Nếu Em Không Phải Vợ Mà Chỉ Là Người Tình
Ngồi trên chiếc ghế đá công viên, Linh ngập ngừng, đắn đo mãi rồi quyết định gửi đi dòng tin nhắn:
- “Nếu em nói anh bỏ vợ, anh có vì em không?”
Tin nhắn gửi đi hồi lâu mà không có lời đáp trả. Linh mừng thầm: “Có lẽ, anh ấy không tồi tệ như mình đã nghĩ. Có lẽ anh ấy sẽ không bỏ vợ đi theo cô người tình”.
Linh ngồi thất thần nhìn lại hàng loạt tin nhắn mà cô đã gửi cho người đàn ông mà mình gọi là chồng mà lòng buồn tê tái. Cuộc hôn nhân của hai người mới chỉ diễn ra có 5 năm, vậy mà nó đoản mệnh đến thế sao? Gần 6 tháng qua, chồng Linh nhắn tin mùi mẫn cho một người con gái anh ấy đinh ninh là cô nàng xinh đẹp nào đó mà không biết rằng đó chính là Linh.
Kể từ khi Linh sinh xong đứa con đầu lòng, cô bắt đầu cảm thấy trái tim mình héo úa. Cô sợ gần chồng, sợ những cái ôm qua eo, sợ anh áp sát gương mặt vào cô, sợ anh vuốt mái tóc rối bù… Vì sao ư? Vì Linh thấy mình không còn là cô gái xinh đẹp vòng eo nhỏ nằm trọn trong tay chồng, không còn mái tóc thề bồng bềnh thơm hương mỗi lần chồng vuốt đều thích thú rồi hít hà, cũng chẳng còn làn da mịn màng, trắng trẻo để chồng muốn hôn vào má… Sự thay đổi đến đáng sợ từ chuyện sinh nở mà ra.
Linh không quen được với diện mạo của chính mình vì thế cô không dám gần chồng. Cô có cảm giác anh sẽ chán ngán và thở dài não nề khi bên vợ… Nỗi sợ vô hình đó làm cô tự tách mình ra khỏi chồng. Có nhiều đêm cô thấy anh thất vọng khi cô vội ném tay chồng sang một bên sau cái ôm tình tứ. Nhưng biết phải làm sao khi mà chính Linh cũng tự ghê tởm mình.
Rồi anh quyết định đi làm xa trong 6 tháng, Linh lờ mờ hình dung ra nguyên nhân. Cô đoán chồng đã chán ngấy mình và muốn đi xa để tiện bề quen những người con gái khác. Một tình yêu dài lâu trước khi cưới, một cuộc hôn nhân êm đềm bỗng chốc trở thành cảm giác vỡ vụn trong lòng Linh. Cô buồn nhưng không biết phải làm sao để níu giữ chân chồng.
Linh tình cờ điện thoại vào máy chồng bằng một số điện thoại mới. Cô muốn thử chồng, cái trò hèn hạ mà nhiều người đàn bà mang sẵn trong lòng sự hoài nghi về lòng chung thủy của chồng từng làm. Cô không nghĩ có ngày mình cũng áp dụng cái cách tầm thường đó chỉ để kiểm tra người đàn ông đã từng thề non hẹn biển với mình. Rốt cục, cô nhận lại ngay được dòng tin nhắn tán tỉnh làm quen: “Em có chồng chưa? Cho anh làm quen nhé”.
Linh chết lặng sau tin nhắn đó. Cô hiểu mình đã mất chồng thật sự. Nhưng cô không cam tâm. Cô muốn chơi một cuộc chơi mà ở đó chồng trở thành con rối. Cô muốn xem, chồng cô đã phản bội vợ tới mức nào.
Vậy là bất kể ngày hay đêm, dù trời mưa hay nắng, những cuộc trò chuyện, tán tỉnh của hai người dành cho nhau cứ diễn ra cuồng nhiệt. Có đôi lúc Linh thấy mình đang được chinh phục như thời còn yêu… Cô hạnh phúc, nghẹn ngào, rung rung xúc động nhưng rồi lại đau hơn bao giờ hết khi biết người mà chồng đang theo đuổi thực ra chỉ là một cô gái mà anh ấy hình dung chứ không phải cô – người anh gọi bằng vợ.
Cho tới đêm qua, khi từng đôi nhân tình bên nhau đón mừng lễ tình nhân, Linh ngồi bên hàng ghế đá cạnh công viên gần nhà tần ngần mãi. Cuộc chơi ấy phải tàn thôi… Cô không thể vờn mãi một tình yêu được. Đã đến lúc chồng cô phải biết sự thật và cô phải đối diện với nỗi đau:
Linh gửi đi một dòng tin nhắn: “Nếu em nói anh bỏ vợ, anh có vì em không?”
Phải rất lâu sau cô mới nhận được dòng hồi đáp:
- “Anh sẽ bỏ vợ để cưới em… nếu như…”
“Thế là hết…” – Linh hiểu, cô chính thức mất chồng. Cuối cùng thì anh cũng ngã vào vòng tay người đàn bà khác để rời xa vợ. Hai hàng nước mắt Linh trào ra…
- “Nếu như sao? Anh nói đi…”
- “Nếu như em không phải vợ mà chỉ là người tình. Tiếc rằng em là vợ anh, nên chẳng bao giờ anh có thể bỏ. Anh yêu em, không phải vì em mang danh phận gì, ngoại hình ra sao, anh luôn bị chinh phục và hấp dẫn bởi em, dù khi chúng ta chưa từng cưới hay ngay cả bây giờ khi đã kết hôn và có con, em cũng vẫn khiến anh bị cuốn vào tình yêu một cách đầy mê mẩn… “
Linh bật khóc. Thì ra anh không hề bị lừa, cô mới là người bị anh đưa vào cuộc chơi này. Phía sau lưng cô, một bàn tay luồn nhẹ, ôm lấy vòng eo chẳng còn thon gọn nhưng điều đó không quan trọng nữa, giờ thì cô thấy ấm áp và hạnh phúc, điều mà một thời gian trước đó cô từng tự mình chối từ.
“Về với anh nào, vợ ngốc. Em nghĩ có thể thoát được anh ư cô vợ kiêm cô nhân tình bé của anh”