Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Chương 142: Hạt Giống Nảy Mầm 1
Cực Địa Phong Nhận
11/11/2022
“Phù!” lắc đầu, lúc này Diệp Tinh cũng cảm thấy có chút đau đầu.
Giang Hán Đông là người rất cố chấp, kiếp trước cũng có người muốn thu mua công ty của ông ta, nhưng giá mua không đạt tới cái giá mà ông ta đưa ra, vậy nên mãi vẫn không mua, cuối cùng dựa vào app trị liệu sức khỏe công ty lại nhanh chóng phát triển, lớn mạnh hơn, cái giá mà ông ta nói căn bản không thể thay đổi.
Nhưng bây giờ trên người Diệp Tinh không có nhiều tiền như vậy, điều hắn muốn là thu mua toàn bộ công ty Trách Nhiệm Hữu Hạn hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu, như vậy sau khi nghiên cứu ra app trị liệu sức khỏe lợi nhuận đều thuộc về hắn, nếu chỉ nắm một phần nhỏ cổ phần, khả năng xuất hiện điều ngoài dự tính là rất lớn.
“Phải làm sao để kiếm tiền đây? Vay tiền mấy người Chu Kinh Thiên, Đổng Đại Chí?” Diệp Tinh nghĩ một lát, lại nhanh chóng bỏ đi ý nghĩ trong đầu.
Mặc dù tổng tài sản của Chu gia, Đổng gia chắc chắn vượt qua sáu tỷ, nhưng tiền có thể lưu động thật sự rất ít, muốn lấy ra nhiều tiền như vậy là điều không thể nào.
“Phù! Nghĩ xem kiếp trước còn thứ gì bị mình bỏ sót không!” Diệp Tinh thở dài một hơi.
Dùng hai tỷ mua 40% cổ phần là mục tiêu thứ hai của hắn, mục tiêu đầu tiên là thu mua toàn bộ công ty Trách Nhiệm Hữu Hạn hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu.
...
Sự kiện kết thúc, Hạ Lâm và Hạ Vũ Lộ rời khỏi hội trường.
“Tiểu lâm, em nói em và Diệp Tinh là bạn học đại học?” Lúc này mặt Hạ Vũ Lộ đầy vẻ khiếp sợ nhìn Hạ Lâm nói.
Lúc trước dưới sự truy hỏi của cô ta, cô đã nói ra một số chuyện của Diệp Tinh.
“Ừm.” Hạ Lâm gật đầu, ánh mắt tràn ngập sự phức tạp.
Cô mở điện thoại, tra cứu người sở hữu hợp pháp của công ty đầu tư Tinh Nguyên, quả thật là Diệp Tinh.
“Vậy quan hệ của em với Diệp tổng thế nào?” Hạ Vũ Lộ kích động hỏi.
Trước đó ở quảng trường, cô ta không dám hỏi nhiều, giờ đây tất nhiên không có gì cố kỵ.
Diệp Tinh là phú hào đỉnh cấp mới xuất hiện ở thành phố Thượng Hải đó.
“Quan hệ của mình và Diệp Tinh?” trên mặt Hạ Lâm lộ ra nụ cười khổ.
Từ lần đầu tiên nhìn thấy Diệp Tinh, cô ta đã coi thường Diệp Tinh, sau khi trải qua việc của Thạch Lỗi, cô ta càng trào phúng hắn, còn khuyên Lâm Tiểu Ngư chia tay với hắn, suýt chút nữa đã cãi nhau với Lâm Tiểu Ngư.
Cô ta không có chút hảo cảm nào với Diệp Tinh, cho dù phát hiện tiệm thú cưng của Diệp Tinh, sau đó vẫn muốn đem người bên cạnh so sánh với hắn.
Nhưng mà, nháy mắt một cái Diệp Tinh đã trở thành phú hào đỉnh cấp của thành phố Thượng Hải, thậm chí giá trị con người lên tới tiền tỷ, nhân vật như vậy cô căn bản không thể chọc tới.
Cô cũng có thể cảm nhận được Diệp Tinh không có bất cứ hảo cảm gì với cô, lúc trước trong sự kiện Diệp Tinh chỉ nhìn cô một cái rồi thôi.
“Mình đúng là tầm nhìn hạn hẹp coi thường người khác.” Trong lòng Hạ Lâm cười khổ.
Nếu như trước đây chung sống bình thường, dựa vào quan hệ với Lâm Tiểu Ngư, cô ta với Diệp Tinh chắc chắn sẽ là bạn bè, có thể làm bạn với Diệp Tinh giá trị mấy tỷ, Diệp Tinh tùy ý mở miệng, tương lai chức vị công việc của bô ta sẽ không tầm thường, thậm chí có thể dễ dàng tiến vào công ty Diệp Tinh, đáng tiếc cơ hội này đã mất.
Thầm hối hận trong lòng, Hạ Lâm có chút thất thần trở về kí túc xá.
Lúc này trong kí túc trừ Lâm Tiểu Ngư ra, bốn người khác đều ở trong phòng.
“Hạ Lâm, cậu về rồi à?” Trương Mộng nhìn thấy Hạ Lâm, cười nói.
Nhưng Hạ Lâm không rên lấy một tiếng, tiếp tục đi về phía trước.
“Ấy, Hạ Lâm, cậu sao vậy? Thạch Lỗi bắt nạt cậu hả?” Chu San đi qua tò mò hỏi.
Hạ Lâm ngây ra một lát, sau đó ánh mắt nhìn về phía Trương Mộng, nói: “Mộng Mộng, lần trước cậu nói cậu vào đoàn làm phim 《 Cửu Thiên Chi Hạ 》, diễn một vai phụ?”
“Phải, sao vậy?” Trương Mộng nghi ngờ nói.
Lần trước cô ta thành công tiến vào đoàn làm phim, còn mời cả phòng đi ăn một bữa.
“Vậy cậu nói vì nguyên nhân gì mà được vào?” Hạ Lâm truy hỏi: “Có phải vì Diệp Tinh không?”
“Diệp Tinh? Việc này liên quan gì đến Diệp Tinh?” Chu San rất là nghi ngờ.
Ánh mắt Chu Lãnh Huyên cũng ánh lên vẻ nghi ngờ.
Diệp Tinh mở một cửa hàng thú cưng, sao có thể có năng lực khiến cho Trương Mộng tiến vào đoàn làm phim được? lẽ nào Diệp Tinh quen biết đạo diễn 《 Cửu Thiên Chi Hạ 》?
Dưới ánh mắt của bọn họ, vậy mà Trương Mộng lại gật đầu, nói: “Cậu biết hết rồi?”
“Hóa ra cậu đã biết từ lâu rồi.” Hạ Lâm lắc đầu cười khổ.
“Ấy ấy, dừng lại, rốt cuộc các cậu đang nói gì thế?” Chu San vội vàng ngắt lời hai người, tò mò hỏi.
Hạ Lâm im lặng một lúc, nói: “Các cậu đều xem《Giới Nguyên Châu》rồi chứ?”
“Tất nhiên là xem rồi, đây là bộ phim điện ảnh đầu tiên của Hoa Hạ phá vỡ trăm triệu doanh thu phòng vé, tôi đã xem ba lần rồi, cống hiến chút sức lực của bản thân để phá vỡ kỷ lục doanh thu phòng vé.” Chu San gật đầu.
Cô ta là fan trung thành của 《Giới Nguyên Châu》.
Hạ Lâm tiếp tục nói: “《Giới Nguyên Châu》là do công ty đầu tư Tinh Nguyên đầu tư.”
“Tôi biết, nhưng việc này thì liên quan gì tới Diệp Tinh?” Chu San không nhịn được hỏi.
“Diệp Tinh là ông chủ của đầu tư Tinh Nguyên.” Hơi ngừng một lát, cuối cùng Hạ Lâm nói ra.
Giang Hán Đông là người rất cố chấp, kiếp trước cũng có người muốn thu mua công ty của ông ta, nhưng giá mua không đạt tới cái giá mà ông ta đưa ra, vậy nên mãi vẫn không mua, cuối cùng dựa vào app trị liệu sức khỏe công ty lại nhanh chóng phát triển, lớn mạnh hơn, cái giá mà ông ta nói căn bản không thể thay đổi.
Nhưng bây giờ trên người Diệp Tinh không có nhiều tiền như vậy, điều hắn muốn là thu mua toàn bộ công ty Trách Nhiệm Hữu Hạn hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu, như vậy sau khi nghiên cứu ra app trị liệu sức khỏe lợi nhuận đều thuộc về hắn, nếu chỉ nắm một phần nhỏ cổ phần, khả năng xuất hiện điều ngoài dự tính là rất lớn.
“Phải làm sao để kiếm tiền đây? Vay tiền mấy người Chu Kinh Thiên, Đổng Đại Chí?” Diệp Tinh nghĩ một lát, lại nhanh chóng bỏ đi ý nghĩ trong đầu.
Mặc dù tổng tài sản của Chu gia, Đổng gia chắc chắn vượt qua sáu tỷ, nhưng tiền có thể lưu động thật sự rất ít, muốn lấy ra nhiều tiền như vậy là điều không thể nào.
“Phù! Nghĩ xem kiếp trước còn thứ gì bị mình bỏ sót không!” Diệp Tinh thở dài một hơi.
Dùng hai tỷ mua 40% cổ phần là mục tiêu thứ hai của hắn, mục tiêu đầu tiên là thu mua toàn bộ công ty Trách Nhiệm Hữu Hạn hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu.
...
Sự kiện kết thúc, Hạ Lâm và Hạ Vũ Lộ rời khỏi hội trường.
“Tiểu lâm, em nói em và Diệp Tinh là bạn học đại học?” Lúc này mặt Hạ Vũ Lộ đầy vẻ khiếp sợ nhìn Hạ Lâm nói.
Lúc trước dưới sự truy hỏi của cô ta, cô đã nói ra một số chuyện của Diệp Tinh.
“Ừm.” Hạ Lâm gật đầu, ánh mắt tràn ngập sự phức tạp.
Cô mở điện thoại, tra cứu người sở hữu hợp pháp của công ty đầu tư Tinh Nguyên, quả thật là Diệp Tinh.
“Vậy quan hệ của em với Diệp tổng thế nào?” Hạ Vũ Lộ kích động hỏi.
Trước đó ở quảng trường, cô ta không dám hỏi nhiều, giờ đây tất nhiên không có gì cố kỵ.
Diệp Tinh là phú hào đỉnh cấp mới xuất hiện ở thành phố Thượng Hải đó.
“Quan hệ của mình và Diệp Tinh?” trên mặt Hạ Lâm lộ ra nụ cười khổ.
Từ lần đầu tiên nhìn thấy Diệp Tinh, cô ta đã coi thường Diệp Tinh, sau khi trải qua việc của Thạch Lỗi, cô ta càng trào phúng hắn, còn khuyên Lâm Tiểu Ngư chia tay với hắn, suýt chút nữa đã cãi nhau với Lâm Tiểu Ngư.
Cô ta không có chút hảo cảm nào với Diệp Tinh, cho dù phát hiện tiệm thú cưng của Diệp Tinh, sau đó vẫn muốn đem người bên cạnh so sánh với hắn.
Nhưng mà, nháy mắt một cái Diệp Tinh đã trở thành phú hào đỉnh cấp của thành phố Thượng Hải, thậm chí giá trị con người lên tới tiền tỷ, nhân vật như vậy cô căn bản không thể chọc tới.
Cô cũng có thể cảm nhận được Diệp Tinh không có bất cứ hảo cảm gì với cô, lúc trước trong sự kiện Diệp Tinh chỉ nhìn cô một cái rồi thôi.
“Mình đúng là tầm nhìn hạn hẹp coi thường người khác.” Trong lòng Hạ Lâm cười khổ.
Nếu như trước đây chung sống bình thường, dựa vào quan hệ với Lâm Tiểu Ngư, cô ta với Diệp Tinh chắc chắn sẽ là bạn bè, có thể làm bạn với Diệp Tinh giá trị mấy tỷ, Diệp Tinh tùy ý mở miệng, tương lai chức vị công việc của bô ta sẽ không tầm thường, thậm chí có thể dễ dàng tiến vào công ty Diệp Tinh, đáng tiếc cơ hội này đã mất.
Thầm hối hận trong lòng, Hạ Lâm có chút thất thần trở về kí túc xá.
Lúc này trong kí túc trừ Lâm Tiểu Ngư ra, bốn người khác đều ở trong phòng.
“Hạ Lâm, cậu về rồi à?” Trương Mộng nhìn thấy Hạ Lâm, cười nói.
Nhưng Hạ Lâm không rên lấy một tiếng, tiếp tục đi về phía trước.
“Ấy, Hạ Lâm, cậu sao vậy? Thạch Lỗi bắt nạt cậu hả?” Chu San đi qua tò mò hỏi.
Hạ Lâm ngây ra một lát, sau đó ánh mắt nhìn về phía Trương Mộng, nói: “Mộng Mộng, lần trước cậu nói cậu vào đoàn làm phim 《 Cửu Thiên Chi Hạ 》, diễn một vai phụ?”
“Phải, sao vậy?” Trương Mộng nghi ngờ nói.
Lần trước cô ta thành công tiến vào đoàn làm phim, còn mời cả phòng đi ăn một bữa.
“Vậy cậu nói vì nguyên nhân gì mà được vào?” Hạ Lâm truy hỏi: “Có phải vì Diệp Tinh không?”
“Diệp Tinh? Việc này liên quan gì đến Diệp Tinh?” Chu San rất là nghi ngờ.
Ánh mắt Chu Lãnh Huyên cũng ánh lên vẻ nghi ngờ.
Diệp Tinh mở một cửa hàng thú cưng, sao có thể có năng lực khiến cho Trương Mộng tiến vào đoàn làm phim được? lẽ nào Diệp Tinh quen biết đạo diễn 《 Cửu Thiên Chi Hạ 》?
Dưới ánh mắt của bọn họ, vậy mà Trương Mộng lại gật đầu, nói: “Cậu biết hết rồi?”
“Hóa ra cậu đã biết từ lâu rồi.” Hạ Lâm lắc đầu cười khổ.
“Ấy ấy, dừng lại, rốt cuộc các cậu đang nói gì thế?” Chu San vội vàng ngắt lời hai người, tò mò hỏi.
Hạ Lâm im lặng một lúc, nói: “Các cậu đều xem《Giới Nguyên Châu》rồi chứ?”
“Tất nhiên là xem rồi, đây là bộ phim điện ảnh đầu tiên của Hoa Hạ phá vỡ trăm triệu doanh thu phòng vé, tôi đã xem ba lần rồi, cống hiến chút sức lực của bản thân để phá vỡ kỷ lục doanh thu phòng vé.” Chu San gật đầu.
Cô ta là fan trung thành của 《Giới Nguyên Châu》.
Hạ Lâm tiếp tục nói: “《Giới Nguyên Châu》là do công ty đầu tư Tinh Nguyên đầu tư.”
“Tôi biết, nhưng việc này thì liên quan gì tới Diệp Tinh?” Chu San không nhịn được hỏi.
“Diệp Tinh là ông chủ của đầu tư Tinh Nguyên.” Hơi ngừng một lát, cuối cùng Hạ Lâm nói ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.