Đừng Đợi Đến Phút Cuối Mới Nói Ra Lời Yêu!
Đừng đợi đến phút cuối mới nói rằng yêu nhau!..
Có những khoảnh khắc, khiến người ta không còn cảm nhận được mình đã từng hạnh phúc và vui vẻ bao nhiêu, bên cạnh một người. Có những phút giây khiến người ta bàng hoàng khi nhận ra một ai đó đã không còn có thể xuất hiện trong cuộc đời mình được nữa. Có những khi, bất hạnh đến nhanh chóng mà người ta còn chưa kịp chuẩn bị tâm lý với một lời vĩnh biệt, thì một người đã ra đi mãi mãi. Luôn có những điều bất ngờ đớn đau như vậy trong cuộc đời mà người ta không thể dự cảm được khi nào mình sẽ là nạn nhân. Sẽ thật đáng thương nếu như chưa thể nói được một câu ta yêu nhau khi vẫn còn được sống. Thế nên, đừng trì hoãn một lời yêu!
Mỗi ngày được gặp một ai đó mà ta yêu thương, đã là niềm may mắn, và cả hạnh phúc. Người ta có thể làm mọi thứ cùng nhau, cho nhau mọi điều mà mình có, duy chỉ có nói yêu nhau mỗi ngày thì không phải ai cũng làm được. Nhiều người vẫn có suy nghĩ rằng, đâu nhất thiết cứ phải nói lời yêu mới là yêu, ta chỉ cần âm thầm cố gắng vì nhau đủ, là đủ để minh chứng cho một tình yêu đang tồn tại rồi. Tôi không phủ nhận điều này, đó là thứ tình yêu rẩt cao cả, nhưng vẫn chưa là hoàn hảo, đôi khi sẽ khiến một người thấy hẫng hụt. Vì rằng lời nói đâu phải điều xa xỉ, và là để bày tỏ tình cảm thì hoàn toàn rất xứng đáng, dành cho người ta yêu thương lại là một điều rất tuyệt vời.
Đôi lúc có thể tự hiểu được, nhưng đôi lúc người ta vẫn muốn được nghe ai đó nói rằng yêu mình, dù đã cảm nhận trọn vẹn được tình yêu ấy thì người ta vẫn luôn mong muốn được nghe, được thổ lộ, được cười thật hạnh phúc.
Có lần khi đọc được câu "Hãy luôn sống hết mình như đây đang là ngày cuối cùng mà bạn còn được sống!", tôi đã nghĩ nó dành để cổ vũ cho sự nhiệt huyết của mỗi người. Nghĩa là người ta hãy cố gắng hết sức mình, hết lòng mình với cuộc sống, với những con người xung quanh. Và tôi cũng nghĩ ngay rằng, cần phải thực sự trân trọng những người đang ở bên ta mỗi ngày, không quên nói cả những lời yêu thương họ, như thể đấy là lần cuối cùng còn được ở cạnh bên.
Khi tôi xem một đoạn phim, chiếu cảnh người chồng đang hối hả chạy đưa vợ mình và đứa con trong bụng vào bệnh viện cấp cứu vì tai nạn, xảy ra đúng ngày họ kết hôn. Cảnh kí ức tua lại, cô gái đang mặc thử váy cưới, cười rạng rỡ với người đàn ông mình yêu, nói "Anh à, em yêu anh! Sau khi chúng ta kết hôn em và anh sẽ chỉ sống thật hạnh phúc thôi nhé, cùng với Jin Jin của chúng ta!
Anh à, anh nói anh yêu em đi!". Người đàn ông chỉ cười, ánh mắt tỏ rõ sự hạnh phúc nhưng lại không có lời nào để diễn tả, cũng không đáp lại câu hỏi của người mình yêu. Cho đến khi tai nạn kinh hoàng xảy ra, anh ta khóc lóc trong đau đớn, mới nói rằng "anh yêu em, Hee Young à, anh xin lỗi vì đến giây phút này mới có thể nói rằng anh yêu em. Em sẽ tình lại nhé, anh sẽ nói rằng anh yêu em mỗi ngày, em nhất định phải tỉnh lại nhé!".
Khi người nói có thể nói, chưa chắc người muốn nghe đã còn có thể nghe thấy. Vậy nên hãy biết ơn từng khoảnh khắc còn được dành sự yêu thương cho nhau, và đừng xem thường ý nghĩa của những lời nói. Nó có thể là khoảnh khắc đẹp đẽ cuối cùng đối với cuộc đời một con người, mà ta chẳng thể nào đoán trước được đâu.
Hãy cứ yêu thương nhau hết lòng và đừng đợi đến phút cuối mới nói rằng ta yêu nhau!