Trọng Sinh He Với Đối Thủ Một Mất Một Còn
Chương 40: Nhớ sao
Yêm Đả Đích Khứ Ai Cập
05/05/2021
Mấy hôm nay cãi nhau liên tục, khiến weibo "Món ngon Quả Hồng" treo thông báo, thông báo cũng được ghim vào phần giới thiệu trang: "Xin đừng so sánh và kéo đạp hai ngôi sao, nếu không thì thấy một block một, chúng tôi không cần tăng lượng theo dõi, cũng không cần nhóm phải đông người. Tự giữ tự thích*, người không thích thì hủy theo dõi. Yêu Tự Nhi yêu Cẩm Chi, Quả Hồng thích món lợi nhỏ**.
*Tự giữ tự thích: Chỉ một nhóm người có chung sở thích những người không liên quan đừng nhảy vào gây chuyện.
**Thích món lợi nhỏ: Chỉ vì lợi ích trước mắt, hay ham lợi nhỏ mà tính toán chi li, dũng cảm quên mình. Ở đây không hiểu theo nghĩa xấu mà hiểu theo nghĩa fan hâm mộ có thể bất chấp làm mọi việc để bảo vệ Trình Cẩm Chi và Dung Tự.
Hiện giờ weibo của cặp đôi Quả Hồng có lượng theo dõi tương đối lớn là "Trạm cung ứng Quả Hồng" "Món ngon Quả Hồng" "Quả Hồng trang chính thức", ban đầu "Món ngon Quả Hồng" có nhiều người theo dõi nhất, sau vì MV được cắt ghép "Thành si" nổi lên, "Trạm cung ứng Quả Hồng" tăng hỏa tốc ba bốn mươi nghìn người theo dõi. "Quả Hồng trang chính thức" cũng bám gót, nhưng người theo dõi vẫn ít hơn "Món ngon Quả Hồng" một chút.
Sau khi "Món ngon Quả Hồng" đăng bài viết, "Quả Hồng trang chính thức" cũng chia sẻ theo: "Mong chúng ta có thể ủng hộ tế thủy lưu trường* cùng hai thần tượng trẻ."
*Tế thủy lưu trường: Nước chảy nhỏ thì dòng chảy dài, chỉ ủng hộ ít nhưng ủng hộ kiên trì dài lâu.
Nhưng "Trạm cung ứng Quả Hồng" like một cái "không đến nơi đến chốn", cũng không chia sẻ. Các cô tìm riêng người quản lý weibo "Món ngon Quả Hồng". Nói là lượng người theo dõi quá lớn, sợ chia sẻ, sẽ thu hút người qua đường ghé xem ầm ĩ. Vào thời điểm này, các quản lý weibo đã bắt đầu có "bất đồng."
Cùng với khí thế thảo luận hừng hực trên mạng, tập năm sáu bảy tám của "Giang sơn mỹ nhân" cũng bắt đầu chiếu. "Giang sơn mỹ nhân" chiếu trên trang web "Yêu Luke", "Yêu Luke" là trang video khá nổi gần đây. Chiếu "Giang sơn mỹ nhân", cũng xúc tiến vài khoản cấp vốn tương đối lớn gần đây cho nó.
""Hữu Nhai"! Tiếc nhất là bỏ lỡ nhạc đầu phim! Hay!"
"Cuối tháng bảy chiếu trước bốn tập, rõ ràng mới qua một tuần, tôi như đợi một tháng, đánh dấu đầu tháng tám."
"Giang sơn mỹ nhân" dự kiến sẽ có bốn mươi tập, nguyên tác tổng cộng hơn ba triệu chữ, phiên bản phim truyền hình cắt bỏ rất nhiều tình tiết bạo lực lộ liễu trong nguyên tác. Thứ bảy, vì lượng người dùng trực tuyến quá nhiều, "Yêu Luke*" tê liệt nhiều lần, khiến cư dân mạng trách cứ: "Thích liệt*? Đừng liệt nữa, sửa đường truyền hỏng của mấy người nhanh đi."
*Chơi chữ theo cách đọc của "Yêu Luke (Ài lǔ kè)" thành "thích liệt (Ài lū)".
Cả một ngày chủ nhật, trang chủ của "Yêu Luke" đều là ảnh một ảnh người tí hon đang sửa đường truyền. Đến tối, khi "Giang sơn mỹ nhân" chiếu, xem trực tuyến ổn định hơn rất nhiều, rất nhiều cư dân mạng đều xem đến hết mà không bị trở ngại. "Giang sơn mỹ nhân" nổi, cũng tích cực kéo theo mọi người chú ý đến "Cô gái Vi Thành". Vì phim trong nước vẫn chưa được phân loại mức độ, nên "Cô gái Vi Thành" chắc sẽ không chiếu ở trong nước, đầu tiên nó được đưa đến liên hoan phim tham gia triển lãm bình chọn, tiếp theo sẽ được công chiếu ở Hồng Kông, sẽ tiến hành fan meeting ở nước ngoài cho bộ phim. Dịch Dịch vô cùng tự tin vào bản thân, đạo diễn bình thường, sẽ không tổ chức fan meeting cho phim ở nước ngoài, khác biệt văn hóa, rất có thể là chịu lỗ để kiếm danh tiếng.
Có lẽ Dịch Dịch đã đặt ra một mục tiêu dài hạn cho riêng mình, mặc dù nói fan meeting cho phim ở nước ngoài là chịu lỗ kiếm danh tiếng, nhưng cũng kiếm được rất nhiều danh tiếng. Ít nhất ở trong nước, sẽ thuộc về đạo diễn "đi theo hướng quốc tế".
Đối với Trình Cẩm Chi Dung Tự mà nói, đây cũng là cơ hội tốt để "đi ra biên giới nâng cao địa vị".
"Cô gái Vi Thành" vẫn đang trong giai đoạn hậu kì, dự kiến tháng năm năm tới gửi ra nước ngoài tham gia triển lãm, tham gia liên hoan phim Warner vào tháng năm, liên hoan phim Turin tháng sáu và liên hoan phim Venice tháng chín, sau đó sẽ về nước, tiến hành công chiếu ở Hồng Kông. Nếu gây tiếng vang tốt, sẽ còn có thể tham giam giải Case. Giải Case là giải thưởng điện ảnh có ảnh hưởng nhất trên thế giới.
Ở trong nước, "Cô gái Vi Thành" thuộc về phim có mức độ hạn chế người xem, weibo chính thức cũng không tiết lộ điều gì, chỉ đăng vài tuyên bố chính thức. Vào giữa tháng tám, thấy mọi người cực kì hứng thú, mới cắt ra ba phút phim coi như là khá trong sáng, đăng lên mạng.
"Quyến rũ quá, thảo nào diễn xuất của cô Trình trở nên tốt hơn, hóa ra... là được cô Dung "dạy dỗ"."
"A a a tại sao tôi không phải con gái, như vậy tôi cũng có thể... Ê ê? Hình như tôi là con gái??? Tại sao giữa con gái với con gái mà có thể có khoảng cách lớn như vậy!"
"Khoảng cách giữa người và người thật lớn, Dung Tự mười tám tuổi có thể ngủ cô Trình, mà tôi... phải chuẩn bị học lại QAQ tạm biệt thế giới."
Vừa đến giữa tháng tám, Vương Chương gọi điện thoại ngay cho Trình Cẩm Chi và Dung Tự, để họ trở lại làm việc. Trình Cẩm Chi là từ núi về, mấy hôm nay ngoài bận lịch trình của mình, ngoài bận chuyện của công ty, nàng còn dành hai ngày lên núi thăm bà nội. Thời gian này, nói muốn rảnh rỗi thì vô cùng rảnh, nếu chú ý một chút thì vô cùng bận rộn. Bận hơn mười ngày nhưng lại không biết là đang bận gì.
Khi gặp lại Dung Tự, rõ ràng là Trình Cẩm Chi bị sốc, thôi rồi, Dung Tự cao lên. Nàng vừa thấy Dung Tự, lập tức kéo tay Dung Tự, kéo Dung Tự đến cạnh mình, so với chiều cao của mình: "Bây giờ em cao bao nhiêu?"
"Không có đo."
"Đạo diễn Vương, Dung Tự cao lên." Trình Cẩm Chi nhìn đạo diễn, cảm xúc trên khuôn mặt hơi khó tả: "Cô nói, khán giả có thể sẽ thấy kì không, nhìn nhìn, diễn viên đột nhiên cao lên."
"Không có gì, đến khi đó thì sửa." Vương Chương cũng không để ý, còn cười cười: "Cô Dung, chiều cao của cô, làm tiểu hoa đán vậy là đủ rồi, nếu cao thêm, tiểu sinh trong nước có thể không đỡ nổi đâu."
Trong nước, tiểu sinh được coi là nổi tiếng, chắc chắn có khai chiều cao không đúng sự thật. Một mét bảy mươi mấy, tất cả đều khai lên một mét tám. Và những người khai một mét bảy, rất nhiều người chỉ hơn một mét sáu. Tất nhiên đến đợt của Dung Tự, con trai thường sẽ không lùn hơn một mét bảy mươi lăm. Càng trẻ, lại càng có yêu cầu về chiều cao, dù sao cũng là thời đại ngôi sao.
"Ừ."
"Hôm nay quay xong, hai cô khoan hãy đi, ăn bữa cơm chúc mừng với nhau thế nào?" Vương Chương nói.
Thấy Vương Chương hớn hở, cũng biết cô hài lòng về sức ảnh hưởng của bộ phim này biết bao nhiêu.
"Tôi thì không thành vấn đề." Trình Cẩm Chi nói, lại liếc nhìn Dung Tự.
Dung Tự chính là "cán bộ kì cựu" phải ngủ sớm.
"Thế cô Dung?" Vương Chương cũng Dung Tự nhìn theo ánh mắt Trình Cẩm Chi.
"Ừ có thể."
Quay xong, đã là hừng đông. Tận dụng thời gian tẩy trang, Trình Cẩm Chi ngủ một giấc ngắn, từ trên núi xuống vẫn gấp rút lên đường, mang bịt mắt tựa vào gối dựa, ngủ cũng không thoải mái. Lớp trang điểm của nàng không dày, hơn bốn mươi phút đã tẩy xong, mà lớp trang điểm của Dung Tự, tẩy gần một tiếng rưỡi. Ngoại trừ tẩy trang, còn bổ sung nước sơ sơ.
"Ăn đừng trang điểm." Dung Tự thấy Trình Cẩm Chi muốn trang điểm nhẹ: "Để da nghỉ ngơi."
"Ừ, không trang điểm, chỉ no makeup*." Trình Cẩm Chi trang điểm xong, lại hâm mộ nhìn Dung Tự: "Dung Tự, da của em tốt quá, trang điểm đậm như vậy, da của em cũng không kém đi."
*No makeup hay phong cách trang điểm trong suốt là cách trang điểm như không trang điểm, cực kì nhạt, mỏng, vô cùng tự nhiên.
"Chỉ là nhìn ổn thôi."
Trợ lý của Vương Chương đến mời họ, họ đi theo sau trợ lý, trò chuyện câu được câu không. Sau khi vào cửa, Trình Cẩm Chi mới cảm thấy lạ, ơ? Hôm nay Dung Tự hơi lạ, không ngờ có thể phản ứng nàng, còn nói với nàng nhiều như vậy?
Khi gọi món ăn, Trình Cẩm Chi trêu Dung Tự: "Dung Tự, mấy ngày không gặp, có phải em nhớ chị không?"
Dung Tự nhìn nàng, cũng không nói gì. Nhưng lại làm Trình Cẩm Chi thấy hơi xấu hổ: "Khụ, chị chỉ đùa chút thôi."
Lúc nào cũng không đùa gì với Dung Tự được, đùa một chút với Hạ Dữu và Cẩu Vũ, họ còn có thể tung hứng ném chuyện thú vị lại cho nàng. Ăn cơm xong, đã là ba giờ sáng, đạo diễn Vương Chương trông vẫn rất vui vẻ, có vẻ như muốn kéo nhau đi đánh bida.
"Đạo diễn, buổi chiều chúng tôi vẫn còn cảnh quay, đi trước." Dung Tự nhìn thoáng qua Trình Cẩm Chi đang mệt mỏi, mở miệng nói.
"Ok ok, các cô về đi." Vương Chương gọi trợ lý của mình, đưa Dung Tự và Trình Cẩm Chi đến khách sạn đoàn phim đã sắp xếp. Mấy hôm nay đều quay ở phim trường Thượng Hải, đoàn phim đã sắp xếp khách sạn ở cạnh phim trường.
Kì nghỉ hè trôi qua phân nửa, Trình Cẩm Chi mới nhớ tới bạn học cũ Hạ Dữu đến Thượng Hải. Hạ Dữu vẫn kêu nàng đến Thượng Hải chơi, giờ đã đến Thượng Hải, chắc chắn phải tìm thời gian đi tìm Hạ Dữu.
Vốn Trình Cẩm Chi cũng không buồn ngủ lắm, sau khi lên xe, trong không gian kín, đặc biệt là trợ lý còn bật nhạc êm dịu. Trình Cẩm Chi thực sự là buồn ngủ đến mức đầu gật gà gật gù.
Rất nhanh, có một cánh tay lành lạnh đưa tới, cái đầu gật gà gật gù của nàng cuối cùng cũng có chỗ để gác. Trình Cẩm Chi gối đầu lên vai Dung Tự: "Mấy hôm nay, em đều ở nhà?"
"Ừ."
"Nghe A Uy nói, em luôn đến thư viện thành phố."
"Ừ, giáo viên muốn biên soạn lại sách giáo khoa hành động diễn xuất, em thu thập tài liệu giúp thầy." Dung Tự nói: "Em cũng muốn làm bài tập."
"Ừ..." Tiếp theo sau, Trình Cẩm Chi cũng không nghe gì, có lẽ là quá mệt, nghe không vô.
Đến khách sạn, Trình Cẩm Chi lấy thẻ phòng, chỉ muốn nhanh chóng ngã lên giường. Nàng mang giày cao gót, đi "cộc cộc cộc" ở phía trước, Dung Tự chậm hơn nàng nửa bước, đi phía sau nàng. Đến phòng, Trình Cẩm Chi quét mở cửa, rốt cuộc có thể đi ngủ, nàng quay đầu lại cười với Dung Tự: "Ngủ ngon nhé."
Dung Tự dừng lại, khi Trình Cẩm Chi bước nửa chân vào phòng, cô lên tiếng: "Nhớ."
"Cái gì?"
Dung Tự không có trả lời nàng, chỉ nhanh chóng về phòng của mình.
Nhớ? Nhớ gì? Trình Cẩm Chi cảm thấy có phải mình buồn ngủ đến mức điếc không?
Nàng nằm trên chiếc giường mềm mại, đột nhiên, trong đầu nhớ lại bữa ăn.
"Dung Tự, mấy ngày không gặp, có phải em nhớ chị không?"
"Nhớ."
Cung phản xạ* của Dung Tự lâu thật nhỉ.
Nàng sắp quên mất.
Nhưng khi nhớ lại, Trình Cẩm Chi không biết vì sao, tai của nàng có hơi nóng.
Nàng sờ sờ lỗ tai của mình, phát hiện cơn buồn ngủ của mình chạy mất. Trình Cẩm Chi lăn vài vòng trên giường, không ngủ được, nhắm mắt lại, tai nhớ ngay đến lời Dung Tự nói.
Chết tiệt! Giờ nàng chỉ muốn đến phòng Dung Tự... đưa ngón giữa... còn cô vừa vang lên giấc mộng đẹp...
*Cung phản xạ: Là con đường mà luồng xung thần kinh từ cơ quan thụ cảm qua trung ương thần kinh đến cơ quan phản ứng.
***
Ngao Tạng: Nhớ...
Kim Heo Meo Meo xấu hổ: Nhớ gì chị?
Ngao Tạng: Muốn đem "cốt nhục" của em cho chị.
Kim Heo Meo Meo: Lưu manh!
*Tên các liên hoan phim tác giả đã sửa lại cho phù hợp với truyện:
Liên hoan phim Turin (都林) tương đương liên hoan phim Berlin (柏林).
Liên hoan phim Warner (华纳) tương đương liên hoan phim Cannes (戛纳).
Giải tượng vàng Case (凯斯) tương đương giải Oscar (奥斯).
*Tự giữ tự thích: Chỉ một nhóm người có chung sở thích những người không liên quan đừng nhảy vào gây chuyện.
**Thích món lợi nhỏ: Chỉ vì lợi ích trước mắt, hay ham lợi nhỏ mà tính toán chi li, dũng cảm quên mình. Ở đây không hiểu theo nghĩa xấu mà hiểu theo nghĩa fan hâm mộ có thể bất chấp làm mọi việc để bảo vệ Trình Cẩm Chi và Dung Tự.
Hiện giờ weibo của cặp đôi Quả Hồng có lượng theo dõi tương đối lớn là "Trạm cung ứng Quả Hồng" "Món ngon Quả Hồng" "Quả Hồng trang chính thức", ban đầu "Món ngon Quả Hồng" có nhiều người theo dõi nhất, sau vì MV được cắt ghép "Thành si" nổi lên, "Trạm cung ứng Quả Hồng" tăng hỏa tốc ba bốn mươi nghìn người theo dõi. "Quả Hồng trang chính thức" cũng bám gót, nhưng người theo dõi vẫn ít hơn "Món ngon Quả Hồng" một chút.
Sau khi "Món ngon Quả Hồng" đăng bài viết, "Quả Hồng trang chính thức" cũng chia sẻ theo: "Mong chúng ta có thể ủng hộ tế thủy lưu trường* cùng hai thần tượng trẻ."
*Tế thủy lưu trường: Nước chảy nhỏ thì dòng chảy dài, chỉ ủng hộ ít nhưng ủng hộ kiên trì dài lâu.
Nhưng "Trạm cung ứng Quả Hồng" like một cái "không đến nơi đến chốn", cũng không chia sẻ. Các cô tìm riêng người quản lý weibo "Món ngon Quả Hồng". Nói là lượng người theo dõi quá lớn, sợ chia sẻ, sẽ thu hút người qua đường ghé xem ầm ĩ. Vào thời điểm này, các quản lý weibo đã bắt đầu có "bất đồng."
Cùng với khí thế thảo luận hừng hực trên mạng, tập năm sáu bảy tám của "Giang sơn mỹ nhân" cũng bắt đầu chiếu. "Giang sơn mỹ nhân" chiếu trên trang web "Yêu Luke", "Yêu Luke" là trang video khá nổi gần đây. Chiếu "Giang sơn mỹ nhân", cũng xúc tiến vài khoản cấp vốn tương đối lớn gần đây cho nó.
""Hữu Nhai"! Tiếc nhất là bỏ lỡ nhạc đầu phim! Hay!"
"Cuối tháng bảy chiếu trước bốn tập, rõ ràng mới qua một tuần, tôi như đợi một tháng, đánh dấu đầu tháng tám."
"Giang sơn mỹ nhân" dự kiến sẽ có bốn mươi tập, nguyên tác tổng cộng hơn ba triệu chữ, phiên bản phim truyền hình cắt bỏ rất nhiều tình tiết bạo lực lộ liễu trong nguyên tác. Thứ bảy, vì lượng người dùng trực tuyến quá nhiều, "Yêu Luke*" tê liệt nhiều lần, khiến cư dân mạng trách cứ: "Thích liệt*? Đừng liệt nữa, sửa đường truyền hỏng của mấy người nhanh đi."
*Chơi chữ theo cách đọc của "Yêu Luke (Ài lǔ kè)" thành "thích liệt (Ài lū)".
Cả một ngày chủ nhật, trang chủ của "Yêu Luke" đều là ảnh một ảnh người tí hon đang sửa đường truyền. Đến tối, khi "Giang sơn mỹ nhân" chiếu, xem trực tuyến ổn định hơn rất nhiều, rất nhiều cư dân mạng đều xem đến hết mà không bị trở ngại. "Giang sơn mỹ nhân" nổi, cũng tích cực kéo theo mọi người chú ý đến "Cô gái Vi Thành". Vì phim trong nước vẫn chưa được phân loại mức độ, nên "Cô gái Vi Thành" chắc sẽ không chiếu ở trong nước, đầu tiên nó được đưa đến liên hoan phim tham gia triển lãm bình chọn, tiếp theo sẽ được công chiếu ở Hồng Kông, sẽ tiến hành fan meeting ở nước ngoài cho bộ phim. Dịch Dịch vô cùng tự tin vào bản thân, đạo diễn bình thường, sẽ không tổ chức fan meeting cho phim ở nước ngoài, khác biệt văn hóa, rất có thể là chịu lỗ để kiếm danh tiếng.
Có lẽ Dịch Dịch đã đặt ra một mục tiêu dài hạn cho riêng mình, mặc dù nói fan meeting cho phim ở nước ngoài là chịu lỗ kiếm danh tiếng, nhưng cũng kiếm được rất nhiều danh tiếng. Ít nhất ở trong nước, sẽ thuộc về đạo diễn "đi theo hướng quốc tế".
Đối với Trình Cẩm Chi Dung Tự mà nói, đây cũng là cơ hội tốt để "đi ra biên giới nâng cao địa vị".
"Cô gái Vi Thành" vẫn đang trong giai đoạn hậu kì, dự kiến tháng năm năm tới gửi ra nước ngoài tham gia triển lãm, tham gia liên hoan phim Warner vào tháng năm, liên hoan phim Turin tháng sáu và liên hoan phim Venice tháng chín, sau đó sẽ về nước, tiến hành công chiếu ở Hồng Kông. Nếu gây tiếng vang tốt, sẽ còn có thể tham giam giải Case. Giải Case là giải thưởng điện ảnh có ảnh hưởng nhất trên thế giới.
Ở trong nước, "Cô gái Vi Thành" thuộc về phim có mức độ hạn chế người xem, weibo chính thức cũng không tiết lộ điều gì, chỉ đăng vài tuyên bố chính thức. Vào giữa tháng tám, thấy mọi người cực kì hứng thú, mới cắt ra ba phút phim coi như là khá trong sáng, đăng lên mạng.
"Quyến rũ quá, thảo nào diễn xuất của cô Trình trở nên tốt hơn, hóa ra... là được cô Dung "dạy dỗ"."
"A a a tại sao tôi không phải con gái, như vậy tôi cũng có thể... Ê ê? Hình như tôi là con gái??? Tại sao giữa con gái với con gái mà có thể có khoảng cách lớn như vậy!"
"Khoảng cách giữa người và người thật lớn, Dung Tự mười tám tuổi có thể ngủ cô Trình, mà tôi... phải chuẩn bị học lại QAQ tạm biệt thế giới."
Vừa đến giữa tháng tám, Vương Chương gọi điện thoại ngay cho Trình Cẩm Chi và Dung Tự, để họ trở lại làm việc. Trình Cẩm Chi là từ núi về, mấy hôm nay ngoài bận lịch trình của mình, ngoài bận chuyện của công ty, nàng còn dành hai ngày lên núi thăm bà nội. Thời gian này, nói muốn rảnh rỗi thì vô cùng rảnh, nếu chú ý một chút thì vô cùng bận rộn. Bận hơn mười ngày nhưng lại không biết là đang bận gì.
Khi gặp lại Dung Tự, rõ ràng là Trình Cẩm Chi bị sốc, thôi rồi, Dung Tự cao lên. Nàng vừa thấy Dung Tự, lập tức kéo tay Dung Tự, kéo Dung Tự đến cạnh mình, so với chiều cao của mình: "Bây giờ em cao bao nhiêu?"
"Không có đo."
"Đạo diễn Vương, Dung Tự cao lên." Trình Cẩm Chi nhìn đạo diễn, cảm xúc trên khuôn mặt hơi khó tả: "Cô nói, khán giả có thể sẽ thấy kì không, nhìn nhìn, diễn viên đột nhiên cao lên."
"Không có gì, đến khi đó thì sửa." Vương Chương cũng không để ý, còn cười cười: "Cô Dung, chiều cao của cô, làm tiểu hoa đán vậy là đủ rồi, nếu cao thêm, tiểu sinh trong nước có thể không đỡ nổi đâu."
Trong nước, tiểu sinh được coi là nổi tiếng, chắc chắn có khai chiều cao không đúng sự thật. Một mét bảy mươi mấy, tất cả đều khai lên một mét tám. Và những người khai một mét bảy, rất nhiều người chỉ hơn một mét sáu. Tất nhiên đến đợt của Dung Tự, con trai thường sẽ không lùn hơn một mét bảy mươi lăm. Càng trẻ, lại càng có yêu cầu về chiều cao, dù sao cũng là thời đại ngôi sao.
"Ừ."
"Hôm nay quay xong, hai cô khoan hãy đi, ăn bữa cơm chúc mừng với nhau thế nào?" Vương Chương nói.
Thấy Vương Chương hớn hở, cũng biết cô hài lòng về sức ảnh hưởng của bộ phim này biết bao nhiêu.
"Tôi thì không thành vấn đề." Trình Cẩm Chi nói, lại liếc nhìn Dung Tự.
Dung Tự chính là "cán bộ kì cựu" phải ngủ sớm.
"Thế cô Dung?" Vương Chương cũng Dung Tự nhìn theo ánh mắt Trình Cẩm Chi.
"Ừ có thể."
Quay xong, đã là hừng đông. Tận dụng thời gian tẩy trang, Trình Cẩm Chi ngủ một giấc ngắn, từ trên núi xuống vẫn gấp rút lên đường, mang bịt mắt tựa vào gối dựa, ngủ cũng không thoải mái. Lớp trang điểm của nàng không dày, hơn bốn mươi phút đã tẩy xong, mà lớp trang điểm của Dung Tự, tẩy gần một tiếng rưỡi. Ngoại trừ tẩy trang, còn bổ sung nước sơ sơ.
"Ăn đừng trang điểm." Dung Tự thấy Trình Cẩm Chi muốn trang điểm nhẹ: "Để da nghỉ ngơi."
"Ừ, không trang điểm, chỉ no makeup*." Trình Cẩm Chi trang điểm xong, lại hâm mộ nhìn Dung Tự: "Dung Tự, da của em tốt quá, trang điểm đậm như vậy, da của em cũng không kém đi."
*No makeup hay phong cách trang điểm trong suốt là cách trang điểm như không trang điểm, cực kì nhạt, mỏng, vô cùng tự nhiên.
"Chỉ là nhìn ổn thôi."
Trợ lý của Vương Chương đến mời họ, họ đi theo sau trợ lý, trò chuyện câu được câu không. Sau khi vào cửa, Trình Cẩm Chi mới cảm thấy lạ, ơ? Hôm nay Dung Tự hơi lạ, không ngờ có thể phản ứng nàng, còn nói với nàng nhiều như vậy?
Khi gọi món ăn, Trình Cẩm Chi trêu Dung Tự: "Dung Tự, mấy ngày không gặp, có phải em nhớ chị không?"
Dung Tự nhìn nàng, cũng không nói gì. Nhưng lại làm Trình Cẩm Chi thấy hơi xấu hổ: "Khụ, chị chỉ đùa chút thôi."
Lúc nào cũng không đùa gì với Dung Tự được, đùa một chút với Hạ Dữu và Cẩu Vũ, họ còn có thể tung hứng ném chuyện thú vị lại cho nàng. Ăn cơm xong, đã là ba giờ sáng, đạo diễn Vương Chương trông vẫn rất vui vẻ, có vẻ như muốn kéo nhau đi đánh bida.
"Đạo diễn, buổi chiều chúng tôi vẫn còn cảnh quay, đi trước." Dung Tự nhìn thoáng qua Trình Cẩm Chi đang mệt mỏi, mở miệng nói.
"Ok ok, các cô về đi." Vương Chương gọi trợ lý của mình, đưa Dung Tự và Trình Cẩm Chi đến khách sạn đoàn phim đã sắp xếp. Mấy hôm nay đều quay ở phim trường Thượng Hải, đoàn phim đã sắp xếp khách sạn ở cạnh phim trường.
Kì nghỉ hè trôi qua phân nửa, Trình Cẩm Chi mới nhớ tới bạn học cũ Hạ Dữu đến Thượng Hải. Hạ Dữu vẫn kêu nàng đến Thượng Hải chơi, giờ đã đến Thượng Hải, chắc chắn phải tìm thời gian đi tìm Hạ Dữu.
Vốn Trình Cẩm Chi cũng không buồn ngủ lắm, sau khi lên xe, trong không gian kín, đặc biệt là trợ lý còn bật nhạc êm dịu. Trình Cẩm Chi thực sự là buồn ngủ đến mức đầu gật gà gật gù.
Rất nhanh, có một cánh tay lành lạnh đưa tới, cái đầu gật gà gật gù của nàng cuối cùng cũng có chỗ để gác. Trình Cẩm Chi gối đầu lên vai Dung Tự: "Mấy hôm nay, em đều ở nhà?"
"Ừ."
"Nghe A Uy nói, em luôn đến thư viện thành phố."
"Ừ, giáo viên muốn biên soạn lại sách giáo khoa hành động diễn xuất, em thu thập tài liệu giúp thầy." Dung Tự nói: "Em cũng muốn làm bài tập."
"Ừ..." Tiếp theo sau, Trình Cẩm Chi cũng không nghe gì, có lẽ là quá mệt, nghe không vô.
Đến khách sạn, Trình Cẩm Chi lấy thẻ phòng, chỉ muốn nhanh chóng ngã lên giường. Nàng mang giày cao gót, đi "cộc cộc cộc" ở phía trước, Dung Tự chậm hơn nàng nửa bước, đi phía sau nàng. Đến phòng, Trình Cẩm Chi quét mở cửa, rốt cuộc có thể đi ngủ, nàng quay đầu lại cười với Dung Tự: "Ngủ ngon nhé."
Dung Tự dừng lại, khi Trình Cẩm Chi bước nửa chân vào phòng, cô lên tiếng: "Nhớ."
"Cái gì?"
Dung Tự không có trả lời nàng, chỉ nhanh chóng về phòng của mình.
Nhớ? Nhớ gì? Trình Cẩm Chi cảm thấy có phải mình buồn ngủ đến mức điếc không?
Nàng nằm trên chiếc giường mềm mại, đột nhiên, trong đầu nhớ lại bữa ăn.
"Dung Tự, mấy ngày không gặp, có phải em nhớ chị không?"
"Nhớ."
Cung phản xạ* của Dung Tự lâu thật nhỉ.
Nàng sắp quên mất.
Nhưng khi nhớ lại, Trình Cẩm Chi không biết vì sao, tai của nàng có hơi nóng.
Nàng sờ sờ lỗ tai của mình, phát hiện cơn buồn ngủ của mình chạy mất. Trình Cẩm Chi lăn vài vòng trên giường, không ngủ được, nhắm mắt lại, tai nhớ ngay đến lời Dung Tự nói.
Chết tiệt! Giờ nàng chỉ muốn đến phòng Dung Tự... đưa ngón giữa... còn cô vừa vang lên giấc mộng đẹp...
*Cung phản xạ: Là con đường mà luồng xung thần kinh từ cơ quan thụ cảm qua trung ương thần kinh đến cơ quan phản ứng.
***
Ngao Tạng: Nhớ...
Kim Heo Meo Meo xấu hổ: Nhớ gì chị?
Ngao Tạng: Muốn đem "cốt nhục" của em cho chị.
Kim Heo Meo Meo: Lưu manh!
*Tên các liên hoan phim tác giả đã sửa lại cho phù hợp với truyện:
Liên hoan phim Turin (都林) tương đương liên hoan phim Berlin (柏林).
Liên hoan phim Warner (华纳) tương đương liên hoan phim Cannes (戛纳).
Giải tượng vàng Case (凯斯) tương đương giải Oscar (奥斯).
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.