Ai Đã Không Phải Của Mình Thì Thôi, Đừng Giữ



Việc chấp nhận buông bỏ người mà mình yêu thương là một trong những điều đau lòng nhất. Khi bạn dành toàn vẹn thời gian và công sức cho mối quan hệ đó, với bao điều hy vọng tốt đẹp trong tương lai, cuối cùng lại đành phải chấp nhận một cái kết lửng lơ và buồn bã…

Nhiều người trong chúng ta không khỏi cảm thấy hụt hẫng và tuyệt vọng. Những thước phim kỷ niệm tự động trở lại trong tâm trí, nước mắt lại rơi và con tim thì khóc trong câm lặng. Tình yêu có thể khiến một người đàn ông cao lớn vạm vỡ phải bật khóc. Đồng thời, tình yêu cũng có thể khiến một cô gái nhỏ bé vượt qua mọi rào cản khó khăn để sóng bước bên người mà mình yêu… Tình yêu rõ ràng là điều kỳ diệu, vậy nên chúng ta sẽ đối mặt thế nào nếu một ngày điều kỳ diệu ấy rời xa ta?

Khi chúng ta là người ở lại, là người bị động lắng nghe lời chia tay từ người ta rất thương, thì thế giới xung quanh dường như sụp đổ. Và phản ứng đầu tiên của chúng ta chính là níu kéo, sau đó tiếp tục nuôi hy vọng.

Trái tim yếu ớt của chúng ta hình thành một vết thương lớn, mà cơ chế để vết thương lành lại là có sự quan tâm, săn sóc của ai kia. Chỉ tiếc rằng, mọi điều chúng ta làm, nếu được đáp lại, có chăng chỉ là sự thương hại mà thôi.

Vậy nên, đừng cố chấp níu bàn tay khi người ta không muốn tiếp tục nắm. Đừng cố chấp để mà yêu khi người ta không còn tình. Trên đời này, bất cứ chuyện gì cũng có thể cố gắng để đạt được, chỉ có yêu một người là không!

Thay vì nghĩ ra mọi điều để giày vò bản thân, lẫn giày vò người khác, hãy rút chân ra mối quan hệ vừa-mới-cũ ấy đi. Chúng ta không lựa chọn chia tay, nhưng chúng ta có thể lựa chọn sống tốt. Và nhất định là phải sống tốt phần đời của mình để sau này không phải nói lời hối tiếc, dù thế nào đi chăng nữa.

Đừng tự biến mình trở thành một gánh nặng và bắt người khác mang trên vai. Cũng đừng tự biến mình thành cây tầm gửi để nương nhờ vào tình yêu thương của người khác. Trước khi tìm được một người phù hợp thì nhất định phải trở thành một cá thể độc lập, mạnh mẽ, và có cả lòng kiêu hãnh của bản thân.

Mặc dù chuyện chia tay đúng thật là buồn bã. Nhưng ngày mà người ta rời xa bạn vẫn chưa phải là ngày tận thế. Bởi ngày mai, khóc chán rồi bạn lại vẫn phải cười. Nghỉ chán rồi bạn lại vẫn phải đi làm. Hờn dỗi chán rồi bạn vẫn phải cầm khiên để chiến đấu với cuộc đời mà thôi.

Nếu ai đó mong muốn rời xa ta mà đi tìm một hạnh phúc mới, có nghĩa là chúng ta chưa đủ để trở thành bến bờ bình yên cho họ. Mà chúng ta không làm được, thì cứ để người phù hợp làm điều ấy tốt hơn.

Cuộc đời mỗi người là một chuỗi những lần gặp mặt và chia ly. Nên khi mọi thứ đã đến hồi kết thúc, thì hãy để cảm xúc được trôi đi một cách nhẹ nhàng. Dù sao thì trong lòng người cũng chẳng còn vị trí nào cho ta nữa, nên có níu giữ cũng không thể đành lòng…