Truyện Ngắn
"Tớ không xứng Linh à! Tớ trước giờ vẫn là thằng nhà quê, tớ đâu có gì! Cậu là cô gái tốt nên sẽ có nhiều người ngoài kia sẵn sàng yêu cậu ... "
Thỉnh thoảng em vẫn chờ tin nhắn của anh tới sáng. Dù hôm sau, em phải đi làm sớm. Thỉnh thoảng em vẫn chờ cuộc gọi của anh suốt đêm. Nhưng em không gọi. Vì em phải tỏ ra bản lĩnh, bình tĩnh, không hèn.
Em có thể không thông minh từ tư duy, không sáng dạ từ kiến thức thì xin em, hoặc là khéo léo trong ứng biến, hoặc nhanh nhạy trong nắm bắt một chút đi! Vì em ạ, gái khờ chỉ hạnh phúc ở phim thôi.
Hai người họ yêu nhau, cô gái thích mưa, mỗi lần mưa là anh lại ở đằng sau che ô cho cô. Anh dành gần như cả chiếc ô để cho cô khỏi ướt, còn mình thì ướt sũng, nhưng anh không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn cô một cách say sưa.
Em cảm thấy bị tổn thương. Anh không yêu em, không quan tâm tới em chút nào.
Tôi nhớ năm rồi đọc được một cuốn sách rất cảm động, cuốn sách ấy của một ông bố viết cho các con nhỏ của mình, trong đó có một lá thư viết cho con rể tương lai.
Cảm giác yêu đương xuất hiện cùng lúc với sự ghê tởm. Nước mắt chồng làm ướt rượi khuôn mặt cô. Ngân cười mỉa mai: "Thằng gay nào cũng giống anh thì hời quá nhỉ". Ngay lập tức, Minh buông cánh tay rệu rã.
Từ đó, anh tự nhắc mình nhớ bằng cách lấy ngày đó làm mật khẩu cho máy tính cá nhân, địa chỉ email và cả tài khoản ngân hàng. Anh nói, làm vậy mới trị được chứng "đãng trí" của anh. Em nghe mà vừa buồn cười, vừa cảm động quá!
Viết code cũng giống như ve vãn đàn bà. Đúng ý thì không sao, sai ý thì cứ nặng mặt ra đấy. Đàn ông luôn gặp khó khăn khi sửa lỗi. Thì ra coding cũng mất thời gian nhiều như đàn bà. Bởi vậy, đàn ông luôn muốn tối ưu mọi thứ.
Người đàn ông thật sự yêu em, là người có lòng dũng cảm, dám giành giật cái điều khiển ti vi với em, song sau cùng dù thắng cũng chỉ dám ngoan ngoãn ngồi dựa cằm vào vai em xem MTV
“Nếu vì ba chữ này mà quan hệ của chúng ta mất đi thì anh sẽ vô cùng hối hận; còn nếu vì ba chữ này mà quan hệ tin cậy giữa chúng ta tiến bộ thêm thì anh sẽ vô cùng sung sướng…”
Mà vợ tôi ngoan thật! Nhiều lần làm phép thử, tôi phát hiện ra mình cài mật mã điện thoại, ipad hay laptop chi cho phiền, bởi vợ tôi không có ý lục lọi, săm soi chồng như bao phụ nữ khác.
Mỗi lần hôn em, tôi thèm khát luồn tay vào ngực em, nhẹ nhàng cởi từng chiếc nút áo, đè em xuống giường và hôn lên mọi ngóc ngách trên cơ thể nõn nà ấy. Gieo suy nghĩ, gặt hành động – cuối cùng tôi đã làm điều đó với em.
Tốt nghiệp, đáng lẽ chia tay, chỉ là tình yêu thời đại học thôi mà. Nhưng em đã quyết định theo anh. Gia đình em phản đối quyết liệt, nhưng em vẫn chọn cho mình người đàn ông của cả cuộc đời.
Đó là ngày hai ta bình lặng đi bên nhau, cái danh “người yêu” như một chiếc áo quá khổ mà không có lối thoát. Bỏ thì thương mà vương thì tội.
Anh ấn tượng một điều nữa ở em là em ăn cái gì trông cũng ngon ơi là ngon, khiến một kẻ lười ăn như anh, mỗi lần tụ họp ăn uống với nhóm bạn mà có em tham gia, thể nào anh cũng ăn được nhiều gấp mấy ngày thường.
Thật đáng tiếc.
- "Nếu anh cũng yêu em, em sẽ là người tình của anh". Cô gái cuối cùng cũng không đợi được, nói thêm một câu.
- "Nhưng anh yêu vợ anh". Chàng trai trả lời một cách cương quyết.
Năm 2201… Một kẻ sống trong phi thuyền bên ngoài vũ trụ xa xăm… Một kẻ ở lại Trái Đất chờ đợi từng ngày… Tình yêu của hai con người đó mong manh như sợi chỉ… Chưa từng hứa hẹn, chưa từng bày tỏ, liệu tình yêu đó có tồn tại??
Đừng dễ dàng nắm tay một ai đó xa lạ.
Vì đến khúc cuối sẽ rất khó buông ra…
Kết cục trong chuyện cổ tích, Lọ Lem tìm được hoàng tử.
Và họ sống hạnh phúc với nhau mãi mãi
Tôi giống Lọ Lem.
Cậu trầm lặng, ít nói, rất ít khi biểu hiện cảm xúc, nhưng có một điều đặc biệt là khá...điển trai. Vậy mà sao lâu nay tôi không để ý nhỉ?
Lương tâm là gì, giá trị thế nào? Thử hỏi xem trong cuộc sống đã có bao nhiêu lần mình đã đánh mất lương tâm..,
Ngày tháng trôi qua, Li-li và mẹ chồng thường xuyên cãi vã rất gay gắt. Tệ một nỗi, cuối cùng Li-li luôn phải tuân theo mọi ý muốn của mẹ chồng. Không khí gia đình rất căng thẳng, mệt mỏi.
Đã bao nhiêu lần ta chần chừ để rồi cơ hội vuột đi?...Hãy làm những gì mà bạn muốn, làm những gì bạn cho là đúng.Hãy biết nắm lấy cơ hội, đừng để phải hối tiếc bạn à !
Có những mối quan hệ đã kéo dài trong khoảng thời gian vừa đủ, với những lời hứa hẹn, sự ràng buộc, sự gắn bó vô cùng khăng khít nhưng lại phải dừng chân trước thử thách gọi là "yêu xa".
Vì độc thân mà! Nên tự đem lại hạnh phúc cho mình cũng không phải là khó. Tôi biết tôi muốn gì và tôi sẽ làm điều tôi muốn theo ý của tôi, lúc đó tôi sẽ cảm thấy hạnh phúc.
"Anh chỉ cần nghe vậy thôi, em chỉ cần yêu anh là được rồi, thế giới cứ để anh lo!"
Em đã biết thế nào là vị của yêu thương, hạnh phúc trong nỗi nhớ và sự dằn vặt của ghen tuông. Cũng phải nói rằng quá ngắn để em kịp trọn vẹn hiểu về anh, san sẻ nỗi lòng và nhân đôi sự tin tưởng.
Cuộc sống vốn dĩ là những ngày đấu tranh. Hai mươi ba tuổi ư, có gì to tát lắm đâu, tóc vẫn mọc đầy đầu và tư tưởng vẫn tự do. Chúng ta là những cô gái hiện đại với những tâm tưởng thay đổi hàng ngày, hàng năm dần dà theo độ tuổi.
Nếu cuộc đời không gọi anh là một giấc mơ
Thì có lẽ bao nhiêu hững hờ cũng không làm em đau đến như thế
Khi bạn bước qua và để lỡ mất, có nghĩa là bạn sẽ chẳng bao giờ có cơ hội tìm lại lần nữa. Cả tình yêu đơn phương cũng vậy...
Vì dù mùa đông buồn và lạnh lắm, nhưng mà, cứ khóc đi!
Tình yêu thật sự cần có thời gian để thử thách. Đừng vì cô đơn mà vội vã nắm lấy một bàn tay.