Trường Sinh Đảo

Chương 20: Giao thủ

Prologue

10/03/2013

Chưa cần biết phương phức hành động thế nào, chỉ riêng phần mục đích muốn tiên, ma, phật giới không thể đặt chân đến trái đất thôi cũng đủ làm cho người ta khiếp sợ không thôi với người tạo ra kế hoạch này, King của trường sinh đảo.

Không phải nói người đứng đầu của trường sinh đảo chỉ biết tư duy như một cái máy thôi sao !? Máy móc gì mà vừa to gan vừa âm hiểm đến mức này thế !?

Đây là suy nghĩ chung của tất cả những người vừa nghe được những lời Ren nói

Chỉ là, những việc này được coi là tuyệt mật của trường sinh đảo, không ngờ cô gái này lại có thể hời hợt nói ra như vậy, Thần tiễn nghe xong cũng toát mồ hôi hột.

“Kế hoạch từ 32 năm trước mà cô thích nói là nói thế sao !? Cũng phải nắm chắc thành công đã chứ”

Hắn thầm nghĩ trong đầu như vậy. Cũng chỉ có cô gái này mới dám bắc loa đi bô bô những chuyện như vậy cho đám người kia nghe, nếu để Queen Stellar biết được, không chết cũng bị vặt lông cho xem.

“Queen, chúng tôi lên đảo này không có ác ý.” Hai người của Vatican vội đứng ra giải thích. Dù sao vẫn còn đang sống chung trên địa cầu, tốt nhất là không nên đắc tội quá đáng với đối phương.

“Không có ác ý thì tránh xang một bên, để ta trói 2 đứa này gửi về tổng bộ đã.” Ren lắc lắc cổ tay nói.

Chiếc vòng tay màu đen tuyền trên tay cô cũng lóe sáng, rồi nhanh chóng chuyển hóa thành một đôi găng tay kim loại, trên mu bàn tay có điêu khắc nổi hình một chiếc mai rùa.

Một trong 4 bảo vật lớn của trường sinh đảo, Huyền vũ thủ.

“Mạnh mồm thật, dù bọn ta bị áp chế không dùng được toàn lực, nhưng chỉ dựa vào cô mà cũng muốn bắt bọn ta sao !? Nực cười !” Cô gái mặc cung trang nói vậy, nhưng 81 thanh kiếm đều được thu hồi, che chắn trước cơ thể, rõ ràng là sợ ai đó lại tiện tay ném đá.

“A di đà phật, nếu tại hạ không lầm, ngài lên đảo này cũng là vì có mục đích riêng mà !? Chắc không muốn sử dụng toàn lực để rồi bị trục xuất khỏi đây sớm chứ !? Mà cùng bị áp chế thì bần tăng tuy không tự phụ, nhưng cũng tự thấy không phải quá yếu ớt…”

“Ừ, đúng là ta không thể dùng được quá 9.99% sức mạnh cube nếu muốn ở lại trên đảo, nhưng đối phó với hai đứa các người, vẫn còn thừa sức. “ Ren tự tin nói.

Đúng lúc này, hai thiên sứ đột nhiên chen vào:

“Các vị, nếu như có việc cần giải quyết, vậy bọn ta xin trước. Queen, chúng tôi xin phép…”

“Đi, đi là đi thế nào !? Trở về lỡ các người bô bô cái mồm ra thì không phải kế hoạch của bọn ta hỏng bét à !?” Ren cười lạnh

“Vâng, ngài muốn chúng ta làm gì !?” Hai thiên sứ mặt đen lại "muốn bọn ta không biết thì từ đầu đừng có nói đi, rõ ràng con nhỏ này muốn kiếm chuyện." Tuy vậy cả hai rất sáng suốt ngậm mồm lại, không nói ra.

“Dùng linh hồn, ký vào thứ này cho ta.” Ren phất tay, một quyển trục cổ hiện ra, đến chỗ 2 thiên sứ

2 người đọc xong, sắc mặt biến đổi tiên tục, nhìn qua hết sức khó xử.

“Cái này… chúng tôi….”

“Đừng nói nhảm nữa, ký hay không nào, không ký thì liên thủ với 2 đứa kia đánh với ta xem.” Ren mất kiên nhẫn nói.

“Không, không dám, chúng tôi ký.” Hai Thiên sứ lắc đầu nguây nguẩy, thân ở nhân giới, bọn họ biến rõ thực lực của trường sinh đảo mạnh đến mức nào, cho dù đều chỉ dùng dc không quá 10% sức mạnh cube, họ vẫn không có cửa thắng, vả lại nếu không được cô gái này gật đầu, thì muốn ra khỏi đảo cũng không được.

Đợi cao tầng của trường sinh đảo đồng loạt kéo đến, đằng nào chả chết, thôi thì ký vậy.

Làm vẻ mặt đau khổ, dùng máu và linh hồn ký lên quyển trục, hai thiên sứ cúi đầu thi lễ rất tiêu chuẩn:

“Vậy, Queen, chúng tôi đi trước.”

“Ừ, đi đi, mấy hôm nữa người của bọn ta sẽ đến thăm hỏi sau.” Ren tùy ý phất tay đáp, chỉ là vài cái phất tay này lại làm cho pháp tắc xung quanh hai thiên sứ bị tay đổi, lực lượng bị áp chế cũng có thể dùng trở lại

“Vâng, vậy hẹn gặp lại, Queen”

Hai người cung kính đáp, rồi nhanh chóng giải phóng sức mạnh bản thân, 9.99%, 11%, 12%, đến 15% sức mạnh cube thì dừng lại, cơ thể hai người thoáng vặn vẹo rồi biến mất, hiển nhiên thực nghiệm đảo không cho phép bất cứ sức mạnh nào trên 10% năng lượng cube tồn tại.

Trước khi đi còn ném cho 2 người ở lại 1 cái nhìn thương hại.

“Vậy, chúng ta bắt đầu chứ nhỉ !? “ Ren quay sang nhếch môi cười nói với hai người còn lại.

“Cuồng vọng…!!!” Cô gái mặc cung trang hét lớn một tiếng rồi hai tay liên tục bắt quyết, 81 thanh kiếm tất cả kết thành một trận pháp phức tạp, từ 4 phương tám hướng lao về phía Ren.

Thần tiễn nhìn thấy một màn này không khỏi biến sắc, kiếm trận cô gái này tùy tiện đánh ra cũng không dưới vạn tiễn triều tịch của hắn, người của tiên giới, thật sự toàn lũ quái thai mà.

Đúng lúc này hắn cảm thấy vạt áo của mình bị ai đó nắm lấy, rồi một sức mạnh không tưởng đem hắn ném ra xa tít.

Uỳnh Uỳnh Uỳnh…

Tất cả 81 thanh kiếm đều đâm trúng xuống chỗ Thần tiễn và Ren đứng. Cả một vùng khói bụi mịt mù, không khí như dao sắc, mặt đất xung quanh hình thành những vệt cẳt sâu không thấy đáy. Nếu hắn vẫn còn ở đó, giờ này trăm phần trăm là thành thit xiên.

Chỉ là nhìn kỹ lại, tất cả phi kiếm đều như đang dừng lại một cách kỳ quái trên không trung, như đâm phải một vật vô hình gì đó, không thanh kiếm nào có thể cắm xâu vào thêm 1 phân, tất cả đều bị chặn lại ở cách Ren 1 mét.

“Cô ta có huyền vũ thủ, tấn công như vậy không xuyên qua được đâu, để bần tăng thử xem.” Tiểu hòa thượng than nhẹ rồi chắp tay lẩm nhẩm một đoạn kinh nào đó làm cả người tỏa ra phật quang màu vàng cùng những chữ phạn không ngừng chuyển động xung quanh.

Hắn đã phân tích một lượt tình thế hiện tại, cô gái này sợ rằng đang là chìa khóa duy nhất để hắn ra khỏi đảo lúc này, nói gì thì nói, cũng phải áp chế cô ta đã.

Từ sau lưng tiểu hòa thượng, một hư ảnh đại phật hiện ra, hành động y hệt như hắn. Tiểu hòa thượng giơ tay, đại phật sau lưng cũng giơ tay, một quyền mạnh mẽ giáng vào Ren với lớp bảo vệ vô hình ở quanh cô. Từng tiếng ầm ầm như trong hư không vang lên, không khí chấn động, một quyền bá đạo.

“Tiếp dẫn sứ giả, như lai pháp thân, Phật động sơn hà”

Rầm…

Tiếng nổ lớn vang lên, sóng chấn động lan ra xung quanh làm khu đất bị lõm sâu xuống hẳn mấy mét, cát bụi mịt mù.

Thậm chí vách đá phía sau cũng bắt đầu xuất hiện những vệt nứt thật lớn, lên đến tận đỉnh núi.

Chỉ là giữa cái hố sâu toang toác đấy, Ren vẫn đang đứng thẳng, khoanh tay trước ngực, nở một nụ cười chế nhạo vào hư ảnh tượng phật to lớn kia. Ánh sáng từ chiếc găng tay lấp lảnh không ngừng.

“Ồ, không được rồi, ta cho đánh lại đó.” Ren cười nói.

“Huyền vũ thủ quả nhiên lợi hại !” Tiểu hòa thượng ngưng trọng nói, hắn đã bắt đầu mất đi vẻ ôn hòa an dưỡng của mình.

“Ừ, đương nhiên là lợi hại, nếu tính ra cũng phải mạnh bằng cấm chế trên đảo này đó, tức là không đạt đến 50% sức mạnh cube hai đứa các người có đánh đến tết tây cũng chẳng qua được đâu.” Ren bắt đầu châm chọc, học theo dáng điệu mấy tên lưu manh đang ức hiếp dân nhà lành.

“Ta đây có tiền, ta đây có quyền, các người không phục hả !? thế thì xuyên qua lớp bảo vệ mà cắn ta đi.” Thần tiễn ở xa xa nhìn một màn này lầm bẩm phiên dịch lại ý nghĩa câu nói của Ren, toát mồ hôi hột

Cô gái này, còn bá đạo hơn hắn.

“Hừ, chỉ núp sau lớp bảo vệ có gì hay ho mà tự đắc, có giỏi…” Cô gái mặc cung trang đang nghiến răng nói thì chợt ngừng lại, nhanh chóng đưa một thanh phi kiếm lên chắn trước mặt.

Koong…

Crac…

Thanh phi kiếm va chạm với huyền vũ thủ phát ra những tiếng nứt vỡ ghê rợn rồi tan thành nhiều mảnh, dư lực của cú đấm vẫn còn, tiếp xúc thân mật với da mặt của cô ta.

Bốp.

Cô gái mặc cung trang xoay mấy vòng hoa lệ trên không rồi rơi xuống đất với một tư thế khó coi, nhưng cũng nhanh chóng chật vật đứng lên, đôi mắt lạnh băng lúc này đầy vẻ oán độc nhìn về phía Ren lúc này đang đắc ý tại chỗ mình đứng mấy giây trước.

Tiểu hòa thượng, phủi phủi lớp đất đá trên người rồi nhìn sang, càng thêm khiếp đảm, cô gái này vừa đá một miếng đất lớn về phía hắn, lại chạy sang công kích tu chân giả kia. Tốc độ thật khủng khiếp.

Và lực tay cũng làm người ta tuyệt vọng, một đấm phá vỡ phi kiếm, đây là cái khái niệm gì… Vậy mà trông cô ta hời hợt như chẳng mất chút sức nào.

Quá mạnh…

Quả nhiên là một trong 3 người đứng đầu trường sinh đảo.



“lâu rồi không đánh nhau, sướng tay thật, chị gái xinh đẹp nói đúng, núp sau lớp bảo vệ có gì hay ho, đi đánh người sướng hơn nhiều.” Ren nở nụ cười tươi như hoa.

“À phải rồi, chị gái xinh đẹp, không, chị gái vêu mặt, chị tên là gì ấy nhỉ !? À, còn sư cọ đằng kia nữa, nói tên luôn đi, ta còn vờn 2 đứa dài dài, biết tên cho dễ nói chuyện.” Ren lại làm một bộ dáng khiêm tốn học hỏi, nhưng rất nhanh lại chuyển sang kiểu ra lệnh như mấy đại ca đường phố đang ức hiếp dân lành.

“Đạm Băng Băng, truyền nhân của không linh kiếm phái, xin được chỉ giáo.” Đạm Băng Băng chùi đi vết máu trên miệng, nhổ ra một chiếc răng nho nhỏ, khôi phục lại bộ dáng lạnh lùng nói, chỉ là hai tay đang nắm chặt chuôi thanh kiếm bị gãy đã bóp chặt đến mức hằn ra từng lớp xương trắng, thêm vào sát khí mãnh liệt không ngừng tập trung vào Ren.

“Bần tăng tên Shilva, đến từ tây trúc, Đạm Băng Băng thí chủ, tình hình này xin hãy bỏ qua mọi ân oán, cùng thoát khỏi nơi này trước đã, ta phải báo cho đại phật biết về dã tâm của trường sinh đảo sớm nhất có thể.” Tiểu hòa thượng nói rồi, chân đạp lên những chữ vàng kim, đứng sóng vai cùng Đạm Băng Băng.

“Được, cô ta nhiều nhất cũng chỉ có thể dùng sức mạnh ngang với chúng ta thôi, nếu vẫn không đánh được thì ta sẽ liều mạng cản cô ta lại, ngươi hãy rời khỏi đây nhanh nhất có thể đi.” Đạm Băng Băng quyết đoán nói. Đơn giản vì cô ta biết rõ, 2 người có hợp sức cũng không thể xuyên qua lớp bảo hộ của Ren, lúc này an nguy của tiên phật hai giới mới là quan trọng nhất.

Cô gái này không ngờ lúc khẩn cấp lại có thể vứt bỏ an nguy của bản thân vì mục đích lớn.

“Oy oy, nói nhiều quá đó, tiếp tục được chưa vậy !?” Ren mất kiên nhẫn thúc giục.

“Trước hết ngươi cầm chân cô ta một lát đã.” Đạm Băng Băng nói với tiểu hòa thượng.

“Được.” Tiều hòa thượng cũng nhanh chóng ứng tiếng, cơ thể lại sáng lên phật quang, hắn lấy ra thêm một hạt châu, khẽ niệm:

“Nam mô Thập phương thường trú Tam bảo.

Xin phát lòng đại bi.

Tiếp dẫn chúng con vào chánh đạo.”

Lập tức từ chuỗi hạt châu có 3 hạt lớn nhất bừng sáng kim quang, từ đó, 3 pho tượng đại phật to lớn hùng vĩ hiện ra,là pho tượng tam thế,ngồi kết già trên tóa sen, đầu đội mũ quả na, dái tai dài, mình mặc áo màu cánh gián, vẻ mặt từ bi tỏa ra đừng đợt phật quang mạnh mẽ.

Tam thế là : Nhiên Đăng cổ phật đại diện quá khứ, Hiện thế như lai pháp thân của phật thích ca mâu ni, Vị lai Di lặc tôn phật đại diện tương lai. 3 pho tượng này đột nhiên hiện ra rồi biến mất, chia thành 3 phương vị, vừa bao vây lấy Ren, hình thành một vùng tam giác đặc biệt mà trong đó.

Thời gian bị đảo lộn.

Quá khứ, hiện tại, tương lai cùng song hành, khi 3 pho tượng phật này xuất hiện, trong phạn vi hình tam giác mà chúng bao phủ, thời gian như bị ngưng đọng lại tại 1 điểm cố định.

Ren đột nhiên phát hiện cơ thể mình đang cử động chậm lại, tuy dùng sức mạnh cũng miễn cưỡng di chuyển được, nhưng cứ di chuyển được vài bước lại thấy phía trước hoa lên, đầu óc có chút choáng váng , định thần lại thì thấy mình vẫn đang ở vị trí cũ. Bên trong vùng tam giác này, thời gian cứ như vậy bị chậm lại, hay thỉnh thoảng tua ngược, lớp bảo vệ của huyền vũ thủ cũng không ngăn được loại công kích này làm Ren cũng phải chật vật 1 phen.

Huyền vũ thủ có thể miễn dịch tuyệt đối với công kích vật lý hoặc có thực thể, nhưng những thứ xuyên thời không này thì đành bó tay bất lực.

“Cái trò này hay thật, nhưng cũng chỉ giữ được ta trong 1 thời gian ngắn thôi, dùng xong ngươi cũng hết hơi rồi, định làm gì tiếp nào !?” Tuy bị vây khốn nhưng Ren cũng không cảm thấy khó chịu, người của tiên phật hai giới, nếu một chút khả năng cũng không có thì King đâu cần hao tâm phí sức như vậy buộc bọn họ ra mặt.

“Tại hạ chỉ cần cầm chân cô vài phút thôi, sát chiêu chính đang ở đằng kia.” Tiểu hòa thượng lúc này đầu đã đầy mồ hôi, nhưng vẫn rất lễ độ đáp.

Nhưng trong thâm tâm hắn lúc này không yên bình tý nào, lực lượng của thời gian, vậy mà bị cô gái này mạnh mẽ làm cho có chút xê dịch, dù không nhiều, nhưng chỉ đơn thuần sử dụng sức mạnh để làm như vậy, tố chất cơ thể phải đạt đến mức như thế nào chứ.

Vốn sau khi sử dụng thứ này để vây khốn đổi thủ, hắn còn có thể thi triển thêm một chiêu thức khác nữa để kết liễu, nhưng Ren không hề bó tay chịu trói trước sức mạnh này, mà liên tục cố gắng cử động không ngừng, buộc tiểu hòa thượng phải toàn lực trấn áp cô lại, dốc hết chút nguyện lực cuối cùng của hắn, làm gì còn thời gian làm chuyện khác.

Kể cả chỉ giữ như thế này thôi, hắn cũng không nắm chắc mình có thể chịu đựng được bao lâu nữa.

Ẩn dưới lớp vỏ thiếu nữ kia quả thật chân chính là một con quái vật mà. Tiểu hòa thượng thầm than trong đầu.

Ren nhìn sang, Đạm Băng Băng lúc này đang nhắm mắt nhập định, cả người lơ lửng trên không, xung quanh cô ta 81 thanh kiếm bay lòng vòng theo những quỹ tích kỳ lạ. Nhìn qua cũng khá là đẹp mắt.

Đúng là 81 thanh, thanh kiếm lúc trước bị Ren đấm vỡ vậy mà chỉ một lúc sau đã hồi phục.

Đạm Băng Băng vẫn nhắm mắt, nhưng từng thanh kiếm như có mắt, dần đân bay đến những ví trí xung quanh Ren rồi cố định luôn ở đó, không ngưng xoay tròn phát ra những sợi tơ linh lực nhỏ.

Đến khi 81 thanh đã vào vị trí, cô ta mới mở mắt, bấm quyết.

“Hi vọng kiếm trận trấn phái của ta giúp cô được tận hứng, Queen của trường sinh đảo ạ.”

“bảy bảy bốn chín, chín chín tám mốt, cửu cung thất tinh… Không linh kiếm trận, giết !!!! “

Đạm Băng Băng hét lớn 1 tiếng, kết thúc các thủ ấn phức tạp, đưa bàn tay lên bóp mạnh vào một cái.

Những thanh kiếm đang bao vây Ren ông ông rung lên ứng tiếng, rồi tỏa ra những hòa quanh rực rỡ, từ từng thanh kiếm tỏa ra những sợi tơ mỏng liên kết với những thanh kiếm khác, cuối cùng hình thành một cái lồng đa giác khổng lồ, thân hình Ren hoàn toàn biến mất trong đó.

25 năm trước thời điểm hiện tại, lớp robot đầu tiên của trái đất ra đời, sau 7 năm nghiên cứu và không ngừng thử nghiệm.

Thế nhưng đợt robot đầu tiên được tung ra cùng những phi công được đào tạo kỹ càng trong những phòng luyện tập giả lập với mức độ gần như 100% lại tham gia nhiệm vụ đầu tiên không phải là chiến đấu.

Trận chiến với chúng thần liên minh còn 3 năm nữa, theo lời của thiếu niên được gọi là King đó. Lúc này cũng chả tìm ra đối thủ mà đánh, còn luyện tập thì các phi công đã luyện với nhau chán chê rồi, biết sao được, thảm họa thế giới mà…

Nhiệm vụ đầu tiên của lớp robot này tuy không phải là chiến đấu nhưng cũng không kém phần vinh quang, đó là khai phá mặt trăng.

Cách thức và công nghệ thì IMI cung cấp, còn nhân sự, tiến độ làm việc phải xem con người có thể làm đến mức độ nào rồi.

Yêu cầu thứ 3 của liên hiệp quốc là con người muốn ra ngoài vũ trụ, vậy thì mặt trăng chính là cứ điểm đầu tiên của con người ngoài trái đất, nên công trình kiến tạo hệ sinh thái cùng những thứ có thể giúp cho con người tồn tại được ở nơi đây hết sức được xem trọng.

Đầu tiên là phải có nước.

Trên mặt trăng cũng có nước, nhưng thành phần tồn tại rất ít, lại thường bị lẫn trong các tầng tạp chất khác nhau, khó mà sử dụng được.

Vậy thì chuyển nước từ trái đất lên.

Đây là một công trình khổng lồ, vì vậy IMI mới đưa ra quyết định cần 2 năm để chuẩn bị.

Trong 2 năm này, một lượng lớn thiết bị chế tạo cổng không gian, thứ công nghệ mà liên hiệp quốc thèm rỏ rãi đột nhiên xuất hiện khắp đáy các vùng biển trên thế giới. Rồi đồng loạt mở ra.

Cứ như một cái động không đáy, nước biển bị ào ào rút đi, xuyên qua không gian, đến thẳng mặt trăng.



Trên mặt trăng.

Trường sinh đảo đang lơ lửng cách bề mặt của nơi này khoảng 1km, từ bên trong không ngừng bay ra các loại robot tự động thăm dò và đưa ra những số liệu phân tích về tổng bộ.

Trên đình của tòa nhà cao nhất nơi trung tâm hòn đảo, lớp kính phòng hộ được mở ra, hai người, một nam 1 nữ đang đứng nhìn xuống khối lập phương sáng bừng ngay dưới tòa nhà cao nhất, bên dưới nó là một nòng pháo khổng lồ, với đủ lọa dây dợ phức tạp kết nối đến khắp nơi trên đảo.

Cô gái với mái tóc dài ngang lưng, khuôn mặt xuất trần tuyệt thế, hàng mi như tranh vẽ, mang đầy đủ đặc điểm và khí chất của người đẹp cổ điến phương đông, chỉ là khoác trên người cô lại là bộ váy áo của các cô gái thời hiện đại, cùng một chiếc thắt lưng màu trắng quấn quanh eo. Tuy vậy vẫn làm nổi bật dáng người thướt tha của cô. Khóe miệng thỉnh thoảng cong lên làm ra ý cười khiến bất cứ ai nhìn vào cũng phải cảm thấy dễ chịu.

Thiếu niên với khuôn mặt thanh tú, chỉ là không thể nhìn ra biểu tình cảm, dáng người dong dỏng cao, mặc một bộ đồ trắng toát, trắng như màu tóc của hắn lúc này đây đang không ngừng bị những cơn gió lạnh thổi bay phấp phới. Cùng cặp mắt vàng với những điểm chuyển động không ngừng bên trong, khiến người ta phải mê mang nếu như nhìn thẳng trực tiếp vào.

Hai người này chính là lãnh đạo cao nhất của tổ chức IMI mà cả thế giới đang phải dựa vào, King và Queen.

Queen nhìn bóng lưng thiếu niên đang đứng trên đỉnh tòa nhà cao nhất của IMI, qua bờ vai hắn, có thể nhìn thấy mặt trăng là một mảng trắng xóa bên dưới. Lúc này chẳng phải là cảnh sắc mỹ lệ gì, nhưng cũng có những điểm đặc biệt riêng. Với thị lực hơn xa người thường, cùng đứng từ độ cao này, họ có thể nhìn thấy rất nhiều thứ. Rồi đột nhiên cô hỏi:

“King, sử dụng pháo chính sẽ không sao chứ !? Thứ này mỗi năm chỉ bắn được 1 lần thôi đấy.”

“Không sao, dù sao liên hiệp quốc cũng đang phải gấp rút chuẩn bị cho cuộc chiến kháng thần. Sau khi xem những tư liệu về chúng thần đó, bọn họ chẳng có tâm tư mà tấn công chúng ta lúc này đâu.” King lãnh đạm trả lời.

“Anh biết ý em muốn nói đến thứ khác mà.” Queen đưa tay vén mái tóc đang bị gió thổi phấp phới của mình, nhẹ giọng nói.

Dù có thể dùng lớp bảo vệ của huyền vũ thủ ngăn cản, nhưng thỉnh thoảng tận hưởng chút gió lạnh, cảm giác cũng không tệ.

“Tiên, phật, ma tam giới !?”

“Ừm, bọn họ luôn khai thác một chiều tài nguyên của trái đất này, nhưng kể từ khi trường sinh đảo hiện ra, đã lén lút đi rất nhiều. Các sứ giá xuất hiện đầu không có đầu mối nào có thể đoán trước, hình như rất kiêng kỵ chúng ta. Nhưng cũng không thể không đề phòng.“ Queen kể ra những lo lắng gần đây của mình.

“Tạm thời bọn họ sẽ không đụng đến chúng ta đâu, không ai muốn trực tiếp đối mặt với thần giới cả. Họ vẫn cần chúng ta đi trước, giằng co với chúng thần liên minh, sau đó cả hai bên càng tổn thất lớn càng tốt, lúc đó mới bắt đầu ra tay. “ King khẳng định.

“Như vậy, sau khi chúng ta đấu xong với chúng thần liên minh, chẳng phải sẽ rơi vào tay họ sao !? “ Queen lo lắng hỏi, vẫn biết thiếu niên trước mắt mình đây luôn suy tính mọi chuyện rất chu toàn, nhưng theo bản năng của phụ nữ, cô vẫn cảm thấy rất nhiều biến cố có thể xảy ra.



Có nhiều thứ, không phải cứ tính trước là có thể ra được.

“Queen, nếu như không phải phát động chiến tranh mà vẫn có thể nắm giữ được trường sinh đảo, giả sử là người lãnh đạo 3 giới kia, cô có làm không !? “ King đột nhiên hỏi.

“Đương nhiên làm. “ Queen trả lời với vẻ khó hiểu.

“Dù mất thời gian hơn việc trực tiếp đánh lên trường sinh đảo rất nhiều !? “ King lại hỏi.

“Nếu không phải chiến tranh mà vẫn có thể nắm giữ nơi này, tin rằng ai cũng muốn cả, dù có mất cả trăm năm đi nữa. “ Queen nghĩ một chút rồi khẳng định, rồi rất nhanh cô hiểu ra vấn đề.

“Chẳng lẽ anh muốn cho bọn họ một cơ hội có thể nắm giữ trường sinh đảo mà không phải chiến tranh, chỉ mất thời gian thôi. Là thiên tài chiến anh nhắc đến 7 năm trước đó. “

“Ừm, nếu có cơ hội như vậy, khẳng định cả 3 giới đều sẽ cử người trà trộn vào tham gia. Lúc đó chỉ cần 1 trong 2 chúng ta ở trên đảo thực nghiệm, đều có thể dễ dàng bắt được những người ở bên ngoài của tam giới này, tra hỏi địa điểm thông đạo không gian của bọn họ. Sau đó phá hủy nó. “

“Anh muốn dùng pháo chính bắn vào cổng không gian đó !? “ Queen hỏi với giọng không chắc chắn, vì tuy pháo chính của trường sinh đảo rất mạnh, nhưng bắn vào một cổng không gian thiên nhiên, toàn bộ năng lượng sẽ bị phân tán ra khắp vũ trụ, làm sao có thể phá hủy nó được.

“Không, pháo chính của trường sinh đảo, sau lần cải tạo mặt trăng này sẽ không dùng đến nữa, tôi muốn cải tạo nó một chút, có thứ này, hãy sai người âm thầm đưa cho người của liên hiệp quốc. Sau này chính bọn họ sẽ là người đoạn tuyện con đường đến nhân gian của 3 giới kia. “ King nói rồi, rút trong túi áo ra một chiếc đĩa, đưa cho Queen.

“Bản thiết kế bom không gian. “ Queen lẩm nhẩm đọc, rồi cô bừng tỉnh.

King vẫn luôn như vậy, luôn để lại rất nhiều đường lui, thậm chí lần này bọn họ có thua trận, con người vẫn còn chủ bài này để phản kháng, cộng thêm thực nghiệm đảo làm phòng tuyến, nếu thứ này được sản xuất ra với quy mô lớn, lực lượng của người thường cũng có thể làm tiên nhân, đại phật, ma chủ cùng chúng thần khiếp sợ.

Đấy là trong trường hợp trường sinh đảo thất bại. Còn nếu thắng, chỉ cần biết vị trí thông đạo của tam giới, nói cho liên hiệp quốc, bọn họ cũng không ưa đám ngoại giới luôn bòn rút tài nguyên trái đất chẳng kém thần giới này là bao. Việc nã bom vào thông đạo chỉ là sớm muộn.

Nếu như mỗi một quốc gia chỉ dùng 1 quả bom không gian bắn vào thông đạo thôi, cả thế giới cùng bắn sẽ là khoảng 200 quả. Như vậy thông đạo có kiên cố đến đâu chỉ sợ cũng sẽ tan tành, thực nghiệm đảo thì lại thành cái lồng lớn để dụ tiên phật ma tam giới đến, chỉ cần hỏi ra vị trí thông đạo. Tiên, phật, ma, chỉ sợ hết đường đặt chân đến trái đất rồi, làm gì còn thực lực mà uy hiếp trường sinh đảo nữa.

“Nhưng nếu như bom không gian này bắn về phía chúng ta thì sao !?” Queen lại hỏi, cô gái này có thể nghĩ đến rất nhiều vấn đề hệ lụy. Dù trường sinh đảo có thể di động không ngừng, nhưng nếu không chuẩn bị mà bị bắn trúng bởi những thứ này, cũng sẽ ăn thiệt thòi lớn. Mấy chính khách đó, chỉ cần lợi ích đủ lớn đều có thể thử,tuy bây giờ bọn họ sợ trường sinh đảo, nhưng không có nghĩa là tương lai cũng vậy.

“Bom không gian vô dụng với chúng ta, vả lại, mấy trăm năm nữa, họ cũng không dám làm thế đâu. “ King khẳng định chắc chắn. Rồi hắn kết thúc đối thoại với Queen, xoay người đi vào phòng điều hành chính, nói vào với máy tính trung ương.

“Pháo chính chuẩn bị xong chưa !? “

“Còn 30 giây nữa thưa King. “ Giọng nói lanh lảnh của một cô gái vang lên trong căn phòng.

“Hệ thống chuẩn bị hoàn tất, bắt đầu đếm ngược”

“20“

“15“

Bên ngoài trường sinh đảo nhìn vào, hai phía đầu hòn đảo như bị một lực lượng cổ quái tách ra, giữa trận pháp được cố ý xây dựng dựa trên những kiến trúc nhà cửa, công trình trên hòn hòn đảo hiện ra hư ảnh một khối lập phương màu trắng khổng lồ, đang xoay tít không ngừng, bên dưới nó là một nòng pháo cực lớn, có thể hình dung thế này, nếu đặt ngang tòa nhà của tập đoàn IMI, có lẽ cũng sẽ hình thành một khẩu pháo tương tự.

Khối lập phương liên tục quay với tốc độ chóng mặt, tỏa ra từng trận ánh sáng mãnh liệt, ánh sáng từ khắp nơi trong thiên hà như đều bị nó hấp thụ, đổ dồn về trường sinh đảo.

Ánh sáng nó tỏa ra, chính là ánh sáng hủy diệt mà King nắm giữ, cũng là định phách thần quang của tiên giới, hay holy light của Vatican.

Lúc khối lập phương không ngừng xoay tròn, một bộ phận ánh sáng theo những ống dẫn dày đặc, truyền tải vào nòng pháo phía bên dưới. làm thứ này sáng lên, đỏ rực, thậm chí có dấu hiệu muốn chảy ra. Đây là nguyên nhân mỗi năm chỉ có thể sử dụng được pháo chính này 1 lần.

“Năng lượng cube đã nạp đủ, đang tải xuống nòng pháo.” Giọng nói lanh lảnh của cô gái vang lên thông báo cho King tiến trình của việc khởi động chủ pháo này.

“Hạn chế năng lượng cube chỉ ở mức 40%” King ra lệnh vào bộ đàm.

“Rõ”

“Còn 10 giây.”

“10“

“9“

Pháo chính chuẩn bị xong, còn 3 giây

“2 giây”

“1”

“0”

“Bắn.”

XOẸT….

Một tia sáng cực mạnh với mật độ dày đặc từ nóng pháo chính bắn ra, nhắm thẳng xuống mặt trăng bên dưới, tất cả những chỗ nó đi qua đều không có hiện tượng nào khác ngoài trực tiếp biến mất,

Không tan nát, không bốc hơi, cứ như vậy mà biến mất.

Tất cả những nơi mà ánh sáng này đi qua, đến từng nguyên tử nhỏ nhất cũng phải tan rã.

“Kết thúc tiến trình, pháo chính đang thu lại.”

Mặt trên của bề mặt mặt trăng, lúc này đã hình thành một cái hố xâu không thấy đáy, chiều rộng cũng theo một vòng quét 180 độ của pháo chính mà nhìn không ra bờ bến.

“Độ sâu và rộng đã đạt mức thích hợp, chuẩn bị đổ nước biển xuống”

“Cổng không gian bắt đầu mở.”

“Màng lọc chuẩn bị.”

“Chuẩn bị hoàn tất.”

“Bắt đầu đổ nước biển xuống.”

“Xác nhận độ mặn chỉ còn trong khoảng 0,01 - 0,5 ppt hoặc tới 1 ppt” (tức là phần ngìn đó)

King thờ ơ nghe những báo cáo đang không ngừng vang lên của máy tính chủ, hắn đang nghĩ tiếp những kế hoạch cải tạo tiếp theo.

“Vậy còn những sinh vật biển bị hút vào cổng không gian thì sao !?” Giọng nói của Queen lại đột nhiên vang lên, cô đứng ngoài trầm ngâm 1 lúc rồi cũng theo hắn vào trong phòng. Đặt bên cạnh bàn hắn một cốc cà phê nóng hổi.

“Bên kia cổng không gian đã dựng một lớp lưới chắn, không cho bất cứ sinh vật nào đi qua trong phạm vi 10km rồi, có lẽ là đủ. “ King đáp, cũng không khách khí mà cầm cốc cà phê lên bắt đầu nhấm nháp. Dù rằng hắn chẳng cảm thấy nó có vị gì, nhưng những thứ cô gái này đưa cho, hắn luôn dùng triệt để.

“Anh luôn tính trước hết rồi nhỉ !?” Queen mỉm cười, cô cũng không muốn những sinh vật vùng nước mặn bị cuốn đến đây phải chết khi chất lượng nước thay đổi.



Sau khi có nước, mọi việc cũng trở nên dễ dàng hơn, thiết bị ngăn cách khí quyển, giúp hình thành một cái lồng lớn cỡ một thành phố được dựng lên, đảm bảo cung cấp ô xi cho con người, sinh sống và thực vật phát triển.

Lớp người máy đầu tiên sau khi ra đời cũng trở thành tầng lớp công nhân chất lượng cực cao, làm việc xây dựng các công trình trở nên đơn giản hơn bao giờ hết. Những lao động cao cấp này có thể hoạt động liên tục, chỉ cần thay phi công là được. Việc phi công thay phiên nhau điều khiển người máy, xây dựng, lắp ráp những công trình có độ khó cao, cũng coi như một bài tập nâng cao khả năng thao tác của bọn họ lên rõ rệt.

Cây xanh cũng được những phi thuyền vận tải chuyển đến không ngừng, từng tiểu khu với hệ sinh thái đặc biệt được lập ra. Liên hiệp quốc cũng có những phi thuyền vận chuyển từ trước, nhưng chỉ ở trong phạm vi bề mặt trái đất, nhưng từ khi những cổng không gian được trường sinh đảo mở ra miễn phí, việc vận chuyển trở lên đơn giản hơn rất nhiều.

Công nghệ của trường sinh đảo vượt qua thế giới này không biết bao nhiêu năm, bao hàm tất cả các mặt, sinh học, khoa học kỹ thuật, không gian, năng lượng…v..v. Chẳng hiểu họ lấy những tri thức này ở đâu ra, nhưng với sự giúp đỡ của những công nghệ này, nhiều việc tưởng chừng như không thể lại xảy ra trước mặt toàn bộ cư dân địa cầu.

Sau 2 năm chuẩn bị, nâng cấp và xây dựng, những cư dân đầu tiên của địa cầu đã thực sự di chuyển lên và sinh sống trên mặt trặng.

1 năm trước trận chiến kháng thần, IMI đã hoàn thành điều kiện cuối cùng của mình, làm cho con người có được một cứ điểm ngoài vũ trụ, từ đây có thể bắt đầu suy nghĩ tới các hành tinh khác.

Con người, chân chính có thể bước ra ngoài vũ trụ rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trường Sinh Đảo

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook