Người Thật Lòng Yêu Bạn Sẽ Không Bao Giờ Để Bạn Phải Ghen...
Tôi vẫn nghĩ một khi người ta yêu ai mà xác định yêu nghiêm túc để đi đường dài với nhau, thì người ta sẽ chẳng bao giờ để cho người yêu mình có cảm giác bất an, dù chỉ là một chút xíu bằng cái móng tay.
Tôi nhớ thời gian đầu tôi và bạn trai tôi cũng hay lục đục về chuyện ghen hay không ghen. Có người nói ghen là gia vị của tình yêu, nếu không có thì cảm thấy rất nhạt nhẽo. Cũng có người nói ghen mới chứng tỏ là có yêu, và người yêu mình có vệ tinh khiến cho mình "nảy số" ghen thì cũng chứng tỏ là người yêu mình có giá trị, và mình nên tự hào về điều đó.
Nhưng không. Tôi thuộc tuýp người tôn thờ chủ nghĩa tuyệt đối. Nghĩa là khi yêu một ai đó, tôi sẽ dành hết tâm tư tình cảm cho người ta, khiến người ta cảm thấy ấm áp và hạnh phúc khi trở thành người yêu tôi. Nhưng cũng có lắm khi khiến người ta cảm thấy ngột ngạt ít nhiều.
Tôi biết cá tính của mình, nhưng vẫn không mảy may muốn sửa đổi. Và tôi trao đi như thế nào, thì sẽ mong nhận về một điều tương tự như thế. Nghĩa là tôi đã tuyệt đối yêu thương họ, thì họ cũng hãy tuyệt đối yêu thương tôi, đừng làm tôi phải lăn tăn suy nghĩ về sự xuất hiện của một ai khác nữa.
Chính vì vậy nên khi có cô bạn cùng học cấp ba của bạn trai tôi nhắn tin hỏi han anh ấy, chỉ là vài câu bâng quơ, nhưng tôi biết tỏng là cô ấy có tình ý với bạn trai mình… Thì dù anh ấy trong sáng, trả lời tin nhắn một cách chừng mực, tôi cũng nháo nhào lên vì ghen tuông.
Về sau, anh ấy dỗ dành đủ kiểu, tôi thì vạ vật khóc lóc. Bây giờ nghĩ lại, vẫn thấy như là một trò hề của một đứa mới tập tành yêu đương.
Sau đó nữa, cả tôi và người yêu tôi đều tìm được cách để giải quyết vấn đề. Đó là tôi chẳng cần phải ban hành luật "cấm vận" giao tiếp nào với anh ấy, mà anh ấy cũng chẳng bao giờ khiến tôi phiền lòng thêm bất cứ lần nào.
Bởi vì tôi đã ngộ ra rằng, một khi bạn có giá trị trong lòng ai đó, bạn sẽ không cần phải gào lên cho anh ấy biết, hoặc cho cả thế giới biết, mà việc của họ chính là im lặng mà thừa nhận, gật đầu mà công nhận.
Và cũng bởi vì người yêu tôi ngộ ra rằng, chỉ vì tôi yêu anh ấy, nên sự xuất hiện của nữ giới xung quanh cuộc sống anh ấy đều được tôi gắn cho cái mác "nhạy cảm". Vậy nên để tôi bớt lo nghĩ, để tôi thấy bình yên và an toàn, anh ấy sẽ luôn chủ động giữ khoảng cách an toàn với những mối quan hệ mang tính chất "nhạy cảm" kể trên.
Nhớ có lần tôi vô tình đọc được inbox của anh ấy, có một bé gái nhắn tin xin làm quen vì hâm mộ những bức họa anh ấy vẽ. Tôi nhướn mày, kéo lướt xuống, dòng rep nhỏ nhắn xinh xinh của người yêu tôi là như thế này:
"Anh không có nhu cầu làm quen cùng bạn khác giới nào khác. Anh đã có bạn gái rồi, bạn gái anh rất nhạy cảm, anh không muốn làm cô ấy buồn. Mong em thông cảm!"
Vậy là tôi vui cả ngày, cứ cười toe toe toét toét như một con dở người. Nhưng mà tôi tin, khi một ai đó yêu bạn đủ nhiều, họ cũng sẽ có cách hành xử tương tự như vậy thôi. Đừng nói là mèo không tha mỡ, mà một khi đã nghĩ cho người mình yêu và tôn trọng họ, thì ngay cả mỡ dâng tận miệng mèo, mèo cũng cứ thế quẩy mông đi, nhé!