Nếu Không Ai Thương Em, Hãy Tự Thương Lấy Mình!



Em đã từng có những năm tháng thật khó khăn,thật buồn phiền, thật áp lực từ những suy nghĩ vớ vẫn mà em tự vẽ nên.

Ngày anh ra đi, em hụt hẫng vì em nghĩ rằng sẽ không còn ai nắm tay em đi tiếp quãng đường thanh xuân dài đăng đẳng còn lại. Bao nhiêu điều không may, áp lực học hành, bạn bè, gia đình một lúc đổ dồn về phía em khiến em mệt mỏi. Em nghĩ không còn ai thương em, chở che em nữa. Em muốn bỏ đi tất cả để sống một cuộc đời tự thân vận động.

Tự dưng em thấy tồn tại trong lòng mình một khoảng không to lớn đến lạ...

Sau những ngày buồn ấy là một chuỗi ngày bận rộn. Em lao mình vào công việc, học tập, vào những thứ mà em nghĩ sẽ tốt hơn cho bản thân em. Em độc lập, em chủ động, em tự tin và em nhận ra rằng... Chẳng ai có thể yêu thương em hơn em yêu chính bản thân mình!

Nếu không ai thương em... em sẽ tự thương lấy bản thân mình. Em sẽ không tốn thời gian để bận lòng về những "tình thương " hay " người thương" xa lạ nào đó.

Nếu không ai thương em... em sẽ tự thương lấy bản thân mình. Để những ngày raảnh rỗi, em có thừa thời gian để chăm sóc bản thân hay đi đến một nơi xa xôi nào đó, một mình.

Nếu không ai thương em...em sẽ tự thương lấy bản thân mình. Để biết rằng: Cuộc sống này không có gì gắn liền với hai từ " mãi mãi" tất cả mọi thứ đều có hạn kì riêng của nó, kể cả " tình thương".

Nếu không ai thương em... em sẽ tự thương lấy bản thân mình. Để em có thể mạnh mẽ, có thể độc lập hơn những cô gái khác. Để em có thể tự tin bước đi một mình trên đường đời mà không cần sự giúp đỡ của bất kì ai dù cuộc đời có quăng thứ gì cản lối em đi nữa.

Em đã trở thành một cô gái như thế đấy!

Ở nơi đó... Anh có thấy tự hào về em không?