Lí Do Không Ngờ Khiến Chồng Chán Vợ Đẹp, Mê Mẩn Cô Thư Ký Kém Sắc
Vợ chồng Chiến và Hoa thường được mệnh danh là "trai tài gái sắc". Chiến thành đạt nên lấy được vợ xinh đẹp như Hoa cũng là điều dễ hiểu. Tuy nhiên có một điều khiến Chiến cảm thấy chưa thỏa mãn đó là vợ anh chẳng khác gì... bình hoa di động. Chuyện bếp núc trong nhà vốn đã lóng ngóng, Hoa lại càng không thể cùng Chiến đi tiếp đãi đối tác giúp mở rộng làm ăn. Đó là lý do khiến Chiến nhiều lần đem vợ so sánh với Dung - thư ký riêng của anh.
Dung có ngoại hình bình thường chứ không xinh đẹp sắc sảo như Hoa. Dung giỏi chuyên môn một đằng. Đến khi tiếp các đối tác, cô cũng là lựa chọn hàng đầu mà Chiến nghĩ đến. Không dưới một lần đối tác của Chiến khen Dung nói chuyện thông minh, cư xử khéo léo, điều đó khiến Chiến thấy tự hào vô cùng.
Trưa hôm ấy, khi Chiến đang chuẩn bị đi ăn trưa thì thấy nàng thư ký riêng đang ăn ngon lành phần cơm hộp được trang trí bắt mắt. Dung thấy sếp cứ nhìn hộp cơm của mình nên mỉm cười mời: "Anh ăn thử xem có ngon không ạ? Cơm hộp này em tự làm nên anh yên tâm!".
Mùi thơm hấp dẫn của thức ăn khiến Chiến thấy bụng đói cồn cào, anh gắp đồ ăn thử rồi tấm tắc khen: "Ngon lắm, anh không ngờ em nấu ngon đến vậy!". Nghĩ đến cô vợ "bình hoa di động" chỉ biết mỗi làm đẹp của mình, Chiến thở dài thườn thượt. Giá như Hoa bằng một góc của Dung thì thật may mắn.
Dung thấy sếp ăn ngon lành thì dè dặt: "Nếu anh muốn thì mỗi ngày em sẽ làm thêm một phần cơm hộp rồi đem đến công ty cho anh". Chiến ngần ngừ. Dù sao anh cũng là người đã có vợ. Chuyện này mà bị đồn đại trong công ty thì không hay lắm. Anh đáp: "Như vậy làm phiền em quá, anh ăn cơm tiệm là được rồi!".
Ngày hôm sau, Dung đến chỗ làm với 2 hộp cơm xinh xắn. Dù sếp từ chối nhưng cô vẫn muốn làm cho anh. Dung trấn an Chiến: "Anh yên tâm, chuyện này chỉ có anh và em biết thôi!". Chiến nhìn hộp cơm mà thấy ấm lòng, Hoa chưa bao giờ gọi điện hỏi anh ăn uống thế nào chứ đừng nói là làm cơm hộp cho chồng mang theo. Trong một giây phút ngắn ngủi, Chiến thầm ước vợ mình là Dung chứ không phải Hoa.
Tối hôm ấy về nhà, Chiến ngẫm nghĩ rồi ướm hỏi vợ: "Anh chán ăn cơm tiệm lắm rồi, em có thể làm cơm hộp để anh mang đến công ty không?". Hoa tròn xoe mắt rồi cười khúc khích: "Anh biết em nấu ăn không ngon mà. Hơn nữa, mình có tiền thì anh cứ ra tiệm ăn là được rồi, cần gì phải rườm rà như vậy!". Chiến tặc lưỡi, vốn đã biết câu trả lời nhưng anh vẫn muốn hỏi. Anh mong chờ sự thay đổi từ vợ. Nhưng có vẻ như anh đã đặt quá nhiều kỳ vọng vào cô.
Kể từ ngày hôm ấy, Chiến không bao giờ nhắc đến chuyện cơm hộp với vợ nữa, bởi đã có nàng thư ký sẵn lòng làm cơm hộp mỗi ngày cho anh. Trưa nào cũng được ăn những thức ăn ngon lành, sạch sẽ khiến Chiến cảm thấy hạnh phúc. Những gì vợ anh không thể làm đều đã có Dung tự nguyện làm giúp anh. Vì muốn thể hiện sự cảm kích, Chiến đã quyết định nâng lương thưởng cho cô. Dần dần, Chiến nhận ra tình cảm khác lạ của mình dành cho nàng thư ký.
Trong một lần nhậu say, Chiến không muốn về nhà nên bấm số gọi Dung: "Bây giờ, em có thể đến gặp anh được không?". 10 phút sau, Dung đã xuất hiện trước mặt Chiến. Cô ngạc nhiên hỏi: "Tại sao anh lại uống đến say như vậy?".
Chiến ôm Dung vào lòng thủ thỉ: "Anh nhớ em, anh nghĩ là anh đã yêu em rồi!". Dung kinh ngạc không nói nên lời. Quan trọng nhất đó là cô cũng có tình cảm với sếp. Dung biết Chiến đã có vợ nên nếu bây giờ cô chấp nhận tình yêu của anh, cô sẽ trở thành kẻ thứ ba phá hoại gia đình người khác.
Dung run rẩy thoát khỏi vòng tay ôm của Chiến, cô thẳng thừng bảo: "Xin lỗi anh, em không thể đáp lại tình cảm của anh. Em chỉ xem anh là sếp của em, ngoài ra không có bất cứ tình cảm nào khác!". Mặc dù đang say nhưng Chiến vẫn còn chút tỉnh táo, anh lắc đầu: "Em nói dối, anh cảm nhận được tình cảm của em trong mỗi hộp cơm em làm cho anh, chỉ cần em muốn thì anh sẽ ly hôn vợ để cưới em!". Dung khóc lóc van xin: "Anh không nên làm vậy, nếu không em sẽ mang tội phá hoại gia đình người khác. Hãy coi như em là cơn mưa rào lướt qua cuộc đời anh, rồi anh sẽ quên em!"
Sáng hôm sau, Chiến bước vào văn phòng thì đã thấy đơn xin nghỉ việc của Dung đặt trên bàn, bên cạnh đó là một hộp cơm và mẩu giấy nắn được ghi nắn nót: "Đây là hộp cơm cuối cùng em có thể làm cho anh, xin lỗi anh!".
Chiến mở nắp hộp cơm, hương thơm ngào ngạt của thức ăn tỏa ra nhưng lòng anh lại thấy lạnh lẽo. Chiến ước gì có thể gặp được Dung sớm hơn. Anh hối hận vì đã lấy vợ quá sớm. Khi đó Chiến chỉ nghĩ Hoa xinh đẹp thì sẽ phù hợp để đứng bên cạnh anh. Giờ thì Chiến đã hiểu người vợ anh cần phải là một người như Dung - người cho anh cảm giác được chăm sóc, yêu thương như một người đàn ông đã có gia đình đúng nghĩa.