"cảm Ơn Em, Người Thứ 3 Đã Dạy Các Cô Gái Cách Giữ Người Yêu"...



Đọc được tâm thư của em "dạy" các cô gái khác cách giữ người yêu, anh tưởng tượng ra cảnh em vừa tiễn người đàn ông trong câu chuyện ra về và thỏa mãn vô cùng vì màn trình diễn tuyệt vời mà mình vừa thể hiện, vừa hả hê "Mình quả là người hiểu đàn ông", em vừa nhanh tay gõ phím chia sẻ công thức giữ người yêu cho những cô gái đang bị em và người đàn ông của mình lừa dối.

Anh vô cùng cảm ơn em đã làm điều ý nghĩa này khi nhắc nhở những người chị em xung quanh phải biết cư xử văn minh, phải biết giữ giá trị, phải biết lắng nghe trong tình yêu. Những điều em răn tất nhiên là không sai, vì người yêu anh mà nhắn tin cho anh chỉ 180 thay vì 1800 như em kể, thì anh đã đi tìm em ngay lập tức rồi chứ không phải chỉ vài tháng một lần. Anh cũng sẽ ngán ngẩm lắm khi nhìn vào mái tóc rối bù, bết bẩn của người yêu sau vài tuần không gặp. Và anh cũng như mọi người đàn ông khác sẽ mệt mỏi vô cùng nếu người yêu mình chỉ mè nheo, đòi hỏi, lôi đi shopping thay vì nằm ôm nhau bình yên như "một chú chó con". Một người con gái không bao giờ làm những điều phiền toái như vậy - quả thực là thằng đàn ông nào chẳng mơ mộng tới...

Nhưng là một thằng đàn ông, chẳng lẽ anh lại không thể hiểu và không thể thông cảm cho người yêu anh khi cô ấy cũng có những nỗi buồn bực riêng. Nếu anh là người bận rộn mải mê cho công việc mà không dành đủ yêu thương, đến mức người yêu phải lên tiếng đòi hỏi thì đâu chỉ cô ấy sai? Nếu em khuyên cô ấy đừng nên đổ hết trách nhiệm sang người đàn ông, thì anh cũng đâu thể bắt cô ấy mãi là người phải nhún nhường hi sinh? Nếu đã là yêu nhau đủ nặng sâu thì có lẽ một vài tật xấu không đủ khiến người ta thay lòng đổi dạ. Và là một thằng đàn ông, chẳng nhẽ anh lại không đủ thông minh và lý trí để biết cô gái nào thật sự dành cho mình?!

Một lần nữa anh xin cảm ơn em, vì những điều em khuyên quả thật không sai nhưng sự ngạo nghễ cho rằng chỉ mình đúng của em, anh xin lỗi không thể đồng tình. Nếu quả thực em làm được đủ mọi điều như mình nói mà cuối cùng vẫn chỉ là bến đỗ ghé qua của vài người đàn ông, thì anh xin được nghi ngờ hiệu quả "công thức" của em. Và bởi điều em chọn không phải tình yêu (em sẵn sàng bỏ đi khi họ lấy nhau mà) thì những người đàn ông kia liệu có yêu em hoặc tôn trọng em hoặc cần em như em hằng nghĩ.

Còn nếu họ thực sự cần một người như em làm chỗ dựa, là một đích đến hoàn hảo để gắn bó, liệu họ có độ vài ba tháng mới kiếm em một lần? Hay chẳng em nguyện làm giấc mơ về một "người tình bán thời gian" và một "chuyên gia tình yêu tình nguyện" giúp chị em xây dựng hạnh phúc?! Hoặc sự thật là em đang loay hoay tìm kiếm tình yêu bằng những phép thử sai nhưng luôn ngỡ rằng công thức của mình chuẩn! Em có vội vã quá không khi lựa chọn làm người thứ ba ngay từ đầu – đàn ông bọn anh lúc nào cũng thích những cô gái có suy nghĩ như em và sẽ lao tới nhanh hơn ánh sáng – và em nghĩ đó là tình yêu mà các cô gái khác đang khao khát có thì hình như em đã nhầm lẫn lớn rồi.

Anh nghĩ rằng điều em cần nhất bây giờ là học lại từ đầu bài học về tình yêu, thay vì vội đứng ở vị trí người thứ ba và đóng vai phán xét khi bản thân chưa thật sự hiểu tình yêu là gì. Tình yêu ý mà, chẳng thể được định nghĩa đơn giản trong vài gạch đầu dòng hay phải được giữ gìn, bảo vệ bởi vài ba kỹ xảo màu mè. Những điều em khuyên chỉ là những gia vị bắt buộc phải thêm nếm chứ chưa chạm tới tầng sâu cốt lõi và thực tế của tình yêu. Sự hoàn hảo mà em mang tới cuối cùng cũng chỉ tồn tại được trong phút chốc say mê...

Câu chuyện ồn ào này rồi sẽ lắng lại. Anh nghĩ rằng mấy cô gái được em viết tâm thư kia cũng sẽ sớm muộn tìm được hướng giải quyết cho mối quan hệ của chính mình mà chẳng cần em khuyên. Và những người đàn ông bên em bây giờ rồi cũng sẽ chẳng ngại ngần bỏ em mà đi, nhẹ nhàng và thanh thản như lúc họ đến, vì họ biết em sẽ "thông cảm" và "chịu hi sinh" bất chấp lý do mà. Mà anh tin rằng 99% trong số người tình của em cuối cùng sẽ lựa chọn gắn bó với mấy cô gái thiếu chuẩn kia. Hoặc vì anh ta quá yêu cô gái kia hoặc vì anh ta quá hiểu mấy cô gái như em.

Vậy cho nên em ạ, bọn anh cũng không cần ôm một cô gái quá hoàn hảo suốt đời, vì bọn anh cũng chỉ là người thôi, khiếm khuyết và sai lầm đầy rẫy. Nhưng cơ bản, anh tin mấy cô gái thiếu chuẩn kia chỉ yêu mình mình. Và thế là đủ!