Bao Lâu Sau Khi Chia Tay Thì Được Quen Người Mới?
Ngày nay, gần như người ta luôn cố gắng "ốp" một thứ khuôn mẫu nhất định nào đó cho câu chuyện của người khác. Để rồi khi đóng vai trò là người đứng ngoài, người ta dễ bề xì xào bàn ra tán vào, mặc sức đưa những định kiến cá nhân của mình vào thổi phồng câu chuyện. Ví như trường hợp một cặp đôi yêu nhau 9 năm nhưng không đến được với nhau, sau đó 2 tháng cô gái quen và yêu người mới, lúc bấy giờ người ta mới "vỡ òa" như một bầy ong vỡ tổ, thay phiên nhau chỉ trích và xỉa xói không cần biết ai đúng ai sai…
Mà tình yêu, đâu thể phân biệt rạch ròi ai đúng hoàn toàn hoặc ai sai hoàn toàn? Đã sai, là sai hết cả đôi bên, không phải tại ả cũng chẳng phải tại anh, mà do cả hai đã không thể giữ cho tình yêu tròn vẹn nữa.
Một khi trong tình yêu, thứ duy nhất là tình yêu không còn tồn tại, thì hà cớ gì phải tiếp tục cố gắng? Hà cớ gì phải tỏ ra vui vẻ và yên bình để người đời khen chê? Chúng ta sống là sống cho bản thân mình, và yêu thương là để được hạnh phúc. Cho nên, kể cả khi chuyện tình 9 năm kết thúc trong sự bàng hoàng hoảng hốt của bao người, thì đó cũng không phải và không đáng trở thành lý do để cố tình níu giữ hay hàn gắn. Bởi vì mọi sự gượng ép đều khiến trái tim dễ bề bị tổn thương.
Và tiếp nữa là, chuyện tình yêu, xin đừng đo bằng cột mốc thời gian. 9 năm là một phần mấy của đời người, ai cũng biết là tháng năm dài rộng thế, thanh xuân tươi trẻ thế, đã ở bên nhau sao không cùng nhau gắng gượng đến lúc về già? Và ai trong chúng ta cũng có quyền mơ về một cái kết đẹp, là một đám cưới xa hoa trong sự chúc phúc của mọi người. Nhưng có những giấc mơ về ngày mai buộc phải kết thúc vào ngày hôm nay, vào cái ngày mà người ta chợt bừng tỉnh và nhận ra rằng: À, hóa ra người ấy không phải dành cho mình!
Vẫn có đây đó những câu chuyện yêu nhau lâu dài, sâu đậm và chia tay nhau trong vòng một nốt nhạc vì những điều hồn nhiên như thế. Vậy thì tại sao lại phải khắt khe?
Đến thời điểm này, tôi vẫn thấy người ta nói với nhau một câu: yêu nhau thì lâu, cưới nhau mấy hồi. Nghĩa là tình yêu là cả một quá trình dài để tìm kiếm đối tượng, để làm cho nhau rung động, để chấp nhận những điều tốt đẹp lẫn chưa hoàn thiện của đối phương… Nói chung, là một hành trình gian nan và yêu cầu dai sức đấy! Nhưng chuyện kết hôn lại là một câu chuyện khác. Và có những người vẫn gật đầu lên xe hoa với một người chỉ vừa quen vài ba tháng, chẳng phải vì tiền bạc hay vật chất, chỉ vì họ thấy đó là người phù hợp, và mình thì bằng lòng để trao nửa cuộc đời còn lại cho ai kia.
Cho nên, trên đời này, chắc chắn là không có gì chắc chắn cả. Và chuyện mãi mãi trong tình yêu chỉ là một câu chuyện cổ tích hoang đường của mọi thời đại. Đừng ngây thơ tin, để rồi sai lầm. Chuyện yêu nhau 9 năm rồi chia tay và có người yêu mới sau vẻn vẹn 2 tháng đâu phải là một câu chuyện quá đỗi khó tin?
Có thể trong quãng thời gian dài đằng đẵng của câu chuyện tình 9 năm kia, số ngày hai người họ yêu nhau thật ra rất ít ỏi. Chỉ nhiều nhặn là những ngày dài chịu đựng lẫn nhau, là sự gọt giũa bản thân cho trùng khớp với đối phương, hoặc là những ngày dài ngao ngán và mong muốn một sự bùng nổ mới… để mối quan hệ được quay trở về vạch xuất phát. Nếu tích cực, thì đương nhiên sẽ là một đám cưới đẹp, nhưng dù lạc quan đến mấy thì người ta cũng không dễ dàng tin được rằng đằng sau đám cưới ấy là chuỗi ngày hạnh phúc. Bởi nếu thật sự yêu nhau và cần nhau, thì người ta đâu phải hao tốn ngót nghét chục năm trời để chờ đợi mòn mỏi?
Cho nên quyết định chia tay và dành cho nhau sự giải thoát sau ngần ấy những năm trời, đôi khi lại là một sự vô lý mà có lý đến phi thường. Vô lý là không ai nghĩ rằng mình có thể "dứt bỏ" một mối tình dài rộng thế. Có lý là người ta được giải thoát và cảm thấy nhẹ nhõm khi không phải cố gồng mình tiếp tục. Và chuyện sau đó, lại là chuyện của sau đó. Đừng nói hai tháng, thậm chí là một tuần, hoặc một ngày, việc bạn va chạm phải một người khác trên dòng đời tấp nập, bạn "say" và bạn yêu… hoàn toàn là một sự ngẫu nhiên đầy logic. Ở trên đời này, có cái quái gì không thể diễn ra được đâu?
Huống hồ, đó lại là tình yêu…
Hôm nay, tôi biết rằng kết quả của mối tình quen nhau sau 2 tháng chia tay mối tình 9 năm kia đã thu về một kết quả viên mãn: một cặp nhẫn lồng tay, những đóa hoa cưới e ấp bên tà váy cô dâu trắng muốt. Vâng, một đám cưới với sự hài lòng của đôi bên dâu rể. Họ chấp thuận nhau, họ đến với nhau, mặc mọi đàm tiếu khen chê, mặc miệng đời mai mỉa…
Cuối cùng thì yêu nhau bao lâu không quan trọng, quan trọng là ai mới là người muốn khoác lên người bạn bộ váy cô dâu, trao cho bạn một niềm tin cẩn và sự yêu thương trân trọng.
Đừng bao giờ nhầm lẫn giữa việc yêu lâu thì nhất định phải cưới, và sau chia tay thì phải lâu lâu lắm nữa mới được "có bồ". Không, sai lầm hẳn đấy! Hãy cứ làm những gì mà trái tim bạn mách bảo thôi, bởi đó mới là điều đúng đắn nhất rồi!