Là Con Gái Yêu Chậm Vài Năm Cũng Được Chứ Đừng Vội Vàng Mà Chọn Nhầm Người Đàn Ông Vô Tâm
Ngay từ bé, tôi đã được nghe người lớn nói với nhau và dạy bảo con cháu mình một điều dường như đã thuộc về chân lý, "Phụ nữ sinh ra là để yêu, thế nên không được đánh phụ nữ dù chỉ bằng một nhành hoa." Tôi đã từng đinh ninh rằng, chỉ có ai đánh phụ nữ, đối xử tồi tệ với họ mới là những người không yêu phụ nữ. Thế nhưng khi lớn lên tôi mới biết, thì ra không phải cứ động tay động chân, buông những lời xúc phạm nặng nề với phụ nữ mới là không yêu họ, làm tổn thương họ. Có một thứ bạo hành tinh thần còn ghê gớm hơn cả việc bạo hành thể xác với phụ nữ ấy là vô tâm với họ, không quan tâm tới tình yêu của họ và bỏ mặc họ chông chênh giữa cuộc đời.
Vậy nên phụ nữ không yêu ai cũng được, yêu chậm hơn người khác vài năm cũng chẳng sao, miễn là đừng vì vội vàng mà chọn nhầm người đàn ông vô tâm khiến mình khổ sở, buồn bã.
Nhưng sự đời thật lắm trớ trêu, đàn ông vô tâm lại thường là những người được yêu nhiều hơn cả. Sau mỗi cuộc chia ly tôi mới thấy những người vẫn còn nặng tình thường bao giờ cũng là phụ nữ, còn người đàn ông của họ dường như lại trút bỏ được một gánh nặng, một thứ tình cảm không đáng được để tâm. Mà thường thì, đàn ông vô tâm cũng lại là những nhẫn tâm nhất, thế mới có chuyện phụ nữ vẫn còn đang đắm chìm trong buồn bã, đau khổ, đàn ông vô tâm đã vui vẻ bên một hạnh phúc mới.
Những người đàn ông được gắn cho cái mác lạnh lùng, lãnh đạm thường chính là những người vô tâm nhất. Họ dùng cái vẻ bề ngoài giống như không quan tâm đến mọi việc xung quanh, không để ý đến những thứ xoay vần vì họ để khiến các cô gái đổ gục. Vì cô nào cũng nghĩ rằng, đàn ông lạnh lùng như thế sẽ không bao giờ lăng nhăng, ngoài lạnh thì bên trong chắc chắn sẽ nóng, đó sẽ là người đàn ông ấm áp chỉ riêng cho mình. Thế nhưng, chính họ lại bị lừa dối bởi cái bề ngoài đó.
Lạnh lùng thật, lãnh đạm thật và vô tâm cũng là thật.
Tôi không nói đàn ông lạnh lùng thì không có một trái tim ấm áp, có những người như thế nhưng số đó chỉ chiếm rất ít thôi. Bạn đừng nghĩ đến những soái ca trong ngôn tình lãnh đạm với tất cả các cô gái khác, và chỉ ấm áp với người yêu của mình nữa. Sự thật là hầu hết những người lạnh lùng bên ngoài, đều sẽ vô tâm bên trong. Ngay cả với người yêu của họ, họ càng không ngần ngại bộc lộ cái sự vô tâm ấy.
Bạn làm gì anh ta cũng không quan tâm. Bạn hỏi ý kiến bao giờ cũng sẽ nhận được một câu trả lời "Tuỳ em." Bạn vấp ngã, anh ta sẽ nói "Anh đã bảo rồi" mà không an ủi và nâng bạn lên. Bạn buồn, anh ta sẽ nói "Có cái quái gì mà phải buồn, ngoài kia còn nhiều người khổ hơn em nữa." Bạn khóc, anh ta sẽ nói "Nín ngay đi, có phải trẻ con đâu mà khóc."
Thế đấy, đàn ông vô tâm sẽ không bao giờ muốn tìm hiểu xem tại sao bạn buồn, tại sao bạn khóc, vì sao bạn gặp thất bại, vì sao bạn làm như kia mà không phải như vậy. Mới đầu có thể bạn sẽ thấy mình rất tự do, được làm đủ thứ mình muốn mà không bị phản đối hay cấm đoán. Nhưng dần dần bạn mới nhận ra, bạn muốn nhận một sự quan tâm từ người ấy, cho dù đó có là một câu ngăn cản "Anh nghĩ là em không nên đi tới buổi tiệc đó", "Anh không muốn em liều lĩnh làm việc này."
Bạn sẽ nhận ra thà rằng được quan tâm thái quá một chút, còn hơn là sự lãnh đạm, lạnh lùng "Em thích làm gì thì tuỳ em."
Bạn sẽ nhận ra đôi lúc bạn nên bị cấm đoán một điều gì đó, bởi không phải lúc nào bạn cũng đúng và bạn cần một người ở bên để hướng bạn đi vào con đường đúng.
Bạn sẽ thấy cô đơn và chông chênh lắm nếu yêu một người vô tâm như thế. Bạn đừng vội vàng mà chọn nhầm người, bởi thà không có ai ở bên cạnh còn hơn là ở cùng một người không bao giờ lấy giấy ăn cho bạn lau nước mắt, một người không bao giờ tìm hiểu xem bạn thích gì và cần gì, không bao giờ lo lắng bạn đi đâu về muộn, có ăn đủ bữa không. Bạn sẽ chạnh lòng lắm khi thấy đám bạn đứa được người yêu đến đón, đứa được người yêu mua quà, đứa khác lại được người yêu chăm sóc lúc ốm đau.
Những khi như thế, bạn chỉ có một mình. Liệu bạn có đủ dũng khí để vượt qua những cảm xúc thiếu thốn tình cảm ấy hay không?
Tôi không nói đàn ông vô tâm không yêu thật lòng. Cũng có người yêu đắm say lắm chứ, nhưng tính họ như vậy rồi, cứ vô tâm như thế thôi. Nếu bạn chịu được cảm giác lạnh nhạt khi ở bên họ, thì hãy cứ yêu họ như từ trước đến giờ bạn vẫn từng. Bởi suy cho cùng, tình yêu nào mà chẳng xuất phát từ trái tim. Bạn bao dung được một người như thế thì hãy ở bên họ, miễn sao điều đó khiến bạn hài lòng và hạnh phúc.
Còn nếu không, thì bạn ơi, đừng bao giờ hy vọng bạn có thể thay đổi được người ấy. Họ sinh ra đã vô tâm, thì bao nhiêu năm sau này họ cũng vẫn sẽ như thế. Bạn không thể nói rằng "Em yêu anh, nhưng em buồn vì anh vô tâm quá" bởi họ sẽ đáp trả "Tính anh như thế rồi, nếu em không chịu được thì chia tay." Đấy, chính là như thế đấy, và phía sau của câu nói đó là 1 người tổn thương sâu sắc, 1 người vẫn chẳng thấy mình cần phải thay đổi điều gì.
Yêu ai là chọn lựa của bạn, chỉ mong sao bạn sẽ hạnh phúc và không hối hận với quyết định của mình.