Chương 3: Gợn Sóng
Phong Xuy Tiễn Vũ
27/09/2017
CHƯƠNG 3: GỢN SÓNG
Sau vài ngày, Thái tử lúc này là Trác Kinh Phàm đã nhanh chóng biết được phần nào tình hình Đông cung.
Tuy rằng là Thái tử ngốc nhưng Đậu Thuần có được: một Lương đệ, một Lương viện và hai Thừa huy. Nếu nhớ không nhầm: Thái tử của triều Đại Chu, ngoài chính phi còn có thể nạp thêm: hai Lương đệ, sáu Lương viện, mười Thừa huy, mười sáu Chiêu huấn và hai mươi bốn Phụng nghi.
Nhếch môi, mỉm cười một cách lạnh lùng, thầm nhủ liệu rằng bản thân có nên cảm tạ Hoàng hậu vì đã không mang toàn bộ nữ nhân trong thiên hạ nhét cả vào Đông cung ?
Trong lúc đang nhắm mắt suy nghĩ thì cung nữ đã vội vàng tiến vào rồi cung kính lên tiếng:
“Bẩm Thái tử phi, Lương đệ, Lương viện và hai vị Thừa huy đang chờ ở phía ngoài, bọn họ đến đây để thỉnh an ngài “.
“Thỉnh an ta sao? Không cần đâu, ngươi bảo bọn họ về đi”
Từ lúc Thái tử phi ta tỉnh lại cho đến nay đã là mấy ngày, nếu bọn người kia thật lòng muốn đến thỉnh an, lẽ ra bọn họ nên đến từ lâu, không phải chờ đến bây giờ.
“Dạ”
Lúc này, những người đang đứng chờ ở phía ngoài điện, vẫn nghĩ Thái tử phi như trước đây, sẽ không dám để cho các nàng phải chờ đợi. Cung nữ vừa bước ra khỏi tẩm cung nói các nàng trở về.
“Thái tử phi bảo chúng ta về sao?”
Dẫn đầu đám thị thiếp nhanh chóng lên tiếng. Người này mặc trên người một chiếc áo màu hồng được may từ lụa Sa La với một chiếc khăn choàng thêu hoa văn tinh xảo, bên dưới là một chiếc váy dài, thêu hoa được dệt từ tơ tằm thượng hạng. Chiếc váy với những họa tiết chim chóc, hoa cỏ kéo dài đến gót chân. Nhìn từ xa, nó tựa như một bức tranh vô cùng sống động. Mái tóc của nàng búi cao, bên trên cài một cây trâm bằng vàng, nàng ta đeo một đôi hoa tai ngọc trai. Gương mặt được trang điểm một cách cầu kỳ, giữa mi tâm có hình bông hoa khiến cho dung mạo thêm phần xinh đẹp, sắc sảo.
Tuy nhiên, gương mặt đẹp đó đang lộ vẻ giận dữ, khiến cho cung nữ đang đứng bên cạnh run rẩy, nhanh chóng lên tiếng:
“Xin Lương đệ bớt giận, Thái tử phi mời các chủ tử trở về”.
Thì ra nữ tử kia chính là Lương đệ của Thái tử, địa vị của nàng ta chỉ đứng sau Thái tử phi.
“Tỷ tỷ, có lẽ là do sức khỏe của Thái tử phi vẫn chưa hoàn toàn hồi phục nên ngài không muốn chúng ta vào trong thỉnh an, xem ra Thái tử phi rất rộng lượng, chúng ta nên tạ ơn ngài ”
Lúc này, nữ tử đứng phía sau Lương đệ chậm rãi nói.
“Trương Lương viện à, muội thật khéo nói đó”
Lương đệ liếc mắt nhìn Trương Lương viện một cái rồi nhanh chóng lên tiếng, lúc này, trong giọng nói không giấu được vẻ châm chọc.
“Sao muội có thể sánh được với Lương đệ tỷ tỷ chứ”
Trương Lương viện che miệng khẽ mỉm cười, giọng nói nhẹ nhàng dễ nghe, tuy nhiên, lại khiến cho Lương đệ càng lúc càng cảm thấy khó chịu.
“Nếu Thái tử phi đã ra lệnh cho chúng ta trở về thì ta đành đi trước vậy”
Lương đệ liếc mắt về phía tẩm cung của Thái tử phi rồi lạnh lùng lên tiếng. Vừa nói dứt lời, nàng ta phất tay áo một cái rồi nhanh chóng rời đi.
Thấy Lương đệ bỏ đi, nụ cười trên môi của Trương Lương viện cũng tắt hẳn, nàng im lặng, vội vàng bước đi. Lúc này, hai Thừa huy vẫn đứng im bên cạnh cũng nhanh chóng rời khỏi tẩm cung của Thái tử phi…
Sự việc xảy ra ở phía ngoài tẩm cung của Thái tử phi nhanh chóng truyền đến tai Hoàng hậu. Hoàng hậu đang ở điện Lập Chính, xử lý cung vụ, sau khi nghe cung nữ bẩm báo lại sự việc, Hoàng hậu nhíu mày, trên gương mặt không giấu được vẻ ngạc nhiên, tuy nhiên, Hoàng hậu vẫn im lặng.
Sau khi xử lý xong cung vụ, Hoàng hậu nhìn về phía cung nữ cận thân, người đã hầu hạ lâu năm cho mình, rồi nhanh chóng lên tiếng:
“Vương cô cô, chẳng lẽ Thái tử phi đã thay đổi rồi sao?”.
“Nương nương, nếu Thái tử phi thay đổi thì người có thể yên tâm rồi”
Vương cô cô rót một chén trà, dâng lên cho Hoàng hậu rồi thấp giọng nói.
“Đúng vậy, nếu không phải vì nó quá vô dụng, Đông cung của Thuần nhi cũng không cần phải thu nạp nhiều nữ nhân đến như vậy”
Hoàng hậu nâng chén trà, trong ánh mắt không giấu được một tia tàn nhẫn.
“Nương nương, bây giờ, người kia đang ở bên cạnh Hoàng Thượng, dùng lời ngon tiếng ngọt nhằm đưa thêm một vài nội gián vào Đông cung, người cũng nên bắt đầu tính toán đi ạ”
Giọng nói Vương cô cô càng lúc càng nhỏ, một lát sau, bà ta nhanh chóng tiến đến gần rồi khẽ thì thầm vào tai của Hoàng hậu.
“Tiện nhân, dám ỷ vào sự sủng ái của Hoàng Thượng mà không xem ai ra gì, bây giờ còn định nhằm vào Thái tử. Trước đây, việc Trương Lương viện tiến cung đã khiến cho cháu gái của bổn cung chịu nhiều đau khổ, bây giờ, ả ta còn muốn mang con hồ ly tinh nào vào Đông cung nữa vậy?”
Lời nói của Vương cô cô khiến cho Hoàng hậu cảm thấy vô cùng tức giận.
“Xin nương nương bớt giận, cháu gái của người dĩ nhiên là rất tốt, nếu không, tại sao khi vừa vào cung, nàng ấy đã nhanh chóng được sắc phong là Lương đệ chứ?”
Trước khi nhập cung, Vương cô cô chính là nhũ mẫu của Hoàng hậu, vì vậy, việc bà xem cháu gái của Hoàng hậu tựa như cháu gái của chính mình cũng là điều hiển nhiên.
“Nếu không phải vì nam nhân họ Trác kia, cháu gái của bổn cung sao có thể dễ dàng chấp nhận ngồi ở vị trí Lương đệ chứ? Dựa vào dung mạo và gia thế của Uyển Thiến, nó hoàn toàn có khả năng được sắc phong là Thái tử phi, vậy mà bây giờ, Uyển Thiến chỉ có thể tủi thân, ngậm ngùi chấp nhận vị trí thị thiếp”
Hoàng hậu vừa ôm ngực vừa nói.
“Nương nương, dù sao thì bây giờ Lương đệ cũng đã vào cung, chúng ta nên nghĩ cách ngăn cản người kia tiếp tục đưa thêm người vào Đông cung”
Vương cô cô chỉ về phía điện Tử Thần rồi bĩu môi.
“Hoàng Thượng rất sủng ái ả tiện tỳ ở điện Tử Thần, bây giờ, vào mùng một và ngày rằm, bổn cung mới có cơ hội được diện kiến Hoàng Thượng, nếu đây không phải là gia quy do tổ tiên truyền lại, e rằng ngay cả việc gặp mặt Hoàng Thượng đối với bổn cung cũng rất khó khăn”
“Nương nương…”
Vương cô cô nhìn đôi mắt ửng đỏ của Hoàng hậu, lúc này, bà cũng bắt đầu nghẹn ngào.
“May mắn là ả tiện tỳ kia vẫn chưa có hoàng tử, nếu không, e rằng vị trí Thái tử của Thuần nhi cũng khó mà giữ được”
Vương cô cô im lặng, người đang ở trong điện Tử Thần kia chính là người mà đương kim Hoàng Thượng vô cùng sủng ái, Uyển Quý phi. Trước khi vào cung, Uyển Quý phi vốn là tiểu thư của Lương gia, vừa nhập cung, đã được sắc phong là Bảo lâm, tương đương với lục phẩm.
Trong vòng một năm, nàng ta lại được tấn phong thành Tài nhân, tương đương với ngũ phẩm, thêm vào đó, nàng ta còn được Hoàng Thượng ban phong hào là “Uyển”, từ đó về sau, địa vị của Uyển Tài nhân càng lúc càng được củng cố. Qua vài năm, nàng ta đã mang tước vị Chiêu nghi, đồng thời cũng là người đứng đầu trong chín vị Tần.
Uyển Chiêu nghi, hai năm trước, sinh hạ một công chúa khiến cho Hoàng Thượng vô cùng vui mừng, nhân cơ hội này, nhanh chóng được tấn phong Uyển Chiêu nghi thành Quý phi, đứng đầu bốn vị phu nhân. Trong Hoàng cung, địa vị của Uyển Quý phi chỉ đứng sau Hoàng hậu.
Từ lúc Uyển Quý phi nhập cung cho đến bây giờ đã gần mười năm nhưng sự sủng ái mà Hoàng Thượng dành cho nàng ta vẫn không hề suy giảm. Bây giờ, dường như ngay cả Hoàng hậu cũng không thể nào so sánh được với Uyển Quý phi, may mắn là từ lúc Hoàng hậu nắm giữ Phượng ấn cho đến nay, bà chưa từng để xảy ra bất kì sai sót nghiêm trọng nào. Thêm vào đó, gia tộc của Hoàng hậu lại là một gia tộc có sức ảnh hưởng rất lớn trong triều đình, nếu không, e rằng Hoàng Thượng đã sớm mang Phượng ấn giao cho Uyển Quý phi để lấy lòng nàng ta.
Huống hồ Thái tử lại do Hoàng hậu sinh ra, tuy rằng khi còn bé, Thái tử bị hạ độc nên mới trở nên ngốc nghếch, nhưng trải qua nhiều năm như vậy, trong Hoàng cung vẫn chỉ có một hoàng tử duy nhất là Đậu Thuần. Vì vậy, vị trí Thái tử của Thuần nhi xem như khá vững vàng.
Hoàng hậu vội vàng vứt bỏ những suy nghĩ này sang một bên, nhanh chóng lấy lại tinh thần, sau đó, bà nhìn về phía Vương cô cô rồi nói:
“Ngươi mau đến Đông cung, quan sát Thái tử phi giúp cho bổn cung”.
“Dạ”
Vương cô cô cúi người, hành lễ, sau đó, bà dẫn theo vài cung nữ, chậm rãi tiến về phía Đông cung.
Bên trong điện Tử Thần.
Lúc này, Uyển Quý phi đang ngồi trên tràng kỷ, bên cạnh có bốn cung nữ đang hầu hạ. Hai cung nữ ngồi bệt dưới đất, một người cầm chiếc quạt bằng lụa, nhẹ nhàng phe phẩy khiến cho không khí trở nên mát mẻ, người còn lại đang xoa bóp đôi chân cho Quý phi. Bên cạnh đó, còn có hai cung nữ đang đứng bên cạnh tràng kỷ, một người đang bưng chiếc khay chứa đầy hoa quả, người còn lại hầu hạ Quý phi dùng hoa quả.
Lúc này, một cung nữ vội vàng tiến vào, nàng nhanh chóng cúi người, hành lễ với Quý phi. Sau đó, cung nữ kia phất tay áo một cái, ra lệnh cho các cung nữ trong điện đứng sang một bên, ngay lập tức, nàng vội vàng tiến đến bên cạnh rồi thì thầm vào tai của Quý phi:
“Quý phi nương nương, nô tì có tin tức này muốn bẩm báo với nương nương”.
Uyển Quý phi nhíu mày rồi nhanh chóng lên tiếng:
“Lui xuống hết đi”.
Ngay lập tức, các cung nữ cúi người, hành lễ một cách cung kính rồi vội vàng lui ra ngoài.
“Nói đi”
Trong điện chỉ còn lại Uyển Quý phi và cung nữ kia.
“Bẩm nương nương, Trương Lương viện bảo rằng Thái tử phi đã tỉnh lại, không những vậy, dường như tính cách có chút thay đổi”
Lúc này, cung nữ kia đang đứng phía sau, vừa xoa bóp vai cho Uyển Quý phi vừa nói.
“Tỉnh rồi sao? Quả thật là rất tốt số mà”
Uyển Quý phi khẽ nở một nụ cười mà như không cười.
“Hôm nay, Phó Lương đệ dẫn theo thị thiếp đến trước tẩm cung của Thái tử phi, nhưng khi bọn họ còn chưa kịp bước vào cửa thì đã bị Thái tử phi đuổi về”
“Chẳng lẽ Thái tử phi lại cứng rắn đến mức như vậy sao?”
Uyển Quý phi nhíu mày, nàng không thể nào tin tưởng vào việc tính cách của Thái tử phi đã thay đổi.
“Trương Lương viện cũng rất lo lắng, dù sao thì nàng ấy vẫn chưa được diện kiến Thái tử phi nhưng từ khi nhập cung cho đến tận bây giờ, đây là lần đầu tiên, Trương Lương viện chứng kiến thái độ kiên cường của Thái tử phi”
Cung nữ lên tiếng một cách thận trọng.
“Ngươi mau truyền ý chỉ của ta đến Trương Lương viện, bảo nàng ta cố gắng tìm mọi cách để có thể tiếp cận Thái tử phi”
Uyển Quý phi nhíu mày rồi vuốt ve chiếc bụng.
“Dạ”
Cung nữ cung kính, lên tiếng, sau đó nhanh chóng nói tiếp:
“Nương nương, Hồ Thái y đang ở phía ngoài điện, liệu có cần gọi ông ta vào để bắt mạch cho người không ạ?”.
“Được, mau mời ông ta vào đây đi”
Uyển Quý phi phất tay áo một cái, ngay lập tức, cung nữ kia vội vàng chạy đến, đỡ nàng đứng dậy, đồng thời, cung nữ cũng lên tiếng, gọi những cung nữ đang đứng bên ngoài tiến vào hầu hạ.
Một lát sau, cung nữ dẫn theo Hồ Thái y, nhanh chóng bước vào điện, lúc này, Uyển Quý phi đang ngồi phía sau rèm, Hồ Thái y vội vàng quỳ xuống, hành lễ.
“Miễn lễ, Hồ Thái y, ta lại làm phiền ông rồi”
Uyển Quý phi nhanh chóng lên tiếng, lúc này, dường như giọng nói của nàng ta chẳng mấy thân thiết nhưng cũng không đến mức xa cách.
“Nương nương quá lời rồi”
Hồ Thái y đáp lời một cách cung kính, sau đó, ông vội vàng ngồi xuống chiếc ghế.
Uyển Quý phi đặt tay lên một chiếc gối nhỏ, ngay lập tức, một cung nữ bước đến, đặt một chiếc khăn lụa lên cổ tay của Uyển Quý phi, sau đó, Hồ Thái y mới vươn tay, nhẹ nhàng bắt mạch.
Trong nháy mắt, Hồ Thái y đứng dậy, ông cúi người, nhìn về phía Uyển Quý phi rồi nói
“Chúc mừng nương nương, chúc mừng nương nương, nương nương đã có hỉ mạch”.
“Người đâu, mau thưởng”
Uyển Quý phi nhanh chóng lên tiếng, lúc này, trong giọng nói của nàng không giấu được sự vui vẻ. Uyển Quý phi ban thưởng cho Hồ Thái y rất nhiều. Sau khi ông rời đi, nàng vội vàng ra lệnh cho cung nữ:
“Bạch Cập, mau đi hỏi xem hiện giờ, Hoàng Thượng đang ở đâu vậy?”.
“Dạ”
Bạch Cập chính là cung nữ thân cận của Uyển Quý phi, từ khi còn bé, nàng đã hầu hạ Quý phi. Sau này, khi Uyển Quý phi tiến cung, Bạch Cập trở thành một trong những tâm phúc của nàng.
Vừa rời khỏi điện Tử Thần, Bạch Cập đã nhanh chóng dò la tin tức từ phía Hoàng Thượng.
Lúc này, tin tức về việc Uyển Quý phi mang thai cũng đã truyền đến điện Lập Chính.
Hoàng hậu ngồi trên chiếc ghế ở giữa điện, lắng nghe cung nữ bẩm báo về việc Hồ Thái y đến điện Tử Thần bắt mạch cho Uyển Quý phi, sau đó, ông ta bảo rằng Quý phi đã có hỉ mạch.
Hoàng hậu lạnh lùng, đuổi cung nữ ra ngoài, sau đó, bà cầm chén trà, ném xuống đất. Hoàng hậu đã tức giận đến mức ngay cả hô hấp cũng rất khó khăn. Vương cô cô vội vàng chạy đến, vỗ nhẹ vào lưng của Hoàng hậu rồi nhanh chóng lên tiếng, trấn an:
“Nương nương bớt giận, mong người bảo trọng thân thể”.
“Cô cô, tại sao ả ta lại có thể mang thai chứ?”
Hoàng hậu gầm lên, sau đó, ngã xuống ghế.
“Nương nương…”
Nhìn bộ dạng thất vọng của Hoàng hậu, Vương cô cô cảm thấy vô cùng đau lòng, bà thấp giọng, khuyên nhủ:
“Nương nương, xin người đừng lo lắng, dù sao thì việc Uyển Quý phi mang thai vẫn chỉ là tin đồn, huống hồ, cho dù Uyển Quý phi mang thai, không ai biết được rằng liệu nàng ta có sinh hạ được hoàng tử hay không? Không chừng lại là một công chúa”.
“Ngươi nói rất đúng… tất cả là do bổn cung bất an”
Cuối cùng, Hoàng hậu cũng lấy lại được tinh thần, một lát sau, bà nhìn về phía Vương cô cô rồi nói:
“Hôm nay, ngươi đến Đông cung, có thu thập được tin tức gì không?”.
“Nương nương, quả thật là tính cách của Thái tử phi đã thay đổi rồi”
Vương cô cô nhíu mày, thấp giọng trả lời.
“Vậy sao? Ngươi nghĩ rằng việc tính cách của Thái tử phi thay đổi sẽ có lợi hay có hại cho chúng ta?”
Lúc này, Hoàng hậu đã lấy lại được dáng vẻ khoan thai, xinh đẹp vốn có, bà nâng chén trà, nhấp một ngụm rồi tiếp tục lên tiếng.
“Nương nương, lão nô nghĩ rằng chúng ta cần quan sát thêm một khoảng thời gian nữa, bây giờ, lão nô vẫn không dám khẳng định bất cứ điều gì”
Vương cô cô lưỡng lự.
“Được, vậy thì ngươi cứ tiếp tục quan sát hắn đi”
Hoàng hậu phất tay áo một cái, lúc này, bà cũng chẳng còn lòng dạ nào để bàn về Thái tử phi nữa, việc Uyển Quý phi mang thai đã khiến cho Hoàng hậu cảm thấy vô cùng đau khổ.
Đêm hôm đó, việc Hoàng Thượng ngủ lại tại điện Tử Thần khiến cho Hoàng hậu tức giận đến mức đập vỡ thêm một vài chén trà nữa. Đăng bởi: admin
Sau vài ngày, Thái tử lúc này là Trác Kinh Phàm đã nhanh chóng biết được phần nào tình hình Đông cung.
Tuy rằng là Thái tử ngốc nhưng Đậu Thuần có được: một Lương đệ, một Lương viện và hai Thừa huy. Nếu nhớ không nhầm: Thái tử của triều Đại Chu, ngoài chính phi còn có thể nạp thêm: hai Lương đệ, sáu Lương viện, mười Thừa huy, mười sáu Chiêu huấn và hai mươi bốn Phụng nghi.
Nhếch môi, mỉm cười một cách lạnh lùng, thầm nhủ liệu rằng bản thân có nên cảm tạ Hoàng hậu vì đã không mang toàn bộ nữ nhân trong thiên hạ nhét cả vào Đông cung ?
Trong lúc đang nhắm mắt suy nghĩ thì cung nữ đã vội vàng tiến vào rồi cung kính lên tiếng:
“Bẩm Thái tử phi, Lương đệ, Lương viện và hai vị Thừa huy đang chờ ở phía ngoài, bọn họ đến đây để thỉnh an ngài “.
“Thỉnh an ta sao? Không cần đâu, ngươi bảo bọn họ về đi”
Từ lúc Thái tử phi ta tỉnh lại cho đến nay đã là mấy ngày, nếu bọn người kia thật lòng muốn đến thỉnh an, lẽ ra bọn họ nên đến từ lâu, không phải chờ đến bây giờ.
“Dạ”
Lúc này, những người đang đứng chờ ở phía ngoài điện, vẫn nghĩ Thái tử phi như trước đây, sẽ không dám để cho các nàng phải chờ đợi. Cung nữ vừa bước ra khỏi tẩm cung nói các nàng trở về.
“Thái tử phi bảo chúng ta về sao?”
Dẫn đầu đám thị thiếp nhanh chóng lên tiếng. Người này mặc trên người một chiếc áo màu hồng được may từ lụa Sa La với một chiếc khăn choàng thêu hoa văn tinh xảo, bên dưới là một chiếc váy dài, thêu hoa được dệt từ tơ tằm thượng hạng. Chiếc váy với những họa tiết chim chóc, hoa cỏ kéo dài đến gót chân. Nhìn từ xa, nó tựa như một bức tranh vô cùng sống động. Mái tóc của nàng búi cao, bên trên cài một cây trâm bằng vàng, nàng ta đeo một đôi hoa tai ngọc trai. Gương mặt được trang điểm một cách cầu kỳ, giữa mi tâm có hình bông hoa khiến cho dung mạo thêm phần xinh đẹp, sắc sảo.
Tuy nhiên, gương mặt đẹp đó đang lộ vẻ giận dữ, khiến cho cung nữ đang đứng bên cạnh run rẩy, nhanh chóng lên tiếng:
“Xin Lương đệ bớt giận, Thái tử phi mời các chủ tử trở về”.
Thì ra nữ tử kia chính là Lương đệ của Thái tử, địa vị của nàng ta chỉ đứng sau Thái tử phi.
“Tỷ tỷ, có lẽ là do sức khỏe của Thái tử phi vẫn chưa hoàn toàn hồi phục nên ngài không muốn chúng ta vào trong thỉnh an, xem ra Thái tử phi rất rộng lượng, chúng ta nên tạ ơn ngài ”
Lúc này, nữ tử đứng phía sau Lương đệ chậm rãi nói.
“Trương Lương viện à, muội thật khéo nói đó”
Lương đệ liếc mắt nhìn Trương Lương viện một cái rồi nhanh chóng lên tiếng, lúc này, trong giọng nói không giấu được vẻ châm chọc.
“Sao muội có thể sánh được với Lương đệ tỷ tỷ chứ”
Trương Lương viện che miệng khẽ mỉm cười, giọng nói nhẹ nhàng dễ nghe, tuy nhiên, lại khiến cho Lương đệ càng lúc càng cảm thấy khó chịu.
“Nếu Thái tử phi đã ra lệnh cho chúng ta trở về thì ta đành đi trước vậy”
Lương đệ liếc mắt về phía tẩm cung của Thái tử phi rồi lạnh lùng lên tiếng. Vừa nói dứt lời, nàng ta phất tay áo một cái rồi nhanh chóng rời đi.
Thấy Lương đệ bỏ đi, nụ cười trên môi của Trương Lương viện cũng tắt hẳn, nàng im lặng, vội vàng bước đi. Lúc này, hai Thừa huy vẫn đứng im bên cạnh cũng nhanh chóng rời khỏi tẩm cung của Thái tử phi…
Sự việc xảy ra ở phía ngoài tẩm cung của Thái tử phi nhanh chóng truyền đến tai Hoàng hậu. Hoàng hậu đang ở điện Lập Chính, xử lý cung vụ, sau khi nghe cung nữ bẩm báo lại sự việc, Hoàng hậu nhíu mày, trên gương mặt không giấu được vẻ ngạc nhiên, tuy nhiên, Hoàng hậu vẫn im lặng.
Sau khi xử lý xong cung vụ, Hoàng hậu nhìn về phía cung nữ cận thân, người đã hầu hạ lâu năm cho mình, rồi nhanh chóng lên tiếng:
“Vương cô cô, chẳng lẽ Thái tử phi đã thay đổi rồi sao?”.
“Nương nương, nếu Thái tử phi thay đổi thì người có thể yên tâm rồi”
Vương cô cô rót một chén trà, dâng lên cho Hoàng hậu rồi thấp giọng nói.
“Đúng vậy, nếu không phải vì nó quá vô dụng, Đông cung của Thuần nhi cũng không cần phải thu nạp nhiều nữ nhân đến như vậy”
Hoàng hậu nâng chén trà, trong ánh mắt không giấu được một tia tàn nhẫn.
“Nương nương, bây giờ, người kia đang ở bên cạnh Hoàng Thượng, dùng lời ngon tiếng ngọt nhằm đưa thêm một vài nội gián vào Đông cung, người cũng nên bắt đầu tính toán đi ạ”
Giọng nói Vương cô cô càng lúc càng nhỏ, một lát sau, bà ta nhanh chóng tiến đến gần rồi khẽ thì thầm vào tai của Hoàng hậu.
“Tiện nhân, dám ỷ vào sự sủng ái của Hoàng Thượng mà không xem ai ra gì, bây giờ còn định nhằm vào Thái tử. Trước đây, việc Trương Lương viện tiến cung đã khiến cho cháu gái của bổn cung chịu nhiều đau khổ, bây giờ, ả ta còn muốn mang con hồ ly tinh nào vào Đông cung nữa vậy?”
Lời nói của Vương cô cô khiến cho Hoàng hậu cảm thấy vô cùng tức giận.
“Xin nương nương bớt giận, cháu gái của người dĩ nhiên là rất tốt, nếu không, tại sao khi vừa vào cung, nàng ấy đã nhanh chóng được sắc phong là Lương đệ chứ?”
Trước khi nhập cung, Vương cô cô chính là nhũ mẫu của Hoàng hậu, vì vậy, việc bà xem cháu gái của Hoàng hậu tựa như cháu gái của chính mình cũng là điều hiển nhiên.
“Nếu không phải vì nam nhân họ Trác kia, cháu gái của bổn cung sao có thể dễ dàng chấp nhận ngồi ở vị trí Lương đệ chứ? Dựa vào dung mạo và gia thế của Uyển Thiến, nó hoàn toàn có khả năng được sắc phong là Thái tử phi, vậy mà bây giờ, Uyển Thiến chỉ có thể tủi thân, ngậm ngùi chấp nhận vị trí thị thiếp”
Hoàng hậu vừa ôm ngực vừa nói.
“Nương nương, dù sao thì bây giờ Lương đệ cũng đã vào cung, chúng ta nên nghĩ cách ngăn cản người kia tiếp tục đưa thêm người vào Đông cung”
Vương cô cô chỉ về phía điện Tử Thần rồi bĩu môi.
“Hoàng Thượng rất sủng ái ả tiện tỳ ở điện Tử Thần, bây giờ, vào mùng một và ngày rằm, bổn cung mới có cơ hội được diện kiến Hoàng Thượng, nếu đây không phải là gia quy do tổ tiên truyền lại, e rằng ngay cả việc gặp mặt Hoàng Thượng đối với bổn cung cũng rất khó khăn”
“Nương nương…”
Vương cô cô nhìn đôi mắt ửng đỏ của Hoàng hậu, lúc này, bà cũng bắt đầu nghẹn ngào.
“May mắn là ả tiện tỳ kia vẫn chưa có hoàng tử, nếu không, e rằng vị trí Thái tử của Thuần nhi cũng khó mà giữ được”
Vương cô cô im lặng, người đang ở trong điện Tử Thần kia chính là người mà đương kim Hoàng Thượng vô cùng sủng ái, Uyển Quý phi. Trước khi vào cung, Uyển Quý phi vốn là tiểu thư của Lương gia, vừa nhập cung, đã được sắc phong là Bảo lâm, tương đương với lục phẩm.
Trong vòng một năm, nàng ta lại được tấn phong thành Tài nhân, tương đương với ngũ phẩm, thêm vào đó, nàng ta còn được Hoàng Thượng ban phong hào là “Uyển”, từ đó về sau, địa vị của Uyển Tài nhân càng lúc càng được củng cố. Qua vài năm, nàng ta đã mang tước vị Chiêu nghi, đồng thời cũng là người đứng đầu trong chín vị Tần.
Uyển Chiêu nghi, hai năm trước, sinh hạ một công chúa khiến cho Hoàng Thượng vô cùng vui mừng, nhân cơ hội này, nhanh chóng được tấn phong Uyển Chiêu nghi thành Quý phi, đứng đầu bốn vị phu nhân. Trong Hoàng cung, địa vị của Uyển Quý phi chỉ đứng sau Hoàng hậu.
Từ lúc Uyển Quý phi nhập cung cho đến bây giờ đã gần mười năm nhưng sự sủng ái mà Hoàng Thượng dành cho nàng ta vẫn không hề suy giảm. Bây giờ, dường như ngay cả Hoàng hậu cũng không thể nào so sánh được với Uyển Quý phi, may mắn là từ lúc Hoàng hậu nắm giữ Phượng ấn cho đến nay, bà chưa từng để xảy ra bất kì sai sót nghiêm trọng nào. Thêm vào đó, gia tộc của Hoàng hậu lại là một gia tộc có sức ảnh hưởng rất lớn trong triều đình, nếu không, e rằng Hoàng Thượng đã sớm mang Phượng ấn giao cho Uyển Quý phi để lấy lòng nàng ta.
Huống hồ Thái tử lại do Hoàng hậu sinh ra, tuy rằng khi còn bé, Thái tử bị hạ độc nên mới trở nên ngốc nghếch, nhưng trải qua nhiều năm như vậy, trong Hoàng cung vẫn chỉ có một hoàng tử duy nhất là Đậu Thuần. Vì vậy, vị trí Thái tử của Thuần nhi xem như khá vững vàng.
Hoàng hậu vội vàng vứt bỏ những suy nghĩ này sang một bên, nhanh chóng lấy lại tinh thần, sau đó, bà nhìn về phía Vương cô cô rồi nói:
“Ngươi mau đến Đông cung, quan sát Thái tử phi giúp cho bổn cung”.
“Dạ”
Vương cô cô cúi người, hành lễ, sau đó, bà dẫn theo vài cung nữ, chậm rãi tiến về phía Đông cung.
Bên trong điện Tử Thần.
Lúc này, Uyển Quý phi đang ngồi trên tràng kỷ, bên cạnh có bốn cung nữ đang hầu hạ. Hai cung nữ ngồi bệt dưới đất, một người cầm chiếc quạt bằng lụa, nhẹ nhàng phe phẩy khiến cho không khí trở nên mát mẻ, người còn lại đang xoa bóp đôi chân cho Quý phi. Bên cạnh đó, còn có hai cung nữ đang đứng bên cạnh tràng kỷ, một người đang bưng chiếc khay chứa đầy hoa quả, người còn lại hầu hạ Quý phi dùng hoa quả.
Lúc này, một cung nữ vội vàng tiến vào, nàng nhanh chóng cúi người, hành lễ với Quý phi. Sau đó, cung nữ kia phất tay áo một cái, ra lệnh cho các cung nữ trong điện đứng sang một bên, ngay lập tức, nàng vội vàng tiến đến bên cạnh rồi thì thầm vào tai của Quý phi:
“Quý phi nương nương, nô tì có tin tức này muốn bẩm báo với nương nương”.
Uyển Quý phi nhíu mày rồi nhanh chóng lên tiếng:
“Lui xuống hết đi”.
Ngay lập tức, các cung nữ cúi người, hành lễ một cách cung kính rồi vội vàng lui ra ngoài.
“Nói đi”
Trong điện chỉ còn lại Uyển Quý phi và cung nữ kia.
“Bẩm nương nương, Trương Lương viện bảo rằng Thái tử phi đã tỉnh lại, không những vậy, dường như tính cách có chút thay đổi”
Lúc này, cung nữ kia đang đứng phía sau, vừa xoa bóp vai cho Uyển Quý phi vừa nói.
“Tỉnh rồi sao? Quả thật là rất tốt số mà”
Uyển Quý phi khẽ nở một nụ cười mà như không cười.
“Hôm nay, Phó Lương đệ dẫn theo thị thiếp đến trước tẩm cung của Thái tử phi, nhưng khi bọn họ còn chưa kịp bước vào cửa thì đã bị Thái tử phi đuổi về”
“Chẳng lẽ Thái tử phi lại cứng rắn đến mức như vậy sao?”
Uyển Quý phi nhíu mày, nàng không thể nào tin tưởng vào việc tính cách của Thái tử phi đã thay đổi.
“Trương Lương viện cũng rất lo lắng, dù sao thì nàng ấy vẫn chưa được diện kiến Thái tử phi nhưng từ khi nhập cung cho đến tận bây giờ, đây là lần đầu tiên, Trương Lương viện chứng kiến thái độ kiên cường của Thái tử phi”
Cung nữ lên tiếng một cách thận trọng.
“Ngươi mau truyền ý chỉ của ta đến Trương Lương viện, bảo nàng ta cố gắng tìm mọi cách để có thể tiếp cận Thái tử phi”
Uyển Quý phi nhíu mày rồi vuốt ve chiếc bụng.
“Dạ”
Cung nữ cung kính, lên tiếng, sau đó nhanh chóng nói tiếp:
“Nương nương, Hồ Thái y đang ở phía ngoài điện, liệu có cần gọi ông ta vào để bắt mạch cho người không ạ?”.
“Được, mau mời ông ta vào đây đi”
Uyển Quý phi phất tay áo một cái, ngay lập tức, cung nữ kia vội vàng chạy đến, đỡ nàng đứng dậy, đồng thời, cung nữ cũng lên tiếng, gọi những cung nữ đang đứng bên ngoài tiến vào hầu hạ.
Một lát sau, cung nữ dẫn theo Hồ Thái y, nhanh chóng bước vào điện, lúc này, Uyển Quý phi đang ngồi phía sau rèm, Hồ Thái y vội vàng quỳ xuống, hành lễ.
“Miễn lễ, Hồ Thái y, ta lại làm phiền ông rồi”
Uyển Quý phi nhanh chóng lên tiếng, lúc này, dường như giọng nói của nàng ta chẳng mấy thân thiết nhưng cũng không đến mức xa cách.
“Nương nương quá lời rồi”
Hồ Thái y đáp lời một cách cung kính, sau đó, ông vội vàng ngồi xuống chiếc ghế.
Uyển Quý phi đặt tay lên một chiếc gối nhỏ, ngay lập tức, một cung nữ bước đến, đặt một chiếc khăn lụa lên cổ tay của Uyển Quý phi, sau đó, Hồ Thái y mới vươn tay, nhẹ nhàng bắt mạch.
Trong nháy mắt, Hồ Thái y đứng dậy, ông cúi người, nhìn về phía Uyển Quý phi rồi nói
“Chúc mừng nương nương, chúc mừng nương nương, nương nương đã có hỉ mạch”.
“Người đâu, mau thưởng”
Uyển Quý phi nhanh chóng lên tiếng, lúc này, trong giọng nói của nàng không giấu được sự vui vẻ. Uyển Quý phi ban thưởng cho Hồ Thái y rất nhiều. Sau khi ông rời đi, nàng vội vàng ra lệnh cho cung nữ:
“Bạch Cập, mau đi hỏi xem hiện giờ, Hoàng Thượng đang ở đâu vậy?”.
“Dạ”
Bạch Cập chính là cung nữ thân cận của Uyển Quý phi, từ khi còn bé, nàng đã hầu hạ Quý phi. Sau này, khi Uyển Quý phi tiến cung, Bạch Cập trở thành một trong những tâm phúc của nàng.
Vừa rời khỏi điện Tử Thần, Bạch Cập đã nhanh chóng dò la tin tức từ phía Hoàng Thượng.
Lúc này, tin tức về việc Uyển Quý phi mang thai cũng đã truyền đến điện Lập Chính.
Hoàng hậu ngồi trên chiếc ghế ở giữa điện, lắng nghe cung nữ bẩm báo về việc Hồ Thái y đến điện Tử Thần bắt mạch cho Uyển Quý phi, sau đó, ông ta bảo rằng Quý phi đã có hỉ mạch.
Hoàng hậu lạnh lùng, đuổi cung nữ ra ngoài, sau đó, bà cầm chén trà, ném xuống đất. Hoàng hậu đã tức giận đến mức ngay cả hô hấp cũng rất khó khăn. Vương cô cô vội vàng chạy đến, vỗ nhẹ vào lưng của Hoàng hậu rồi nhanh chóng lên tiếng, trấn an:
“Nương nương bớt giận, mong người bảo trọng thân thể”.
“Cô cô, tại sao ả ta lại có thể mang thai chứ?”
Hoàng hậu gầm lên, sau đó, ngã xuống ghế.
“Nương nương…”
Nhìn bộ dạng thất vọng của Hoàng hậu, Vương cô cô cảm thấy vô cùng đau lòng, bà thấp giọng, khuyên nhủ:
“Nương nương, xin người đừng lo lắng, dù sao thì việc Uyển Quý phi mang thai vẫn chỉ là tin đồn, huống hồ, cho dù Uyển Quý phi mang thai, không ai biết được rằng liệu nàng ta có sinh hạ được hoàng tử hay không? Không chừng lại là một công chúa”.
“Ngươi nói rất đúng… tất cả là do bổn cung bất an”
Cuối cùng, Hoàng hậu cũng lấy lại được tinh thần, một lát sau, bà nhìn về phía Vương cô cô rồi nói:
“Hôm nay, ngươi đến Đông cung, có thu thập được tin tức gì không?”.
“Nương nương, quả thật là tính cách của Thái tử phi đã thay đổi rồi”
Vương cô cô nhíu mày, thấp giọng trả lời.
“Vậy sao? Ngươi nghĩ rằng việc tính cách của Thái tử phi thay đổi sẽ có lợi hay có hại cho chúng ta?”
Lúc này, Hoàng hậu đã lấy lại được dáng vẻ khoan thai, xinh đẹp vốn có, bà nâng chén trà, nhấp một ngụm rồi tiếp tục lên tiếng.
“Nương nương, lão nô nghĩ rằng chúng ta cần quan sát thêm một khoảng thời gian nữa, bây giờ, lão nô vẫn không dám khẳng định bất cứ điều gì”
Vương cô cô lưỡng lự.
“Được, vậy thì ngươi cứ tiếp tục quan sát hắn đi”
Hoàng hậu phất tay áo một cái, lúc này, bà cũng chẳng còn lòng dạ nào để bàn về Thái tử phi nữa, việc Uyển Quý phi mang thai đã khiến cho Hoàng hậu cảm thấy vô cùng đau khổ.
Đêm hôm đó, việc Hoàng Thượng ngủ lại tại điện Tử Thần khiến cho Hoàng hậu tức giận đến mức đập vỡ thêm một vài chén trà nữa. Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.