Tôi Yêu Em, Cô Bạn Thân Bé Nhỏ
Tôi và em cũng đã quen biết với nhau từ năm lớp 11. Chúng tôi học khác lớp nhưng tôi vô tình biết được em qua những lần em cổ vũ những trận đá bóng của trường. Hồi đó, tôi đã để ý tới em nhưng vẻ ngoài lạnh lùng của em khiến tôi không có sự tiếp xúc đặc biệt nào cả.
Cho đến năm nay, khi tôi và em đều là những sinh viên năm nhất, trong khi em là sinh viên của trường Đại học Ngoại thương, còn tôi là sinh viên trường Học viện Hàng không. Trong lần tình cờ tôi gửi tin nhắn chúc mừng năm mới đến những người bạn của tôi, trong đó có cả em, em hồi âm lại cho tôi, và thế là tôi và em bắt đầu có những buổi nói chuyện vào buổi tối.
Trò chuyện với em nhiều lần, tôi lại dần dần bắt đầu thích em một lần nữa, rồi em lại nói những chuyện quá khứ về em, về việc hồi đó em cũng có để ý tới tôi, nhưng vì lý do em còn tập trung cho việc học nên em cũng không cho tôi biết điều đó.
Rồi bây giờ khi tôi có ý định tỏ tình với em, thì em lại nói rằng em muốn tôi trở thành bạn thân của em. Bình thường tôi sẽ không chấp nhận vì tôi cho rằng hiếm khi nào lại có thể xảy ra tình bạn thân giữa nam và nữ hết, nhưng chẳng hiểu sao khi em đề nghị điều đó, tôi lại chấp nhận…
Và còn một điều khiến em càng có lý do không muốn trở thành bạn gái tôi đó là vì gia đình em bên đạo chúa còn tôi lại theo đạo phật, lý do khác tôn giáo đó khiến em và tôi đều nghĩ nếu hai đứa có quen nhau thì không biết có đến được với nhau không.
Đôi lúc tôi muốn bất chấp tất cả, mặc kệ tương lai ra sao, tôi chỉ muốn được ở bên em bây giờ thôi, việc chấp nhận làm bạn thân em cũng chỉ là được trò chuyện cùng em mỗi ngày, được gặp em nhưng có lẽ đối với em tôi cũng chỉ là người bạn thân không hơn không kém mà thôi.
Tôi vẫn mong một ngày nào đó em sẽ hiểu ra và đón nhận tình cảm của tôi… nhưng rồi lại tự hỏi tôi và em có thể vượt qua rào cản gia đình sau này để tiến xa hơn được không? Mỗi lần nghĩ tới đó tôi chỉ biết thở dài….