"hủy Hôn Đi, Anh Không Chấp Nhận Loại Đàn Bà Có Hình Xăm Như Em"
Khánh Ngọc 29 tuổi, xinh đẹp, tài giỏi, lương cao, cô cũng là mẫu phụ nữ mà nhiều người đàn ông mơ ước được hẹn hò cùng. Nhưng tiêu chuẩn của Khánh Ngọc cũng chẳng phải xoàng xĩnh, cô cũng khá kén chọn, trải qua vài mối tình tìm hiểu hẹn hò, cuối cùng Khánh Ngọc cũng đồng ý nhận lời làm vợ của Phong.
Ngọc và Phong có thời gian tìm hiểu hẹn hò gần một năm, trước khi hai người quyết định sẽ tiến tới hôn nhân. So với Ngọc Thì Phong cũng chẳng thua kém gì cả, chỉ là tính cách của Phong có chút trầm ổn hơn Ngọc. Ngọc thì làm cho công ty nước ngoài, cuộc sống khá là hiện đại phóng khoáng, còn Phong thì lại làm công việc thiên về nghiên cứu, anh điềm đạm hơn so với Ngọc. Có thể quy luật bù trừ nên hai người bị cuốn hút lẫn nhau và yêu nhau.
Bạn bè Ngọc thỉnh thoảng vẫn bảo, chẳng hiểu sao Ngọc lại yêu Phong, nhìn Phong cứ như một ông già vậy, tính cách cũng khá gia trưởng, ví dụ như Phong không thích Ngọc mặc váy ngắn, không thích Ngọc mặc quần short đi chơi. Phong cũng không thích Ngọc đăng những tấm ảnh bikini cô chụp lên facebook. Thời gian đầu hai người thường xuyên mâu thuẫn vì việc này, nhưng vì tình yêu, mỗi người cứ nhịn nhau đi một tí nên cũng qua. Ngọc cũng tiết chế lại bản thân hơn. Từ ngày yêu Phong cô cũng hạn chế mặc váy ngắn, quần short gần như không bao giờ mặc nữa, ảnh bikini chỉ để riêng trong điện thoại lâu lâu lôi ra ngắm chứ cô cũng không chia sẻ lên facebook. Dù sao thì Phong người yêu của cô cũng là người có chức tước trong xã hội, anh có nhiều bạn bè là giáo sư và những nhà khoa học nổi tiếng. Cô cũng muốn giữ thể diện cho người yêu.
Mỗi lần hai người đi ra ngoài ăn tối hoặc hẹn hò, chỉ cần Ngọc mặc cái áo hơi trễ ngực một chút là Phong giận dỗi, bỏ về, anh nói Ngọc không tôn trọng anh. Anh muốn người con gái của anh phải là người thùy mị đoan trang, phải tế nhị, chứ không phải như mấy cô hotgirl não ngắn thích chưng diện ngày nay. Lâu dần Ngọc quên luôn sở thích ăn mặc của mình, cô chỉ mặc cái gì mà Phong Thích. Cũng nhờ thế mà mối quan hệ của hai người không còn xảy ra xích mích nữa.
Khi Phong cầu hôn, mặc dù trong lòng Ngọc vẫn còn nhiều lấn cấn, cô không hiểu rằng tính cách phóng khoáng của mình có hợp với con người chỉn chu như Phong không? Nhưng vì nhìn đi nhìn lại thì Phong đúng là mẫu người đàn ông cô mong muốn, nên Ngọc cũng gật đầu đồng ý.
Phong đưa Ngọc về ra mắt gia đình, rồi hai gia đình người lớn gặp nhau, mọi chuyện đều thuận lợi. Ngày lành tháng tốt cũng đã được định, hai tháng nữa Ngọc chính thức lên xe hoa về làm vợ Phong. Thế nhưng mọi chuyện tốt đẹp có nguy cơ bị đổ vỡ, chỉ vì Ngọc trót đi xăm hình bông hoa hồng ở vai.
Ngọc luôn muốn xăm một bông hoa hồng lên vai của mình, đó là loài hoa Ngọc yêu thích nhất. Vào đúng sinh nhật tuổi 30 của mình, cũng là sinh nhật độc thân cuối cùng, Ngọc quyết định làm điều gì đó thật ý nghĩa cho riêng bản thân mình, và Ngọc đã quyết định đi xăm một bông hoa hồng ở sau vai. Hình xăm không quá to, bằng nửa bàn tay của Ngọc, Ngọc xăm màu, nên nhìn cũng khá rõ. Trải qua 5 tiếng đau đớn, cuối cùng Ngọc cùng Ngọc cũng hoàn thành được ước muốn của mình. Vừa kịp up hình khoe hình xăm lên facebook, còn chưa kịp sung sướng hỉ hả, thì Ngọc nhận được điện thoại của Phong. Phong quát Ngọc té tát trong điện thoại, mắng cô xa xả, anh bảo cô làm cái trò mèo gì thế hả? Ngọc có não không? Có biết tư duy không? Có biết suy nghĩ hay không? Mà cô lại dám đi xăm mình như thế? Ngọc có nghĩ đến danh dự của Phong không? Người ta sẽ nghĩ về Phong thế nào khi nhìn thấy vợ của anh có một cái hình xăm to tướng ở vai như thế. Nặng lời hơn Phong nói Ngọc: "Người ta sẽ nghĩ anh lấy phải hạng gái làng chơi, gái chỉ biết đi ăn đêm về làm vợ". Mắng Ngọc một thôi một hồi anh ra chỉ thị: "Em hãy đi xóa ngay hình xăm đó đi, nếu còn muốn làm vợ anh". Ngọc nghe điện thoại của Phong xong, cô ngồi thần người ra, cô không hiểu rằng rút cuộc cô đã sai khi lựa chọn đi xăm hình, hay là cô đã sai khi đồng ý kết hôn với Phong.
Tuy tính cách của Ngọc rất phóng khoáng, nhưng cô vẫn biết cách nhẫn nhịn, cô nghĩ có thể Phong giận vì cô đi xăm mà không nói với gì với anh. Cô chờ để Phong nguôi giận rồi cô xin lỗi anh. Ai ngờ khi cô đến nhà tìm Phong, mặt anh hằm hằm ra mở cửa, anh kéo áo của Ngọc ra xem hình xăm, hình xăm vẫn còn sưng và đỏ vì những vết kim xăm . Mặt anh đục ngầu lên, anh nắm vai của Ngọc nói: "Em có bị điên hay không? Em có suy nghĩ không? Em là loại đàn bà gì thế hả? Em có ăn có học tử tế, sao em lại đi chuốc cái thứ bẩn thỉu này lên người.
Ngọc đẩy tay của Phong xuống, cô lặng lẽ nói: Một hình xăm nó không làm nên bản chất con người em, hình xăm chưa bao giờ là xấu, chỉ có những đầu óc tối tăm và bảo thủ như anh mới cho rằng hình xăm là thứ xấu xa, hư hỏng. Em tới vì muốn xin lỗi anh, vì đã đi xăm mà không hỏi ý kiến anh, chứ không phải tới để nói với anh rằng em sẽ xóa hình xăm. Phong trợn mắt nói với Ngọc: "Em lựa chọn hình xăm để bỏ anh sao? Em yêu hình xăm của em hơn yêu anh?".
Ngọc lắc đầu khẽ nói: Em yêu anh, nhưng anh không yêu em, anh chỉ yêu cái danh dự hão của anh thôi. Người đàn ông ích kỉ như anh thì làm sao có thể trở thành người chồng của em được. Phong đáp gọn lỏn: "Thôi được rồi hủy hôn đi, anh không chấp nhận loại đàn bà con gái có hình xăm như em làm vợ đâu".
Ngọc mỉm cười chào Phong ra về. Nếu ai hỏi Ngọc có hối hận vì xăm hình không? Ngọc sẽ đáp rằng không, cô không hối hận, ngược lại, cô phải cảm ơn nó, vì nó cho cô thấy bộ mặt thật của gã đàn ông, mà suýt nữa cô cưới làm chồng.