Chương 445: Ba mươi viên đan dược cửu phẩm.(1)
Vũ Phong
24/03/2013
- Không ngờ Hỏa Lão cũng đến Trần gia, thật là bất ngờ.
Trần Xuân biến đổi sắc mặt, tựa hồ như cảm nhận thấy lý do Hỏa Lão tại sao lại rút lui.
- Khách khí rồi, hôm nay ta cùng với Nhạc tộc trưởng tới đây.
Hỏa Lão cất tiếng nói, dường như cũng quen thuộc với Trần Xuân.
- Nhạc tộc trưởng, hình như Nhạc Duy tộc trưởng không có ở đây?
Trần Xuân cất tiếng nói, sắc mặt cũng đảo qua người Nhạc Thành.
Trong lòng Nhạc Thành liền trầm xuống, Trần Xuân tựa như đang làm khó mình mình là tộc trưởng chắc Trần xuân đã biết nhưng hiện tại hắn giả bộ không biết là có ý gì.
- Trần Xuân trưởng lão, vị này chính là Nhạc tộc trưởng.
Nhạc Thuần cất tiếng nói với Trần Xuân.
- A, không ngờ Nhạc tộc trưởng lại còn trẻ như vậy, không biết có thể được không?
Trần Xuân nhìn Nhạc Thành mà nói.
- Có một số việc không phải già là được.
Nhạc Thành cất tiếng nói, sau đó mỉm cười quét qua Trần Xuân.
- Ha ha, ngươi tuổi trẻ thật không biết trời cao đất rộng, Nhạc gia dường như càng lúc càng tệ hại.
Trần Xuân nhìn thấy thái độ của Nhạc Thành với mình thì thần sắc lộ vẻ không vui.
Hỏa Lão cùng với Vũ Văn Minh Quang cũng chăm chú nhìn Nhạc Thành, nghe thấy lời nói của Nhạc Thành, trong lòng bọn họ cũng sững sờ, không ngờ lão quái vật này mà hắn cũng dám true chọc, đây chính là cửu phẩm Luyện Dược sư đó.
Nhạc Thành cũng không phải là muốn chọc tức Trần Xuân, Trần gia có một cửu phẩm Luyện Dược sư mặt khác mục đích của Nhạc Thành lại muốn Trần Bưu kế vị.
Có một cửu phẩm sơ giai luyện dược sư, thực lực trên cả thập tinh Đấu Tôn, đạt tới mực cường giả Đấu Thánh nếu như so sánh về linh hồn lực Nhạc Thành cũng không nắm chắc.s
Nhưng đối với Trần Xuân Nhạc Thành vẫn không hề nhún nhường, đây không phải là tính cách của hắn.
- Thật là không biết trời cao đất rộng, cũng không phải là Nhạc gia tệ hại không tưởng tượng nổi mà chính là tiền bối xem ra đã đề cao mình rồi.
Nhạc Thành thản nhiên nói.
- Hừ, ngươi có bổn sự gì? Khi dễ Trần gia không có người sao?
Trần Xuân chăm chú nhìn Nhạc Thành mà khẽ hừ một tiếng, sắc mặt cũng trở nên giận dữ.
- Không dám, chỉ sợ Trần trưởng lão xem thường tại hạ mà thôi.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Thật không, nói như vậy là ta có điều không phải sao?
Trần Xuân nhìn Nhạc Thành rồi lập tức nói.
- Không dám, tại hạ không có ý gì, chỉ là bất tài ngồi lên vị trí tộc trưởng của Nhạc gia mà thôi, đã bị Trần trưởng lão xem thường, đây cũng là khiến cho Nhạc gia không có mặt mũi, nếu mấy vị tiền bối biết mấy lời này thì cũng thật mất mặt.
Nhạc Thành lập tức nói.
Trần Xuân lúc này hơi biến đổi sắc mặt mà hiện ra vẻ kinh ngạc, lời nói của Nhạc Thành cũng đúng, chuyện của mình mà lọt vào tai người của Nhạc gia thì đúng là xem thường Nhạc gia, đặc biệt là mấy vị tiền bối của bọn họ.
Trần Xuân muốn hạ uy của Nhạc Thành, vốn hôm nay hắn tưởng rằng đi ngang qua là dễ dàng, không ngờ lại như vậy.
Thấy Nhạc Thành đi tới, Vũ Văn Minh Quang và Hỏa Lão không khỏi tự hỏi, Nhạc Thành đúng là không nhường nhịn ai.
- Nhạc tộc trưởng, lời này thật nghiêm trọng đó.
Trần Xuân biến sắc mặt xưng hô với Nhạc Thành cũng biến đổi.
- Đa tạ Trần trưởng lão, tại hạ cũng không có ý kiên gì, chỉ muốn cùng với Trần gia tộc trưởng luận bàn một chút, trả lại xấu hổ cho Nhạc gia.
Nhạc Thành mỉm cười mà nói.
Nhạc Thành vừa thốt thanh âm xong đột nhiên trong toàn trường mọi người đều lộ ra vả nghi hoặc, Nhạc Thành rõ ràng là muốn khiêu chiến với Trần gia.
- Nhạc tộc trưởng chẳng lẽ chê cười Trần gia ta, nhưng Trần gia chẳng lẽ là trò cười của Nhạc tộc trưởng?
Sắc mặt của Trần Xuân hơi biến đổi mà cất tiếng nói.
- Không dám, tại hạ nghĩ rằng, nếu là như vậy thì ta sẽ cùng với Trần tộc trưởng luận bàn, nếu như ta thắng thì ta sẽ tiếp tục hỗ trợ Trần Bưu huynh đệ, còn nếu tại hạ thua thì lập tức rời khỏi Trần gia được không?
Nhạc Thành cất tiếng nói, ánh mắt còn liếc về phía Trần Tân.
Trần Tân biến đổi sắc mặt, mặc dù hắn là bát phẩm trung giai luyện dược sư nhưng thực lực còn thua xa ngũ tinh Đấu Tôn, ngày hôm đó Nhạc Thành khiến cho Long Tam chật vật không thôi, thực lực của Long Tam cũng đã đạt tới bát tinh Đấu Tôn, mình tựa hồ như không thể chống nổi.
Chỉ là Trần Tân cũng không quá lo lắng, mọi người ở đây không phát giác được ánh mắt của hắn hiện ra một nụ cười quỷ dị, trong đó có một vẻ khinh thị.
- Thái thượng trưởng lão, nếu như Nhạc tộc trưởng có hứng thú thì chúng ta cùng với Nhạc tộc trưởng luận bàn một chút là được.
Trần Tân cất tiếng nói, sau đó ánh mắt hiện ra một lãnh ý.
- Nhạc tộc trưởng, nếu như tộc trưởng có hứng thú thì Trần gia sẽ phụng bồi một chút.
Trần Xuân do dự một chút rồi nói với Nhạc Thành.
- Nhạc Thành, ngươi cẩn thận một chút, Trần Tân thoạt nhìn là bát phẩm trung giai luyện dược sư nhưng hắn không đơn giản như vậy đâu.
Hỏa Lão dùng linh hồn truyền âm nói với Nhạc Thành.
- Hỏa Lão, Trần Tân còn có dị hỏa ư?
Ánh mắt của Nhạc Thành nhìn về phía Hỏa Lão, hắn dùng linh hồn truyền âm mà trả lời.
- Ngươi biết vậy sao còn đánh cược, Trần Tân so với Nhạc Hạo thì thực lực còn mạnh hơn.
Hỏa Lão cất tiếng nói.
- Chỉ có thể đánh bạc không còn biện pháp nào khác.
Nhạc Thành một lần nữa dùng linh hồn truyền âm mà trả lời.
Ngay lập tức, Nhạc Thành dùng linh hồn truyền âm tới Trần Bưu.
- Trần trưởng lão, không biết trưởng lão muốn đặt tiền cược gì nữa không?
Nhạc Thành trầm sắc mặt xuống mà nói với Trần Xuân.
- Trần gia ta và Nhạc gia cũng không phải là gia tộc nhỏ, nếu như hai tộc trưởng tỉ thí luận bàn mà không có chút tiền cược cũng không được, miễn cho đến lúc đó Nhạc tộc trưởng không thể thi triển hết tay chân, cố ý nhường sẽ không tốt.
Trần xuân nói xong liền nhìn Nhạc Thành mà nói:
- Không bằng ai thua sẽ phải giao ra ba mươi viên cửu phẩm trung giai đan dược, thế nào?
- Ba mươi viên cửu phẩm trung giai đan dược.
Sắc mặt của mọi người biến đổi, tiền cược đối với tứ đại nhân tộc như vậy cũng vô cùng ghê gớm, chỉ sợ Vạn Kim môn cũng không xuất ra được.
- Lão gia hỏa này xem ra đoán chừng ra gì rồi.
Nhạc Thành biến đổi sắc mặt, Trần Xuân thật là cáo giá, cho rằng mình trẻ tuổi mà khi dễ, ba mươi viên cửu phẩm trung giai đan dược, mấy cái này có vẻ lớn, lần này Trần gia cho Tứ Đại Thú Tộc thù lao cũng là mỗi tộc năm viên, tổng cộng là hai mươi viên, Nhạc gia, Vũ Văn gia, Tôn gia hỗ trợ Trần Bưu cho nên không cấp.
- Bát phẩm trung giai luyện dược sư, bát tinh Đấu Tôn, trên người còn có dị hỏa lợi hại, cộng thêm với thiên phú của Trần gia, tốc độ nhất định là rất nhanh, loại thực lực này ngay cả Nhạc Hạo cũng không bằng.
Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng.
Mặc dù Trần Tân bề ngoài chỉ thể hiện là bát phẩm trung giai luyện dược sư chỉ là Nhạc Thành cũng đã dùng thần thức nhìn trộm, trên người của hắn có cả dấu vết của đấu khí đồng thời còn mang theo một khí tức nóng bỏng, hẳn là dị hỏa rất mạnh.
- Thái thượng trưởng lão, không bằng như vậy đi, Nhạc Thành đại ca thua thì ta cũng rời khỏi Nhạc gia, nhưng nếu Nhạc Thành thắng thì Trần Tân cũng phải rời khỏi Trần gia, bước khỏi vị trí tộc trưởng được không?
Trần Bưu cất tiếng nói với Trần Xuân.
- Trần Bưu, theo thân phận thì ta cũng là tổ bối của ngươi, có một số chuyện chúng ta cũng không muốn nhìn thấy, nhưng ngươi đã nói như vậy thì ta cũng không có ý kiến, tất cả đều do số trời là được.
Trần Xuân do dự một chút rồi nói với Trần Bưu.
- Đừng nói như vậy, Trần Bưu huynh đệ đặt tước vị tộc trưởng lên người ta, ta cũng không thể mặc kệ, không biết tỷ thí lần này có quy củ gì không?
Nhạc Thành nhẹ nhàng hỏi.
- Quy của à, xem ra có một chút thì tốt, dù sao thì Trần gia cùng với Nhạc gia cũng đã giao hảo lâu rồi, nếu như ai rớt xuống đất thì thua, được không?
Trần Xuân nghe thấy Nhạc Thành nói thì lập tức đáp ứng.
- Được rồi, ta cũng không có ý kiến.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Được rồi, ở đây không còn thích hợp luận bàn nữa, chúng ta đổi chỗ khác đi.
Trần Tân cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Được, vậy xin mời dẫn đường.
Nhạc Thành nhẹ nhàng nói, ánh mắt hiện ra vẻ giấu diếm, trong lòng cũng hơi cảm thấy lo lắng, hôm nay xem ra phải liều mạng, thực lực của Trần Tân tuyệt đối không nằm dưới Nhạc Hạo.
-o0o-
- Vậy thì mọi người hãy chứng kiến, chúng ta đi thôi.
Trần Xuân cất tiếng nói với mọi người, sau đó thân ảnh di động lập tức binế mất trên không trung, vô cùng quỷ mị.
- Đi.
- Xoẹt xoẹt.
Mọi người di động theo sau lưng của Trần Tân lên giữa không trung.
- Nhạc Thành, ngươi có nắm chắc không, đây không phải là chuyện nhỏ, có quan hệ tới danh dự của Nhạc gia.
Vũ Văn Minh Quang ở trên không trung cất tiếng nói với Nhạc Thành, lo lắng cho hắn không thôi.
- Ta tận lực là được.
Nhạc Thành quay lại mà nói, trong lòng tuyệt đối nắm chắc, nếu lần này hắn giúp Trần Bưu lên được tộc trưởng thì sau này mình sẽ chắc chắn có thêm một lực lượng hỗ trợ rất lớn.
- Nhạc Thành, ngươi chú ý tới tốc độ của Trần Tân, thiên phú của Trần gia vô cùng lợi hại.
Hỏa Lão nhắc nhở Nhạc Thành.
Một lát sau, một dãy núi hiện ra trước mắt của mọi người, trên dãy núi đó có rất nhiều người xem, có hai tộc trưởng luận bàn ở đây dĩ nhiên là tộc nhân của Trần gia rất nhiều người muốn đến xem.
Ở trên không, Hỏa Lão cùng với Nhạc Thuần, còn có Nhạc Sử Chân chăm chú nhìn Nhạc Thành ở trên không trung, sắc mặt cũng trở nên lo lắng, mà ngay cả Vũ Văn Minh Quang và Hắc Sơn cũng lo lắng không thôi.
Nhạc Thành hiện tại trấn tĩnh tâm tình lại chăm chú nhìn Trần Tân, bất kể thế nào thì hắn cũng không thắng không được.
Nhìn Nhạc Thành và Trần Tân di động ở trên không trung, người của Tứ Đại Thú Tộc dĩ nhiên không bỏ qua náo nhiệt như vậy, mặc kệ ai thắng ai thua thì đối với bọn họ cũng không quan hệ.
- Nhạc tộc trưởng, ngươi hối hận.
Ở trên không trung, Trần Tân cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Có lẽ không, ngươi mới là người hối hận mới đúng.
Nhạc Thành cất tiếng trả lời.
- Có đúng không, nhạc tộc trưởng tuổi trẻ mà thật ngông cuồng, vậy không mau động thủ đi.
Trần Tân cất tiếng nói.
- Ta dĩ nhiên là không khách khí.
Nhạc Thành cười nhạt một tiếng rồi sau đó thủ ấn đánh ra, thân ảnh đã hiện lên giữa không trung.
Trần Tân mỉm cười, trên khuôn mặt của hắn cũng không hề lo lắng, mà đúng lúc này khi Nhạc Thành xuất hiện Trần Tân mới cấp tốc lao tới, toàn thân bao phủ một luồng ánh sáng màu hồng, giống như là ngọn lửa gào thét quỷ mị xông về phía hắn.
- Xuy xuy.
Đấu khí quanh thân chuyển động, một mảng hồng mang tràn ngập, quang mang chói mắt ngưng tụ khiến cho người ta không dám nhìn, khí tức tràn ngập đạt tới trình độ cường hãn.
Mà lúc này Nhạc Thành lại cảm thấy không giống vậy, luồng sáng luân phiên liên tục thôn phệ.
Sắc mặt của Nhạc Thành trở nên biến đổi, thủ ấn của hắn không ngừng biến đổi, thân pháp của hắn đại thịnh, thân ảnh của hắn cấp tốc luân phiên bao bọc phạm vi.
- Như hình với bong.
Giữa không trung vang lên một tiếng quát nhẹ, thân ảnh của Nhạc Thành thoát khỏi sự bao bọc, Trần Tân sau đó đã vọt tới trước người Nhạc Thành.
- Đoạt Hồn chỉ.
Sắc mặt của Nhạc Thành một lần nữa biến đổi lớn, thủ ấn của hắn cấp tốc biến hóa, đồng thời mười luồng sáng xanh bắn về phía luồng sáng xanh kia.
- Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt.
Quang mang bắn ra, Nhạc Thành đột nhiên nhảy ra khỏi, sắc mặt của hắn sau đó trở nên thay đổi lớn.
- Vô Ảnh chưởng.
Đúng lúc Nhạc Thành trốn thoát, ở giữa không trung thân ảnh của Trần Tân quỷ dị xuất hiện trên không, một mảng lực lượng cường hãn xuất hiện.
- Tru ma chưởng.
- Kim Long thân thể.
Nhạc Thành vội vàng ngưng tụ một chưởng ấn màu xanh mà phóng ra đồng thời tâm niệm của hắn chuyển động, toàn thân bao trùm thân thể Kim Long, thân ảnh cũng nhanh chóng lùi lại.
- Ầm ầm.
Ở giữa không trung, chưởng ấn của hai người dung hợp vào nhau, sau đó trên không trung vang lên một tiếng phá hủy kinh thiên.
- Xoẹt xoẹt.
Một không gian bị nứt đi, một lực lượng bị không gian thôn phệ.
- Xoẹt.
Thân thể của Nhạc Thành bỗng nhiên bị đánh bay ít nhất là xa năm trăm thước, cơ thể huyết khí trở nên cuồn cuộn, không sử dụng Âm Dương Kiếm và Ám Ảnh Kiếm, Nhạc Thành không thể chống lại Trần Tân, nếu không có Kim Long thân thể Nhạc Thành không thể không bị thương nặng.
- Chín thành huyết mạch, Kim lân hộ thân, huyết mạch thật là đậm.
Nhìn thấy Nhạc Thành bố trí xong Kim Long thân thể, Tứ Đại Thú Tộc và Tứ Đại Nhân Tộc tuyệt đối rõ ràng, chín thành huyết mạch thân thể Kim Long, thật quá mạnh.
- Vậy mà vẫn chưa đến Từ Đường Tẩy lễ.
Một số người hít một hơi lạnh, chín thành huyết mạch thân thể Kim Long, nếu như trải qua từ đường tẩy lễ thì huyết mạch không chừng sẽ khôi phục được đến mười thành, khó trách tên tiểu tử này có thể ngồi lên địa vị tộc trưởng của Nhạc gia.
- Thực lực bát tinh Đấu Tôn, bát phẩm trung giai Luyện Dược sư.
Đối với Trần Tân, mọi người cũng kinh ngạc mà kêu lên, đối với người có thể ngồi lên vị trí tộc trưởng của gia tộc này, kỳ thật mọi người cũng đoán ra Trần Tân không hề đơn giản.
- Tốc độ thật nhanh, cộng thêm thực lực bát tinh Đấu Tôn, thật khó đối phó.
Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng.
- Nhạc tộc trưởng, ta vẫn chưa dốc toàn lực, ta nói rồi, ngươi sẽ phải hối hận.
Ở giữa không trung, Trần Tân nói với Nhạc Thành.
- Đến cuối cùng rồi hãy nói sau.
Nhạc Thành cất tiếng nói, sau đó thần sắc của hắn trầm xuống, thura án của hắn đánh ra, thân hình kéo lê một vòng cung rồi biến mất ngay tại chỗ.
- Âm Dương Kiếm.
Nhạc Thành một lần nữa xuất hiện, ba vòng sáng một lần nữa xoay tròn quanh thân thể Trần Tân.
- Xoẹt.
Nhìn thấy ba thanh Ám Ảnh Kiếm, Trần Tân cũng biên sắc, hắn cũng cảm nhận được khí tức cường hãn, ba thanh kiếm này tuyệt đối mang theo lực lượng khổng lồ, ngày hôm qua, dưới sự công kích của ba thanh kiếm này, Long Tam cũng chật vật không thôi.
Sắc mặt của Trần Tân biến đổi, sau đó thân hình của hắn cấp tốc lui lại, toàn thân của hắn bao trùm một hồng mang chói mắt.
- Tốc độ của Trần gia thật là nhanh.
Đám người kia nhìn thấy tốc độ này thì cũng kinh ngạc không thôi, tốc độ này thật quá kinh người.
- Thu.
Thủ ấn của Nhạc Thành nhanh chóng thu lại, ba thanh Ám Ảnh Kiếm cũng không hữu dụng với Trần Tân, tốc độ của Trần Tân thật nhanh, điều này khiến cho hắn đau đầu không thôi.
Nhạc Thành nghĩ đến một chuyện tuy nhiên thân hình cũng không dừng lại, thanh Ám Ảnh Kiếm sau khi thu lại thì nhanh chóng lui về, tốc độ của Trần Tân quá nhanh, lùi lại một chút sẽ tốt hơn.
- Nhạc tộc trưởng, ngươi thật là nhanh.
Ngay lúc thân hình của Nhạc Thành lui lại một tiếng quát nhẹ khẽ truyền đến.
Một ánh sáng chói mắt xuất hiện, ở giữa không trung xuất hiện một con chim ưng thật lớn, con chim ưng này có lợi trảo vô cùng sắc bén chộp tới Nhạc Thành.
- Đáng chết.
Nhạc Thành thầm mắng một tiếng, hắn có thể thắng Nhạc Hạo mà với Trần Tân chỉ có thể miễn cưỡng đấu lại vài phần, nãy giờ hắn phải rơi vào thế hạ phong.
- Âm Dương Kiếm.
Thủ ấn của Nhạc Thành đánh ra, mi tâm của hắn lóe lên bạch quang, sau đó bạch quang chói mắt hiện ra trước người của Nhạc Thành.
-o0o-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.