Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần
Chương 24: Địa ngục gào thét
Thiên Vận Lão Miêu
22/09/2022
Tuy tiểu đội của Thạch Phong đã tuyển đủ người, nhưng những
người chơi cấp 2 đứng xem trò vui đều nở nụ cười.
Không phải bởi vì Thạch Phong mời toàn người chơi cấp 1, mà là các nghề nghiệp mà Thạch Phong tổ đội, không khỏi khiến người ta cười to.
- Tên gà này thật biết chơi, ta có chút bội phục hắn, quả thực chính là tiểu đội đi chịu chết.
- Ta rất đồng tình với vị cao thủ kia, lại đi cùng cái đội như vậy, còn đồng ý để hắn làm đội trưởng.
Người chơi cấp 2 ở xung quanh đều bắt đầu nghị luận, không ít người ôm bụng cười ha ha.
- Lấy lòng mọi người.
Triệu Nguyệt Như hơi nhíu mày, liếc nhìn Thạch Phong quay đầu đi, trong lòng có chút khó chịu, trước đây nàng tới chỗ nào đều là tiêu điểm của tất cả mọi người, hôm nay ngược lại tốt rồi, tất cả mọi người đều quan tâm tới Thạch Phong, tuy đều cười nhạo, nhưng cũng là tiêu điểm nha.
- Được rồi Nguyệt Như, chúng ta cũng nhanh tìm đủ người đi, lãng phí thời gian sẽ để người chơi khác bắt kịp.
Tuy Bạch Khinh Tuyết có cảm giác Thạch Phong là cao thủ, nhưng từ đẳng cấp, đến tuyển người... suy tính, cách biệt quá xa với cao thủ, ý nghĩ muốn mời Thạch Phong gia nhập công đoàn của các nàng hiện tại đã không còn, Phệ Thân Chi Xà các nàng chỉ lấy cao thủ.
- Biết rồi.
Triệu Nguyệt Như quay đầu nhìn về phía người chơi Kiếm Sĩ trước mắt nói.
- Số liệu cũng không tệ, đáng tiếc chúng ta không tuyển Kiếm Sĩ.
Nhất thời Kiếm Sĩ biểu hiện bất đắc dĩ, hắn làm sao không thấy được ý tứ củaTriệu Nguyệt Như, hắn lập tức quay đầu trừng Thạch Phong, trong mắt tràn đầy cừu hận.
Mà Thạch Phong không biết gì, lúc này đang mở ra Tử Tịch Lâm.
Hệ thống: Mời lựa chọn độ khó.
Hệ thống: Phổ Thông, Khó Khăn, Địa Ngục.
Thạch Phong không nói hai lời lựa chọn Địa Ngục, nhất thời đường hầm vận chuyển vào Tử Tịch Lâm biến đổi, từ màu xám bạc biến thành màu đen kịt, đồng thời còn có thể nhìn thấy một cái đầu lâu há to miệng lúc ẩn lúc hiện.
Cùng lúc đó, các thành viên của tiểu đội Thạch Phong đều nhận được một tin tức.
Hệ thống: Đã lựa chọn Tử Tịch Lâm Địa Ngục cấp, sau khi chết trừng phạt tăng 100%.
Nhất thời sắc mặt các đội viên đều trắng bệch, tử vong trừng phạt tăng 100%, đây chẳng phải là chết trong phó bản, sẽ mất 20% điểm kinh nghiệm, những kinh nghiệm này phải nỗ lực một hai giờ mới có thể bù đắp lại.
- Phong ca, ngươi chọn sai rồi, chúng ta không phải đi phó bản Phổ Thông sao?
Hắc Tử vội vàng đi tới nhỏ giọng nhắc nhở.
- Không sai, là Địa Ngục cấp, không hạ Địa Ngục cấp ta tới nơi này làm gì?
Thạch Phong tức giận nói.
Tỷ lệ bản vẽ rèn đúc rơi xuống cực thấp, nếu cấp Phổ Thông, Lang Nhân Ferro rơi ra chỉ có 1%, Khó Khăn 5%, chỉ có Địa Ngục mới là 30%, tuy cấp Phổ Thông mỗi ngày đều có thể vào không hạn chế, nhưng ai có thời gian này, mà Khó Khăn mỗi ngày chỉ có thể vào 5 lần, xác suất rơi ra cũng không lớn, Địa Ngục mỗi ngày 1 lần, đồng thời cũng có hi vọng nhất.
- Phong... Phong ca, ngươi đang nói cái gì? Tử Tịch Lâm Địa Ngục cấp, ngươi nhìn xem đội ngũ của chúng ta, thông qua Phổ Thông cấp cũng là vấn đề, chứ nói gì Địa Ngục cấp.
Hắc Tử hoảng rồi, trước đó hắn đã thấy mấy tiểu đội tinh anh bị giết trở về, theo những người này nói, quái vật của Tử Tịch Lâm rất mạnh, hơn nữa thông minh, không tới cấp 4-5 căn bản đánh không lại, vì lẽ đó đều lựa chọn từ bỏ.
Hiện tại chỉ bằng bọn họ xông phó bản Địa Ngục cấp, vậy thực sự là xuống địa ngục rồi.
- Yên tâm đi, không chắc chắn, ta sẽ không làm.
Thạch Phong khẽ mỉm cười, vỗ vỗ vai Hắc Tử, tự tin nói.
- Được rồi, chúng ta vào thôi.
Thạch Phong đi vào trước, sau đó Hắc Tử cũng theo vào, Tịch Mịch Như Tuyết thì một mực cắm đầu, chuẩn bị đi vào con đường tối tăm đó.
Về phần ba người còn lại thì do dự rất lâu.
- Chúng ta vào thôi, cao thủ cũng đi vào, những con gà cấp 1 chúng ta còn có cái gì không nỡ? Lại nói chúng ta xuống Tử Tịch Lâm Địa Ngục cấp, kể ra cũng quang vinh.
Khả Nhạc nói.
Hai người khác cảm giác có đạo lý, cũng đi theo vào.
Mà tiểu đội của Bạch Khinh Tuyết hoàn toàn yên tĩnh, hết thảy người chơi cấp 2 đều sững sờ, không phải khiếp sợ mà như bị sét đánh, tiểu đội tinh anh cấp 2, ngay cả Phổ Thông cũng không qua được, một tiểu đội lấy nguời chơi cấp 1 làm đội trưởng, lại dám tiến vào Tử Tịch Lâm Địa Ngục cấp.
- Khinh Tuyết, ta không nhìn lầm chứ, đó là Địa Ngục cấp phải không?
Triệu Nguyệt Như nói.
Bạch Khinh Tuyết gật đầu, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm vào đầu lâu lúc ẩn lúc hiện, biểu hiện cực kỳ nghiêm túc.
- Tên kia nhất định là tự giận mình rồi, cho rằng không thông qua Tử Tịch Lâm Phổ Thông cấp, thì xuống Địa Ngục cấp, chờ một lát nhìn bọn họ chết đi ra xem thế nào.
Triệu Nguyệt Như cười ha hả nói.
- Chúng ta không có thời gian, người đã tổ được rồi, chúng ta cũng đi đi.
Bạch Khinh Tuyết đi trước một bước, chọn độ khó Phổ Thông, nếu Phổ Thông cấp không thành vấn đề, lại đi Tử Tịch Lâm Khó Khăn cấp.
Trong phó bản Tử Tịch Lâm là một mảnh rừng cây u ám, thỉnh thoảng thổi một trận gió lạnh, để thân thể cảm thấy run cầm cập, mà trên bầu trời dày đặc mây đen, trong tầng mây sấm rung chớp giật, phảng phất như tận thế.
Tiểu đội Thạch Phong trừ Thạch Phong đứng trong phó bản cách cửa ra vào xa một chút, những người khác đều chăm chú núp bên cửa phó bản, một bước bất động, rất sợ dẫn ra tiểu quái nào đó diệt sạch bọn họ.
- Phong ca, sao ta cảm thấy phía sau lưng rét căm căm.
Hắc Tử rất lo lắng nói.
- Hắc Tử, ngươi cần phải có khí chất của một cao thủ chứ, như vậy mới có khả năng trở thành cao thủ, không phải là Địa Ngục cấp thôi sao, chẳng qua là Trí Năng cao hơn một chút, phương thức chiến đấu phức tạp hơn một ít, công kích, phòng ngự, điểm sinh mệnh nhiều hơn chút, đúng rồi, còn có quái vật cũng nhiều một ít, cái khác thì không có gì khác biệt.
Thạch Phong suy nghĩ, cảm thấy không có gì bổ sung nữa.
Nhất thời tất cả mọi người trong tiểu đội đều quăng ánh mắt khinh bỉ qua.
Vào phó bản một điểm công thủ, sinh mệnh chênh lệch, cũng có thể bị diệt cả đoàn, Thạch Phong ngược lại tốt rồi, tùy ý nói qua loa, hơn nữa cái gì gọi là Trí Năng cao hơn một chút, đối với bọn họ đã chiến đấu với quái vật trong Thần Vực, Trí Năng cao một chút, đồng dạng công thủ, điểm sinh mệnh, thực lực sẽ tăng lên một hai lần.
- Được rồi, được rồi, đừng để ý những chuyện nhỏ nhặt này, ta chuẩn bị giảng giải phương pháp thông qua phó bản, các ngươi cần phải nghe cẩn thận, không làm được là sẽ không còn mạng đâu.
Thạch Phong khoát tay áo, chuẩn bị giảng giải phương pháp qua phó bản.
Đột nhiên, trong rừng cây u ám thổi qua một trận gió mạnh, rừng cây không ngừng đung đưa.
- Ngao ngao gào!
Cuồng phong qua đi để lại tiếng hét, vang vọng toàn bộ Tử Tịch Lâm, vô số loài chim sợ hãi đến bay tán loạn.
Đám người Hắc Tử bị khí thế này chấn động.
Bọn họ chỉ là thanh niên tầm 20 tuổi, không có trải qua đau khổ gì, càng không có cái gì gọi là mài giũa trong sinh tử, lần đầu gặp phải tiếng hét kinh khủng như vậy, so với tiếng hổ gầm trong truyền thuyết còn muốn chấn nhiếp tâm thần hơn.
- Thứ này mới phải khiến chúng ta cần chú ý.
Lúc này Thạch Phong từ tốn nói.
Điểm khác biệt lớn nhất của Địa Ngục và Khó Khăn chính là tiếng gào này.
Mặc dù không có tên gọi cụ thể, các người chơi trải qua tiếng hét này đều sẽ gọi nó là địa ngục gào thét.
Không phải bởi vì Thạch Phong mời toàn người chơi cấp 1, mà là các nghề nghiệp mà Thạch Phong tổ đội, không khỏi khiến người ta cười to.
- Tên gà này thật biết chơi, ta có chút bội phục hắn, quả thực chính là tiểu đội đi chịu chết.
- Ta rất đồng tình với vị cao thủ kia, lại đi cùng cái đội như vậy, còn đồng ý để hắn làm đội trưởng.
Người chơi cấp 2 ở xung quanh đều bắt đầu nghị luận, không ít người ôm bụng cười ha ha.
- Lấy lòng mọi người.
Triệu Nguyệt Như hơi nhíu mày, liếc nhìn Thạch Phong quay đầu đi, trong lòng có chút khó chịu, trước đây nàng tới chỗ nào đều là tiêu điểm của tất cả mọi người, hôm nay ngược lại tốt rồi, tất cả mọi người đều quan tâm tới Thạch Phong, tuy đều cười nhạo, nhưng cũng là tiêu điểm nha.
- Được rồi Nguyệt Như, chúng ta cũng nhanh tìm đủ người đi, lãng phí thời gian sẽ để người chơi khác bắt kịp.
Tuy Bạch Khinh Tuyết có cảm giác Thạch Phong là cao thủ, nhưng từ đẳng cấp, đến tuyển người... suy tính, cách biệt quá xa với cao thủ, ý nghĩ muốn mời Thạch Phong gia nhập công đoàn của các nàng hiện tại đã không còn, Phệ Thân Chi Xà các nàng chỉ lấy cao thủ.
- Biết rồi.
Triệu Nguyệt Như quay đầu nhìn về phía người chơi Kiếm Sĩ trước mắt nói.
- Số liệu cũng không tệ, đáng tiếc chúng ta không tuyển Kiếm Sĩ.
Nhất thời Kiếm Sĩ biểu hiện bất đắc dĩ, hắn làm sao không thấy được ý tứ củaTriệu Nguyệt Như, hắn lập tức quay đầu trừng Thạch Phong, trong mắt tràn đầy cừu hận.
Mà Thạch Phong không biết gì, lúc này đang mở ra Tử Tịch Lâm.
Hệ thống: Mời lựa chọn độ khó.
Hệ thống: Phổ Thông, Khó Khăn, Địa Ngục.
Thạch Phong không nói hai lời lựa chọn Địa Ngục, nhất thời đường hầm vận chuyển vào Tử Tịch Lâm biến đổi, từ màu xám bạc biến thành màu đen kịt, đồng thời còn có thể nhìn thấy một cái đầu lâu há to miệng lúc ẩn lúc hiện.
Cùng lúc đó, các thành viên của tiểu đội Thạch Phong đều nhận được một tin tức.
Hệ thống: Đã lựa chọn Tử Tịch Lâm Địa Ngục cấp, sau khi chết trừng phạt tăng 100%.
Nhất thời sắc mặt các đội viên đều trắng bệch, tử vong trừng phạt tăng 100%, đây chẳng phải là chết trong phó bản, sẽ mất 20% điểm kinh nghiệm, những kinh nghiệm này phải nỗ lực một hai giờ mới có thể bù đắp lại.
- Phong ca, ngươi chọn sai rồi, chúng ta không phải đi phó bản Phổ Thông sao?
Hắc Tử vội vàng đi tới nhỏ giọng nhắc nhở.
- Không sai, là Địa Ngục cấp, không hạ Địa Ngục cấp ta tới nơi này làm gì?
Thạch Phong tức giận nói.
Tỷ lệ bản vẽ rèn đúc rơi xuống cực thấp, nếu cấp Phổ Thông, Lang Nhân Ferro rơi ra chỉ có 1%, Khó Khăn 5%, chỉ có Địa Ngục mới là 30%, tuy cấp Phổ Thông mỗi ngày đều có thể vào không hạn chế, nhưng ai có thời gian này, mà Khó Khăn mỗi ngày chỉ có thể vào 5 lần, xác suất rơi ra cũng không lớn, Địa Ngục mỗi ngày 1 lần, đồng thời cũng có hi vọng nhất.
- Phong... Phong ca, ngươi đang nói cái gì? Tử Tịch Lâm Địa Ngục cấp, ngươi nhìn xem đội ngũ của chúng ta, thông qua Phổ Thông cấp cũng là vấn đề, chứ nói gì Địa Ngục cấp.
Hắc Tử hoảng rồi, trước đó hắn đã thấy mấy tiểu đội tinh anh bị giết trở về, theo những người này nói, quái vật của Tử Tịch Lâm rất mạnh, hơn nữa thông minh, không tới cấp 4-5 căn bản đánh không lại, vì lẽ đó đều lựa chọn từ bỏ.
Hiện tại chỉ bằng bọn họ xông phó bản Địa Ngục cấp, vậy thực sự là xuống địa ngục rồi.
- Yên tâm đi, không chắc chắn, ta sẽ không làm.
Thạch Phong khẽ mỉm cười, vỗ vỗ vai Hắc Tử, tự tin nói.
- Được rồi, chúng ta vào thôi.
Thạch Phong đi vào trước, sau đó Hắc Tử cũng theo vào, Tịch Mịch Như Tuyết thì một mực cắm đầu, chuẩn bị đi vào con đường tối tăm đó.
Về phần ba người còn lại thì do dự rất lâu.
- Chúng ta vào thôi, cao thủ cũng đi vào, những con gà cấp 1 chúng ta còn có cái gì không nỡ? Lại nói chúng ta xuống Tử Tịch Lâm Địa Ngục cấp, kể ra cũng quang vinh.
Khả Nhạc nói.
Hai người khác cảm giác có đạo lý, cũng đi theo vào.
Mà tiểu đội của Bạch Khinh Tuyết hoàn toàn yên tĩnh, hết thảy người chơi cấp 2 đều sững sờ, không phải khiếp sợ mà như bị sét đánh, tiểu đội tinh anh cấp 2, ngay cả Phổ Thông cũng không qua được, một tiểu đội lấy nguời chơi cấp 1 làm đội trưởng, lại dám tiến vào Tử Tịch Lâm Địa Ngục cấp.
- Khinh Tuyết, ta không nhìn lầm chứ, đó là Địa Ngục cấp phải không?
Triệu Nguyệt Như nói.
Bạch Khinh Tuyết gật đầu, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm vào đầu lâu lúc ẩn lúc hiện, biểu hiện cực kỳ nghiêm túc.
- Tên kia nhất định là tự giận mình rồi, cho rằng không thông qua Tử Tịch Lâm Phổ Thông cấp, thì xuống Địa Ngục cấp, chờ một lát nhìn bọn họ chết đi ra xem thế nào.
Triệu Nguyệt Như cười ha hả nói.
- Chúng ta không có thời gian, người đã tổ được rồi, chúng ta cũng đi đi.
Bạch Khinh Tuyết đi trước một bước, chọn độ khó Phổ Thông, nếu Phổ Thông cấp không thành vấn đề, lại đi Tử Tịch Lâm Khó Khăn cấp.
Trong phó bản Tử Tịch Lâm là một mảnh rừng cây u ám, thỉnh thoảng thổi một trận gió lạnh, để thân thể cảm thấy run cầm cập, mà trên bầu trời dày đặc mây đen, trong tầng mây sấm rung chớp giật, phảng phất như tận thế.
Tiểu đội Thạch Phong trừ Thạch Phong đứng trong phó bản cách cửa ra vào xa một chút, những người khác đều chăm chú núp bên cửa phó bản, một bước bất động, rất sợ dẫn ra tiểu quái nào đó diệt sạch bọn họ.
- Phong ca, sao ta cảm thấy phía sau lưng rét căm căm.
Hắc Tử rất lo lắng nói.
- Hắc Tử, ngươi cần phải có khí chất của một cao thủ chứ, như vậy mới có khả năng trở thành cao thủ, không phải là Địa Ngục cấp thôi sao, chẳng qua là Trí Năng cao hơn một chút, phương thức chiến đấu phức tạp hơn một ít, công kích, phòng ngự, điểm sinh mệnh nhiều hơn chút, đúng rồi, còn có quái vật cũng nhiều một ít, cái khác thì không có gì khác biệt.
Thạch Phong suy nghĩ, cảm thấy không có gì bổ sung nữa.
Nhất thời tất cả mọi người trong tiểu đội đều quăng ánh mắt khinh bỉ qua.
Vào phó bản một điểm công thủ, sinh mệnh chênh lệch, cũng có thể bị diệt cả đoàn, Thạch Phong ngược lại tốt rồi, tùy ý nói qua loa, hơn nữa cái gì gọi là Trí Năng cao hơn một chút, đối với bọn họ đã chiến đấu với quái vật trong Thần Vực, Trí Năng cao một chút, đồng dạng công thủ, điểm sinh mệnh, thực lực sẽ tăng lên một hai lần.
- Được rồi, được rồi, đừng để ý những chuyện nhỏ nhặt này, ta chuẩn bị giảng giải phương pháp thông qua phó bản, các ngươi cần phải nghe cẩn thận, không làm được là sẽ không còn mạng đâu.
Thạch Phong khoát tay áo, chuẩn bị giảng giải phương pháp qua phó bản.
Đột nhiên, trong rừng cây u ám thổi qua một trận gió mạnh, rừng cây không ngừng đung đưa.
- Ngao ngao gào!
Cuồng phong qua đi để lại tiếng hét, vang vọng toàn bộ Tử Tịch Lâm, vô số loài chim sợ hãi đến bay tán loạn.
Đám người Hắc Tử bị khí thế này chấn động.
Bọn họ chỉ là thanh niên tầm 20 tuổi, không có trải qua đau khổ gì, càng không có cái gì gọi là mài giũa trong sinh tử, lần đầu gặp phải tiếng hét kinh khủng như vậy, so với tiếng hổ gầm trong truyền thuyết còn muốn chấn nhiếp tâm thần hơn.
- Thứ này mới phải khiến chúng ta cần chú ý.
Lúc này Thạch Phong từ tốn nói.
Điểm khác biệt lớn nhất của Địa Ngục và Khó Khăn chính là tiếng gào này.
Mặc dù không có tên gọi cụ thể, các người chơi trải qua tiếng hét này đều sẽ gọi nó là địa ngục gào thét.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.