Thương Anh Ta, Em Tặng Cả ‘Đêm Cuối’



Tôi và bạn gái yêu nhau từ ngày hai đứa còn học lớp 12, cho tới giờ cũng đã được hơn 3 năm. Cả hai chúng tôi hiện đang là sinh viên của hai trường đại học ở Hà Nội.

Mặc dù yêu nhau ba năm nhưng tình cảm giữa tôi và em rất trong sáng. Hơn nữa, cũng vì bận rộn với việc học nên tôi không có nhiều thời gian quan tâm tới em như ngày trước.

Hơn một tháng nay, em bảo với tôi thích đi làm thêm. Tôi xót người yêu nên can ngăn em không nên đi… nhưng về sau, tôi cũng chấp nhận vì em bảo muốn đi làm thêm kiếm tiền trang trải cuộc sống, cũng như có thêm kinh nghiệm cho bản thân.

Nhưng mọi việc đã nằm ngoài tầm kiểm soát của tôi vì ở nơi làm việc, em có quen một anh nấu ăn. Hai người khá thân thiết với nhau, hết nói chuyện với nhau ở chỗ làm, lúc về nhà lại nhắn tin, gọi điện hỏi thăm nhau khá nhiều.

Thấy vậy, tôi đã nói với người yêu nên giữ khoảng cách với anh ấy nhưng em bảo rằng, anh ấy nói chuyện rất vui, hai anh em chỉ thích chém gió với nhau thôi, còn em vẫn chỉ luôn coi anh ấy như một người bạn.

Nhưng khi người yêu tôi đi làm đến ngày thứ 5 thì anh ấy đã thổ lộ tình cảm với em. Em không đồng ý thì bị anh ấy cưỡng hôn. Vì là người khá yếu đuối nên em chỉ đẩy anh ta ra, chứ không làm ầm ĩ nơi làm việc.

Khi biết chuyện này, tôi đã ngăn em đi làm nhưng em vẫn ngoan cố bảo: “Không sao hết”. Khi hai đứa cãi nhau to tiếng, em mới đồng ý nghỉ làm…

Thấy em không đi làm nữa, anh ta lại gọi điện và năn nỉ xin gặp em “lần cuối”. Vì thấy em cũng muốn đến gặp anh ta nói mọi chuyện cho ra nhẽ nên tôi đã đồng ý cho em đi.

Nhưng không ngờ, khi gặp lại anh ta thì em lại thay đổi quyết định và đi làm trở lại bình thường.

Tối hôm sau, khi hai người tan ca, họ còn đi chơi với nhau, ôm hôn nhau thắm thiết. Chứng kiến được tất cả mọi chuyện, tôi đã làm ầm ĩ lên… và cuối cùng, em cũng đành phải nghe lời tôi nghỉ việc ở đó.

Rồi hai đứa cùng về quê nghỉ hè, tôi chủ động làm lành trước. Nhưng trước khi tôi lên Hà Nội một ngày thì em đã lên phòng trọ và tối hôm đó, hai người họ đã gặp gỡ, nói chuyện với nhau tới tận 11 giờ đêm mới về.

Hôm sau lên Hà Nội, đọc được tin nhắn em và biết được mọi chuyện, tôi đã rất tức giận, bỏ về. Nhưng rồi em lại đến nhà tôi, khóc lóc, xin lỗi và hứa “sẽ không bao giờ làm như vậy nữa”… nên tôi lại bỏ qua.

Thế nhưng, hôm sau anh ta lại gọi điện kiếm cớ và xin em “được gặp nhau lần cuối”. Sau bao lần năn nỉ, cuối cùng tôi cũng cho em đi gặp anh ta và dặn “là phải về sớm”.

Tuy nhiên, mọi chuyện diễn ra đã ngoài sức tưởng tưởng của tôi, đó là “lần gặp cuối” của hai người, anh ta đã xin ngủ với em một lần và sẽ không bao giờ làm phiền em nữa. Và tôi cũng chẳng thể hiểu nổi, người yêu mình “tốt bụng” đến mức nào mà lại chấp nhận lời yêu cầu đó.

Nhưng sau “lần cuối” ấy, anh ta vẫn tiếp tục làm phiền người yêu tôi. Khi em từ chối thì anh ta lại đe dọa: “Nếu em cứ như vậy thì anh sẽ cho bạn bè biết hết mọi chuyện”. Và cũng vì sợ mọi chuyện bị anh ta phanh phui nên em vẫn tiếp tục giấu tôi đi gặp tiếp.

Khi bị tôi phát hiện ra mọi chuyện, chúng tôi đã có một trận cãi vã rất lớn. Và rồi, em lại khóc lóc, lại xin tôi tha thứ… chỉ vì em ngây thơ nên mới để anh ta gạt hết lần này đến lần khác như vậy. Em còn bảo rằng: “Em chỉ yêu mình anh thôi! Và cũng đã chấm dứt mọi chuyện với anh ấy rồi”,

Sau chuyện này, tôi chẳng biết phải làm sao nữa. Giận em lắm… nhưng tôi cũng thương em rất nhiều. Và mỗi lúc gặp em, tôi chỉ muốn được ở bên em, chở che, bảo vệ cho em thôi.

Dù đã xin gặp người yêu tôi “lần cuối” nhưng nhiều lần sau đó, anh ta vẫn tiếp tục gọi điện và xin gặp. Lần này thì tôi nhất quyết không cho em gặp nữa. Nhưng anh ta đã lớn tiếng đe dọa: “Nếu em không chấp nhận thì anh sẽ cho dân xã hội đến xử người yêu em”. Nhưng tôi biết anh ta chỉ dọa dẫm vậy thôi nên cấm em không được nói chuyện với anh ta nữa, mọi việc tôi sẽ tự lo được.

Mới đây, anh ta còn nhắn tin cho em qua facebook và bảo rằng, đang mổ ở bệnh viện Việt Đức, muốn em ra nói chuyện cho vui. Người yêu tôi thấy vậy cũng bảo tôi muốn ra thăm hỏi anh ấy một câu… nhưng sau khi đọc tin nhắn, tôi có xem vị trí thì biết được anh ta đang ở nhà, chứ không phải là nằm viện như lời anh ta nói.

Mọi chuyện giữa em và anh ta đã được giải quyết ổn thỏa. Bây giờ, anh ta không còn kiếm cớ để gặp và làm phiền em nữa. Nhưng cũng qua những chuyện này, tôi chợt nhận thấy tình cảm của tôi và em không còn mặn nồng như trước. Và tôi có cảm giác rằng, mối quan hệ này thực sự không được bền vững.

Theo các bạn, tôi nên làm gì lúc này?