3 Con Ốc Sên
Có 3 con ốc sên đi cắm trại. Bọn chúng bàn nhau rồi quyết định mang bia và bánh mì dăm bông đi. Vấn đề là chỗ cắm trại lại cách nhà đến vài cây số, thế là phải mất 10 ngày mới đến nơi.
Bọn chúng bắt đầu bỏ đồ đạc ra để nhậu nhẹt.
- Này cậu, đưa tớ cái mở bia – Một con ốc sên nói.
- Ơ, tớ có mang đâu. Tớ tưởng là cậu chuẩn bị đồ rồi mang nó theo cơ mà.
Cả hai lo lắng quay qua hỏi con ốc sên thứ 3:
- Cậu có mang cái mở bia theo không? Và đương nhiên là con thứ ba cũng không.
Thế là cả bọn chẳng biết phải làm gì khi ở giữa nơi khỉ ho cò gáy này, không có cái gì có thể mở được chai bia. Cả hai con ốc sên quay qua năn nỉ con thứ ba về nhà để lấy cái mở bia. Con thứ ba từ chối ngay và bảo là nếu nó đi về thì 2 đứa kia sẽ ăn hết bánh mì của nó. Nhưng sau mấy tiếng đồng hồ năn nỉ, hai con kia phải thề sống chết là sẽ không ăn bánh cho đến lúc con thứ 3 quay lại. Nó đồng ý và bắt đầu bò đi một cách chậm rãi.
20 ngày trôi qua mà vẫn chưa thấy tăm tích con thứ ba đâu, hai con kia đói lắm rồi mà vẫn không dám ăn, bọn chúng quyết giữ lời thề.
5 ngày nữa trôi qua, con thứ ba vẫn biệt vô âm tín, nhưng đã trót thề nên hai con kia không dám đụng đến miếng bánh mì nào.
Cho đến một lúc 2 đứa chịu không nổi đành lấy mỗi đứa một cái.
Đúng cái lúc đưa vào mồm chuẩn bị cắn một cái thì con thứ ba mới bò từ sau một hòn đá ra và gào lên: - Đấy nhé! Tớ biết ngay mà!!!... Đã thế tớ ứ thèm đi nữa cho mà xem!!!
Bọn chúng bắt đầu bỏ đồ đạc ra để nhậu nhẹt.
- Này cậu, đưa tớ cái mở bia – Một con ốc sên nói.
- Ơ, tớ có mang đâu. Tớ tưởng là cậu chuẩn bị đồ rồi mang nó theo cơ mà.
Cả hai lo lắng quay qua hỏi con ốc sên thứ 3:
- Cậu có mang cái mở bia theo không? Và đương nhiên là con thứ ba cũng không.
Thế là cả bọn chẳng biết phải làm gì khi ở giữa nơi khỉ ho cò gáy này, không có cái gì có thể mở được chai bia. Cả hai con ốc sên quay qua năn nỉ con thứ ba về nhà để lấy cái mở bia. Con thứ ba từ chối ngay và bảo là nếu nó đi về thì 2 đứa kia sẽ ăn hết bánh mì của nó. Nhưng sau mấy tiếng đồng hồ năn nỉ, hai con kia phải thề sống chết là sẽ không ăn bánh cho đến lúc con thứ 3 quay lại. Nó đồng ý và bắt đầu bò đi một cách chậm rãi.
20 ngày trôi qua mà vẫn chưa thấy tăm tích con thứ ba đâu, hai con kia đói lắm rồi mà vẫn không dám ăn, bọn chúng quyết giữ lời thề.
5 ngày nữa trôi qua, con thứ ba vẫn biệt vô âm tín, nhưng đã trót thề nên hai con kia không dám đụng đến miếng bánh mì nào.
Cho đến một lúc 2 đứa chịu không nổi đành lấy mỗi đứa một cái.
Đúng cái lúc đưa vào mồm chuẩn bị cắn một cái thì con thứ ba mới bò từ sau một hòn đá ra và gào lên: - Đấy nhé! Tớ biết ngay mà!!!... Đã thế tớ ứ thèm đi nữa cho mà xem!!!