Trọng Sinh Lần Thứ Ba, Ta Gả Cho Kẻ Thù Không Đội Trời Chung
Chương 3:
Y Sương
05/07/2024
Giang Thư Yến lần này đi phải mất năm năm, bây giờ ta chỉ cần yên tâm chờ đợi nữ nhân xuyên không đến.
Lần này ta đã chuẩn bị rất kỹ càng, nếu vẫn không thể đuổi được nàng ta đi, thì để Giang Thư Yến giết ta đi, ta tuyệt đối không để nàng ta chiếm lấy thân thể của ta lần nữa.
Ngay cả khi ta biến mất, thân thể này cũng phải theo ta mà chết.
Ba năm sau khi Giang Thư Yến đi, ta tham gia tiệc thưởng hoa, bị trượt chân rơi vào hồ sen, ta không vùng vẫy, cơ thể dần chìm xuống, khi ta lấy lại ý thức, cơ thể đã không còn thuộc về ta nữa.
Ta nhìn nữ nhân xuyên không tỉnh dậy, câu đầu tiên liền hỏi, “Phu quân sao không đến thăm ta.”
Thanh Nhi sợ hãi gọi đại phu, “Phu nhân, sao phu nhân lại như vậy, phu nhân quên cô gia đi đánh giặc rồi sao.”
Nữ nhân xuyên không kinh ngạc nói, “Đánh giặc? Thẩm Vân Chu không phải là quan văn sao, đi đâu đánh giặc?”
Thanh Nhi gấp gáp nói, “Phu nhân, phu nhân quên người gả cho ai rồi sao, phu nhân gả cho Giang đại nhân mà!”
Nữ nhân xuyên không lẩm bẩm, “Sao lại thế này, lẽ ra phải là Thẩm Vân Chu chứ!”
Nữ nhân xuyên không đuổi Thanh Nhi đi, “Hệ thống, hệ thống, sao Dung Ninh Nhi không gả cho Thẩm Vân Chu, ta phải làm sao để công lược Thẩm Vân Chu đây?”
Giọng nói lạnh lùng vang lên, “Xin ký chủ tiếp tục công lược Thẩm Vân Chu, nếu không sẽ bị hệ thống tiêu diệt.”
Nữ nhân xuyên không sụp đổ kêu gào, kiếp trước ta cũng suy sụp như vậy, ta van xin nàng ta trả lại thân thể cho ta, van xin hệ thống đó tha cho ta.
Nhiều lần ý thức mạnh mẽ của ta gần như đuổi được nữ nhân xuyên không đi, nhưng hệ thống đó đã trực tiếp áp chế ta trở về.
Nữ nhân xuyên không làm loạn đòi hoà ly với Giang Thư Yến, nhưng hôn sự là do hoàng thượng ban, Giang Thư Yến hiện đang ở biên cảnh, nàng ta muốn hoà ly cũng phải xem người có ở đây không, xem nàng ta có dám trái lệnh hoàng thượng không.
Nữ nhân xuyên không khóc lóc đòi mẫu thân xin thánh chỉ hoà ly cho nàng ta, mẫu thân đánh nàng ta một cái bạt tai, “Hồi đó là con tự nguyện gả cho Giang Thư Yến, bao nhiêu người khuyên con quay đầu, con đều không nghe, giờ đã ba năm rồi, Giang Thư Yến vẫn còn đang đánh giặc ở biên cương, con lại muốn hoà ly, lễ nghi quy củ từ nhỏ đến lớn của con đâu hết rồi.”
Nữ nhân xuyên không giận dữ đẩy mẫu thân, “Bà già chết tiệt, ở đây dạy dỗ ta, bà không phải là người thương yêu ta nhất sao, việc nhỏ này cũng không làm được.”
Đáy mắt mẫu thân hiện vẻ đau đớn, giận dữ hét lên, “Cút, cút đi cho ta.”
Lần này ta đã chuẩn bị rất kỹ càng, nếu vẫn không thể đuổi được nàng ta đi, thì để Giang Thư Yến giết ta đi, ta tuyệt đối không để nàng ta chiếm lấy thân thể của ta lần nữa.
Ngay cả khi ta biến mất, thân thể này cũng phải theo ta mà chết.
Ba năm sau khi Giang Thư Yến đi, ta tham gia tiệc thưởng hoa, bị trượt chân rơi vào hồ sen, ta không vùng vẫy, cơ thể dần chìm xuống, khi ta lấy lại ý thức, cơ thể đã không còn thuộc về ta nữa.
Ta nhìn nữ nhân xuyên không tỉnh dậy, câu đầu tiên liền hỏi, “Phu quân sao không đến thăm ta.”
Thanh Nhi sợ hãi gọi đại phu, “Phu nhân, sao phu nhân lại như vậy, phu nhân quên cô gia đi đánh giặc rồi sao.”
Nữ nhân xuyên không kinh ngạc nói, “Đánh giặc? Thẩm Vân Chu không phải là quan văn sao, đi đâu đánh giặc?”
Thanh Nhi gấp gáp nói, “Phu nhân, phu nhân quên người gả cho ai rồi sao, phu nhân gả cho Giang đại nhân mà!”
Nữ nhân xuyên không lẩm bẩm, “Sao lại thế này, lẽ ra phải là Thẩm Vân Chu chứ!”
Nữ nhân xuyên không đuổi Thanh Nhi đi, “Hệ thống, hệ thống, sao Dung Ninh Nhi không gả cho Thẩm Vân Chu, ta phải làm sao để công lược Thẩm Vân Chu đây?”
Giọng nói lạnh lùng vang lên, “Xin ký chủ tiếp tục công lược Thẩm Vân Chu, nếu không sẽ bị hệ thống tiêu diệt.”
Nữ nhân xuyên không sụp đổ kêu gào, kiếp trước ta cũng suy sụp như vậy, ta van xin nàng ta trả lại thân thể cho ta, van xin hệ thống đó tha cho ta.
Nhiều lần ý thức mạnh mẽ của ta gần như đuổi được nữ nhân xuyên không đi, nhưng hệ thống đó đã trực tiếp áp chế ta trở về.
Nữ nhân xuyên không làm loạn đòi hoà ly với Giang Thư Yến, nhưng hôn sự là do hoàng thượng ban, Giang Thư Yến hiện đang ở biên cảnh, nàng ta muốn hoà ly cũng phải xem người có ở đây không, xem nàng ta có dám trái lệnh hoàng thượng không.
Nữ nhân xuyên không khóc lóc đòi mẫu thân xin thánh chỉ hoà ly cho nàng ta, mẫu thân đánh nàng ta một cái bạt tai, “Hồi đó là con tự nguyện gả cho Giang Thư Yến, bao nhiêu người khuyên con quay đầu, con đều không nghe, giờ đã ba năm rồi, Giang Thư Yến vẫn còn đang đánh giặc ở biên cương, con lại muốn hoà ly, lễ nghi quy củ từ nhỏ đến lớn của con đâu hết rồi.”
Nữ nhân xuyên không giận dữ đẩy mẫu thân, “Bà già chết tiệt, ở đây dạy dỗ ta, bà không phải là người thương yêu ta nhất sao, việc nhỏ này cũng không làm được.”
Đáy mắt mẫu thân hiện vẻ đau đớn, giận dữ hét lên, “Cút, cút đi cho ta.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.