Chắc Em Không Biết, Có Một Tình Yêu Gọi Là Buông Tay...



Chắc em không biết sự xuất hiện của em đã thay đổi trái tim đầy tổn thương của một người. Chắc em không biết mỗi tin nhắn, mỗi câu nói của em đều khiến một người nào đó phút chốc trở nên vui cũng có thể buồn ngay. Chắc em không biết có một người luôn muốn ôm em vào lòng, bảo vệ em. Người đó chính là tôi.

Sau những tổn thương trong quá khứ, tôi đã đóng cảnh cửa trái tim mình lại. Tự nói với lòng sẽ không rung động thêm một ai khác. Tôi không có nhiều thứ như bao người khác, cái tôi có chỉ là một trái tim với nhiều vết sẹo cho đến khi gặp em. Tôi biết em cũng chịu nhiều tủi thân, tôi đã mong rằng tương lai sẽ làm em hạnh phúc, khiến em vui vẻ như cách em mong muốn. Nhưng tất cả chỉ là viển vông khi tôi không có cơ hội đứng cạnh em dù chỉ một lần. Có lẽ tôi đã sai! Tôi có quá nhiều điều thiếu sót, vì em xứng đáng được những gì tốt hơn. Đây cũng chỉ là một mối quan hệ không tên.

Nếu như em mãi tìm kiếm nơi chân trời ấy mà quên mất rằng sau lưng em còn có tôi. Nếu như sự quan tâm của tôi trở thành vướng bận trong cuộc đời em, tôi nguyện vì em lựa chọn sự cô đơn. Nếu như quyến luyến thành gông cùm đôi cánh em, tôi sẽ vứt bỏ lời hứa của mình. Chắc em không biết, có một tình yêu được gọi là buông tay.

Với những mối quan hệ không có tên, hay chưa có tên, khi nó kết thúc, người ta cứ ráng huyễn hoặc là mình sẽ không buồn, vì đã có là gì đâu mà buồn em nhỉ. Vậy mà chẳng hiểu sao lòng mình lại đau, mình lại nhớ và thương. Nhưng mà sao lại không, khi chúng ta đã trở thành một thói quen trong nhau, khi niềm tin đã được hình thành.

Chúng ta bước vào và đọng lại cuộc đời nhau một cách đơn giản như thế. Không thể giải thích nổi. Tình cảm nào thì cũng là tình cảm thôi, phải không em?