu không thì không có bất cứ phần thắng nào, thế nhưng, tôi tin là các người nhất định khinh thường dùng phương thức này. Cho nên, tôi quyết định cho các người một cơ hội đầu hàng.”
Đội trưởng Gammar Tạ Nhân buồn rầu sờ sờ sau gáy “Mấy năm không gặp, người bạn cũ của tôi vẫn thích tự quyết định như vậy. Anh cho là chỉ có Thâm Hải mới có người tiếp tế.” Hắn tự tin nhướng mày cười “Ngượng ngùng, chúng tôi…cũng có.”
Hắn vừa nói xong đã thấy phía chân trời xuất hiện hai điểm đỏ, điểm đỏ tới vô cùng nhanh, trong vòng mấy hô hấp đã gia nhập chiến cuộc, nhìn kỹ lại, đúng là phi thuyền của Gammar!
Đội trưởng Thâm Hải bị nghẹn đến không thở nổi.
Tình thế trên chiến trường đột nhiên biến thành 5:5:2, dưới sự đối lập của Gammar cùng Thâm Hải, đội Lạp Hỗ càng thêm thế đơn lực mỏng: một chiếc phi thuyền Màu Bạc X, một cỗ Hắc Kiêu Hào, thế nhưng mơ hồ có cảm giác anh hùng kiên cường bi tráng quen thuộc.
Tạ Nhân cảm thấy vô cùng tiếc hận, Lạp Hỗ vẫn luôn để lại ấn tượng rất tốt với hắn, chỉ là trận chiến trước mắt…. Tạ Nhân kết nối video với Randall “Nếu tôi nhớ không nhầm, đội Lạp Hỗ có tổng cộng 9 thành viên, hôm nay chỉ thấy 6 người, còn 3 người….”
Randall bảo trì trầm mặc.
Tạ Nhân thấy hắn không phản ứng liền cho rằng ba thành viên còn lại đã bị thiệt hại khi đối chiến với các đội ngũ khác “Một khi đã như vậy chúng tôi sẽ không khách khí, thủ hạ lưu tình mới là vũ nhục các vị.”
Nói xong, Gammar cùng Thâm Hải đều không hẹn mà cùng tiến về phía Randall, Trần Tuấn Vũ, ý tưởng của bọn họ không khác nhau lắm, chỉ có giải quyết xong người yếu nhất đầu tiên mới có thể an tâm chiến đấu tiếp!
Randall cùng Trần Khiết bị cơ giáp của hai đội ngũ vây quanh, lâm vào khổ chiến, mắt thấy sắp hoàn toàn bị đánh hạ thì đám người vây công họ bỗng nhiên cảm giác phía sau có bất thường, tập trung tinh thần nhìn vào hình chiếu 3d, đó là ba chiếc Màu Bạc X!
Màu Bạc X thế tới rào rạt, hoàn toàn là thư thế không muốn sống không sợ chết. Gammar cùng Thâm Hải lập tức phân ra nhân thủ phản kích, áp lực của Randall cùng Trần khiết cũng giảm. Hai người dùng hết toàn lực né tránh công kích của đối thủ, tới gần ba chiếc Màu Bạc X.
Có ba người Hạ Mạt gia nhập chiến cuộc, ba đội ngũ trong nháy mắt thế lực ngang nhau!
Randall quan sát số năng lượng còn thừa của Hắc Kiêu Hào, căn cứ phỏng đoán của hắn, Gammar cùng Thâm Hải cũng không khác bọn họ mấy. Nói cách khác trận đấu phải kết thúc trong vòng một giờ!
Randall lập tức kết nối với tiểu đội, trầm ổn nói: “Mọi người kiên trì một giờ, sau một giờ, bất luận như thế nào chúng ta đều sẽ bắt đầu hành trình trở về nhà!”
“Rõ!” thành viên của đội Lạp Hỗ vô cùng hưng phấn!
Đội trưởng đội Thâm Hải đánh giá ba chiếc Màu Bạc X mới gia nhập “Người điều khiển của ba chiếc Màu Bạc X này nhất định là nhân viên hậu cần của đội Lạp Hỗ, độ thuần thục khi điều khiển cơ giáp và phản ứng trên chiến trường chắc chắn kém hơn chiến sĩ cơ giáp, cho nên mọi người chú ý tập trung hỏa lực công kích ba chiếc cơ giáp này, cần phải tiêu diệt trong thời gian ngắn nhất!”
Đội viên đầu tiên của đội Thâm Hải bắt đầu tấn công, năm chiếc phi thuyền đồng thời hướng về phía ba người Hạ Mạt, nhưng mà trên đường bị đội Gammar ngăn lại hai chiếc, cuối cùng đến phạm vi của Màu Bạc X chỉ còn lại ba chiếc phi thuyền.
Randall cùng Trần Khiết cũng bị ba đội viên Gammar chặn đường, trong thời gian ngắn không thể phân thân.
Thành viên của đội Thâm Hải tất cả đều là Alpha thân kinh bách chiến, mỗi một người đều là chiến sĩ cơ giáp đúng nghĩa, ba tên Alpha vây Màu Bạc X ở giữa, trực tiếp khởi động hệ thống đóng băng sát thần.
Hạ Mạt nhìn nhắc nhở bên trong hình chiếu, lập tức khẩn trương bám chặt tay vịn ghế chỉ huy.
Khi ở nguyên tại chỗ đợi lệnh, cậu đã thông qua hình chiếu 3d nhìn thấy Màu Bạc X của Randall bị loại công kích này làm hỏng động lực, đương nhiên biết hệ thống đóng băng sát thần không phải gọi cho vui, nhưng trước mắt bọn họ bị vây quanh ở giữa, làm sao mới có thể tránh được một kiếp?!
Phi thuyền Thâm Hải đồng thời bắn ra mấy chục viên đạn nửa trong suốt.
Viên đạn nhanh chóng bay tới gần.
Hồ Bân bị dọa sắc mặt trắng bệch, phản xạ có điều kiện mà lung tung phóng ra mấy chục đạn pháo về phía đối diện, đạn pháo cùng đạn pháo trong lúc vô tình chạm vào nhau nổ tung, trong phạm vi 10m xung quanh đầy khói trắng, còn có không ít vụn băng thật nhỏ rơi xuống.
Hạ Mạt chú ý tới tình huống bên này, tức khắc sáng mắt lên “Có biện pháp!”
Hết chương 405
Đội viên của Thâm Hải thấy mình thành công bắt được một cỗ phi thuyền Màu Bạc X liền vô cùng hưng phấn, lập tức mở ra hệ thống trò chuyện nội bộ “Đóng băng sát thần quả thật có hiệu quả! Màu Bạc X đã bị…” Lời còn chưa dứt, phòng điều khiển đã phát ra âm thanh cảnh báo “Cảnh báo! Mức độ tổn hại của phi thuyền 10%! Xin điều khiển cẩn thận!”
Người này nghi hoặc, vội vàng kiểm tra cơ giáp, trong hình chiếu 3D chỗ khung máy móc rõ ràng xuất hiện một lỗ thủng.
Bị đánh lén?! Phản ứng đầu tiên của hắn chính là bảo trì đề phòng, nhưng người xung quanh đều chiến thành một đoàn, làm sao có thời gian quản hắn?! Không phải đánh lén thì còn có thể là cái gì?
Đạn lạc?!
Cái này cũng có khả năng!
Hắn tự cho là tìm được nguyên nhân, không đợi hắn tích tụ năng lượng đối phó với Màu Bạc X đang rơi xuống thì thanh âm máy móc đã lại xuất hiện một lần nữa “Cảnh báo! Mức độ tổn hại của phi thuyền 20%! Xin điều khiển cẩn thận!”
Lúc này không chỉ hắn cảm thấy kỳ quái mà các đội viên khác cũng bớt thời gian dò hỏi “Bên của cậu như thế nào đấy?”
Tên đội viên này gấp đến độ mồ hôi đầy đầu, xung quanh cũng không có đối thủ tấn công hắn nhưng mức độ tổn hại của cơ giáp lại vẫn tăng lên! Điều làm cho hắn khủng bố chính là hắn chỉ biết tổn hại bắt nguồn từ cái lỗ thủng đấy nhưng lại không biết cái gì đã tạo thành lỗ thủng!
Trong hình chiếu 3D, lỗ thủng đó như là một con virus ăn thịt, đang vô hạn mà mở rộng!
Nhân viên điều khiển lòng nóng như lửa đốt, quyết định đầu hàng, ai ngờ khi lực chú ý của hắn đang bị lỗ thủng hấp dẫn thì Randall đã nhảy khỏi Màu Bạc X, điều khiển Hắc Kiêu Hào bay lên không trung, hắm ngay phi thuyền bắn ra một viên pháo hạt. Nhân viên điều khiển không kịp tránh né, pháo hạt xâm nhập bên trong từ lỗ thủng, trực tiếp đập nát cơ giáp! Do đó nhân viên điều khiển, bị đào thải!
Ba bên chiến đấu gần nửa tiếng đồng hồ, rốt cuộc có cỗ cơ giáp đầu tiên bị tổn hại!
Tiếng nổ đinh tai nhức óc giống như chốt mở của một quả bom, tất cả mọi người dốc sức đua tranh. Không bao lâu, đội Lạp Hỗ cũng xuất hiện người bị đào thải đầu tiên, đội Thâm Hải lại một người bị đào thải, đội Lạp Hỗ cũng thêm một người nữa….
Chiến đấu giống như bị rơi vào một vòng luẩn quẩn tuần hoàn, mỗi một vòng đều là từ đội Thâm Hải bắt đầu, đội Lạp Hỗ tiếp theo, đội Gammar kết thúc.
Một giờ tàn sát, đội Thâm Hải tham chiến 8 người còn dư lại 4 người, đội Lạp Hỗ tham chiến 6 người còn dư lại 2 người, đội Gammar tham chiến 7 người còn dư lại 3 người.
Hạ Mạt, Vu Triết cùng Hồ Bân vẫn ở tại chỗ, thấy tình huống trong hình chiếu thì không khỏi lo lắng sốt ruột.
Hạ Mạt gấp muốn chết, nhìn hai chiếc Màu Bạc X lẻ loi trong hình chiếu, đôi mắt đều đỏ “Chúng ta không thể cứ luôn đợi ở chỗ này không làm gì đi?!”
Hồ Bân do dự, “Nhưng mà đội trưởng ra lệnh cho chúng ta……”
“Trên chiến trường đội Lạp Hỗ chỉ còn lại hai người! Nếu cứ tiếp tục như vậy người bị đào thải đầu tiên chính là chúng ta!”
Hồ Bân vẫn u buồn như cũ “Đội trưởng không phải nói kết quả cũng không quan trọng…”
“Kết quả không quan trọng nhưng đó là dưới tình huống chúng ta đã dốc hết toàn lực, nhưng hiện tại bọn họ ở phía trước huyết chiến, chúng ta lại núp ở phía sau, đây có thể gọi là dốc hết toàn lực sao?!”
“Cho nên……”
“Chúng ta cũng tham chiến!” Hạ Mạt bỗng đứng dậy, biểu tình dị thường kiên quyết.
Hồ Bân nhìn về phía Vu Triết.
Thiếu niên 14 tuổi cũng đứng lên, ánh mắt kiên định nhìn chằm chằm chiến trường bên trong hình chiếu “Chúng ta cần phải tham dự, quyết chiến làm sao có thể thiếu chúng ta được?”
Randall cùng Trần Khiết chiến đấu gian nan, thậm chí có thể nói đây là trận đấu gian khổ nhất của bọn họ!
Ba bên thực lực tương đương, nhân số có thể có ảnh hưởng rất lớn đến trận chiến. Thế nhưng lúc này đội Lạp Hỗ chỉ còn lại có 2 người, mà cùng lúc đó Gammar còn 3 người, Thâm Hải còn thừa 4 người!
Nếu không có người tiếp viện, huy chương đồng của giải đấu siêu cơ giáp này không có gì phải bất ngờ!
Đúng lúc này, một chiếc phi thuyền màu xanh biển bay nhanh tới từ phía xa.
Randall cùng Trần Khiết tập trung nhìn vào, tâm càng thêm nặng “Là đội Thâm Hải.”
Sau đó, đội của Thâm Hải tổng cộng có 5 người, đủ để đối kháng Lạp Hỗ cùng Gammar!
Trần Khiết như lâm đại địch, thái dương đầy mồ hôi, hai mắt nhìn chằm chằm phía trước, ánh mắt không di chuyển một chút nào “Điện hạ, nếu thứ tự cuối cùng của chúng ta là hạng ba thì chắc cũng không tồi lắm chứ?”
Randall không nói chuyện, tư tâm của hắn tương đối ưu ái hạng 2, nếu thật sự không lấy được hạng 2 thì cũng có thể miễn cưỡng tiếp thu hạng 3, chỉ là…
Ánh mắt chuyển hướng đội Gammar, hạng 1 của bọn họ sợ là không thể bảo vệ.
Sau khi đội viên của Thâm Hải đến đông đủ, tình thế trên chiến trường nháy mắt phát sinh nghịch chuyển. Đội trưởng kết nối video với Lạp Hỗ cùng Gammar “Gammar, Lạp Hỗ, Thâm Hải của chúng tôi tán thành thực lực của các người, bây giờ Thâm Hải đã chiếm ưu thế tuyệt đối, trừ khi đội ngũ hai người liên minh nếu không thì không có bất cứ phần thắng nào, thế nhưng, tôi tin là các người nhất định khinh thường dùng phương thức này. Cho nên, tôi quyết định cho các người một cơ hội đầu hàng.”
Đội trưởng Gammar Tạ Nhân buồn rầu sờ sờ sau gáy “Mấy năm không gặp, người bạn cũ của tôi vẫn thích tự quyết định như vậy. Anh cho là chỉ có Thâm Hải mới có người tiếp tế.” Hắn tự tin nhướng mày cười “Ngượng ngùng, chúng tôi…cũng có.”
Hắn vừa nói xong đã thấy phía chân trời xuất hiện hai điểm đỏ, điểm đỏ tới vô cùng nhanh, trong vòng mấy hô hấp đã gia nhập chiến cuộc, nhìn kỹ lại, đúng là phi thuyền của Gammar!
Đội trưởng Thâm Hải bị nghẹn đến không thở nổi.
Tình thế trên chiến trường đột nhiên biến thành 5:5:2, dưới sự đối lập của Gammar cùng Thâm Hải, đội Lạp Hỗ càng thêm thế đơn lực mỏng: một chiếc phi thuyền Màu Bạc X, một cỗ Hắc Kiêu Hào, thế nhưng mơ hồ có cảm giác anh hùng kiên cường bi tráng quen thuộc.
Tạ Nhân cảm thấy vô cùng tiếc hận, Lạp Hỗ vẫn luôn để lại ấn tượng rất tốt với hắn, chỉ là trận chiến trước mắt…. Tạ Nhân kết nối video với Randall “Nếu tôi nhớ không nhầm, đội Lạp Hỗ có tổng cộng 9 thành viên, hôm nay chỉ thấy 6 người, còn 3 người….”
Randall bảo trì trầm mặc.
Tạ Nhân thấy hắn không phản ứng liền cho rằng ba thành viên còn lại đã bị thiệt hại khi đối chiến với các đội ngũ khác “Một khi đã như vậy chúng tôi sẽ không khách khí, thủ hạ lưu tình mới là vũ nhục các vị.”
Nói xong, Gammar cùng Thâm Hải đều không hẹn mà cùng tiến về phía Randall, Trần Tuấn Vũ, ý tưởng của bọn họ không khác nhau lắm, chỉ có giải quyết xong người yếu nhất đầu tiên mới có thể an tâm chiến đấu tiếp!
Randall cùng Trần Khiết bị cơ giáp của hai đội ngũ vây quanh, lâm vào khổ chiến, mắt thấy sắp hoàn toàn bị đánh hạ thì đám người vây công họ bỗng nhiên cảm giác phía sau có bất thường, tập trung tinh thần nhìn vào hình chiếu 3d, đó là ba chiếc Màu Bạc X!
Màu Bạc X thế tới rào rạt, hoàn toàn là thư thế không muốn sống không sợ chết. Gammar cùng Thâm Hải lập tức phân ra nhân thủ phản kích, áp lực của Randall cùng Trần khiết cũng giảm. Hai người dùng hết toàn lực né tránh công kích của đối thủ, tới gần ba chiếc Màu Bạc X.
Có ba người Hạ Mạt gia nhập chiến cuộc, ba đội ngũ trong nháy mắt thế lực ngang nhau!
Randall quan sát số năng lượng còn thừa của Hắc Kiêu Hào, căn cứ phỏng đoán của hắn, Gammar cùng Thâm Hải cũng không khác bọn họ mấy. Nói cách khác trận đấu phải kết thúc trong vòng một giờ!
Randall lập tức kết nối với tiểu đội, trầm ổn nói: “Mọi người kiên trì một giờ, sau một giờ, bất luận như thế nào chúng ta đều sẽ bắt đầu hành trình trở về nhà!”
“Rõ!” thành viên của đội Lạp Hỗ vô cùng hưng phấn!
Đội trưởng đội Thâm Hải đánh giá ba chiếc Màu Bạc X mới gia nhập “Người điều khiển của ba chiếc Màu Bạc X này nhất định là nhân viên hậu cần của đội Lạp Hỗ, độ thuần thục khi điều khiển cơ giáp và phản ứng trên chiến trường chắc chắn kém hơn chiến sĩ cơ giáp, cho nên mọi người chú ý tập trung hỏa lực công kích ba chiếc cơ giáp này, cần phải tiêu diệt trong thời gian ngắn nhất!”
Đội viên đầu tiên của đội Thâm Hải bắt đầu tấn công, năm chiếc phi thuyền đồng thời hướng về phía ba người Hạ Mạt, nhưng mà trên đường bị đội Gammar ngăn lại hai chiếc, cuối cùng đến phạm vi của Màu Bạc X chỉ còn lại ba chiếc phi thuyền.
Randall cùng Trần Khiết cũng bị ba đội viên Gammar chặn đường, trong thời gian ngắn không thể phân thân.
Thành viên của đội Thâm Hải tất cả đều là Alpha thân kinh bách chiến, mỗi một người đều là chiến sĩ cơ giáp đúng nghĩa, ba tên Alpha vây Màu Bạc X ở giữa, trực tiếp khởi động hệ thống đóng băng sát thần.
Hạ Mạt nhìn nhắc nhở bên trong hình chiếu, lập tức khẩn trương bám chặt tay vịn ghế chỉ huy.
Khi ở nguyên tại chỗ đợi lệnh, cậu đã thông qua hình chiếu 3d nhìn thấy Màu Bạc X của Randall bị loại công kích này làm hỏng động lực, đương nhiên biết hệ thống đóng băng sát thần không phải gọi cho vui, nhưng trước mắt bọn họ bị vây quanh ở giữa, làm sao mới có thể tránh được một kiếp?!
Phi thuyền Thâm Hải đồng thời bắn ra mấy chục viên đạn nửa trong suốt.
Viên đạn nhanh chóng bay tới gần.
Hồ Bân bị dọa sắc mặt trắng bệch, phản xạ có điều kiện mà lung tung phóng ra mấy chục đạn pháo về phía đối diện, đạn pháo cùng đạn pháo trong lúc vô tình chạm vào nhau nổ tung, trong phạm vi 10m xung quanh đầy khói trắng, còn có không ít vụn băng thật nhỏ rơi xuống.
Hạ Mạt chú ý tới tình huống bên này, tức khắc sáng mắt lên “Có biện pháp!”
Hết chương 405
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.