Trọng Sinh Thành Quân Tẩu Thần Côn

Chương 11:

Tiểu Tiểu Đích Hiểu

11/08/2024

"Ngày xưa nhà nào cũng lo ăn còn chưa đủ no, nên tôi vừa sinh ra đã bị đem cho. Nhà nhận nuôi tôi ban đầu đối xử với tôi cũng không tệ, nhưng sau này sinh được con trai, dần dần cũng không còn quan tâm đến tôi nữa. Nhưng mà, sau đó đứa bé kia lúc một tuổi bị phát hiện là có vấn đề về đầu óc. Tôi từ nhỏ đến lớn ở nhà đó làm trâu làm ngựa, nhưng vẫn không được đối xử tốt. Cha mẹ nuôi tôi lại muốn tôi gả cho đứa ngốc đó, hu hu hu..."

Xin cô đấy, đừng khóc nữa, nửa đêm nửa hôm nghe rợn người quá!!!

"Sau đó thì sao?"

"Sau đó..." Nữ quỷ len lén nhìn Khương Nhã, mấy chữ sau đó nhỏ đến mức gần như không nghe thấy: "Sau đó tôi nhảy sông tự tử."

Nghe vậy, Khương Nhã thầm oán thán, nhảy sông tự tử, nhát gan thật.

Cùng là tự tử, kiếp trước bị dồn ép đến đường cùng, Khương Nhã dù có chết cũng phải kéo theo một kẻ lót đường.

Nhảy sông tự tử, xin lỗi, Khương Nhã không thể nào hiểu được.

Đương nhiên rồi, nếu không phải phát hiện mình bị ung thư, Khương Nhã tuyệt đối không thể nào tự tử. Xét cho cùng, ai mà không tiếc mạng chứ? Sống mới là quan trọng nhất. Chết rồi chỉ là một nắm đất vàng, nói gì cũng lạnh lẽo, còn bị người ta dẫm đạp dưới chân.

"Vậy, cơ thể của Ngô Tường cũng là do cô gây ra?" Khương Nhã phỏng đoán.

"Coi như là vậy đi. Dù sao tôi cũng không phải người sống, trên người âm khí nặng, ban đầu chỉ muốn đến thăm đứa cháu ngoại, kết quả lại thành ra thế này." Nữ quỷ xòe tay.



"Vậy cô tìm tôi làm gì? Tôi cũng đâu có đắc tội với cô, người cô âm khí nặng như vậy, tôi cũng chỉ là con nít, cô đừng có làm tôi bị bệnh theo đấy!" Nói xong, Khương Nhã còn nhích người về phía Khương Cầm bên cạnh, muốn hấp thụ một chút hơi ấm.

"Cô sẽ không bị bệnh đâu, chẳng lẽ cô không nhận ra mình khác với người thường sao? Kiếp trước cô nhất định là người rất tốt, toàn thân tỏa ra khí chất hiền lành, những thứ ô uế như chúng tôi không thể nào làm hại cô được."

Người rất tốt...?!

Khương Nhã suy nghĩ một chút, nhớ lại kiếp trước, cô đúng là đã làm không ít việc tốt. Thực ra, sau này nhà có tiền, cô đã trích một khoản tiền quyên góp cho những người cần giúp đỡ, nhưng số tiền không phải là quá lớn, chắc cũng không đủ tiêu chuẩn "người rất tốt" đâu nhỉ?!

“Vậy cô không sợ mấy thầy chùa nhà cô mời đến à? Họ tụng kinh cô có thấy đau đầu, khó chịu gì không?”, Khương Nhã bỗng nhiên tám chuyện, nhất thời quên mất người mình đang đối diện không phải người sống, mà là, cái thứ gì đó.

“Mấy thầy chùa đó đều là kẻ lừa đảo, suốt ngày ở đó giả thần giả quỷ lải nhải, ồn đến mức đầu tôi muốn nổ tung.”

À, thì ra là kẻ lừa đảo.

Nghe nói nhà họ Ngô mời mấy thầy chùa đó tốn không ít tiền, nghe hồn ma nói vậy, số tiền này coi như ném xuống sông xuống biển rồi.

“Nhóc đầu trọc, cô có thể giúp tôi một việc được không?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Thành Quân Tẩu Thần Côn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook