Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 248: Bảo tàng rất lớn (1).

Vũ Phong

24/03/2013



- Đã có vấn đề, làm sao đây, La huynh đệ, ngươi ngược lại cùng ta nói chuyện.

Quách Thiểu Ba sắc mặt biến sắc, lập tức nhìn La Tiêu hỏi.

Quách Thiểu Ba mặc dù là Tam Tinh môn môn chủ, nhưng mà đối với La Tiêu cũng tương đối khách khí, La Tiêu ngoại trừ là một cái thất tinh Đấu Tông, còn có dị hỏa cùng thực lực thất phẩm luyện Dược Sư, thân phận La Tiêu không giống với lúc trước, luyện Dược Sư thân phận còn cao hơn.

- Môn chủ, ngay từ đầu ta đã nghĩ rằng hai người kia khá kỳ quái, tựa hồ là không đúng, đang muốn hảo hảo điều tra hai người bọn họ một phen, cũng là bị Đỗ Nhuận Minh đưa tay ngăn cản, chuyện này đại trưởng lão còn có thể làm chứng.

La Tiêu cười lạnh nhìn Đỗ Nhuận Minh và Quách Thiểu Ba nói.

- La Tiêu, ngươi thật vô sỉ.

Đỗ Nhuận Minh hung hăng nhìn chăm chú La Tiêu, trong hai mắt vô cùng tức giận.

- Có loại chuyện này sao, vậy phiền toái Đỗ huynh đệ tìm đến hai người kia được rồi, đến lúc đó rửa sạch hiềm nghi cũng tốt.

Quách Thiểu Ba sắc mặt hơi biến, quan hệ đến Ma pháp sư cấp chín lưu lại bảo tàng, hắn cũng muốn làm một số an bài.

Đỗ Nhuận Minh sắc mặt biến đổi, hắn đã hiểu rõ mình bị Quách Thiểu Ba hoài nghi rồi, nếu không có tìm được Nhạc Thành, hắn phỏng chừng sẽ có phiền toái, không khỏi hung hăng chăm chú nhìn La Tiêu, trong lòng đã biết, lúc này coi như là tự mình đến lúc đó có phiền toái cũng không làm được gì.

- Xoẹt.

Một ngày sau đó, Nhạc Thành vẫn như trước dùng Vô Thượng Chân Hoả bao vây lấy không gian trữ vật giới chỉ kia đốt cháy.

- Ma pháp này cường hãn, nếu không có Vô Thượng Chân Hoả thật sự chính là không có biện pháp gì.

Trong đáy lòng Nhạc Thành thầm nghỉ.

- Két.

Một hồi thanh âm rất nhỏ vang lên, khóe miệng Nhạc Thành lộ ra một tia mỉm cười, lập tức trong tay thủ ấn thu lại, hắn cầm lấy không gian trữ vật giới chỉ lên xem xét.

- Két.

Một hồi rất nhỏ thanh âm vang lên, Nhạc Thành khóe miệng lộ ra một tia mỉm cười, lập tức trong tay thủ ấn thu lại, để không gian trữ vật giới chỉ kia xuống.

- Thanh trừ thành công?

Nhạc Thành lẩm bẩm nói, lập tức thần thức từ từ ngưng tụ thăm dò vào trong trữ vật giới chỉ, lúc này, thần thức Nhạc Thành cũng không có bị ngăn cản.

- Cái này là bảo tàng.

Một lát sau, Nhạc Thành có vẻ mặt kinh ngạc vô cùng thu hồi thần thức, ngoài ra có thêm một tia thất vọng.

Nhạc Thành thất vọng đúng là không gian trong trữ vật giới chỉ cũng không có tin tức về thượng cổ linh châu, cũng may Nhạc Thành cũng không có ôm hy vọng quá lớn, nếu thượng cổ linh châu dễ dàng tìm được như vậy mới là lạ, Nhạc Thành cũng chỉ là thử xem hy vọng có không mà thôi, dù sao có một tia hy vọng mình cũng không thể buông tha.

Nhạc Thành kinh ngạc đúng là không gian trong trữ vật giới chỉ vật phẩm quả thực nhiều đến mức hắn phải trợn mắt lên nhìn, nếu như bất kỳ người nào trong Huyền Thiên nội lục có được phỏng chừng đều kinh ngạc đến hôn mê, nhưng mà đây đối với Nhạc Thành cũng không có tác dụng quá lớn, trừ phi là có thể dùng nó để đổi ra kim tệ mà thôi. Nhưng mà trên người mình vật phẩm đã dùng, cái này cũng chỉ là dư thừa mà thôi.

Nhạc Thành cẩn thận dùng thần thức thăm hỏi một vòng là biết rõ bên trong có thất phẩm cao cấp đan dược gần ngàn khỏa, bát phẩm sơ giai đan dược trên trăm khỏa, bát phẩm trung giai đan dược mấy chục khỏa, bát phẩm cao cấp đan dược 30 khỏa, thậm chí là cửu phẩm đan dược tựa hồ cũng có thêm mười khỏa.

Cái này cũng chưa tính cái gì, ngoài ra còn có không ít linh dược, cùng đấu kỹ, Nhạc Thành vốn còn muốn tìm xem có Ma pháp quyển trục hay không, sau đó hắn phát hiện trong đó cũng không có Ma pháp quyển trục, ngược lại có không ít Ma pháp binh khí cùng vật phẩm khác.

Về phần đấu kỹ, thậm chí là có một số Địa cấp cao cấp đấu kỹ, xem ma pháp sư này bình thường thu đươc, một quyển Địa cấp cao cấp đấu kỹ giá trị bằng một khoả cửu phẩm đan dược. Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng, Ma pháp sư cấp chín đúng là phú hào tuyệt đối rồi.

Nhạc Thành sơ bộ tính toán, vật phẩm này nếu mình toàn bộ đổi thành kim tệ, phỏng chừng có thể có mấy ngàn triệu kim tệ.

- Trước thu lại đã, về sau xử lý cho tốt.

Nhạc Thành hạ quyết tâm, lập tức lấy ra mười cái hộp gấm đặt ở trước mặt Doanh Thi nói:

- Cái đó ngươi thu lại.

- Đây là cái gì.

Nếu đã sớm mở mắt, lập tức nghi hoặc mở ra nhìn hộp gấm Nhạc Thành đưa tới nhìn lại, đột nhiên sắc mặt thay đổi lớn.

- Bát phẩm sơ giai đan dược, Bát phẩm cao cấp đan dược, Địa cấp trung giai đấu kỹ, Còn có Địa cấp cao cấp đấu kỹ. Doanh Thi thần sắc kinh ngạc tới cực điểm.

- Nhạc Thành, làm sao ngươi có những thứ này nhiều như vậy, đây chính là bảo vật dị thường trân quý, coi như là tại trong nhà của ta cũng rất là ít ỏi.

Nàng nghi hoặc nhìn Nhạc Thành nói:

- Chẳng lẽ, vừa mới trong tay ngươi chính là không gian trữ vật giới chỉ là giới Trung giới bảo tàng.

- Mau thu lại.



Nhạc Thành nói:

- Có người đã đi tới phụ cận.

- Ngươi không phải là nói tại đây không có người nào có thể tìm đến sao, không gian trữ vật giới chỉ còn có cái gì, cho ta xem một chút có được không.

Doanh Thi nhìn Nhạc Thành nói, lập tức chuyển qua bên người Nhạc Thành xem Nhạc Thành trữ vật giới chỉ.

- Làm sao ngươi như là một nữ nhân vậy, để ta nhìn ngươi xem có phải là nữ nhân hay không.

Nhạc Thành trừng Doanh Thi một cái, lập tức hai tay lần nữa đánh về phía bộ ngực Doanh Thi.

- A... Ngươi hạ lưu biến thái, làm sao ngươi ngay cả nam nhân cũng muốn xem, ta là nam nhân.

Doanh Thi vội vàng lui trở về cách Nhạc Thành rất xa, cũng không dám cùng Nhạc Thành thân cận quá nữa, vừa mới chỉ một chút nữa là hắn đã đụng phải trước ngực mình rồi.

- Xụyt.

Nhạc Thành đưa ra thủ thế, mặc dù cấm chế có thể cách âm, nhưng mà khó tránh khỏi sợ bị một số cường giả cảm giác được dị thường.

Khoanh chân ngồi xuống, Nhạc Thành từ từ mở rộng thần thức ra bên ngoài nhìn trộm, cảm giác được là có thêm vài cổ khí tức lợi hại tiếp cận, nhưng mà Nhạc Thành cũng không biết rốt cuộc đến đây là những người nào, nếu là bát tinh Đấu Tông trở xuống, mình ngược lại hoàn toàn khỏi cần né tránh.

- Địa Ma lang, ngươi không phải là nói ở trong đây, làm sao không thấy.

Thanh Bối Ma Ngưu nhìn Địa Ma lang hỏi.

- Hay là tại đây, tuy nhiên lúc này biến mất khí tức.

Thung lũng hẹp dài, bốn con Địa Ma lang từ từ tìm kiếm tung tích Nhạc Thành.

- Làm sao đột nhiên biến mất, lần nữa cẩn thận tìm xem, ta cũng cảm giác được nơi này có một tia khí tức của bọn họ.

Thanh Bối Ma Ngưu nói.

- Hẳn là ngay tại phụ cận, ta ở trên không cũng không có nhìn thấy có người bay đi.

Tứ Sí Ma ưng tại tầng trời thấp bên trong xoay quanh nói.

- Lão Ngưu, những người kia vừa đã tới, xem bộ dáng một mực theo dõi chúng ta.

Tứ Sí Ma ưng chứng kiến phía trước những người kia lần nữa đã tới nhìn Thanh Bối Ma Ngưu nói.

- Ta đã nói nhân loại không có mấy người tốt, cũng đều là giảo hoạt như thế.

Thanh Bối Ma Ngưu nhìn giữa không trung nói.

- Sưu sưu.

Một hồi tiếng xé gió vang lên, lập tức Quách Thiểu Ba cùng mọi người đi tới trước mặt sáu con thất giai Ma thú.

- Vị ngưu huynh này, các ngươi tìm được hai người kia sao?

Quách Thiểu Ba nhìn trên mặt đất, sau đó có chút đánh giá một chút địa hình chung quanh, lập tức nhìn Thanh Bối Ma Ngưu nói.

- Không có, bọn hắn ở chỗ này biến mất.

Thanh Bối Ma Ngưu quay lại, nếu không có những người này thực lực rất mạnh, Thanh Bối Ma Ngưu đã sớm động thủ rồi.

- Thật không.

Quách Thiểu Ba cẩn thận quan sát khu vực phụ cận, hai người kia hơn phân nửa là ẩn thân ở chỗ này.

- Ai.

Quách Thiểu Ba sắc mặt nhanh chóng biến đổi, lập tức toàn thân một mảnh cường hãn Đấu khí ngưng tụ ra một mảnh sáng màu vàng hướng về phía bên trái trên một cây đại thụ đánh ra.

“Thịch” một tiếng vang thật lớn, cây đại thụ rất lớn bẻ gẫy, phụ cận chung quanh mấy chục thước có một hố sâu rất lớn.

- Môn chủ, là thế nào.

Đại trưởng lão nhìn Quách Thiểu Ba hỏi.

- Tại trong hạp cốc, đuổi theo.

Quách Thiểu Ba thần sắc trầm xuống, đột nhiên phi thân rơi xuống thung lũng hẹp, hắn loáng thoáng cảm giác được vừa mới có một khí tức ngay tại phụ cận, sau đó tại nơi này biến mất không thấy, đúng là hai người ẩn giấu ở trong hạp cốc rồi.

- Hãy lục soát cẩn thận cho ta.

Quách Thiểu Ba nói với người bên cạnh, nếu giấu ở trong cốc là nhất định có thể tìm ra được.



- Người này thực lực rất mạnh, dĩ nhiên là bị phát hiện.

Nhạc Thành thu hồi thần thức mở hai mắt ra, lúc này có chút ít phiền toái.

- Thì thế nào, bọn chúng phát hiện ra chúng ta sao.

Doanh Thi vội la lên:

- Nếu không thì chúng ta đem những bảo vật này trả cho hắn là được.

- Ngươi cho rằng trả cho bọn họ thì chúng ta sẽ không việc gì sao.

Nhạc Thành trừng mắt nhìn Doanh Thi, nhưng trong lòng thì đã có dự định.

- Môn chủ, toàn bộ đã đi tìm, nhưng vẫn chưa có tìm được bất kỳ manh mối nào.

Một lát sau đại trưởng lão nhìn Quách Thiểu Ba nói, tất cả mọi người đều đã cẩn thận tìm một lần, cũng không có thấy bất kỳ manh mối nào.

- Không có khả năng, bọn chúng ở ngay chỗ này, làm sao không thấy đây.

Quách Thiểu Ba chăm chú nhìn trong hạp cốc, hắn cũng là cẩn thận tìm tòi qua, có vẻ cũng không có phát hiện cái gì khác nhau, không khỏi nghi hoặc.

- La huynh đệ, không bằng dùng dị hỏa của ngươi thử xem sao.

Quách Thiểu Ba nhìn La Tiêu nói.

- Hảo, để ta xem thử.

La Tiêu đáp, lập tức từ từ đi đến phía trước, thần sắc lộ ra một tia tự hào cùng đắc ý, dị hỏa của hắn là thứ hắn kiêu ngạo lớn nhất, hắn có dị hỏa trong người, mà ngay cả Quách Thiểu Ba cũng khách khách khí khí với hắn.

- Xoẹt.

Một ngọn lửa màu xanh đột nhiên ngưng tụ tại trong tay La Tiêu, lập tức cả trong hạp cốc là bị một mảnh nóng bỏng bao vây lại.

Quay mắt về phía dị hỏa của La Tiêu, mọi người kể cả sáu con Ma thú cũng không thể không kinh ngạc, loại dị hỏa này đích thật có chỗ bất phàm.

- Xoẹt.

Ngọn lửa tại La Tiêu khống chế đột nhiên cháy rực lên, lập tức ngọn lửa nhằm hạp cốc quét qua một lần.

Lúc này trên người La Tiêu lấm tấm mồ hôi, có vẻ ngưng tụ địa vực minh hỏa đối với hắn mà nói cũng cố hết sức rồi.

- Làm sao không có biến hóa đây, có vẻ chính giữa nham thạch có một số vấn đề.

Quách Thiểu Ba sắc mặt hơi biến, coi như là đối phương che giấu đi nữa, tại dị hỏa cường hãn như vậy, bất kỳ vật phẩm đều cũng có phản ứng, nếu có người đang ẩn trốn nhất định có thể thấy được.

- La huynh đệ, ngươi dùng địa vực minh hỏa hướng trên mặt đá nhìn xem.

Quách Thiểu Ba nhìn La Tiêu nói, dị hỏa vừa mới đảo qua, chung quanh nham thạch cũng bị trở thành một tia màu đỏ nhạt, có vẻ chính giữa là có một khối cũng không có phản ứng.

- Hảo, ta thử lại lần nữa.

La Tiêu đáp, lập tức lần nữa ngưng tụ một mảnh Địa Ngục Minh Hoả hướng trên mặt đá quét tới.

- Không xong, Ẩn Thân Phù cũng không có tác dụng nữa rồi.

Nhạc Thành đột nhiên sắc mặt có chút khó coi, hắn biết giấu không được nữa rồi.

- Những người này thật sự có một số biện pháp.

Trong lòng Nhạc Thành không khỏi có chút bất đắc dĩ, mình bố trí cấm chế ở dưới, những người này căn bản là không cảm giác, hơn nữa dị hỏa La Tiêu cũng không thể làm gì được cấm chế của mình, nhưng mà lúc này cũng sẽ lộ ra cấm chế, sau đó mấy cường giả luân phiên công kích, cấm chế cũng ngăn cản không nổi.

- Chính là chỗ này.

Quách Thiểu Ba mỉm cười, tại dị hỏa La Tiêu một mảnh nham thạch cũng bị đốt thành màu đỏ sẩm, duy chỉ có chỉ có chính giữa có một khối đất đá không có bất kỳ phản ứng gì, đây cũng quá kì quái rồi.

Quách Thiểu Ba mặc dù không biết Nhạc Thành sử dụng ở thủ đoạn gì che dấu, tuy nhiên lại chắc chắn hai người kia ẩn thân tại trong này.

- Ta xem ngươi chạy trốn nơi đâu.

Quách Thiểu Ba lạnh lùng cười, lập tức hai tay đánh ra một mảnh Đấu khí rất lớn, hung hăng hướng về phía mặt đá đánh tới.

- Thịch.

Một tiếng vang thật lớn, lập tức chung quanh một mảnh nham thạch nhanh chóng từ phía trên vỡ tan ra, cả thung lũng bị một cổ cường lực đánh vào có chút chấn động, thung lũng lúc này cũng mở ra một cái khe hở rất lớn.

-o0o-

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook