Chương 8: Trận chiến
Yuki
12/11/2013
__ Cô đang giỡn với tôi đấy à ?
__ Giỡn với mấy người làm gì cho mệt !
Hắn đứng dậy đi rồi quay mặt lại
__ Hừ, giờ tôi có việc phải đi. Tạm tha cho cô lần này ?
__ Mới đó mà xong rồi sao ?
__ Cô được lắm, cô chưa xong với tôi đâu !
Hắn chỉ tay về nó rồi quay mặt đi ra khỏi lớp, Hương chạy lại khen nó
__ Ê, hôm nay bà sung lên dữ hen, làm cho ông Khang tức giận luôn rồi kìa !
__ Haha, tui mà lị, vậy mới xứng làm bạn của bà chứ ! - Nó cười với giọng chiến thắng
__ Hehe, mà thôi ! Sắp vào học rồi, mau dọn dẹp nhanh lên, tui làm xong rồi, để tui phụ bà hen !
__ Ừ, cám ơn bà nhiều hen, hìhì ! - Nó cười
Hương chạy đi lấy chổi rồi phụ dọn dẹp với nó... 1 lúc sau thì sạch sẽ, tươm tất...
Đúng lúc hắn bước vào lớp, hắn nhìn nó với ánh mắt căm thù, đi xuống bàn và ngồi im phăng phắc, nó cũng vào bàn ngồi, hắn khều vai Nam...
__ Này Nam !
Nam quay xuống, hắn nói nhỏ cho Nam nghe vụ gì đó...
__ Lát nữa tan học, tui với cậu sẽ...........
__ Ok !
Nam đồng ý rồi quay lên, hắn cười 1 cách gian xảo, còn nó thì hồn nhiên, không quan tâm tới những gì xung quanh...
Vài tiếng sau...
"Reng... Reng" tiếng chuông báo hiệu ra về, hắn và Nam chạy ra khỏi lớp đầu tiên...
"Chắc sợ rồi, mà hôm nay cũng khoẻ, không có tụi con gái bao vây bàn này, hehe"
Nó và Hương đi ra khỏi lớp vui vẻ...
Tại sân trường...
Nó và Hương đang trò chuyện vui vẻ thì... có cái gì đó đang bay tới nó và dính trên lưng áo nó...
__ Này Hương, hình như... có cái gì đó dính trên lưnng tui !
__ À, là thằn lằn đó !
__ Cái gì ? Th... thằn l... lằn á ? Thật không ?
__ Thật mà ?
Nó đưa tay ra sau lưng rồi...
1 giây...
2 giây...
3 giây...
__ ÁÁÁÁÁÁÁÁÁ - Nó hét lên 1 cách kinh hoàng
Thấy tình hình không ổn, Hương liền gỡ con thằn lằn xuống và bật cười
__ Hahaha, bà ơi ! Đây là thằn lằn giả mà, có phải thật đâu !
Nó liền giật mình vì câu nói của Hương, chưa kịp nguôi thì có 2 giọng cười cất lên
__ Hahaha, cái mặt sợ hãi của cô ta nhìn ngố phết !
__ Haha, trêu cô ấy đúng là vui thật !
"Hả, là hắn và Nam sao ? Grừ, tức quá !"
__ Giỡn với mấy người làm gì cho mệt !
Hắn đứng dậy đi rồi quay mặt lại
__ Hừ, giờ tôi có việc phải đi. Tạm tha cho cô lần này ?
__ Mới đó mà xong rồi sao ?
__ Cô được lắm, cô chưa xong với tôi đâu !
Hắn chỉ tay về nó rồi quay mặt đi ra khỏi lớp, Hương chạy lại khen nó
__ Ê, hôm nay bà sung lên dữ hen, làm cho ông Khang tức giận luôn rồi kìa !
__ Haha, tui mà lị, vậy mới xứng làm bạn của bà chứ ! - Nó cười với giọng chiến thắng
__ Hehe, mà thôi ! Sắp vào học rồi, mau dọn dẹp nhanh lên, tui làm xong rồi, để tui phụ bà hen !
__ Ừ, cám ơn bà nhiều hen, hìhì ! - Nó cười
Hương chạy đi lấy chổi rồi phụ dọn dẹp với nó... 1 lúc sau thì sạch sẽ, tươm tất...
Đúng lúc hắn bước vào lớp, hắn nhìn nó với ánh mắt căm thù, đi xuống bàn và ngồi im phăng phắc, nó cũng vào bàn ngồi, hắn khều vai Nam...
__ Này Nam !
Nam quay xuống, hắn nói nhỏ cho Nam nghe vụ gì đó...
__ Lát nữa tan học, tui với cậu sẽ...........
__ Ok !
Nam đồng ý rồi quay lên, hắn cười 1 cách gian xảo, còn nó thì hồn nhiên, không quan tâm tới những gì xung quanh...
Vài tiếng sau...
"Reng... Reng" tiếng chuông báo hiệu ra về, hắn và Nam chạy ra khỏi lớp đầu tiên...
"Chắc sợ rồi, mà hôm nay cũng khoẻ, không có tụi con gái bao vây bàn này, hehe"
Nó và Hương đi ra khỏi lớp vui vẻ...
Tại sân trường...
Nó và Hương đang trò chuyện vui vẻ thì... có cái gì đó đang bay tới nó và dính trên lưng áo nó...
__ Này Hương, hình như... có cái gì đó dính trên lưnng tui !
__ À, là thằn lằn đó !
__ Cái gì ? Th... thằn l... lằn á ? Thật không ?
__ Thật mà ?
Nó đưa tay ra sau lưng rồi...
1 giây...
2 giây...
3 giây...
__ ÁÁÁÁÁÁÁÁÁ - Nó hét lên 1 cách kinh hoàng
Thấy tình hình không ổn, Hương liền gỡ con thằn lằn xuống và bật cười
__ Hahaha, bà ơi ! Đây là thằn lằn giả mà, có phải thật đâu !
Nó liền giật mình vì câu nói của Hương, chưa kịp nguôi thì có 2 giọng cười cất lên
__ Hahaha, cái mặt sợ hãi của cô ta nhìn ngố phết !
__ Haha, trêu cô ấy đúng là vui thật !
"Hả, là hắn và Nam sao ? Grừ, tức quá !"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.