Đừng Bao Giờ Tin Vào Một Tình Yêu... Tạm Bợ
Một buổi chiều, anh đến bên cô. Anh khẽ ôm cô vào lòng và nói rằng “Anh yêu em". Nhưng rồi cô nhận ra, khi anh thốt nên lời yêu thương, đôi mắt anh chẳng nhìn vào cô, mà anh nhìn vào màn mưa trắng xóa. Hẳn anh nói yêu, nhưng trái tim anh, tâm hồn anh đang hướng về một người con gái khác.
Cô không nói gì, chỉ im lặng lắng nghe nhịp tim anh. Cô cũng chẳng biết mình đang nghĩ gì nữa. Với một cô gái tuổi 30, với cô như thế là quá đủ rồi. Cô đã yêu anh 5 hay 6 năm gì đó, chính cô cũng chẳng nhớ. Giờ được anh ôm vào lòng, được anh đáp lại, cô nghĩ đó là những giây phút tuyệt vời nhất.
Đã từng để mất anh, bởi cô là người đến trước, nhưng cô đã không có được tình yêu của anh. Ngày đó, khi cô định ngỏ lời, thì anh đã vội vàng đến bên người con gái khác. Anh yêu cô ta nồng nàn, đôi mắt của anh lúc nào cũng hướng về cô ta. Thậm chí, khi ở bên cô, anh cũng chỉ nhắc đến người con gái đó.
Có lần, cô còn đọc được thư của anh viết cho người con gái đó, rằng anh khao khát cô ta đến điên cuồng, cháy bỏng. Khi đó, cô đã khóc, cô nghĩ tất cả đã chấm dứt rồi. Ngày đó, vì thất tình, cô đã ngã vào vòng tay một người đàn ông khác. Nhưng rồi mọi thứ chỉ là "tạm bợ".
Anh là một FA chính hiệu. Anh cũng chỉ cần cô, cần một người bạn bên cạnh. Cần một người để sánh vai bên anh trong những ngày lễ tết.
Nói đúng hơn, anh chỉ nhớ đến cô khi anh thấy cô đơn. Chỉ nhớ đến cô khi đêm về, chứ cô chưa bao giờ hiện hữu trong suy nghĩ của anh. Và rồi mối tình đó kết thúc chỉ sau 3 tháng, khi đó cả cô và anh chưa một lần hứa hẹn sẽ cưới nhau, ở bên nhau hay mang hạnh phúc cho nhau.
Rồi cô đến với một mối tình khác, một người đàn ông hơn cô 5 tuổi. Người đàn ông này quê tận miền Tây ra Hà Nội học.
Khi không có bạn bè, khi xa quê hương, khi cô đơn, anh ta tìm đến cô. Anh ta nói yêu cô, khi cô đang chới với. Nhưng rồi tình yêu đó cũng chỉ được 7 tháng. Sau khi kết thúc kỳ học, anh ta không bao giờ trở lại Hà Nội một lần để thăm cô.
Khi cô gọi điện anh ta buông một câu khiến cô đau đớn "Với anh, em chỉ là một tình yêu tạm bợ". Cô nhận thấy rằng, cô đang dần đánh mất tuổi xuân vào những mối tình chẳng có định hướng, tương lai.
5 năm trôi qua, cô gặp lại anh, vào một chiều tháng 9, trời đổ mưa. Khi đó, anh chỉ có một mình, cô đơn, lạc lõng. Cuối cùng cô ấy đã bỏ rơi anh, với lý do anh chia sẻ “Cô ấy nói giữa anh và cô ấy chỉ là mối tình tạm bợ”. Khi cô hỏi, anh nói với cô rằng “Người con gái đó chỉ coi anh là chỗ dựa, là trò chơi, giờ cô ấy đã có hạnh phúc mới”.
Hiện tại, cô và anh yêu nhau 2 tháng, ở bên nhau, nhưng chưa bao giờ cả hai có những giây phút yêu đương đúng nghĩa. Anh đi cạnh cô, anh nói với cô những lời yêu thương, nhưng đôi mắt anh cứ nhìn xa xăm. Anh chẳng muốn nắm tay cô, mà đơn giản anh đang cần một người bạn.
Cô chợt nhận ra, giữa anh và cô rồi cũng chỉ là một mối tình tạm bợ. Bởi ít ra sau khi trải qua 3 mối tình cô hiểu rằng, khi yêu người ta khát khao nhau, nhớ nhau đến cháy bỏng điên cuồng.
Khi yêu, họ chỉ muốn là của nhau thôi, còn anh và cô dường như chỉ là những người tổn thương gặp nhau. Và cô quyết định bước đi trong chiều đông để kết thúc mối tình theo cô là tạm bợ….