Nếu Cuối Cùng Chúng Ta Chọn Rời Xa Nhau...
Nếu cuối cùng, chúng ta chọn rời xa nhau, xin hãy chấp nhận nó, như một lẽ tự nhiên, đời người có vay có trả, có đến có đi, đó là quy luật không thể cưỡng cầu.
Nếu cuối cùng, chúng ta chọn rời xa nhau, xin hãy để trong ký ức của nhau những màu trời biếc xanh, những nét chấm phá hóm hỉnh, đừng hào phóng ban tặng thêm cho nó những gam màu u tối.
Nếu cuối cùng, chúng ta chọn rời xa nhau, xin hãy để cho thói quen được ngơi nghỉ một chút, có thể sẽ hụt hẫng nhiều phần khi bên cạnh không có sự đồng hành quen thuộc, nhưng điều ấy, không có nghĩa là mãi mãi về sau cũng vậy.
Nếu cuối cùng, chúng ta chọn rời xa nhau, xin hãy trân trọng những gì đang có trong hiện tại. Đừng nhìn mãi một cánh cửa đã đóng khép lại, để rồi vô tình không kịp nhận ra cánh cửa đang mở kia cũng xứng đáng có được tình cảm của ta biết chừng nào.
Nếu cuối cùng, chúng ta chọn rời xa nhau, xin hãy biết ơn cơ hội, chúng ta gặp nhau hoàn toàn là do ngẫu nhiên, nhưng ở bên nhau lại là lựa chọn. Nếu không có cơ hội rời xa nhau, thì sao có cơ hội để tìm được người đồng hành cùng ta nốt quãng đường còn lại.
Nếu cuối cùng, chúng ta chọn rời xa nhau, xin hãy thanh thản đón lấy sự cô đơn đôi lúc, có thể khi nhìn vào trong gương, thấy mình thật thảm hại, nhưng sau cùng, chúng ta mới là người mạnh mẽ nhất, bởi đã cô đơn đến thế, thì còn ai có thể cho phép mình đau.
Nếu cuối cùng, chúng ta chọn rời xa nhau, xin hãy nhẹ nhàng cảm nhận sự bình yên, bình yên thật sự trong tâm hồn. Tình yêu chắc chắn không thể làm người ta chết đi, có chăng chỉ là thứ gì đó nhói lòng mỗi khi gợi nhắc lại.
Nếu cuối cùng, chúng ta chọn rời xa nhau, xin hãy mỉm cười nhận lấy sự trưởng thành. Chỉ khi nào chúng ta coi người ấy như máu thịt, thì mới biết rằng sự trưởng thành cần thiết đến nhường nào. Trưởng thành để học cách bao dung và thứ tha. Trưởng thành để xua đi những buồn phiền bé nhỏ. Và nếu như vậy, thì tại sao chúng ta lại không cảm tạ vì đã lựa chọn rời xa nhau.
Nếu cuối cùng, chúng ta chọn rời xa nhau, xin hãy thôi dằn vặt. Chia tay chỉ là chuyện trong khoảnh khắc. Mỗi người đều bận đi những ngã đường khác nhau. Chỉ đơn giản là ga cuối chúng ta không chung bến, những người yêu nhau rồi cũng không quay về bên nhau như ai đó vẫn lầm tưởng.
Nếu cuối cùng, chúng ta chọn rời xa nhau, xin hãy ghi nhớ vào cuốn sổ tâm trí mình rằng: những gì đã qua, thanh xuân đã qua, tuổi trẻ đã qua phải sống có trách nhiệm, và tình yêu cũng không được nằm ngoài quy luật đó.
Và nếu cuối cùng, chúng ta chọn rời xa nhau, xin hãy cảm tạ thời gian, thời gian đã qua, đủ để mỗi người an yên mà ngẫm nghĩ: “Sẽ đến lúc phải chấp nhận, rằng có những người chúng ta chỉ có thể giữ họ trong tim, chứ không phải là trong cuộc đời này”