Chương 556: Ánh đao ẩn giấu
Túy Tử Mộng Sinh
04/08/2015
Hôn lễ của Hứa Lập hôm nay có nhiều khách như vậy mặc dù trong đó cũng có không ít bạn của Hứa Lập nhưng chủ yếu là do chủ tịch tỉnh Văn Thiên làm chủ hôn cho hắn nên mới vậy. Hứa Lập công tác ở Vọng Giang hơn năm nếu tất cả bạn bè dều tới thì cũng được hơn ngàn người. Tuy nhiên số khách từ Vọng Giang tới hôm nay chỉ ngồi đầy hai bàn, tới đều là lãnh đạo cấp phó huyện trở lên, người bên dưới không có cơ hội tham gia buổi hôn lễ này.
Buổi hôn lễ hôm nay chỉ riêng thường vụ tỉnh ủy đã có ba người gồm Văn Thiên, Cát Binh, Tằng Ích. Trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy Tần Gia Bình và bí thư đảng ủy chính pháp Tiếu Khắc tuy không đích thân tới nhưng vẫn ủy thác Điền Lập Nghiệp và Tiếu Thiên Cường mang theo quà tới. mà mấy vị lãnh đạo cấp phó tỉnh khác cũng tới. ít nhất mấy vị phó chủ tịch tỉnh Cát Lâm đều nể mặt Văn Thiên và Hứa Lập, dù là không đích thân tới cũng gửi quà tới.
Về phần cán bộ cấp giám đốc sở, phó giám đốc sở thì đếm không hết. mà chính huyện, phó huyện thì đây đều là bạn tốt của Hứa Lập nếu không đúng là không có tư cách đến hiện trường.
Đồng thời hôm nay đi tới hiện trường cũng có chục vị lãnh đạo công ty, ngoài mấy người bạn học của Hứa Lập ra thì mấy ông chủ lớn ở Tùng Giang, Vọng Giang đều tới. Bọn họ hy vọng có thể nhân cơ hội này làm quen thêm vài người bạn, có lẽ mình sau này phát triển có thêm một con đường. Mà để cho người ta không nghĩ ra là một bàn nằm cạnh bàn hàng thứ nhất, mà người ngồi bàn này không quá nhiều người biết. Mà ngồi chính giữa bàn này đương nhiên là Tiếu Lợi Phi. Thấy Tiếu Lợi Phi là biết ai ngồi cùng bàn y rồi, có thể nói mười mấy người cùng bàn với Tiếu Lợi Phi đều là nhóm Thái tử gia nổi tiếng ở Bắc Kinh.
Tiếu Lợi Phi vì cảm ơn Hứa Lập nên hôm nay cố ý gọi mấy người bạn tốt đế đây chúc mừng. Càng quan trọng hơn là Hứa Lập lập tức tới Bắc Kinh công tác, nếu như hôm nay có thể làm tốt quan hệ với chục người ở bàn này thì cái khác không dám nói ít nhất ở Bắc Kinh không ai dám ức hiếp Hứa Lập.
Mà các tân khách còn lại là bà con họ hàng của Hứa gia và Phạm gia. Một ít là họ hàng không qua lại nhưng theo chức vụ Hứa Lập dần tăng lên bọn họ cũng chủ động tìm tới hy vọng có thể mượn nhờ vầng sáng của Hứa Lập.
Cũng may hôm nay Long Cung đã được giới nghiêm, hơn nữa phụ trách giới nghiêm không chỉ có công an huyện Giang Ninh mà ngay cả trên tỉnh, thị xã cũng phía lực lượng cảnh sát tới để đảm bảo buổi hôn lễ không xảy ra chuyện gì. Nếu không có người truyền tin về một hôn lễ có nhiều lãnh đạo tỉnh, thị xã tham gia như vậy đủ để làm chấn động cả tỉnh.
Hôn lễ giữa Hứa Lập cùng Phạm Ngọc Hoa kết thúc trong không khí viên mãn. Sau khi tiễn bước các tân khách, Hứa Lập và Phạm Ngọc Hoa mới lên được phòng tân hôn. Hai người nằm trên giừng, mặc dù trong lòng vẫn hưng phấn nhưng mệt không còn chút sức lực nào. Mời rượu gần trăm bàn tiệc dù là Hứa Lập cũng không đỡ nổi. Sau đó còn có mấy người bạn lặng lẽ đổi rượu thành nước cho Hứa Lập thì Hứa Lập mới có thể duy trì được tới cuối.
Hai người nằm ở trên giường, Hứa Lập nhìn nóc nhà đến xuất thần. Phạm Ngọc Hoa không biết Hứa Lập đang suy nghĩ gì, cô chỉ nhẹ nhàng dựa vào lòng cô như một con mèo nhỏ tìm được ổ. Hứa Lập thuận thế ôm Phạm Ngọc Hoa vào lòng, cảm nhận được tình cảm mà cô dành cho mình. Thôi, không nghĩ gì nữa, hôm nay mình đã kết hôn, mình đã có vợ sau này cũng ít trêu chọc chuyện là tốt nhất. Vào giờ phút này Hứa Lập muốn quên đi Kế Xuân Mai, quên đi Lữ Tĩnh, lúc này trong lòng hắn chỉ có mình Phạm Ngọc Hoa.
Hứa Lập xoay người nằm đè lên Phạm Ngọc Hoa, mà Phạm Ngọc Hoa đương nhiên cũng biết Hứa Lập muốn làm gì. Cô nhẹ nhàng nhắm lại hai mắt chờ đợi. Đêm tân hôn buông xuống niềm hạnh phúc của hai người …
Gần cuối năm nên Hứa Lập không ra nước ngoài đi trăng mật, bọn họ chỉ ở trong Long Cung vui chơi ba ngày. Trong ba ngày này có hai thậm chí bọn họ không ra khỏi cửa, đến bữa ăn là có người mang tới tận phòng. Đến ngày thứ ba Hứa Lập mới dẫn Phạm Ngọc Hoa về nhà mẹ thăm vợ chồng Phạm Kiệt. Ăn trưa xong tối hắn lại về nhà mới ở Giang Ninh bắt đầu cuộc sống riêng của hai người.
Nhưng ngay ngày hôm sau buổi kết hôn giữa Hứa Lập và Phạm Ngọc Hoa, khi hai người đang hưởng không khí hạnh phúc thì ở trên tỉnh Cát Lâm đang hiện lên ánh dao, ánh kiếm. Mã Tuấn Tùng triệu tập hội nghị thường vụ tỉnh ủy lần cuối cùng trong năm, một phương diện là bố trí công việc trong đợt tết đồng thời còn muốn thảo luận về vấn đề dự toán tài chính của tỉnh ủy, ủy ban tỉnh và vài vấn đề điều chỉnh nhân sự.
Đây có thể nói là lần đầu Mã Tuấn Tùng và Văn Thiên giao đấu khi lên chức. Mã Tuấn Tùng vốn nghĩ muốn dùng hội nghị thường vụ này cho Văn Thiên một bài học, muốn cho đối phương biết trời tỉnh Cát Lâm bây giờ đã thay đổi, là do Mã Tuấn Tùng này cầm quyền. Cho nên tước hội nghị Mã Tuấn Tùng đã dặn người phía mình lát nữa trong hội nghị sẽ gây khó dễ cho Văn Thiên.
Khi trưởng ban thư ký ủy ban tỉnh Tôn Tiết Lễ đọc xong phương án dự toán tài chính của tỉnh ủy, ủy ban tỉnh xong; thường vụ tỉnh ủy trưởng ban thư ký tỉnh ủy Cái Trường Thông nhận được ám hiểu của Mã Tuấn Tùng bắt đầu gây khó dễ, chỉ trích nội dung phương án không rõ, dự toán có sai lệch, đặc biệt là không thể thỏa mãn yêu cầu dự toán của tỉnh ủy.
Không chờ Văn Thiên mở miệng, phó chủ tịch thường trực tỉnh Cát Binh cười nói:
- Trưởng ban thư ký Cái, dự toán tài chính của tỉnh ủy, ủy ban tỉnh năm nay vẫn theo thông lệ mà đưa ra, nếu anh cảm thấy phương án này có vấn đề thì sao trước không nói. Anh trước đây không lâu là trưởng ban thư ký ủy ban tỉnh, phương án dự toán tài chính năm rồi đều do anh tự mình kiểm duyệt sao anh vừa điều tới tỉnh ủy là phương án lại có vấn đề.
- Anh …
Cái Trường Thông bị Cát Binh nói mà á khẩu. Các thường vụ khác chỉ lạnh nhạt nhìn Cái Trường Thông cùng Cát Binh, bọn họ đều biết hiện nay hai người Văn Thiên, Mã Tuấn Tùng chưa mở miệng, Cái Trường Thông cùng Cát Binh chỉ có thể xem như tiên phong mà thôi.
Từ tình hình hiện nay thì thấy Cái Trường Thông cả về thân phận đến tài ăn nói đều bị Cát Binh ép tới gắt gao, căn bản không hề có sức hoàn thủ. Không biết Mã Tuấn Tùng sẽ làm cách gì để chuyển đổi tình hình đây.
Ai ngờ Mã Tuấn Tùng đột nhiên lại nói:
- Phương án không có vấn đề gì, tôi thấy cứ quyết định như vậy đi. Chúng ta tiếp tục thảo luận nội dung tiếp theo.
Các vị thường vụ thầm kinh hãi đặc biệt là chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Uông Thanh cùng bí thư thị ủy thành phố Xuân Thành Mạnh Tường Hữu đều không rõ Mã Tuấn Tùng có ý gì. Mới rồi Mã Tuấn Tùng còn gọi nói muốn đánh bại Văn Thiên trong hội nghị thường vụ còn gì? Sao bây giờ đã thoáng cái thỏa hiệp vậy? Đây hình như không giống tính cách của Mã Tuấn Tùng.
Chẳng qua nếu Mã Tuấn Tùng đã nói thì Cái Trường Thông đương nhiên không dám nói nhiều, y đành tiếp tục nói ra nội dung tiếp theo. Mà nội dung tiếp theo chính là vấn đề bổ nhiệm Hứa Lập và Tiếu Thiên Cường.
Buổi hôn lễ hôm nay chỉ riêng thường vụ tỉnh ủy đã có ba người gồm Văn Thiên, Cát Binh, Tằng Ích. Trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy Tần Gia Bình và bí thư đảng ủy chính pháp Tiếu Khắc tuy không đích thân tới nhưng vẫn ủy thác Điền Lập Nghiệp và Tiếu Thiên Cường mang theo quà tới. mà mấy vị lãnh đạo cấp phó tỉnh khác cũng tới. ít nhất mấy vị phó chủ tịch tỉnh Cát Lâm đều nể mặt Văn Thiên và Hứa Lập, dù là không đích thân tới cũng gửi quà tới.
Về phần cán bộ cấp giám đốc sở, phó giám đốc sở thì đếm không hết. mà chính huyện, phó huyện thì đây đều là bạn tốt của Hứa Lập nếu không đúng là không có tư cách đến hiện trường.
Đồng thời hôm nay đi tới hiện trường cũng có chục vị lãnh đạo công ty, ngoài mấy người bạn học của Hứa Lập ra thì mấy ông chủ lớn ở Tùng Giang, Vọng Giang đều tới. Bọn họ hy vọng có thể nhân cơ hội này làm quen thêm vài người bạn, có lẽ mình sau này phát triển có thêm một con đường. Mà để cho người ta không nghĩ ra là một bàn nằm cạnh bàn hàng thứ nhất, mà người ngồi bàn này không quá nhiều người biết. Mà ngồi chính giữa bàn này đương nhiên là Tiếu Lợi Phi. Thấy Tiếu Lợi Phi là biết ai ngồi cùng bàn y rồi, có thể nói mười mấy người cùng bàn với Tiếu Lợi Phi đều là nhóm Thái tử gia nổi tiếng ở Bắc Kinh.
Tiếu Lợi Phi vì cảm ơn Hứa Lập nên hôm nay cố ý gọi mấy người bạn tốt đế đây chúc mừng. Càng quan trọng hơn là Hứa Lập lập tức tới Bắc Kinh công tác, nếu như hôm nay có thể làm tốt quan hệ với chục người ở bàn này thì cái khác không dám nói ít nhất ở Bắc Kinh không ai dám ức hiếp Hứa Lập.
Mà các tân khách còn lại là bà con họ hàng của Hứa gia và Phạm gia. Một ít là họ hàng không qua lại nhưng theo chức vụ Hứa Lập dần tăng lên bọn họ cũng chủ động tìm tới hy vọng có thể mượn nhờ vầng sáng của Hứa Lập.
Cũng may hôm nay Long Cung đã được giới nghiêm, hơn nữa phụ trách giới nghiêm không chỉ có công an huyện Giang Ninh mà ngay cả trên tỉnh, thị xã cũng phía lực lượng cảnh sát tới để đảm bảo buổi hôn lễ không xảy ra chuyện gì. Nếu không có người truyền tin về một hôn lễ có nhiều lãnh đạo tỉnh, thị xã tham gia như vậy đủ để làm chấn động cả tỉnh.
Hôn lễ giữa Hứa Lập cùng Phạm Ngọc Hoa kết thúc trong không khí viên mãn. Sau khi tiễn bước các tân khách, Hứa Lập và Phạm Ngọc Hoa mới lên được phòng tân hôn. Hai người nằm trên giừng, mặc dù trong lòng vẫn hưng phấn nhưng mệt không còn chút sức lực nào. Mời rượu gần trăm bàn tiệc dù là Hứa Lập cũng không đỡ nổi. Sau đó còn có mấy người bạn lặng lẽ đổi rượu thành nước cho Hứa Lập thì Hứa Lập mới có thể duy trì được tới cuối.
Hai người nằm ở trên giường, Hứa Lập nhìn nóc nhà đến xuất thần. Phạm Ngọc Hoa không biết Hứa Lập đang suy nghĩ gì, cô chỉ nhẹ nhàng dựa vào lòng cô như một con mèo nhỏ tìm được ổ. Hứa Lập thuận thế ôm Phạm Ngọc Hoa vào lòng, cảm nhận được tình cảm mà cô dành cho mình. Thôi, không nghĩ gì nữa, hôm nay mình đã kết hôn, mình đã có vợ sau này cũng ít trêu chọc chuyện là tốt nhất. Vào giờ phút này Hứa Lập muốn quên đi Kế Xuân Mai, quên đi Lữ Tĩnh, lúc này trong lòng hắn chỉ có mình Phạm Ngọc Hoa.
Hứa Lập xoay người nằm đè lên Phạm Ngọc Hoa, mà Phạm Ngọc Hoa đương nhiên cũng biết Hứa Lập muốn làm gì. Cô nhẹ nhàng nhắm lại hai mắt chờ đợi. Đêm tân hôn buông xuống niềm hạnh phúc của hai người …
Gần cuối năm nên Hứa Lập không ra nước ngoài đi trăng mật, bọn họ chỉ ở trong Long Cung vui chơi ba ngày. Trong ba ngày này có hai thậm chí bọn họ không ra khỏi cửa, đến bữa ăn là có người mang tới tận phòng. Đến ngày thứ ba Hứa Lập mới dẫn Phạm Ngọc Hoa về nhà mẹ thăm vợ chồng Phạm Kiệt. Ăn trưa xong tối hắn lại về nhà mới ở Giang Ninh bắt đầu cuộc sống riêng của hai người.
Nhưng ngay ngày hôm sau buổi kết hôn giữa Hứa Lập và Phạm Ngọc Hoa, khi hai người đang hưởng không khí hạnh phúc thì ở trên tỉnh Cát Lâm đang hiện lên ánh dao, ánh kiếm. Mã Tuấn Tùng triệu tập hội nghị thường vụ tỉnh ủy lần cuối cùng trong năm, một phương diện là bố trí công việc trong đợt tết đồng thời còn muốn thảo luận về vấn đề dự toán tài chính của tỉnh ủy, ủy ban tỉnh và vài vấn đề điều chỉnh nhân sự.
Đây có thể nói là lần đầu Mã Tuấn Tùng và Văn Thiên giao đấu khi lên chức. Mã Tuấn Tùng vốn nghĩ muốn dùng hội nghị thường vụ này cho Văn Thiên một bài học, muốn cho đối phương biết trời tỉnh Cát Lâm bây giờ đã thay đổi, là do Mã Tuấn Tùng này cầm quyền. Cho nên tước hội nghị Mã Tuấn Tùng đã dặn người phía mình lát nữa trong hội nghị sẽ gây khó dễ cho Văn Thiên.
Khi trưởng ban thư ký ủy ban tỉnh Tôn Tiết Lễ đọc xong phương án dự toán tài chính của tỉnh ủy, ủy ban tỉnh xong; thường vụ tỉnh ủy trưởng ban thư ký tỉnh ủy Cái Trường Thông nhận được ám hiểu của Mã Tuấn Tùng bắt đầu gây khó dễ, chỉ trích nội dung phương án không rõ, dự toán có sai lệch, đặc biệt là không thể thỏa mãn yêu cầu dự toán của tỉnh ủy.
Không chờ Văn Thiên mở miệng, phó chủ tịch thường trực tỉnh Cát Binh cười nói:
- Trưởng ban thư ký Cái, dự toán tài chính của tỉnh ủy, ủy ban tỉnh năm nay vẫn theo thông lệ mà đưa ra, nếu anh cảm thấy phương án này có vấn đề thì sao trước không nói. Anh trước đây không lâu là trưởng ban thư ký ủy ban tỉnh, phương án dự toán tài chính năm rồi đều do anh tự mình kiểm duyệt sao anh vừa điều tới tỉnh ủy là phương án lại có vấn đề.
- Anh …
Cái Trường Thông bị Cát Binh nói mà á khẩu. Các thường vụ khác chỉ lạnh nhạt nhìn Cái Trường Thông cùng Cát Binh, bọn họ đều biết hiện nay hai người Văn Thiên, Mã Tuấn Tùng chưa mở miệng, Cái Trường Thông cùng Cát Binh chỉ có thể xem như tiên phong mà thôi.
Từ tình hình hiện nay thì thấy Cái Trường Thông cả về thân phận đến tài ăn nói đều bị Cát Binh ép tới gắt gao, căn bản không hề có sức hoàn thủ. Không biết Mã Tuấn Tùng sẽ làm cách gì để chuyển đổi tình hình đây.
Ai ngờ Mã Tuấn Tùng đột nhiên lại nói:
- Phương án không có vấn đề gì, tôi thấy cứ quyết định như vậy đi. Chúng ta tiếp tục thảo luận nội dung tiếp theo.
Các vị thường vụ thầm kinh hãi đặc biệt là chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Uông Thanh cùng bí thư thị ủy thành phố Xuân Thành Mạnh Tường Hữu đều không rõ Mã Tuấn Tùng có ý gì. Mới rồi Mã Tuấn Tùng còn gọi nói muốn đánh bại Văn Thiên trong hội nghị thường vụ còn gì? Sao bây giờ đã thoáng cái thỏa hiệp vậy? Đây hình như không giống tính cách của Mã Tuấn Tùng.
Chẳng qua nếu Mã Tuấn Tùng đã nói thì Cái Trường Thông đương nhiên không dám nói nhiều, y đành tiếp tục nói ra nội dung tiếp theo. Mà nội dung tiếp theo chính là vấn đề bổ nhiệm Hứa Lập và Tiếu Thiên Cường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.