Trùm Tài Nguyên

Quyển 5 - Chương 40: Gặp được Quý nhân

Nguyệt Hạ Đích Cô Lang

18/06/2013

Một người thành công trong sự nghiệp, ngoại trừ cần tố chất của chính mình, thì trọng yếu nhất vẫn là cần quý nhân trợ giúp.

Hollywood ở Mĩ lưu hành một câu: "thành công của anh không ở chỗ anh là ai, mà ở chỗ anh quen biết ai."

Trung Hoa từ xưa đến nay cũng có cách nói "Quý nhân tương phù giống như thiên trợ". Hai loại truyền thống văn hóa bất đồng, nhưng có quan niệm giống nhau, đó là —— quý nhân là người không thể thiếu trên con đường thành công của chúng ta!

Đối với hai cách nói này, Đường Vũ Cường đều có nghe thấy, chỉ có điều nói thật, anh ta cũng không có để ý nhiều. Đường gia ở thành phố này tuy rằng không phải là gia tộc đứng đầu hạng nhất, nhưng cũng tuyệt đối là gia tộc hạng hai trong số những người hùng mạnh nhất, Đường Vũ Cường tuy rằng không phải con cháu được sủng ái nhất trong gia tộc, nhưng cũng dưới sự trợ giúp gia tộc, sáng lập siêu thị Hỗ Khách Long , trở thành nhân sĩ nổi danh trong thương giới. Tất cả tài sản dưới danh nghĩa cá nhân y cũng lên tới ngàn vạn! Ở thời điểm Trung Hoa năm chín tư mà nói, đã là gia đình giàu có hiếm thấy.

Nhưng Đường Vũ Cường lại thật không ngờ, chỉ có điều y ngẫu nhiên ở ven đường lâm vào một lần đến gần, lại làm biến đổi tương lai nghiêng trời lệch đất của y. Từ nay về sau, chẳng những siêu thị Hỗ Khách Long tiến vào quỹ đạo tốc hành, ngay cả tài sản cá nhân y cũng theo đó mà bành trướng lên.

Thời điểm Đường Vũ Cường rời khỏi, có thể nói là cười đến toe toét. Tuy rằng nói Lỗ Trạch Ninh đối với yêu cầu này của y cũng chưa có trả lời xác định, mà là tỏ vẻ cần xin chỉ thị Tôn Chiếu Luân. Nhưng Đường Vũ Cường trong lòng rất rõ, ở Trung Hoa, đôi khi, không cự tuyệt chính là một loại ngầm đồng ý. Đối với việc trọng đại, hai phương giữa lần giao lưu, đã được kết quả như vậy cũng đã là một kết quả rất không tồi.

Mục đích đã đạt thành, Đường Vũ Cường và La Viễn Đạt tự nhiên liền thuận thế cáo từ. Làm giám đốc bộ phận thu mua của siêu thị Carrefour, thời gian của Lỗ Trạch Ninh rất quý giá, có thể bỏ ra chút thời gian cùng hai người nói chuyện một phen, Đường Vũ Cường cũng thấy rất đủ, tự nhiên là sẽ không lãng phí thời gian của Lỗ Trạch Ninh, sợ phá hỏng ấn tượng tốt.

Phương Minh Viễn cũng không theo chân bọn họ đi ra, mà là mang theo Trần Trung vào tổng bộ siêu thị Carrefour .

Y và La Viễn Đạt đồng loạt đi xuống dưới lầu, La Viễn Đạt không có ý ngồi lên xe của mình, ngược lại kéo y ngồi vào chiếc BMW, từ trên xuống dưới cẩn thận đánh giá Đường Vũ Cường sau một lúc lâu. Đường Vũ Cường có chút kinh ngạc sờ sờ mặt mình, cười nói:

- Anh La, anh lại nhìn, tôi trên mặt cũng mọc không ra hoa. Chúng ta cũng là Đại lão gia, sẽ không phải tiểu thư nũng nịu! Tôi nói, anh La không phải là loại người kia chứ?

Y cùng với La Viễn Đạt là lão bằng hữu, nếu không như vậy, La Viễn Đạt như thế nào lại ra mặt giúp đỡ y, định ngày hẹn Lộ Trạch Ninh.

La Viễn Đạt không khỏi kìm nổi cười, liên tục lắc đầu thở dài nói:

- Thật sự là miệng chó phun không ra ngà voi a. Thằng nhóc này khi nào thì có thể thu hồi tâm, đừng cả ngày ngâm mình ở thế giới son phấn. Vài năm nay, ngươi đổi bạn gái so với thay quần áo còn nhanh hơn.

- Anh La!

Đường Vũ Cường đốt một điếu thuốc hút một ngụm, lúc này mới nói tiếp:

- Cây cải củ cải trắng đều có sở thích, anh là hỏi thế gian tình là gì mà khiến bao kẻ si tình, tôi chính là sẽ không vì một cây mà buông tha cho cả khu rừng rậm. Chỉ có điều tôi hoa là hoa, nhưng cho tới bây giờ cũng chưa có thủ đoạn phi pháp gì, đều là mọi người em có tình tôi nguyện ý. Tôi có được vui vẻ, các cô ấy được tiền tài, vật chất, địa vị, mọi người đều đạt được thứ mình muốn! Anh La, hiện tại cũng không giống như trước, không phải tôi giống anh, có người yêu tốt giống chị dâu như vậy, khi ta ở trên đường tùy tiện không thể gặp được?

- Cậu đó!

La Viễn Đạt vẻ mặt bộ dáng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, vỗ vỗ chân mình, lại không biết tiếp tục nói cái gì cho phải.

- Anh La, đây đều là một trăm linh mấy lần anh giáo dục tôi? Tôi biết, anh là nhìn không quen tôi như vậy. Nhưng cũng xin anh hiểu cho tôi một chút, mười người phụ nữ thì có chín người rưỡi, căn bản là không phải hướng về con người tôi, mà là hướng về phía tài sản của tôi, chức vị của tôi mà tới, nếu tôi không có nhiều tiền như vậy, không phải là Tổng giám đốc Hỗ Khách Long này, các cô đó chỉ sợ ngay cả hứng thú liếc mắt nhìn tôi một cái đều không có. Còn có một nửa còn lại coi tôi là công tử bột, người ta theo đuổi chính là nhất thời vui vẻ của nhục thể, căn bản là không cần quan tâm thiên trường địa cửu.

Đường Vũ Cường vẻ mặt buồn rầu nói:

- Tôi nếu có thể gặp được người tốt giống chị dâu như vậy, vì cô ấy mà hồi tâm dưỡng tính cũng đáng. Những người phụ nữ đó, chưa có người nào đáng để tôi thật tâm đối đãi? Tôi cũng là đàn ông a, cũng có nhu cần của nam nhân, anh không thể muốn tôi đây, hai mươi mấy nam nhân dựa vào năm cô nàng để giải quyết sinh lý chứ? Anh La....



- Dừng, dừng!

La Viễn Đạt giơ ca hai tay biểu thị đầu hàng nói:

- Cậu cứ thao thao bất tuyệt tôi không có thời gian nghe, hôm nay tôi vốn cũng không phải cùng với cậu thảo luận vấn đề này , đều là cậu làm sao lại nóiđến việc này.

"Hô..." Đường Vũ Cường trong lòng cũng thở phào một cái. La Viễn Đạt là bằng hữu mà y tôn kính , anh ấy nói chuyện chính mình không thể không nghe, nhưng loại chuyện này, anh ấy cũng không thể thay đổi thói quen xấu của chính mình.

- Phương Minh Viễn kia là ai?

La Viễn Đạt trịnh trọng hỏi han.

- Một người bạn, hôm nay mới vừa quen ở trên đường!

Đường Vũ Cường trực tiếp nói:

- Ông anh, anh là không có nhìn thấy, lúc ấy bên người hắn có hai nữ nhân cực xinh đẹp, tôi chính là bởi vậy...

La Viễn Đạt vỗ trán, buồn nản nói:

- Cậu lại đi đến gần người ta ? Tật xấu này của cậu khi nào thì có thể sửa a, cho dù là tán gái, cũng không phải ở trên đường cái chứ, cứ như vậy với người ta chào hỏi, xem có được hay không?

- Nhưng nếu không có tiếp lời hôm nay, tôi lại như thế nào có khả năng quen hắn. Không thể tưởng được hắn cũng là đến Carrefour, thật đúng là trùng hợp.

Đường Vũ Cường đắc ý nói:

- Anh La, anh nói, hắn nói Carrefour tính toán sắp tới trung tâm kiểm tra chất lượng đo lường thành một bộ phận độc lập, một mình thành lập công ty, có thể là thật vậy chăng? Tôi cảm thấy lúc ấy tôi đề xuất, đem thương phẩm siêu thị Hỗ Khách Long cũng giao cho trung tâm kiểm tra chất lượng đo lường Carrefour kiểm tra đo lường chất lượng, Lỗ Trạch Ninh thần sắc dường như là hơi khác thường!

La Viễn Đạt kiềm chế trên mặt thần sắc, nghiêm túc nói với Đường Vũ Cường:

- Điều tôi muốn nói , chính là chuyện này. Vũ Cường, Phương Minh Viễn này chỉ sợ không đơn giản như cậu nghĩ! Có thể cậu lúc ấy chú ý Lộ Trạch Ninh, nhưng tôi lại chú ý tới khi các người nói chuyện, Lộ Trạch Ninh thỉnh thoảng lại vụng trộm chú ý hắn!

- A?

Đường Vũ Cường giật mình há to miệng, lúc ấy y quả thật là hết sức chăm chú nói chuyện với Lộ Trạch Ninh, không có chú ý tới hoạt động những người khác.

- Không cần giật mình như vậy, tôi có thể khẳng định nói cho cậu, quả thật là như thế này!

La Viễn Đạt như đinh đóng cột nói:



- Ta tin tưởng đôi mắt chính mình, tuyệt đối không có khả năng nhìn lầm! Cậu hiểu được việc này ý nghĩa sao không? Lộ Trạch khẳng định là quen biết với Phương Minh Viễn, hơn nữa này địa vị Phương Minh Viễn chỉ sợ còn cao hơn anh ta... Hừm! Có phải chính là đại cổ Đông Phương gia trong Carrefour chứ? Cậu có hỏi qua hắn là người ở đâu không?

- Hỏi qua a, người ở tỉnh Tần Tây.

Đường Vũ Cường sợ run sau một lúc lâu, nặng nề mà vỗ trán, buồn nản nói:

- Đáng chết, tôi sớm phải nghĩ tới chứ!

Người tỉnh Tần Tây, lại họ Phương, có khả năng quen với người phụ trách thu mua ở Carrefour, mấy thứ này tổng hợp lại, Phương Minh Viễn này rất có khả năng có quan hệ với đại cổ đông Phương gia

La Viễn Đạt vỗ vỗ vai Đường Vũ Cường , đầy thâm ý nói:

- Vũ Cường, hiện tại cậu hiểu chưa? Cậu cứ nói như kiểu của hắn, có khả năng là thật chăng? Ha ha, thằng nhóc cậu hôm nay gặp quý nhân, hắn nếu đồng ý làm quen cậu, như vậy chứng tỏ hắn đối với đề nghị của cậu cũng sẽ không phản đối. Mà có hắn ủng hộ, kế hoạch của cậu, hiện tại chỉ sợ cũng đã nắm chắc bảy phần thắng rồi! Cậu có cách liên hệ với hắn không?

- Hắn có cách liên lạc với tôi, nhưng tôi lúc ấy không dám hỏi xin cách liên lạc với hắn.

Đường Vũ Cường hiện tiếc muốn đứt ruột, sớm biết rằng Phương Minh Viễn và siêu thị Carrefour có mối quan hệ, chính mình dù là mặt dày mày dạn cũng muốn đem quan hệ song phương tiến thêm một bước.

La Viễn Đạt trầm ngâm một lát, đột nhiên nói:

- Cậu nói, Phương Minh Viễn có thể hay không chính là cậu Phương, người sáng lập Carrefour kia?

Phương Minh Viễn vẫn khiêm tốn đứng ở phía sau màn, căn bản là không ra mặt, mà hắn bình thường lại mặc kệ sự việc cụ thể, có chăng thì cũng chỉ cùng nhóm nhân viên quản lý, mà người trong Carrefour và tửu lâu Phương gia, mặc kệ là người già hay là người mới, đều có thói quen dung cậu Phương để xưng hô hắn. Cho nên không phải người quen thuộc trong Phương gia, hoặc là từng tỉ mỉ điều tra người trong Phương gia, đại đa số đều không biết nguyên danh cậu Phương chính là gọi Phương Minh Viễn, chỉ biết là tuổi của hắn rất trẻ, đến nay còn đang đến trường, cho nên sản nghiệp Phương gia này, đều do chú hắn năm đó cùng nhau gây dựng sự nghiệp mà cùng quản lý .

La Viễn Đạt tuy rằng cũng đã có nhiều năm giao hữu với Carrefour , "Cậu Phương cậu Phương" nghe không ít, khả năng lúc ban đầu cũng nghe qua tên đầy đủ, nhưng bây giờ vẫn thật không biết vị Cậu Phương danh tiếng lừng lẫy này rốt cuộc tên gọi là gì.

Đường Vũ Cường lúc này đã cả kinh nghẹn họng nhìn trân trối, Phương Minh Viễn thật sự là người sáng lập Carrefour kia, như vậy tất cả đều rất rõ ràng. Làm ông chủ lớn nhất của siêu thị Carrefour, trung tâm kiểm tra chất lượng đo lường, việc này giống như cũng là hắn lúc trước sáng lập nên, làm ra chuyện lớn, đương nhiên là sẽ biết được trước tiên. Có mỹ nữ làm bạn, có vệ sĩ đi theo, vậy là việc đương nhiên.

- Vũ Cường! Cậu lần này tiếp cận được hắn rất tốt! Nếu nói thật là hắn, cậu lúc này đây như đã gặp được quý nhân!

La Viễn Đạt nặng nề mà vỗ bả vai Đường Vũ Cường, hưng phấn mà nói:

- Tôi nghe nói, người hắn quen biết, đều ít nhiều kiếm được ưu đãi từ chỗ hắn! Giống tất cả mọi người đều biết mì ăn liền của Triệu sư phụ, đó chính là lão gia nhân bọn họ một tay sáng lập, nghe nói Phương gia ở trong đó còn có cổ phần.

-A a...

Đường Vũ Cường hai tay nhất quán, bất đắc dĩ nói:

- Được rồi, anh La, tôi thừa nhận anh nói không sai, tôi có thể là gặp được quý nhân, nhưng kế tiếp tôi phải làm như thế nào? Làm sao để có thể cùng với quý nhân tiến thêm một bước gần quan hệ?

Hai người mắt to nhìn mắt nhỏ …

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trùm Tài Nguyên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook