Trước Ghét Sau Yêu Hoán Đổi Thê
Chương 159: Ngoại truyện 2
YSaSa
28/07/2019
Đêm đến Phi Phi kể truyện cho con nghe, khi con đã ngủ say Phi Phi nhẹ
nhàng đặt con xuống giường hôn lên trán con một cái rồi tắc điện đi ra
ngoài khép cửa lại.
Cô đi xuống gian bếp lấy ra trong tủ lạnh một trai rượu vang, rót vào cốc rồi từ từ nhâm nhi! Phi Phi rất thích hương rượu vang sở thích này cũng nằm trong một phần nghề nghiệp trước đây của cô. Mỗi lần nhớ anh ấy cô sẽ thưởng thức rượu vang, Phi Phi đưa bàn tay lên, bàn tay trái đã cho Lý Nghệ Hoành thấy chiếc nhẫn.
Phi Phi nhìn vào chiếc nhẫn cô nhớ lại ánh mắt lúc đó của Lý Nghệ Hoành thì chợt mỉm cười, mỉm cười trong nước mắt. Thật ra từ trước đến giờ trái tim của Mã Phi Phi chỉ có duy nhất một bóng hình của chủ tịch, chiếc nhẫn này chẳng qua cô đeo là để cắt đức mọi lý do nam nhân có thể tiếp cận cô, trong thâm tâm cô chỉ có Lý Nghệ Hoành mới là người đàn ông cô yêu là ba của Hoành Tâm mà thôi.
"Em vẫn chưa kết hôn, vẫn ở vậy cho đến bây giờ!" Phi Phi tự nói một mình, tự buồn một mình, lần gặp lại này bỗng dưng gọi về mọi nỗi tủi hờn mà cô đã phải cố gắng chịu đựng trong suốt thời gian qua, sau bấy nhiêu năm xa cách cô vẫn chỉ yêu chủ tịch, vẫn rung động khi nhìn thấy anh ấy.
Để quên được Lý Nghệ Hoành Phi Phi đã dồn hết tâm trí và tình yêu vào Hoành Tâm nhưng lúc này đây mọi nghị lực đó bất giác đều biến mất, anh ấy xuất hiện? Tại sao lại xuất hiện? Phi Phi uống hết ngụm rượu vang sau đó rót thêm một ít.
--------------
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi Lý Nghệ Hoành đã cầm trong tay kết quả của mẫu xét nghiệm ADN mà anh đã yêu cầu người trợ lý đi làm.
Ánh mắt của Lý Nghệ Hoành dán vào tờ giấy không chớp, người trợ lý không biết chủ tịch có cảm nhận gì khi biết kết quả, nhưng mà cái biểu hiện này có phải là hụt hẫng không? Chắc không nhìn giống nổi điên hơn.
Anh trợ lý không xem thấy được kết quả bởi vì tờ giấy được niêm phong để đưa đến cho Lý Nghệ Hoành. Lý Nghệ Hoành 10 giây xem xong thì chợt vo chặc tờ giấy trong lòng bàn tay.
"Dời lịch về nước lại 15 ngày cho tôi." Giọng nói chẳng mấy dễ chịu của Lý Nghệ Hoành vang lên.
Người trợ lý vội đáp: "Vâng thưa chủ tịch."
-----------
Lúc này lại vào một buổi tối Phi Phi tan làm, cô đi tàu điện về nhà, quãng đường Phi Phi đang đi bộ cô lấy điện thoại ra gọi cho chị hai, người chị đã bảo lãnh cho cô sang canada.
"Chị hôm nay Hoành Tâm có ngoan không?"
Bên đầu dây trả lời: "Ngoan á? Trời ơi nó lì lắm luôn."
Phi Phi chợt đứng lại: "Nó phá đồ gì hả chị?"
Cô chị cười: "Nó cứ hát líu lo suốt em à."
Mã Phi Phi cũng bỗng bật cười, cô nói: "Vậy mà em cứ tưởng, là nó học mấy bài hát cô giáo dậy nên hát theo đấy."
"Ừ, mà em về chưa? Hoành Tâm nó đang trông em này."
"Dạ em sắp về rồi."
Phi Phi nói thêm vài câu thì tắc máy, cô sang đây may là cũng có chị giúp đỡ nếu không một mình cô cũng sẽ rất khó khăn, chỉ là chị đã có gia đình cô không thể nhờ vã chị ấy quá nhiều, là hai chị em nhưng mà Phi Phi vẫn phải thuê nhà riêng để ở, một mình chăm sóc con, cô cũng chỉ mới đi làm khi số tiền trong ngân hàng đã cạn kiệt, Phi Phi phải nhờ chị hai đón giùm Hoành Tâm lúc cô đi làm về muộn, thời gian chơi với con cũng không nhiều như trước điều này làm Phi Phi rất buồn, thật lòng mà nói cô chỉ muốn dành hết thời gian của mình cho con mà thôi.
Phi Phi đi nhanh hơn bước chân để về gặp Hoành Tâm nhưng ai ngờ trước mặt cô có người chặn lại. Mã Phi Phi kinh ngạc dừng chân, ánh mắt cô khẽ chớp: "Chủ tịch?"
Cô đi xuống gian bếp lấy ra trong tủ lạnh một trai rượu vang, rót vào cốc rồi từ từ nhâm nhi! Phi Phi rất thích hương rượu vang sở thích này cũng nằm trong một phần nghề nghiệp trước đây của cô. Mỗi lần nhớ anh ấy cô sẽ thưởng thức rượu vang, Phi Phi đưa bàn tay lên, bàn tay trái đã cho Lý Nghệ Hoành thấy chiếc nhẫn.
Phi Phi nhìn vào chiếc nhẫn cô nhớ lại ánh mắt lúc đó của Lý Nghệ Hoành thì chợt mỉm cười, mỉm cười trong nước mắt. Thật ra từ trước đến giờ trái tim của Mã Phi Phi chỉ có duy nhất một bóng hình của chủ tịch, chiếc nhẫn này chẳng qua cô đeo là để cắt đức mọi lý do nam nhân có thể tiếp cận cô, trong thâm tâm cô chỉ có Lý Nghệ Hoành mới là người đàn ông cô yêu là ba của Hoành Tâm mà thôi.
"Em vẫn chưa kết hôn, vẫn ở vậy cho đến bây giờ!" Phi Phi tự nói một mình, tự buồn một mình, lần gặp lại này bỗng dưng gọi về mọi nỗi tủi hờn mà cô đã phải cố gắng chịu đựng trong suốt thời gian qua, sau bấy nhiêu năm xa cách cô vẫn chỉ yêu chủ tịch, vẫn rung động khi nhìn thấy anh ấy.
Để quên được Lý Nghệ Hoành Phi Phi đã dồn hết tâm trí và tình yêu vào Hoành Tâm nhưng lúc này đây mọi nghị lực đó bất giác đều biến mất, anh ấy xuất hiện? Tại sao lại xuất hiện? Phi Phi uống hết ngụm rượu vang sau đó rót thêm một ít.
--------------
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi Lý Nghệ Hoành đã cầm trong tay kết quả của mẫu xét nghiệm ADN mà anh đã yêu cầu người trợ lý đi làm.
Ánh mắt của Lý Nghệ Hoành dán vào tờ giấy không chớp, người trợ lý không biết chủ tịch có cảm nhận gì khi biết kết quả, nhưng mà cái biểu hiện này có phải là hụt hẫng không? Chắc không nhìn giống nổi điên hơn.
Anh trợ lý không xem thấy được kết quả bởi vì tờ giấy được niêm phong để đưa đến cho Lý Nghệ Hoành. Lý Nghệ Hoành 10 giây xem xong thì chợt vo chặc tờ giấy trong lòng bàn tay.
"Dời lịch về nước lại 15 ngày cho tôi." Giọng nói chẳng mấy dễ chịu của Lý Nghệ Hoành vang lên.
Người trợ lý vội đáp: "Vâng thưa chủ tịch."
-----------
Lúc này lại vào một buổi tối Phi Phi tan làm, cô đi tàu điện về nhà, quãng đường Phi Phi đang đi bộ cô lấy điện thoại ra gọi cho chị hai, người chị đã bảo lãnh cho cô sang canada.
"Chị hôm nay Hoành Tâm có ngoan không?"
Bên đầu dây trả lời: "Ngoan á? Trời ơi nó lì lắm luôn."
Phi Phi chợt đứng lại: "Nó phá đồ gì hả chị?"
Cô chị cười: "Nó cứ hát líu lo suốt em à."
Mã Phi Phi cũng bỗng bật cười, cô nói: "Vậy mà em cứ tưởng, là nó học mấy bài hát cô giáo dậy nên hát theo đấy."
"Ừ, mà em về chưa? Hoành Tâm nó đang trông em này."
"Dạ em sắp về rồi."
Phi Phi nói thêm vài câu thì tắc máy, cô sang đây may là cũng có chị giúp đỡ nếu không một mình cô cũng sẽ rất khó khăn, chỉ là chị đã có gia đình cô không thể nhờ vã chị ấy quá nhiều, là hai chị em nhưng mà Phi Phi vẫn phải thuê nhà riêng để ở, một mình chăm sóc con, cô cũng chỉ mới đi làm khi số tiền trong ngân hàng đã cạn kiệt, Phi Phi phải nhờ chị hai đón giùm Hoành Tâm lúc cô đi làm về muộn, thời gian chơi với con cũng không nhiều như trước điều này làm Phi Phi rất buồn, thật lòng mà nói cô chỉ muốn dành hết thời gian của mình cho con mà thôi.
Phi Phi đi nhanh hơn bước chân để về gặp Hoành Tâm nhưng ai ngờ trước mặt cô có người chặn lại. Mã Phi Phi kinh ngạc dừng chân, ánh mắt cô khẽ chớp: "Chủ tịch?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.