Trọng Sinh Đến Thập Niên 70 Làm Quả Phụ
Chương 3:
Ưu Noãn Đích Dương Quang
16/02/2024
Hai đứa con trai còn lại của nhà họ Lục đều ở nhà làm nghề nông.
Đứa con thứ hai Lục Ái Quân và vợ của anh ta Hoàng Đại Phượng là hai người lười biếng nổi tiếng trong thôn, thường hay giả bệnh không đi làm, cho dù có đi làm thì cũng vừa làm vừa lười.
Tuy rằng đội trưởng đội sản xuất mở đại hội phê bình rất nhiều lần, nhưng hai vợ chồng này đều là lưu manh mặt dày, hoàn toàn không thèm để ý đến.
Hai vợ chồng Lục Ái Quân tự tin đắc ý như thế, chính là bởi vì bọn họ đã sinh ra đứa cháu đích tôn nhà họ Lục – Hổ Tử.
Ngoại trừ Hổ Tử ra, bọn họ còn có một đứa con gái tên Đại Hoa, tình cảnh của con bé đó trong nhà này cũng chỉ đỡ hơn cô một chút mà thôi.
Đứa con thứ ba Lục Ái Dân tốt nghiệp tiểu học, trong thôn này ngoại trừ mấy thanh niên tri thức ra thì anh ta cũng coi như là người có bằng cấp cao, cả ngày cứ âm thầm tính toán cái này, tính toán cái kia.
Lưu Thúy Liên vợ anh ta lại là một người lầm lì, tuy rằng không nói nhiều, nhưng trong lòng cũng rất xấu xa nhiều mưu mô.
Hai vợ chồng này hợp lại với nhau cũng coi như là duyên trời tác hợp.
Bọn họ có tất cả ba đứa con, hai đứa con gái Nhị Hoa và Tam Hoa, còn có một đứa con trai út tên Trường Sinh, mới hơn một tuổi, bởi vì là một đứa nhỏ yếu ớt hay bệnh cho nên cũng không được người trong nhà coi trọng, cứ có cảm giác cậu bé này sẽ không sống được mấy năm.
Cha Lục có biệt danh là lão Lục ít nói, tuy rằng bình thường không thích nói chuyện, nhưng Tống Tú Tú biết trong cái nhà này người xấu xa nhất chính là ông ta, mọi mưu mô xấu xa đều là do ông ta nghĩ ra, mọi chuyện trong nhà đều do ông ta quyết định.
Mẹ Lục là người có tính tình nóng nảy, suốt ngày ở trong nhà chỉ cây dâu mắng cây hòe, la lối khóc lóc lăn lộn, hơn nữa còn thiên vị muốn chết, nhưng mà bởi vì sợ dâm uy của bà ta, cả gia đình chỉ có thể giận nhưng không dám nói gì!
Căn nhà của nhà họ Lục đang ở là dùng tiền Lục Ái Quốc gửi về để xây, năm căn phòng rộng rãi sáng ngờ, có thể nói là số một số hai trong thôn.
Ngoại trừ cô và Nha Nha ra thì những người khác trong nhà họ Lục đều ở tại chính phòng, hai gian nhà ngang là dùng để cất giữ mấy thứ linh tinh, đó chính là nhà của cô và Nha Nha.
Lúc Tống Tú Tú về đến nhà thì cửa đã khóa lại.
Tống Tú Tú vô cùng thành thạo đi đến cục đá lớn bên cạnh cửa, lấy chìa khóa cửa ra.
Chờ đi vào cửa rồi, Tống Tú Tú đầu tiên là múc nước rửa mặt rửa tay cho Nha Nha, sau đó bảo cô bé ngồi trên ghế nhỏ chờ cô.
Nha Nha rất nghe lời, ngoan ngoãn ngồi ở đằng kia.
Tống Tú Tú thương yêu sờ đầu cô bé, sau đó dịu dàng nói: “Mẹ nấu đồ ăn ngon cho con nha, được không!”
Nha Nha ngoan ngoãn gật đầu.
Lo cho Nha Nha xong, Tống Tú Tú lập tức đi về phía phòng của mẹ Lục.
Tất cả lương thực tinh và đồ quý giá trong nhà đều bị mẹ Lục khóa ở trong ngăn tủ phòng bà ta.
Tống Tú Tú biết lúc nào mẹ Lục cũng mang theo chìa khóa bên người, cho nên cô lựa chọn phương pháp đơn giản thô bạo nhất, trực tiếp cầm rìu đi vào phòng.
Bên này Tống Tú Tú đang phá ổ khóa lấy đồ, ngoài ruộng thì Hổ Tử dẫn theo mấy đứa nhỏ đi tìm bà nội của mình, mách lẻo với bà ta chuyện Tống Tú Tú đánh cậu nhóc.
Nghe nói cục cưng của mình bị sao chổi xui xẻo kia đánh, mẹ Lục nóng tính trực tiếp xách lưỡi hái về đến nhà...
Đứa con thứ hai Lục Ái Quân và vợ của anh ta Hoàng Đại Phượng là hai người lười biếng nổi tiếng trong thôn, thường hay giả bệnh không đi làm, cho dù có đi làm thì cũng vừa làm vừa lười.
Tuy rằng đội trưởng đội sản xuất mở đại hội phê bình rất nhiều lần, nhưng hai vợ chồng này đều là lưu manh mặt dày, hoàn toàn không thèm để ý đến.
Hai vợ chồng Lục Ái Quân tự tin đắc ý như thế, chính là bởi vì bọn họ đã sinh ra đứa cháu đích tôn nhà họ Lục – Hổ Tử.
Ngoại trừ Hổ Tử ra, bọn họ còn có một đứa con gái tên Đại Hoa, tình cảnh của con bé đó trong nhà này cũng chỉ đỡ hơn cô một chút mà thôi.
Đứa con thứ ba Lục Ái Dân tốt nghiệp tiểu học, trong thôn này ngoại trừ mấy thanh niên tri thức ra thì anh ta cũng coi như là người có bằng cấp cao, cả ngày cứ âm thầm tính toán cái này, tính toán cái kia.
Lưu Thúy Liên vợ anh ta lại là một người lầm lì, tuy rằng không nói nhiều, nhưng trong lòng cũng rất xấu xa nhiều mưu mô.
Hai vợ chồng này hợp lại với nhau cũng coi như là duyên trời tác hợp.
Bọn họ có tất cả ba đứa con, hai đứa con gái Nhị Hoa và Tam Hoa, còn có một đứa con trai út tên Trường Sinh, mới hơn một tuổi, bởi vì là một đứa nhỏ yếu ớt hay bệnh cho nên cũng không được người trong nhà coi trọng, cứ có cảm giác cậu bé này sẽ không sống được mấy năm.
Cha Lục có biệt danh là lão Lục ít nói, tuy rằng bình thường không thích nói chuyện, nhưng Tống Tú Tú biết trong cái nhà này người xấu xa nhất chính là ông ta, mọi mưu mô xấu xa đều là do ông ta nghĩ ra, mọi chuyện trong nhà đều do ông ta quyết định.
Mẹ Lục là người có tính tình nóng nảy, suốt ngày ở trong nhà chỉ cây dâu mắng cây hòe, la lối khóc lóc lăn lộn, hơn nữa còn thiên vị muốn chết, nhưng mà bởi vì sợ dâm uy của bà ta, cả gia đình chỉ có thể giận nhưng không dám nói gì!
Căn nhà của nhà họ Lục đang ở là dùng tiền Lục Ái Quốc gửi về để xây, năm căn phòng rộng rãi sáng ngờ, có thể nói là số một số hai trong thôn.
Ngoại trừ cô và Nha Nha ra thì những người khác trong nhà họ Lục đều ở tại chính phòng, hai gian nhà ngang là dùng để cất giữ mấy thứ linh tinh, đó chính là nhà của cô và Nha Nha.
Lúc Tống Tú Tú về đến nhà thì cửa đã khóa lại.
Tống Tú Tú vô cùng thành thạo đi đến cục đá lớn bên cạnh cửa, lấy chìa khóa cửa ra.
Chờ đi vào cửa rồi, Tống Tú Tú đầu tiên là múc nước rửa mặt rửa tay cho Nha Nha, sau đó bảo cô bé ngồi trên ghế nhỏ chờ cô.
Nha Nha rất nghe lời, ngoan ngoãn ngồi ở đằng kia.
Tống Tú Tú thương yêu sờ đầu cô bé, sau đó dịu dàng nói: “Mẹ nấu đồ ăn ngon cho con nha, được không!”
Nha Nha ngoan ngoãn gật đầu.
Lo cho Nha Nha xong, Tống Tú Tú lập tức đi về phía phòng của mẹ Lục.
Tất cả lương thực tinh và đồ quý giá trong nhà đều bị mẹ Lục khóa ở trong ngăn tủ phòng bà ta.
Tống Tú Tú biết lúc nào mẹ Lục cũng mang theo chìa khóa bên người, cho nên cô lựa chọn phương pháp đơn giản thô bạo nhất, trực tiếp cầm rìu đi vào phòng.
Bên này Tống Tú Tú đang phá ổ khóa lấy đồ, ngoài ruộng thì Hổ Tử dẫn theo mấy đứa nhỏ đi tìm bà nội của mình, mách lẻo với bà ta chuyện Tống Tú Tú đánh cậu nhóc.
Nghe nói cục cưng của mình bị sao chổi xui xẻo kia đánh, mẹ Lục nóng tính trực tiếp xách lưỡi hái về đến nhà...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.