Truyện Ngắn
Em thương anh, thương luôn cái sai cái lầm lỗi với em của anh dẫu em đau lắm, ừ em thương nên tha thứ anh ạ nên anh đừng hỏi tại sao. Nhưng hỏi em giận anh không, ghét anh không, hận không? Có anh ạ...
Một người bạn từng nói với tôi "Đừng yêu xa mày ơi, thời này ở ngoài đầy, hơi đâu mà yêu xa. Biết nó có thật tình yêu mình hay chỉ đùa giỡn cho vui".
Chỉ cho đến khi phải sống xa mẹ, chúng ta mới thấm thía một điều: Có mẹ trên đời này thật là tốt biết mấy!
Yêu anh ngay từ đầu là em sai. Sai người sai thời điểm sai cả cách yêu nhưng phải làm sao đây khi tình cảm em nó cứ dâng đầy theo từng ngày. Phụ nữ họ không đau lòng vì những chuyện lớn mà sẽ từ những chuyện nhỏ nhặt mà trở thành nỗi thương tâm. Đỉnh điểm của sự đau lòng thì sẽ chẳng có một lời trách móc một lời than phiền hay cãi vã mà chỉ là sự im lặng bởi với họ bây giờ một lời nào thốt ra cũng chẳng còn ý nghĩa.
Đôi khi người ta yêu nhau sẽ không chắc chắn được ở bên nhau. Và 2 người chia tay nhau chưa chắc là không còn tình cảm. Gói gọn trong 2 chữ "Duyên phận" nhưng sao lại phức tạp quá.
Hôm nay yêu nhau thắm thiết, sôi nổi và ồn ào… nhưng không ai có thể biết được mai sau chuyện tình yêu của mình sẽ đi tới tận đâu.
Buông không có nghĩa hết yêu, mà chỉ là muốn bản thân mình không phải chịu tổn thương thêm một lần nào nữa....
Chia tay rồi thì nên đoạn tuyệt, nói là bạn thì cũng bằng thừa, nhìn thấy nhau trên facebook mỗi ngày cũng chỉ làm thoả trí tò mò chứ không làm tâm can khá hơn thay vì tự cố gắng. Sau chia tay, nếu không là những dòng buồn bã oán than thì là những dòng giả vờ như bản thân vẫn ổn, và thực chất những thứ giả vờ ấy cũng chỉ muốn gửi gắm đến một người không phải sao?
Tri kỉ có được không dễ, rất có thể phải qua sóng gió, biến cố và cần rất nhiều thời gian trong đời. Người trụ lại, bao dung nhất, sẻ chia, lắng nghe và có đối sách hỗ trợ ta nhiều nhất ko một lời phàn nàn đó chính là tri kỷ.
Hôm qua, em lại lần tìm vào facebook của anh để xem, rồi lần mò vào facebook của người con gái tự xưng là bạn gái của anh và nhắn tin nói chuyện với em cách đây ít ngày. Em đã thấy hết những hình ảnh đó. Món ăn anh nấu, hoa anh làm tặng cô ấy. Cũng đã từng giống em ngày xưa. Vâng ngày xưa mới chỉ là mấy tháng trước.
Và anh biết không, anh cũng không phải người đàn ông mà em đã gặp đâu.
Chiến ôm nàng thư ký vào lòng thủ thỉ: "Anh nhớ em, anh nghĩ là anh đã yêu em rồi!". Dung kinh ngạc không nói nên lời...
"Từ bỏ" hai từ ấy nghe sao mà nhẹ nhàng quá khi nó được phát ra từ miệng của một người nào đó. Chỉ duy nhất những người trong cuộc mới hiểu được, cần bao nhiêu bãn lĩnh, cần bao nhiêu cố gắng, cần bao nhiêu đau đớn thì mới có thể làm được điều này
Tình bạn của hai kẻ từng yêu nhau chỉ là một sự giả tạo đầy cao thượng, là một lớp ngụy trang đẹp đẽ cho một mối tình cũ nát và đổ vỡ... Đừng ai mong đợi hai chữ "tình bạn" sau khi chia tay, sẽ chẳng tồn tại đâu... Nếu có, may ra đó cũng chỉ là một vở diễn. Khi tấm rèm buông xuống, màn kịch kết thúc cũng là lúc mọi thứ vỡ vụn, kể cả "tình bạn", kể cả hai trái tim chằn chịt những vết thương đang rỉ máu cũng sẽ thêm vỡ vụn.
Hãy sống cuộc sống độc thân vui vẻ cho đến khi bạn gặp một chàng trai mà bạn tự hào giới thiệu với bố của bạn. Người ấy không cố gắng để thay đổi bạn. Người luôn trả lời những câu hỏi vì sao ngớ ngẩn của bạn.
Mất đi một người đừng nghĩ bản thân mình không tốt, vì em quá tốt nên họ không xứng đáng ở lại mà thôi. Buông tay một người, không phải em làm gì nên tội, người vội đến chóng đi đó là qui luật của đời. Và tôi tin ông trời cũng có mắt. Cái mà em cần làm ngay lúc này là trấn tĩnh lại em ơi, hãy đứng lên và nhìn trực diện vào người, tình yêu ngàn năm có thể thôi đổi thì lòng người, không sớm cũng muộn cũng sẽ đổi thay thôi.
Khi chúng ta ôm nhau từ phía trước, đó là một cái ôm xiết giữ lấy nhau yêu thương từ hai phía. Khi đó, chúng ta chỉ thấy nhau mà không thấy cả thế giới, mà cả thế giới khi ấy cũng chẳng đáng màng bằng làn hơi ấm ta đang ôm trong lòng.
Xin bạn, nếu như bạn đang đau khổ vì một người mà nhốt mình ở trong nhà thì hãy bước ra ngoài và tạo cho mình một hạnh phúc mới. Tôi đã từng giam cầm chính bản thân lại vì một thứ tình cảm không tên và đã rất lâu tôi mới tự giải thoát mình được. Tôi chắc hẳn ai cũng có một lần như thế trong đời: Vì một người đàn ông mà bỏ quên cả bản thân mình.
Có những ngày như ngày hôm nay, này mọi chuyện vẫn thế chỉ có con tim em khác lạ cứ rung lên từng nhịp và thấy lòng mình yêu anh rất nhiều.
Hai mươi lăm, bạn ạ, người ta như những vận động viên tăng tốc về đích, còn ta, khi chưa biết đích là gì, tăng tốc rồi cũng không biết đưa chân đi lối nào. Sai lầm bắt đầu từ đó. Sau vài chục năm nữa, khi đã không thể thay đổi được điểu gì, lúc đó có ước trở lại hai lăm và bớt chông chênh không?
Khi mỗi cuộc tranh cãi nổ ra, họ sẽ không dùng sự im lặng để dằn vặt bạn, cũng không bắt bạn đợi quá lâu để làm lành.
Tất cả chúng ta không phải là tội phạm, chúng ta cũng không xấu xí hay không tốt đến nỗi bị người khác xem nhẹ. Chúng ta yêu nhau và tình yêu luôn tốt đẹp như thế, tại sao lại không muốn công khai? Mỗi người chúng ta đều bình đẳng như nhau, đừng bi lụy, đừng dựa dẫm hay buồn phiền vì người khác vì muốn người ta nâng niu, tôn trọng bạn tốt nhất bạn nên tự yêu lấy mình trước tiên nhé. Nếu sau này có người đối xử như thế với tôi, chắc tôi chỉ còn biết cười trừ và nói với anh rằng:" Anh à, chúng ta
Hai người yêu nhau để cùng nhau nắm tay đến những nơi mà trước đây chỉ đi một mình, yêu nhau để chở nhau trên xe dạo vòng quanh phố xá, để có ai đó chăm sóc mỗi khi cảm sốt hay trở trời, để những bữa ăn thêm đậm đà hương vị, hay đơn giản để mỗi sáng thức dậy và mỗi tối trước khi đi ngủ, có ai đó để mình nhớ về. Nếu một cuộc tình không mang lại những cảm giác đó, hay một mối tình mà một trong cả hai cảm thấy cô đơn quá nhiều ngay cả khi có nhau, thì thử hỏi có phải bạn đang yêu không, hay vẫn đan
Người khác nhìn vào có thể thấy rõ một khuôn mặt dửng dưng với một trái tim sắt đá. Chỉ bản thân chúng ta biết rằng trái tim mình vẫn đang có lửa đỏ hồng bên trong sâu thẳm, mà buồn một nỗi chưa tìm thấy người đủ kiên trì để thổi bùng ngọn lửa đó lên. Chúng ta không mong chờ, không thắp hy vọng, nhưng dường như cũng chưa hẳn là phủ một màu tàn tro của tuyệt vọng.
Em, một cô gái khá mạnh mẽ, luôn chịu đựng tất cả, em là người luôn chia sẻ, luôn là người đả thông tư tưởng cho người khác, nhưng em lại thường giấu kín cảm xúc của mình. Em chịu đựng và tự mình vượt qua. Sống vô tư, hồn nhiên như những người lính ấy, buồn ít thôi và cười nhiều lên em. Mọi điều tốt lành đang chờ em ở phía trước. Hãy để tâm hồn em được vui.
Em chưa từng nghĩ sẽ gặp anh, cũng chưa từng mong ngóng lại một lần nào nữa chạm vào tình yêu.
Dẫu biết không bao giờ quay lại mà mỗi khi em buồn nhất, em đau nhất, em lại nhớ đến anh, em nhớ cái cách anh ôm em vào lòng, vuốt tóc em, thì thầm với em rằng dù có chuyện gì xảy ra đi nữa anh sẽ luôn bên em.
Có bao giờ bạn cảm thấy mệt mỏi vì những chuỗi ngày bận rộn với trăm công ngìn việc, từ đấu đá công sở, đến bộn bề việc nhà, từ tình cảm bạn bè đến tình yêu tình báo? Bạn đã cảm thấy hài lòng với cách sống hiện tại của bạn chưa? Nếu chưa, hãy đọc 9 lời khuyên nhỏ dưới đây để refresh lại bản thân và có một khởi đầu mới tươi sáng hơn nhé!
Thứ tình yêu lâu năm nhưng không thành đáng sợ thật, nó bòn rút thời thanh xuân của người con gái, để lại sự chông chênh đến khổ sở. Yêu xa cũng đáng sợ, tin tưởng và hứa hẹn cũng đáng sợ, nặng lòng càng đáng sợ hơn.
Hãy biết trân trọng lấy hiện tại, trân trọng người đang bên cạnh ta, trân trọng những điều ta đang có để sau này không phải nói 2 từ giá-như trong ân hận, tiếc nuối...
Nếu muốn tiến tới với ai đó thì làm ngay, còn nếu không muốn thì hãy từ chối thẳng, đừng đùa giỡn với cảm xúc của người khác.
Em chẳng còn có thể nhận ra em nữa sau bao thay đổi. Em cố gắng hoàn thiện mọi thứ chỉ để anh vui, rồi em biến thành một con người hoàn toàn khác từ bao giờ em chẳng rõ. Và chính lúc ấy, anh buông tay em một cách dứt khoát và phũ phàng, để lại nơi con tim em là một vết thương không bao giờ lành sẹo...