Đừng Tưởng Yêu Trai Nghèo Có Chí Là An Tâm, Thứ Nhận Về Dễ Chỉ Là "cảm Ơn" Và "xin Lỗi"



Những gã trai giàu thường có chỉ số an toàn không cao, vì họ lắm tiền xe xịn thì chả thiếu gái đẹp vây quanh, nguyên việc giữ bạn trai cũng đủ mệt óc, và lúc nào cũng trực sẵn khả năng bị cướp vào tay cô nàng khác. Chưa nói tới chuyện mấy anh chàng ấy thường “thời thế tạo anh hùng”, hay có sẵn máu trăng hoa trong người, tình yêu chỉ là một cuộc chơi thôi không biết chừng.

Những gã trai đã nghèo còn hèn, bất tài, tất nhiên chẳng ai ưa cả. Vì thế, vô hình chung, mẫu trai nghèo - có tài - có chí lại trở thành đối tượng được các bạn gái “săn lùng” và yêu thích. Họ có lòng cầu tiến, cuộc sống lành mạnh, dành thời gian chủ yếu cho công việc, còn lại thường là chỉ biết tới bạn gái mà thôi. Chưa nói tới, tương lai họ đạt được thành công, bạn - với vai trò người phụ nữ đi bên cạnh họ qua những ngày gian khó, hẳn sẽ được họ nâng niu và trân trọng vô cùng!

Có điều, các cô gái phải chấp nhận thiệt thòi lúc yêu, dành tuổi xuân rực rỡ nhất để chung vai sát cánh cùng bạn trai vượt qua những ngày tháng chật vật lúc lập nghiệp ban đầu. Thiếu thốn vật chất không nói, đến tinh thần cũng chẳng được quan tâm đầy đủ đâu, vì họ còn bận làm việc miệt mài thì mới có hi vọng thành công chứ. Bạn gái của họ không được nhõng nhẽo, đòi hỏi, so sánh này nọ, phải bao dung, thông cảm, phải tự lập để họ không cần bận tâm đến bạn. Tuy nhiên, “gái có công chồng chẳng phụ” mà, qua cơn bĩ cực sẽ đến hồi thái lai, những hi sinh của bạn sẽ được đền đáp!

Theo lý thuyết thì là như thế, nhưng trong thực tế thì yêu các đối tượng này có sự mạo hiểm tương đối cao. Không phải mạo hiểm trong việc họ có thành công hay không. Mẫu người như thế thường sẽ thành công, dù ít dù nhiều. Mạo hiểm ở đây chính là việc, liệu sau này họ thành công rồi, họ có còn muốn yêu bạn nữa hay không đấy!

Có cô gái, yêu 1 chàng trai từ khi anh ta vừa tốt nghiệp cao đẳng, lông bông chưa có việc làm. Cô vừa làm chính vừa làm thêm cho anh ta có tiền học lên Đại học, mua sắm cho anh ta tỉ mẩn từng cái quần cái áo. Mấy năm sau, anh ta có bằng Đại học, hùn vốn làm ăn với bạn, anh ta phất lên và anh rũ bỏ cô để yêu một cô nàng xinh, trẻ hơn cho xứng tầm với mình hiện tại. Anh ta nói lời chia tay nhẹ bẫng: “Cảm ơn em vì những gì em đã dành cho anh. Nhưng anh trót yêu người khác mất rồi. Anh xin lỗi!”. Bao yêu thương, chắt chiu, chân thành, cuối cùng đổi lại 2 từ “cảm ơn”, và “xin lỗi”, nhưng cô gái có thể làm được gì ngoài chấp nhận?

Có cô gái, yêu một người đàn ông trong 7 năm. Mỗi khi cô vì anh ta làm việc gì đó, ví như đưa tiền đổ xăng cho con xe số cà tàng lúc anh ta nhẵn túi, mua cho anh ta vài món đồ gia dụng, cho anh ta mượn tiền không cần hoàn lại, anh ta đều tha thiết nói: “Cảm ơn em, sau này anh nhất định sẽ bù đắp cho em gấp trăm ngàn lần!”. Nhưng tới khi anh ta kiếm được mấy chục triệu một tháng, đổi xe này xe kia, ra vào nhà hàng sang trọng thì anh ta quên luôn mình đã từng nói gì. Anh ta trở nên chán ghét, chướng mắt với tất cả những gì cô làm. Và như một lẽ tất nhiên, anh ta có người yêu mới. Cô gái đành ngậm đắng nuốt cay, lau nước mắt quay đi chứ biết làm sao, nhưng đời người có được mấy lần 7 năm?

Trong cuộc sống này, có lẽ đếm chẳng hết nước mắt đắng cay của những cô gái dành cả tuổi xuân đẹp đẽ của người con gái để yêu, chờ đợi, vun vén, hi sinh cho người yêu, cuối cùng tới khi anh ta thành công, trở nên giàu có thì anh ta… có người yêu mới! Vẫn biết, yêu và chia tay là chuyện bình thường của cuộc sống, hết yêu nào có phải cái tội của anh ta đâu, nhưng nỗi đau, sự bẽ bàng người con gái phải chịu, có ai hiểu thấu? Lẽ nào các cô chỉ là đá kê chân, là đồ dùng tạm lúc anh ta còn nghèo khổ mà thôi?

Những kỉ niệm nghèo khổ trong căn phòng trọ rẻ tiền. Những bao dung, âm thầm chịu đựng thiệt thòi khi các cô bạn khác được người yêu tặng nọ tặng kia, đi chơi đi ăn khắp chốn, còn mình chỉ được vài lời nói suông mà vẫn ân cần động viên bạn trai, vẫn cặm cụi giặt giũ, cơm nước, lo cho anh ta từng bữa ăn, giấc ngủ để anh ta có sức khỏe làm việc, học tập. Những điều ấy, lúc anh ta thành công, anh ta có nhớ? Những cô gái hiện tại tự hào đi bên người đàn ông thành đạt như anh ta có biết?

Phụ nữ yêu 1 người đàn ông từ lúc họ tay trắng đến khi có sự nghiệp thật sự mạo hiểm lắm ai ơi! Lúc còn nghèo, họ thâm tình bảo phụ nữ đợi họ ổn định sự nghiệp rồi sẽ làm đám cưới, nhưng lúc họ “lên đời” thì lại phũ phàng chia tay để vui duyên mới, vì phụ nữ lúc này đã cũ mèm, đã nhăn nheo già chát, đã trở nên xấu xí. Thế rồi, bao nhiêu thời gian tuổi xuân dành cho họ cũng có lấy lại được đâu. Bắt đầu một cuộc sống mới khi tuổi đã chẳng còn trẻ, khi trái tim mang một vết thương sâu hoắm, liệu có dễ dàng?

Mãi rồi các cô gái trẻ rỉ tai nhau, đừng yêu trai nghèo, có yêu thì chọn trai giàu mà yêu, cho bõ má phấn môi son, cho bõ tuổi trẻ xuân sắc. Trai nghèo khi giàu rồi chẳng ai đảm bảo họ không bỏ mình theo người khác, sau khi tuổi xuân của phụ nữ đã hết. Những người đàn ông chỉ chung được hoạn nạn, không thể sẻ chia ngọt bùi bây giờ nào có hiếm. Nghe mà chua xót, nhưng nào phải không có lí?