Có Những Mối Quan Hệ Chưa Kịp Đặt Tên Thì Đã Kết Thúc...



Có những người xuất hiện ở cuộc đời em, cho em cảm giác được quan tâm, cho em biết thế nào là rung động, thế nào là ấm áp, để em ngỡ rằng đã tìm được hạnh phúc của đời mình mà tự cho phép mình chìm đắm trong hạnh phúc, nghĩ rằng mình đã tìm được nửa kia. Rồi đột nhiên họ lặng lẽ biến mất không lý do, họ đột ngột rời xa em trong khi tình cảm trong em vừa chớm nở. Cảm giác hụt hẫng ấy chẳng ai có thể hiểu được cho em.

Ừ thì chỉ là những tin nhắn quan tâm hàng ngày trên zalo, facebook. Ừ thì chỉ là những đêm nói chuyện đến tận khuya vẫn chưa muốn dừng. Ừ thì chỉ là từ bỏ một thói quen thôi. Người ta có hẹn ước gì với em đâu, em với họ chẳng có sự ràng buộc nào. Một mối quan hệ không rõ ràng, một mối quan hệ chưa kịp đặt tên như thế, em đâu biết vị trí của mình là gì trong mối quan hệ này, em đâu biết mình có chiếm vị trí quan trọng trong lòng người ta hay không. Vậy nên biết phải làm sao khi đến một cái cớ để buồn, một lý do để trách người ta cũng không có.

Người ta sẽ nói thanh xuân của em bình yên lắm, không có gì ghi lại dấu ấn quá đậm sâu. Nhưng những cơn sóng ngầm luôn tự cào xé cõi lòng dữ dội nhất. Mà với trái tim nhạy cảm như em thì nỗi đau càng dễ dàng tăng lên gấp bội.

Em chỉ là một cô gái, tuổi trẻ của em cũng có những mộng mơ, những hi vọng, những khát khao hạnh phúc. Ngày trẻ dại em ao ước có một thiên tình sử tuyệt đẹp, một mối tình kéo dài hàng năm và tình yêu của em chỉ xoay quanh một người, lớn hơn chút nữa em mong muốn có một chuyện tình bình dị, người đó hiểu và yêu thương em hết lòng. Nhưng đến bây giờ em không còn thiết tha nghĩ đến điều đó nữa, khi thanh xuân của em cứ hết lần này đến lần khác bị đem ra làm trò chơi, em thậm chí còn không cho phép bản thân được tin nữa. Những người đến với em lại khiến trái tim em dấy lên nỗi lo sợ và nghi ngờ, cảm xúc bị lừa dối quá nhiều lần sẽ tự hình thành lên tấm rào che chắn cho trái tim khỏi những thương tổn đầy vô tình.

Em luôn tự hỏi vì sao cuộc đời tàn nhẫn với em như vậy, nếu người ta không yêu em sao còn gieo cho em hi vọng, hay là bởi vì thấy em đáng thương nên ban cho em chút thương hại, hay là chỉ muốn coi em như trò chơi tiêu khiển khi rảnh rỗi. Em luôn biến thành vai phụ mờ nhạt bị vứt bỏ, thật phũ phàng và cay đắng biết bao!

Em à, hãy cứ coi rằng cuộc đời chỉ đang thử thách em thôi. Cái cây còn sót lại sau giông bão luôn mang trong mình một sức sống bất diệt. Hãy biến những khó khăn này thành một lò nung để tôi luyện lên cho em một bản lĩnh kiên cường, hãy tự biến mình thành mũi tên đang được kéo căng để có những bước tiến xa đầy ngoạn mục, để mang những thành công của mình cười ngạo nghễ với đời.

Bỏ qua những mối quan hệ không tên đó để gắn đời mình vào một mục đích có tên rõ ràng. Cuộc đời này là của em, em buộc phải có trách nhiệm làm bản thân được hạnh phúc bằng cách này hay cách khác, không có ai yêu thì hãy tự yêu lấy mình, không được phép rũ bỏ bản thân vì bất cứ lý do gì. Hãy tự làm chủ cuộc đời và sống thật bản lĩnh nhé cô gái