Trong Tình Yêu, Sự Rạch Ròi Minh Bạch Với Người Cũ Luôn Là Điều Cần Thiết!
Nhiều cô gái tìm đến nói với tôi rằng cô ấy luôn có cảm giác mặc cảm với người yêu cũ của người yêu. Chẳng phải vì cô ấy không xinh đẹp bằng, không trẻ trung bằng, không giỏi giang bằng… Mà vì "tình cũ không rủ cũng tới", cho nên cô ấy mới ám ảnh hoài, ám ảnh mãi không thôi.
Tôi biết, ai mà chẳng mong trong đời mình được là người đầu tiên và cũng là cuối cùng của người mình yêu. Ai chẳng muốn mình là người duy nhất được lựa chọn, được nhớ tới và được yêu thương, săn sóc. Nhưng cuộc đời vốn dĩ vẫn là một chuỗi những lời chào gặp mặt và tạm biệt. Cho nên dù trước dù sau, dù không phải là đầu tiên của ai đó, cũng đừng đem quá khứ ra để dằn vặt họ, và tự dằn vặt chính bản thân mình.
Cái mà một cô gái lo sợ nhất trong một cuộc tình là gì? Là trở thành cái bóng của người tới trước. Họ sợ mình là một phương án dự phòng, một người lấp vào chỗ trống. Cho nên bất cứ lúc nào nhắc về người cũ, cô ấy cũng sẽ canh cánh đề phòng.
Bởi vậy, đừng nhắc nữa. Chuyện đã qua rồi thì cho qua luôn đi. Người đã cũ rồi cũng không còn vương vấn gì nữa. Đừng để quá khứ làm ảnh hưởng tới hiện tại và tương lai của mình. Vốn dĩ, con gái vẫn luôn nhạy cảm đến đáng thương như vậy mà.
Có một đợt, bạn trai tôi cũng nhận được tin nhắn hỏi han của người cũ. Không biết vì lý gì mà sau một thời gian chia tay, cô ấy lại chủ động nhắn tin trở lại, nói rằng cô ấy nhớ bạn trai tôi. Bạn trai tôi chụp nguyên văn tin nhắn của hai người cho tôi đọc, bởi anh ấy biết thừa tính tôi hay ghen và hay nghĩ thế nào. Vậy mà mặc dù anh ấy minh bạch, chẳng nói gì khiến tôi phải chạnh lòng, nhưng tôi vẫn khóc thun thút…
Một số người cho rằng việc ghen với người cũ chỉ thể hiện mình kém cỏi, không tự tin. Nhưng tôi lại nghĩ, đã là ghen thì với ai cũng vậy thôi. Ghen là bởi sợ mất đi người mình yêu thương, ghen bởi vì muốn người ta biết được mình yêu họ nên muốn giữ họ. Và ghen cũng bởi vì một phần nào đó trong mình không đủ tự tin, không đủ bản lĩnh để nghĩ rằng mọi thứ sẽ nằm trong vùng an toàn.
Sau đó, chúng tôi có trò chuyện với nhau, và tôi đã dẫn chứng rất cụ thể cho trường hợp của mình. Nếu là tôi, khi người cũ nhắn tin cho tôi, không cần biết chỉ để hỏi thăm hay gì cả (chứ đừng nói tới nhớ nhung), tôi sẽ chỉ im lặng. Im lặng là câu trả lời cho tất cả. Một tình cảm đã nhạt nhòa và bị lãng quên, trôi tuột vào quá khứ, và tôi không muốn tiếp tục dây dưa. Một sự "khinh bỉ" nhè nhẹ dành cho người đã từng quyết tâm dứt bỏ tôi ra đi mà bây giờ lại chủ động nhắn tin trở lại. Và một sự khẳng định chắc chắn rằng tôi hoàn toàn ổn để có thể không cần đến những dòng tin nhắn hỏi han mang tính chất chẳng ra làm sao ấy cả.
Bạn trai tôi gật đầu. Anh ấy thừa nhận, sự xã giao sau khi chia tay với người cũ là không cần thiết. Nếu là người yêu cũ của tôi nhắn tin cho tôi vào nửa đêm, cũng nói nhớ nhung tôi như thế, thì đúng là anh ấy cũng không chấp nhận được.
Chuyện tình cảm thật ra chỉ đơn giản có thể thôi mà. Là đặt địa vị của mình vào đối phương mà biết suy nghĩ một chút, có lẽ sẽ hạnh phúc và an yên hơn nhiều chút. Là chủ động dứt khoát và nói lời "bái bai" với tình cũ, mọi thứ, tất cả mọi thứ, để hiện tại được yên ổn và tương lai không bị ảnh hưởng gì.
Vì chúng ta yêu nhau, cho nên những điều đơn giản ấy có là gì? Chuyện cũ dù sao cũng đã nằm lại ở ngày hôm qua. Cho nên rạch ròi và minh bạch cũng được coi là cần thiết. Và điều ấy còn chứng tỏ bạn tôn trọng người yêu hiện tại của mình, rất nhiều!
Trí Thức Trẻ