Lớn Rồi Đừng Cố Chấp Nữa, Tìm Một Tình Yêu Bình Lặng Thôi Em...
Lớn rồi, tuy lắm lúc vẫn chẳng muốn có chồng, nhưng lại muốn có một tình yêu nhẹ nhàng bình lặng. Hai người yêu thương nhau, bên cạnh chăm sóc quan tâm nhau. Thỉnh thoảng anh đến nhà em dùng cơm với ba mẹ, thỉnh thoảng em đưa ba mẹ anh đi mua sắm thăm thú phố phường...
Anh sẽ nói anh muốn mua một chiếc xe moto thật oách chở em lướt vèo qua mặt thiên hạ cho oai. Còn em bảo em sẽ mua một chiếc ô tô 7 chỗ, to to một tí đi đâu chơi cũng có thể đưa cả ông bà theo cho vui vẻ. Rồi hai đứa bàn đến cả chuyện dành dụm mua cả một căn nhà nữa. Nơi đó sẽ có anh, có em, có mấy đứa nhỏ. Haha, tụi mình mỗi lúc ở bên nhau sẽ nói cả vớ vẩn cả nghiêm túc đủ điều. Rồi đến một khi không thể tiếp tục như thế nữa, một trong hai sẽ bất chợt chọn ngày đẹp trời xuất hiện với lời cầu hôn. Và cứ thế đúng như bao dự tính, chúng ta cùng về bên nhau xây dựng một tổ ấm...
Đấy
Một tình yêu như thế, mỗi ngày trôi qua thật vui vẻ, an an ổn ổn hạnh phúc với mối tình của chỉ riêng hai đứa.
Lớn rồi mà
Còn đủ sức đi nhặt nhạnh những mảnh vỡ trong tim và cố hàn gắn vết thương lòng đến bao giờ nữa chứ.
Cứ bình thản mà đi qua ngày tháng với một tình yêu đơn giản, mọi hoa lệ rực rỡ hãy để nó cùng với tuổi trẻ ngông cuồng đưa nhau lùi về quá khứ.
Nếu cứ nghĩ mình mạnh mẽ, đủ bản lĩnh để tự rèn luyện bản thân bằng những đớn đau, đến cuối cùng, thứ mình tích cóp lại không phải là dạn dày kinh nghiệm hay một trái tim trưởng thành chín chắn như ta thường lầm tưởng, thứ ở lại với ta chẳng qua chỉ là mớ ngổn ngang của một nỗi sợ chẳng dám yêu thêm và lòng tin bị sứt mẻ..
Lớn rồi.
Thôi đừng cố chấp ngang bướng nữa. Tìm một tình yêu bình lặng thôi em..