Nếu Bạn Đang Cảm Thấy Mình Không Hạnh Phúc, Có Thể Đó Chính Là Do Bạn Mà Thôi
Trước tiên, tôi phải nói rằng khẩu vị của chúng ta không giống nhau. Trong khi có những người thích ăn đồ ngọt, thì lại có những người thích ăn đồ mặn. Nếu bạn của bạn phát cuồng lên vì những món bánh ngọt để trong tủ kính, thì rất có thể bạn lại là người không kiềm chế được bản thân trước những gói snack tẩm phomai mặn được bày bán trong siêu thị. Chuyện đó là hiển nhiên, đúng chứ?
Và cũng tương tự như vậy đối với chuyện hẹn hò. Có những người thuộc tuýp người lãng mạn, họ thích đắm chìm trong những thứ cảm xúc ngọt ngào đến tan chảy. Còn có những người cho rằng những chuyện đó thật sự quá phù phiếm, họ thích những gì phũ phàng và "ngược ngược" cơ…
Tôi biết một cô gái, là bạn của tôi. Cô ấy luôn có những mối tình nên thơ và đẹp như mơ với những người đàn ông ngọt ngào. Họ luôn gọi cô ấy bằng những cái nick name ngộ nghĩnh, sẵn sàng lao đi mua thuốc và đồ ăn khi cô ấy bị cảm nhẹ. Vân vân và mây mây…
Trong khi đó, đàn ông chẳng bao giờ làm những điều đó cho tôi. Bản thân tôi luôn rơi vào các mối quan hệ không - ra - gì. Nói nôm na cho dễ hình dung, thì đó là những gã hay thích liếc gái xinh ngay cả khi đi cạnh tôi, rồi gọi tôi là "béo" mà chẳng e ngại tôi buồn phiền…
Nhưng tôi cũng biết rất rõ một điều, đàn ông đối xử với bạn tốt hay không tốt, là do chính thái độ của bạn mà thôi. Nếu bạn là mẫu phụ nữ thích được chiều chuộng và nâng niu, hiển nhiên những anh chàng hẹn hò với bạn phải làm cho bạn thấy được điều đó. Còn một khi, bạn không hề đòi hỏi (như tôi chẳng hạn) thì bạn cũng sẽ không được trân trọng (cũng lại như tôi mà thôi).
Tôi đã dành một khoảng thời gian đẹp nhất trong cuộc đời mình để trải qua những mối quan hệ chẳng - ra - gì! Và trong khi thầm ca thán thì tâm trí của tôi cũng có len lỏi vài phần ghen tỵ. Tôi nghĩ rằng những cô gái như bạn của tôi có vẻ như đều sinh ra với một số loại khuynh hướng - một gen đột biến hoặc có thể là một con chip máy tính đặc biệt trú trong não của họ - đã giúp họ gặp gỡ những người tuyệt vời. Những người yêu thương họ theo cái cách mà họ xứng đáng được yêu thương.
Đa số chúng ta đều nghĩ rằng số phận trêu đùa với chúng ta, khi sắp đặt cho chúng ta gặp phải những người không ra gì. Chúng ta ca thán về việc mình bị cách ly khỏi những điều hạnh phúc tưởng chừng đơn giản đối với tất cả những người xung quanh…
Nhưng không. Là do chúng ta đã tự lựa chọn đấy chứ!
Khi mà bạn cảm thấy những người đó mới thật sự là những người có sức hút, và ở bên họ khiến bạn tin rằng cuộc sống này sẽ bớt nhàm chán hơn nhiều.
Hoặc cũng có đôi khi, vì bạn không đủ tự tin vào chính mình về việc bạn sẽ có được hạnh phúc, nên bạn mới buông xuôi. Có những người thật sự rất tốt, nhưng bạn lại cho rằng họ nằm ngoài tầm với. Và bạn do dự để mối quan hệ tốt đẹp trôi đi, thay vào đó lại lao vào những mối quan hệ khác với những con người khác… Ừm, như đã nói, thật sự không được tốt đẹp gì cho lắm!
Tôi đã từng tin rằng tình yêu nên được cảm nhận giống như sự ồn ào, trúc trắc của một con tàu lượn. Vì nó sẽ mang lại những cảm giác hưng phấn tột cùng, trong một khoảnh khắc nào đó của cuộc đời mà chúng ta không thể nào quên được.
Nhưng, tình yêu đích thực không phải vậy. Mà tình yêu đích thực thì nên giống một con thuyền trôi trên vùng biển tĩnh lặng. Để cho dù có cùng nhau đi bao lâu, ở chặng đường dài bao xa, thì chúng ta vẫn có thể thấy bình tâm và yên ổn.
Vì vậy, chúng ta phải thừa nhận rằng, chính chúng ta mới là người cho phép người khác đối xử không ra gì với mình. Là chúng ta đã từng bước từng bước chấn nhận sự ngược đãi của họ. Để rồi sau đó là bất hạnh liên miên…
Và chúng ta cũng hãy thôi ảo tưởng rằng một ai đó sẽ vì yêu chúng ta mà thay đổi đi. Muốn thay đổi, trước hết hãy thay đổi chính mình. Thay vì mặc cho người khác đối xử tệ bạc thì hãy tôn trọng bản thân mình trước đã. Đừng chờ đợi, cũng đừng hy vọng ai đó sẽ yêu thương bạn khi mà ngay cả chính bạn cũng chẳng làm được điều đơn giản đó!