Chương 417: Luyện đan
Ss Tần
07/03/2024
"Dưỡng âm thanh phế, trừ đàm giảm ho. Chữa ho khan do nhiệt phổi, ho mãn tính do suy nhược, lao phổi, khô họng, khát nước."
Tiêu Tuyết Ny đều lần lượt trả lời các câu hỏi của Tô Vũ, điều này khiến anh rất hài lòng về cô ấy.
"Tốt, xem ra cô đã thực sự dụng tâm. Theo toa thuốc này tìm đủ các vị thuốc ra, nhưng không được trộn lẫn với nhau." Tô Vũ tùy tay vung lên, một tờ giấy trắng trên bàn bay đến trước mặt Tiêu Tuyết Ny, trên đó không biết từ khi nào đã viết đầy chữ nhỏ chỉ chít.
Sau đó Tô Vũ ngồi xuống ghế bên cạnh, lặng lẽ chờ đợi Tiêu Tuyết Ny bốc thuốc xong.
"Sư phụ, thuốc đã bốc xong rồi." Một thang thuốc đơn giản, cũng chỉ hơn chục. vị mà thôi, nhưng Tiêu Tuyết Ny lại mất tới nửa tiếng đồng hồ mới bốc xong.
Nguyên nhân chủ yếu là do lần đầu Tiêu Tuyết Ny bốc thuốc, luôn lo lượng không đủ ổn, nên dùng cân đong đo đi đo lại, để đảm bảo chính xác không sai Sót.
Tô Vũ duỗi người đứng dậy, may mà bảo Tiêu Tuyết Ny bốc thuốc trước, chứ nếu đợi đến lúc luyện chế đan dược mới bốc, chắc thuốc trước đã cháy, thuốc sau cũng chưa kịp chuẩn bị.
Nhưng Tô Vũ lại không có ý trách móc Tiêu Tuyết Ny, dù sao bản lĩnh vừa cầm đã biết lượng của anh, chẳng phải cũng là kết quả của sự quen tay hay làm hay sao.
Sau đó Tô Vũ chỉ vào một cái hòm ở bên trong nói với Tiêu Tuyết Ny: "Bên trong có một cái lò, lấy ra đi."
Đó là cái lò dùng để sắc thuốc trong Dịch Phúc Quán trước đây, giờ vừa hay có thể dùng nó để luyện chế một số đan dược đơn giản.
Tiêu Tuyết Ny lấy ra rồi nghỉ hoặc nhìn Tô Vũ hỏi: "Sư phụ, thế này là muốn sắc thuốc ạ?”
Bởi vì ai nhìn cái lò này cũng chỉ có thể nghĩ đến việc dùng để sắc thuốc, Tô Vũ cười nói: "Cô cũng có thể hiểu như vậy, nhưng không phải sắc thuốc, mà là luyện dược. Là một phương pháp chiết xuất thành phần hữu dụng trong dược vật.
Nói xong, Tô Vũ vẫy tay bảo cô ấy: "Cô đi lấy một ít than tre trong rương ra đi."
Hiện giờ ở đây, Tô Vũ cũng chỉ có thể dùng minh hỏa thường phổ biến nhất để luyện chế thuốc. Tuy đan dược luyện bằng minh hỏa phần lớn hiệu quả không được tốt lắm, nhưng có lẽ đây là cách mà Tiêu Tuyết Ny dễ tiếp nhận và lý giải hơn.
Vốn dĩ Tô Vũ cũng không yêu cầu phải có hiệu quả gì, mục đích chủ yếu vẫn là để Tiêu Tuyết Ny làm quen với quy trình, cũng như quá trình hình thành đan dược là được.
Tiêu Tuyết Ny lấy ra một ít than tre từ trong một cái hộp giấy, dùng kẹp than gắp mấy miếng bỏ vào bên dưới lò, Tô Vũ khế vẫy tay, đống than tre đó liền bốc. cháy.
Tiêu Tuyết Ny trợn tròn mắt nhìn, đây quả thật giống như ảo thuật vậy, nhưng cô ấy lại không quá kinh ngạc, bởi vì trước đó cô ấy từng chứng kiến những chuyện khoa trương hơn thế này, nên cũng không quá ngạc nhiên.
Tiêu Tuyết Ny ngẩng đầu nhìn Tô Vũ nói: "Sư phụ, bây giờ có phải nên cho thuốc và nước vào không ạ?”
Đây là một quy trình sắc thuốc thông thường, tuy luôn học y học hiện đại, nhưng đối với những điều này Tiêu Tuyết Ny cũng hiểu biết đôi chút.
Tô Vũ lắc đầu nói: "Trong quá trình luyện chế đan dược, không thể có chút tạp. chất nào, cho dù là nước cũng không được."
Tiêu Tuyết Ny hơi khó hiểu, không có nước thì làm sao sắc thuốc đây?
"Vậy, tiếp theo phải làm sao ạ?" Tiêu Tuyết Ny nhìn lò lửa đang tăng nhiệt độ liên tục hỏi.
"Đợi đi, đợi nhiệt độ lò lửa đạt đến một tiêu chuẩn nhất định, thì có thể bắt đầu cho thuốc vào." Tô Vũ thậm chí không nhìn lò lửa mà nói một cách bình thản.
Nhưng Tiêu Tuyết Ny lại hơi nhíu mày, thầm nghĩ trong lòng: Cứ đốt khô kiểu này, lát nữa lò sẽ bị đốt hỏng mất.
"Phải học cách khống chế và cảm nhận nhiệt độ lò lửa, chỉ khi nhiệt độ đạt rồi, mới có thể loại bỏ tạp chất, giữ lại thứ muốn giữ lại."
Cảm thấy Tiêu Tuyết Ny có lẽ không thể hiểu được, Tô Vũ lại bổ sung nói.
Mà quá trình này, không phải lời nói có thể giải thích rõ ràng, cách duy nhất là không ngừng thử nghiệm, rút kinh nghiệm từ trong thất bại.
Theo ngọn lửa than tre bốc lên không ngừng, nhiệt độ của cái nồi thuốc phía trên cũng ngày càng cao.
Dần dần đáy nồi thuốc đã bắt đầu hơi ửng đỏ, trông Tiêu Tuyết Ny hơi sợ hãi.
Bởi vì đối với một cô gái như cô ấy, ngay cả nhiệt độ dầu khi xào rau cũng có thể dọa cô ấy không nhẹ, loại tình huống này đương nhiên khiến trong lòng cô ấy cũng hơi e sợ.
"Sư phụ, vẫn chưa được sao ạ?”" Tiêu Tuyết Ny theo bản năng lùi lại phía sau, giống như cảm giác cái nồi thuốc phía trên bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung.
'Tô Vũ quay đầu nhìn, rồi nói: "Gần được rồi. Nhìn cho kỹ, nhớ cho rõ, cô phải học cách nắm bắt nhiệt độ ngọn lửa, mỗi lần cho dược liệu vào sau đó,
Nhiệt độ nồi thuốc sẽ hạ xuống một chút, lúc này chính là thời điểm then chốt nhất, cô phải quan sát sự biến đổi của nhiệt độ. Khi nhiệt độ chưa kịp tăng trở lại mà cho dược liệu tiếp theo vào, sẽ không đạt được hiệu quả.
Tiêu Tuyết Ny đều lần lượt trả lời các câu hỏi của Tô Vũ, điều này khiến anh rất hài lòng về cô ấy.
"Tốt, xem ra cô đã thực sự dụng tâm. Theo toa thuốc này tìm đủ các vị thuốc ra, nhưng không được trộn lẫn với nhau." Tô Vũ tùy tay vung lên, một tờ giấy trắng trên bàn bay đến trước mặt Tiêu Tuyết Ny, trên đó không biết từ khi nào đã viết đầy chữ nhỏ chỉ chít.
Sau đó Tô Vũ ngồi xuống ghế bên cạnh, lặng lẽ chờ đợi Tiêu Tuyết Ny bốc thuốc xong.
"Sư phụ, thuốc đã bốc xong rồi." Một thang thuốc đơn giản, cũng chỉ hơn chục. vị mà thôi, nhưng Tiêu Tuyết Ny lại mất tới nửa tiếng đồng hồ mới bốc xong.
Nguyên nhân chủ yếu là do lần đầu Tiêu Tuyết Ny bốc thuốc, luôn lo lượng không đủ ổn, nên dùng cân đong đo đi đo lại, để đảm bảo chính xác không sai Sót.
Tô Vũ duỗi người đứng dậy, may mà bảo Tiêu Tuyết Ny bốc thuốc trước, chứ nếu đợi đến lúc luyện chế đan dược mới bốc, chắc thuốc trước đã cháy, thuốc sau cũng chưa kịp chuẩn bị.
Nhưng Tô Vũ lại không có ý trách móc Tiêu Tuyết Ny, dù sao bản lĩnh vừa cầm đã biết lượng của anh, chẳng phải cũng là kết quả của sự quen tay hay làm hay sao.
Sau đó Tô Vũ chỉ vào một cái hòm ở bên trong nói với Tiêu Tuyết Ny: "Bên trong có một cái lò, lấy ra đi."
Đó là cái lò dùng để sắc thuốc trong Dịch Phúc Quán trước đây, giờ vừa hay có thể dùng nó để luyện chế một số đan dược đơn giản.
Tiêu Tuyết Ny lấy ra rồi nghỉ hoặc nhìn Tô Vũ hỏi: "Sư phụ, thế này là muốn sắc thuốc ạ?”
Bởi vì ai nhìn cái lò này cũng chỉ có thể nghĩ đến việc dùng để sắc thuốc, Tô Vũ cười nói: "Cô cũng có thể hiểu như vậy, nhưng không phải sắc thuốc, mà là luyện dược. Là một phương pháp chiết xuất thành phần hữu dụng trong dược vật.
Nói xong, Tô Vũ vẫy tay bảo cô ấy: "Cô đi lấy một ít than tre trong rương ra đi."
Hiện giờ ở đây, Tô Vũ cũng chỉ có thể dùng minh hỏa thường phổ biến nhất để luyện chế thuốc. Tuy đan dược luyện bằng minh hỏa phần lớn hiệu quả không được tốt lắm, nhưng có lẽ đây là cách mà Tiêu Tuyết Ny dễ tiếp nhận và lý giải hơn.
Vốn dĩ Tô Vũ cũng không yêu cầu phải có hiệu quả gì, mục đích chủ yếu vẫn là để Tiêu Tuyết Ny làm quen với quy trình, cũng như quá trình hình thành đan dược là được.
Tiêu Tuyết Ny lấy ra một ít than tre từ trong một cái hộp giấy, dùng kẹp than gắp mấy miếng bỏ vào bên dưới lò, Tô Vũ khế vẫy tay, đống than tre đó liền bốc. cháy.
Tiêu Tuyết Ny trợn tròn mắt nhìn, đây quả thật giống như ảo thuật vậy, nhưng cô ấy lại không quá kinh ngạc, bởi vì trước đó cô ấy từng chứng kiến những chuyện khoa trương hơn thế này, nên cũng không quá ngạc nhiên.
Tiêu Tuyết Ny ngẩng đầu nhìn Tô Vũ nói: "Sư phụ, bây giờ có phải nên cho thuốc và nước vào không ạ?”
Đây là một quy trình sắc thuốc thông thường, tuy luôn học y học hiện đại, nhưng đối với những điều này Tiêu Tuyết Ny cũng hiểu biết đôi chút.
Tô Vũ lắc đầu nói: "Trong quá trình luyện chế đan dược, không thể có chút tạp. chất nào, cho dù là nước cũng không được."
Tiêu Tuyết Ny hơi khó hiểu, không có nước thì làm sao sắc thuốc đây?
"Vậy, tiếp theo phải làm sao ạ?" Tiêu Tuyết Ny nhìn lò lửa đang tăng nhiệt độ liên tục hỏi.
"Đợi đi, đợi nhiệt độ lò lửa đạt đến một tiêu chuẩn nhất định, thì có thể bắt đầu cho thuốc vào." Tô Vũ thậm chí không nhìn lò lửa mà nói một cách bình thản.
Nhưng Tiêu Tuyết Ny lại hơi nhíu mày, thầm nghĩ trong lòng: Cứ đốt khô kiểu này, lát nữa lò sẽ bị đốt hỏng mất.
"Phải học cách khống chế và cảm nhận nhiệt độ lò lửa, chỉ khi nhiệt độ đạt rồi, mới có thể loại bỏ tạp chất, giữ lại thứ muốn giữ lại."
Cảm thấy Tiêu Tuyết Ny có lẽ không thể hiểu được, Tô Vũ lại bổ sung nói.
Mà quá trình này, không phải lời nói có thể giải thích rõ ràng, cách duy nhất là không ngừng thử nghiệm, rút kinh nghiệm từ trong thất bại.
Theo ngọn lửa than tre bốc lên không ngừng, nhiệt độ của cái nồi thuốc phía trên cũng ngày càng cao.
Dần dần đáy nồi thuốc đã bắt đầu hơi ửng đỏ, trông Tiêu Tuyết Ny hơi sợ hãi.
Bởi vì đối với một cô gái như cô ấy, ngay cả nhiệt độ dầu khi xào rau cũng có thể dọa cô ấy không nhẹ, loại tình huống này đương nhiên khiến trong lòng cô ấy cũng hơi e sợ.
"Sư phụ, vẫn chưa được sao ạ?”" Tiêu Tuyết Ny theo bản năng lùi lại phía sau, giống như cảm giác cái nồi thuốc phía trên bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung.
'Tô Vũ quay đầu nhìn, rồi nói: "Gần được rồi. Nhìn cho kỹ, nhớ cho rõ, cô phải học cách nắm bắt nhiệt độ ngọn lửa, mỗi lần cho dược liệu vào sau đó,
Nhiệt độ nồi thuốc sẽ hạ xuống một chút, lúc này chính là thời điểm then chốt nhất, cô phải quan sát sự biến đổi của nhiệt độ. Khi nhiệt độ chưa kịp tăng trở lại mà cho dược liệu tiếp theo vào, sẽ không đạt được hiệu quả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.