“Chồng Ơi, Nhìn Lại Mình Trước Khi So Sánh Vợ Với Vợ Người Ta Nhé!”



Dạo này, Chiến thường xuyên thốt ra những câu so sánh Hoa với đối tượng vợ-người-ta, càng ngày mật độ càng dày đặc khiến Hoa bao phen phải nóng mặt.

Nào là: “Sao em ở nhà cứ lôi thôi, bùng nhùng như ôsin thế? Nhìn vợ người ta ở nhà cũng đẹp như tiên nữ mà thèm”, “Da vợ mình xấu thật đấy, vừa đen vừa xù xì, da vợ người ta thì vừa trắng vừa láng mịn như da em bé ấy”, hay: “Bụng vợ mình lúc nào cũng bèo nhèo mỡ, sinh cả mấy năm rồi mà cứ như mới sinh, vợ người ta bụng thì phẳng lì, chả có tí mỡ thừa nào nhớ!”, hoặc: “Em ăn nói sao chẳng dịu dàng, ngọt ngào gì hết vậy? Sao không ra ngoài mà học tập vợ người ta ấy, nói chuyện với chồng cứ gọi là ngọt như mía lùi, mềm như bông gòn!”.

Từ ngoại hình tới tính cách, tới nội trợ nữ công gia chánh của Hoa, Chiến đều không thương tiếc đem so với vợ người ta, khiến Hoa vừa buồn vừa tức. Cô hỏi thẳng chồng: “Vợ người ta là vợ ai? Anh nói rõ ra để em đến học tập nào?”. “Vợ thằng cha Thắng ở phòng anh chứ đâu! Anh nói có sách mách có chứng nhé! Mà vợ nó 2 con rồi đấy, không phải 1 con như em đâu, rồi còn hơn em 1 tuổi nữa đấy”, Chiến nhấm nhẳng đáp.

Hoa liền xin chồng địa chỉ facebook của vợ chồng nhà ấy để lên coi qua xem tình hình thế nào. Nếu không thu được gì, có khi cô đi khảo sát thực tế luôn, chứ dạo này bị chồng do sánh nhiều, ức chế ghê lên được. Ai là người thích bị chê, bị mang ra so sánh chứ?

Sau cả mấy tiếng cày nát facebook của vợ chồng nhà Thắng - đồng nghiệp cùng công ty Chiến thì Hoa thiết nghĩ, thế là đủ rồi, cũng chẳng cần phải điều tra sâu thêm nữa. Cô phải công nhận 1 điều, những thứ Chiến nói về vợ anh Thắng ấy đều đúng cả. Cô thua kém chị ấy về mọi mặt. Cứ nhìn những bức ảnh long lanh, rực rỡ chị ấy chia sẻ trên mạng thì biết là cô có xách dép chạy theo cũng chẳng bằng. Thảo nào mà Chiến lại ngán ngẩm, thở dài về vợ mình khi nghĩ đến vợ người ta như thế.

Nhưng cô thừa nhận như vậy không có nghĩa là cô đồng tình với sự so sánh của Chiến. Chiến nói không sai, nhưng Chiến là chồng cô, vì thế anh chưa chắc đã có tư cách nói những lời ấy. “Em xem xong rồi, mình nói chuyện nghiêm túc chút nhé!”, Hoa thở dài. “Thế nào, tâm phục khẩu phục rồi hả? Anh nói có sai tí nào không? Liệu đường mà sửa đổi đi, không có ngày anh chán em đấy”, Chiến đầy vẻ đắc thắng.

Hoa thấy thật nực cười. Có một sự thật rành rành ra đấy, nhưng Chiến không hiểu hay không muốn hiểu đây nữa. “Từ đã anh, để em nói cho anh nghe. Này nhé, em công nhận chị ấy rất đẹp, rất rạng ngời, lúc nào cũng tươi vui, ngọt ngào. Nhưng em cũng để ý chị ấy thường xuyên khoe ảnh đi spa, đi du lịch, đi mua sắm, khi thì là chồng đưa đi, lúc thì đi 1 mình, có bận thì đi cùng bạn bè. Em còn để ý, nhà chị ấy có người giúp việc làm việc nhà và đỡ đần chị ấy trông 2 con. Anh nhìn lại xem, em có những thứ ấy không?”, Hoa nói chậm rãi nhưng nhấn mạnh từng chữ khiến Chiến ngớ người không biết đáp ra sao.

Quả thật, Hoa làm gì có những thứ ấy. Vợ chồng cô đã có một con trai 5 tuổi, cứ lần nữa chưa muốn sinh tập 2 chung quy cũng là vì điều kiện kinh tế không tốt. Cố mua được căn hộ vừa tiền, giờ nợ nần còn chưa trả hết, ăn tiêu thì tiết kiệm từng đồng, nói gì đến spa, du lịch với gì gì khác. Đến mua một cái váy không mấy tiền cho bản thân mình, Hoa còn phải đắn đo mãi nữa là đồ mặc nhà hàng hiệu, những bộ cánh bắt mắt khi ra ngoài, hay mỹ phẩm đắt tiền. Rõ ràng, cuộc sống của cô với chị ấy khác nhau không phải ít, vì thế so sánh 2 người với nhau, e rằng khiên cưỡng quá.

Thấy Chiến im lặng, Hoa ngẫm nghĩ một lát rồi tiếp tục: “Với lại, em nghe nói anh Thắng cũng là nhân viên như anh nhưng rất có năng lực, thường được tham gia những dự án quan trọng, do đó chắc lương thưởng cũng cao hơn anh. Anh ấy còn có kinh doanh thêm bên ngoài, thu nhập không tệ phải không? Chị vợ là giáo viên, lương không cao, vị chi kinh tế trong nhà toàn anh ấy lo cả. Anh ấy cho vợ con cuộc sống tốt như thế, chị ấy lúc nào cũng xinh đẹp phơi phới cũng là điều hợp lẽ. Anh đã cho vợ con anh cuộc sống như thế chưa? Trong khi chị ấy đi hết spa tới trung tâm thương mại, lại qua phòng tập gym, thì em ngày ngày phải căng đầu lên nghĩ chi tiêu hàng tháng sao cho hợp lí để còn tiết kiệm mà trả nợ tiền nhà, phải ôm đồm thêm nhiều việc ở công ty chỉ mong kiếm thêm chút thu nhập, thời gian và tiền bạc đâu để mua sắm, làm đẹp, giải trí cho bản thân”.

“Chồng ơi, khi nào được như chồng-người-ta thì hãy so sánh vợ với vợ người ta nhé!”, Hoa nhắn nhủ lời cuối với chồng. Cô lấy túi, rồi đưa con về nhà ngoại chơi cuối tuần. Cô hy vọng Chiến có thể hiểu hoàn cảnh của nhà mình và biết thương vợ hơn, đừng so sánh một cách khập khiễng như vậy nữa…