Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!
Chương 241: Thay Đổi Suy Nghĩ!
PJH
30/08/2019
Buổi đấu giá nhanh chóng bắt đầu, đa số
những khách mời tham gia hôm nay đều là những người có chức vị trong hắc đạo, vậy nên đương nhiên đấu giá ở đây chính là đấu
"đồ xấu" rồi.
Âu Dương Vô Thần không quan tâm đến sự náo loạn bên ngoài, anh cầm theo chiếc khăn tay đen của Hứa Sơ Sơ, đi đến một căn phòng nằm gần cuối du thuyền.
Mở cửa ra, xuất hiện trước mặt anh là 4 người đàn ông đang ngồi trên ghế, bên phải là David và thuộc hạ của anh ta, bên trái là Stefan và Andrew, đương nhiên, ở giữa chính là Thời Cảnh Thường.
Âu Dương Vô Thần đi vào trong, ngay lập tức sự đổ dồn đều về phía anh, Thời Cảnh Thường thấy vậy, liền lên tiếng:
- Âu Dương thiếu gia, tôi nghĩ cuộc gặp mặt hôm qua tôi đã nói rõ hết rồi, cậu không nên có mặt ở đây nữa.
Stefan và Andrew nhìn nhau, nhưng không lên tiếng chen vào.
Bây giờ đang là cuộc gặp mặt của những thế lực có địa bàn tại Trung Quốc, Andrew và Stefan chỉ là người tham gia, với Thời Cảnh Thường và David, mới là cuộc giao dịch quan trọng duy nhất.
Hơn thế nữa, Âu Dương Vô Thần đã bị từ chối đàm phán với Thời Cảnh Thường ngày hôm qua, theo lí mà nói, đúng là không thể xuất hiện ở đây được nữa.
Âu Dương Vô Thần chớp mắt, bình tĩnh đáp:
- Thời gia chủ, điều anh nói tôi hiểu rất rõ, nhưng hôm nay tôi đến đây, có mang theo một thứ, tin rằng có thể thay đổi suy nghĩ của anh!
Dứt lời, Âu Dương Vô Thần vươn tay ra, đưa chiếc khăn màu đen đến trước mặt của Thời Cảnh Thường.
Ngay khi thấy vật đó, ánh mắt Thời Cảnh Thường chợt biến đổi, anh nheo mắt nhìn Âu Dương Vô Thần, lên tiếng:
- Cậu đã gặp vợ tôi?
Âu Dương Vô Thần gật đầu, đáp:
- Đúng vậy, và Thời phu nhân đã đồng ý với điều kiện mà tôi đưa ra. Chỉ là... cô ấy ủy quyền người làm việc này lại cho anh, vậy nên.. tôi mới đến tìm anh!
Thời Cảnh Thường mím môi, không lên tiếng nói nữa, anh phất tay cho đám người phía sau, ngay lập tức một người áo đen tiến lên, cầm lấy chiếc khăn từ tay của Âu Dương Vô Thần, rồi đưa cho Thời Cảnh Thường.
Cầm nó trong tay, anh biết đây là chiếc khăn thật. Nó đúng là của Sơ Sơ rồi.
Thời Cảnh Thường thở hắt một hơi, anh cau mày, dường như có chút bất đắc dĩ.
Cái con nha đầu này!!!!
Âu Dương Vô Thần không quan tâm đến sự náo loạn bên ngoài, anh cầm theo chiếc khăn tay đen của Hứa Sơ Sơ, đi đến một căn phòng nằm gần cuối du thuyền.
Mở cửa ra, xuất hiện trước mặt anh là 4 người đàn ông đang ngồi trên ghế, bên phải là David và thuộc hạ của anh ta, bên trái là Stefan và Andrew, đương nhiên, ở giữa chính là Thời Cảnh Thường.
Âu Dương Vô Thần đi vào trong, ngay lập tức sự đổ dồn đều về phía anh, Thời Cảnh Thường thấy vậy, liền lên tiếng:
- Âu Dương thiếu gia, tôi nghĩ cuộc gặp mặt hôm qua tôi đã nói rõ hết rồi, cậu không nên có mặt ở đây nữa.
Stefan và Andrew nhìn nhau, nhưng không lên tiếng chen vào.
Bây giờ đang là cuộc gặp mặt của những thế lực có địa bàn tại Trung Quốc, Andrew và Stefan chỉ là người tham gia, với Thời Cảnh Thường và David, mới là cuộc giao dịch quan trọng duy nhất.
Hơn thế nữa, Âu Dương Vô Thần đã bị từ chối đàm phán với Thời Cảnh Thường ngày hôm qua, theo lí mà nói, đúng là không thể xuất hiện ở đây được nữa.
Âu Dương Vô Thần chớp mắt, bình tĩnh đáp:
- Thời gia chủ, điều anh nói tôi hiểu rất rõ, nhưng hôm nay tôi đến đây, có mang theo một thứ, tin rằng có thể thay đổi suy nghĩ của anh!
Dứt lời, Âu Dương Vô Thần vươn tay ra, đưa chiếc khăn màu đen đến trước mặt của Thời Cảnh Thường.
Ngay khi thấy vật đó, ánh mắt Thời Cảnh Thường chợt biến đổi, anh nheo mắt nhìn Âu Dương Vô Thần, lên tiếng:
- Cậu đã gặp vợ tôi?
Âu Dương Vô Thần gật đầu, đáp:
- Đúng vậy, và Thời phu nhân đã đồng ý với điều kiện mà tôi đưa ra. Chỉ là... cô ấy ủy quyền người làm việc này lại cho anh, vậy nên.. tôi mới đến tìm anh!
Thời Cảnh Thường mím môi, không lên tiếng nói nữa, anh phất tay cho đám người phía sau, ngay lập tức một người áo đen tiến lên, cầm lấy chiếc khăn từ tay của Âu Dương Vô Thần, rồi đưa cho Thời Cảnh Thường.
Cầm nó trong tay, anh biết đây là chiếc khăn thật. Nó đúng là của Sơ Sơ rồi.
Thời Cảnh Thường thở hắt một hơi, anh cau mày, dường như có chút bất đắc dĩ.
Cái con nha đầu này!!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.