Đàn Ông Vô Tâm Là Kiểu Đàn Ông Tàn Nhẫn Nhất...
Tôi hay hỏi bạn tôi đàn ông vô tâm nó có dạng gì? Lúc đấy bọn nó chỉ nhìn tôi rồi cười, đàn ông vô tâm không phân loại được, đã là vô tâm thì chính là một dạng.
Tôi uống vội ly nước dần tan đá, những ngày như vậy mưa thấy xót, tự nhiên ra đường, chạy đi một quãng, trời mưa, không kịp bung ô, vậy nên đành phải ướt sũng ra về. Mỗi khi tâm trạng không ổn định tôi không hay viết bởi cảm xúc quá dạt dào nên tôi không biết phải diễn tả sao cho phải, bởi viết ra rồi lại cảm thấy không đủ, không hiểu. Nên tôi hay đi lê la một vài diễn đàn, đọc một vài bài viết rồi đợi bình tĩnh mới cầm bút, vậy nên văn chương của tôi mới miên man, cụt ngủn. Giống những người như tôi, tính cách bất định không thể nói trước.
Những ngày như vậy tôi hay nghĩ về anh, dường như là lúc nào hình ảnh anh cũng quẩn quanh bên tâm trí, không xê dịch, không tan biến. Chúng tôi vừa chia tay sau một cuộc cải vã rồi chiến tranh, lạnh, im lặng và mất hút. Tôi không phải người hay nói càng không biết cách diễn đạt sao cho người ta hiểu nên thường tôi chỉ nói về lỗi sai của anh, rồi ừ, rồi nghe anh giải thích qua những dòng tin nhắn vô hồn. Anh không buồn gọi cho tôi, tôi cũng không trách anh vì tôi quen rồi.
Giữa chúng tôi gượng gạo như những cặp đôi mới yêu nhưng trong sự gượng gạo đó lại không tồn tại thứ gọi là bẽn lẽn rung động. Ừ thì vẫn yêu đó nhưng yêu theo một cách nào đó, mà tôi không hiểu, anh cũng không hiểu. Tôi nói anh vô tâm, anh giải thích bằng vô vàn hành động anh-cho-là-quan-tâm. Mà vô tâm, thực chất đâu chỉ ở hành động. Vô tâm chính là trong tâm, trong tim, không hề có tôi hoặc chăng tôi sẽ xếp ở một vị trí nào đó mà anh chưa kịp nghĩ đến đầu tiên. Nếu thật sự yêu, anh liệu có nghĩ những lời giải thích kia sẽ khiến tâm trạng tôi tệ hại đến mức nào. Tôi không mong nghe giải thích, tôi chỉ mong lúc đấy anh chỉ khẽ thôi dù là qua điện thoại: "Anh xin lỗi...".
Rồi tôi im lặng còn anh cứ nói, tôi hiểu anh yêu tôi nhưng tình yêu của anh vô tâm và trẻ con đến tôi mệt mỏi, đến tôi không có cảm giác chúng tôi là một đôi. Anh hay đi với bạn, hay chở những cô gái anh cho là bạn-lâu-năm, và tôi hiểu, ghen với họ tôi chính là kẻ đến sau không hiểu chuyện. Thời gian họ bên anh lâu hơn tôi gấp nhiều lần vậy nên thời gian anh dành cho họ cũng nhiều hơn tôi gấp nhiều lần. Tôi yêu anh, tôi phải chấp nhận yêu luôn cả họ, không oán than, không đòi hỏi sự riêng tư. Câu chuyện của tôi, chẳng qua chỉ là một lữ khách qua đường mà họ vô tư tán chuyện, mặc nhiên cho tôi là người ngoài cuộc.
Chắc anh không hiểu hoặc là còn quá trẻ con để hiểu, đàn ông vô tâm đáng sợ lắm. Lúc trước tôi hay thờ ơ vì nghĩ tôi cũng vô tâm nhưng hóa ra, là do bản thân chưa gặp người trong tâm. Đàn ông vô tâm, anh ta có thể mặc nhiên vui đùa cùng bạn thân khác giới vì nghĩ bạn hiểu chuyện, bạn nhẫn nhịn và quỹ thời gian của anh ta cũng hiếm khi dành cho bạn mà chỉ toàn bạn anh, bạn anh.
Đàn ông vô tâm, anh ta có thể xuất hiện trên mọi diễn đàn của các cô bạn của anh ta rồi vô tư chụp hình, check in mà nghĩ đó chẳng qua chỉ là một cuộc hội ngộ bình thường.
Đàn ông vô tâm, anh ta sẽ chẳng khi nghĩ cho bạn mỗi khi gây nhau, có thể tối đau khổ tan nát nhưng sáng ra lại thấy anh ta đi với bạn anh ta. Khi giận nhau bạn đối xử với anh ta như thế nào, anh ta sẽ đối xử lại với bạn như vậy. Sẽ không phải nghĩ vì sao bạn như vậy, sẽ không dành nhiều thời gian để tự kiểm điểm mình.
Nói vô tâm hay cũng bởi vì người ta chưa đủ yêu còn mình thì thấy yêu người ta chưa đủ. Trong một mối quan hệ, nếu người kia vô tâm thì nghĩ mình nên buông vì nói sửa đổi thì dễ nhưng liệu bạn có đủ kiên nhẫn để chờ người ta tự động đủ yêu mình. Yêu rồi, vô tâm là thứ giết chết tình yêu tàn nhẫn nhất, đàn ông lạnh lùng, đàn ông xấu xa, đàn ông kỹ tính cũng không bằng đàn ông vô tâm. Tâm của anh ta đã không đặt ở chỗ bạn, bạn còn muốn trông chờ vào điều gì nữa, vào cái gì hay vào người nào nữa?
Vậy nên tôi chọn chia tay và nhận hết lỗi sai về mình vì có lẽ dù tôi có nói ra thì anh ta cũng không đủ sâu sắc và trưởng thành để hiểu, anh ta thật sự vô tâm...