Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!
Chương 342: Đường Gia Ưng!
PJH
18/09/2019
Âu Dương Thiên Thiên đến Đường gia, người hầu liền ra đón tiếp cô cẩn trọng, hai tuần nay cô rất hay luân
phiên tới đây để kiểm tra tình hình của Đường Gia Huỳnh, vậy
nên ai ai cũng đã quen với sự xuất hiện của cô.
Đường Gia Huỳnh thì cũng như trước, vẫn ăn chơi ngủ khỏe, đi học tuy không giỏi nhưng đã tiến bộ lên nhiều, tính khí phần nào cũng bớt ngạo mạn hơn xưa. Mỗi lần thấy Âu Dương Thiên Thiên về, cậu lại như con cún ngoan ngoãn, không dám làm trái tiếng nào.
Lần này tới, cô mang theo một đứa trẻ nữa, cốt yếu là muốn nó có thể làm bạn, làm anh em với Đường Gia Huỳnh, hơn nữa, cũng là xây dựng mái nhà mới từ nơi đây.
Ngôi nhà này là của mẹ cô, từ nhỏ đến lớn đều không có tiếng cười đùa vui vẻ của trẻ con, bây giờ coi như có rồi, sẽ khiến nó trở nên sáng sủa và tốt đẹp hơn.
Âu Dương Thiên Thiên dặn dò Đường Gia Huỳnh đối xử thật tốt với cậu bé, tiện thể cô cũng đặt tên mới cho đứa trẻ đó, tên là..... Tử Ngạo. Đường Tử Ngạo.
Thủ tục sáp nhập cô sẽ làm sau, còn trước mắt cứ để nó ở Đường gia, đám người hầu ở đây sẽ thay cô chăm sóc cả hai. Còn tiền thì.... cứ lấy từ tiền của mẹ cô thôi. Dù sao cô cũng đã quyết định không bán căn nhà này, nên phải dùng tiền của mẹ cô để duy trì nó, cô còn sống lúc nào thì duy trì đến lúc ấy.
Làm xong mọi thứ, Âu Dương Thiên Thiên ngay lập tức trở về Âu Dương gia, trước khi cô lên xe, một người hầu đã đến và nói:
- Đại tiểu thư, sáng nay... Nhị thiếu gia đã về đây.
Âu Dương Thiên Thiên nghe đến 3 chữ "Nhị thiếu gia", mày hơi cau lại, sau vài giây suy nghĩ, như nhớ ra gì đó, cô liền hỏi:
- Nhị thiếu gia..... là cậu tôi sao? Đường Gia Ưng?
Người hầu gật đầu, đáp:
- Dạ phải.
Âu Dương Thiên Thiên đảo mắt, hỏi tiếp:
- Ông ta đến làm gì? Có gây khó dễ cho Đường Gia Huỳnh không?
Người hầu nghe câu hỏi, lắc đầu trả lời:
- Không có, Đại tiểu thư. Nhị thiếu gia chỉ về xem một chút, rồi gọi một cuộc điện thoại cho người nào đó, xong thì rời đi.
Âu Dương Thiên Thiên nhíu mày, đến mà không làm gì, chỉ gọi 1 cuốc điện thoại rồi đi ư? Chơi cái trò gì vậy?
Mím môi, cô nhìn người hầu, nói:
- Lần sau nếu ông ta đến nữa, thì cứ trực tiếp gọi cho tôi, biết chưa?
Sau khi thấy người hầu gật đầu đồng ý, Âu Dương Thiên Thiên mới lên xe rời đi.
Ngồi bên trong, cô khoanh tay, ánh nhìn có chút suy tư.
Đường Gia Ân đã vào tù hơn 2 tháng rồi, đột nhiên Đường Gia Ưng tìm tới? Có âm mưu gì hay không đây?
Tranh chấp nhà đất, chiếm đoạt tài sản, hay là....
Không biết.... chuyện gì sẽ xảy ra sắp tới nữa..
Đường Gia Huỳnh thì cũng như trước, vẫn ăn chơi ngủ khỏe, đi học tuy không giỏi nhưng đã tiến bộ lên nhiều, tính khí phần nào cũng bớt ngạo mạn hơn xưa. Mỗi lần thấy Âu Dương Thiên Thiên về, cậu lại như con cún ngoan ngoãn, không dám làm trái tiếng nào.
Lần này tới, cô mang theo một đứa trẻ nữa, cốt yếu là muốn nó có thể làm bạn, làm anh em với Đường Gia Huỳnh, hơn nữa, cũng là xây dựng mái nhà mới từ nơi đây.
Ngôi nhà này là của mẹ cô, từ nhỏ đến lớn đều không có tiếng cười đùa vui vẻ của trẻ con, bây giờ coi như có rồi, sẽ khiến nó trở nên sáng sủa và tốt đẹp hơn.
Âu Dương Thiên Thiên dặn dò Đường Gia Huỳnh đối xử thật tốt với cậu bé, tiện thể cô cũng đặt tên mới cho đứa trẻ đó, tên là..... Tử Ngạo. Đường Tử Ngạo.
Thủ tục sáp nhập cô sẽ làm sau, còn trước mắt cứ để nó ở Đường gia, đám người hầu ở đây sẽ thay cô chăm sóc cả hai. Còn tiền thì.... cứ lấy từ tiền của mẹ cô thôi. Dù sao cô cũng đã quyết định không bán căn nhà này, nên phải dùng tiền của mẹ cô để duy trì nó, cô còn sống lúc nào thì duy trì đến lúc ấy.
Làm xong mọi thứ, Âu Dương Thiên Thiên ngay lập tức trở về Âu Dương gia, trước khi cô lên xe, một người hầu đã đến và nói:
- Đại tiểu thư, sáng nay... Nhị thiếu gia đã về đây.
Âu Dương Thiên Thiên nghe đến 3 chữ "Nhị thiếu gia", mày hơi cau lại, sau vài giây suy nghĩ, như nhớ ra gì đó, cô liền hỏi:
- Nhị thiếu gia..... là cậu tôi sao? Đường Gia Ưng?
Người hầu gật đầu, đáp:
- Dạ phải.
Âu Dương Thiên Thiên đảo mắt, hỏi tiếp:
- Ông ta đến làm gì? Có gây khó dễ cho Đường Gia Huỳnh không?
Người hầu nghe câu hỏi, lắc đầu trả lời:
- Không có, Đại tiểu thư. Nhị thiếu gia chỉ về xem một chút, rồi gọi một cuộc điện thoại cho người nào đó, xong thì rời đi.
Âu Dương Thiên Thiên nhíu mày, đến mà không làm gì, chỉ gọi 1 cuốc điện thoại rồi đi ư? Chơi cái trò gì vậy?
Mím môi, cô nhìn người hầu, nói:
- Lần sau nếu ông ta đến nữa, thì cứ trực tiếp gọi cho tôi, biết chưa?
Sau khi thấy người hầu gật đầu đồng ý, Âu Dương Thiên Thiên mới lên xe rời đi.
Ngồi bên trong, cô khoanh tay, ánh nhìn có chút suy tư.
Đường Gia Ân đã vào tù hơn 2 tháng rồi, đột nhiên Đường Gia Ưng tìm tới? Có âm mưu gì hay không đây?
Tranh chấp nhà đất, chiếm đoạt tài sản, hay là....
Không biết.... chuyện gì sẽ xảy ra sắp tới nữa..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.