Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 198: Bồng bềnh như lưu phong

Vũ Phong

24/03/2013



Nói xong, Nhạc Thành liền rời khỏi địa sảnh, mấy ngày sau chính là hôn sự của Mộ Dung Hiểu Hiểu và hoàng tử của Tuyết Lâm đế quốc, mình dù sao cũng nên đi.

Lệnh Hồ Vô Địch nhìn theo bóng lưng của Nhạc Thành hồi lâu không nói gì rồi cất tiếng bảo Nhạc Lan Tâm:

- Phu nhân, ta đi xem quân bộ.

Lệnh Hồ Vô Địch không thể không đi sắp xếp quân bộ, quân bộ chính là biện pháp duy nhất có thể bảo vệ Nhạc Thành.

Ở trong hoàng cung, tại một căn phòng xa hoa, quý phi đang ủy khuất, lệ rơi đày mặt nức nở bên cạnh một lão giả nói:

- Bệ hạ, người nhất định phải làm chủ cho thần thiếp cũng là làm chủ cho hoàng nhi.

- Thật là buồn cười, quả đúng là không đem Mộ Dung Hoàng thất vào mắt.

Lão giả mặc long bào cả giận nói, trên người có một quỷ khí tràn ngập, lão giả này chính là đương kim hoàng đế của Khoa Ốc đế quốc, Mộ Dung Trường Bình.

- Bệ hạ, người hiện tại mau phái người giam Lệnh Hồ gia vào thiên lao đi.

Đoạn Quý Phi nức nở nói.

- Chuyện này… ái phi cứ yên tâm đi, ta trước hết gọi Lệnh Hồ Vô Địch vào hỏi thăm một phen.

Mộ Dung Trường Bình cất tiếng nói, Lệnh Hồ Vô Địch chính là chưởng quản binh bộ công tiếc, hắn cũng không nên trực tiếp phái người đi bắt.

- Bệ hạ, người vì sao mà không tin thần thiếp, chờ người phái đi gọi Lệnh Hồ Vô Địch hắn đã sớm chạy mất, thiếp không bằng chết đi cho xong.

Vừ nghe thấy Mộ Dung Trường Bình muốn truyền Lệnh Hồ Vô Địch vào cung, Đoạn Quý phi chỉ sợ Lệnh Hồ Vô Địch lúc đó có biện pháp thoát tội, mình cũng không thể báo thù cho đại ca.

- Ý của ái phi là?

Mộ Dung Trường Bình cất tiếng hỏi, bình thường hắn đối với Quý phi vô cùng sủng ái, nhìn thấy vết thương trên mặt của quý phi, hắn đã rất oán hận Lệnh Hồ Vô Địch, cộng thêm với việc Đoạn Minh Hoa và quý phi bình thường nói xấu Lệnh Hồ Vô Địch không ít lúc này trong lòng hắn liền xuất hiện bất mãn với Lệnh Hồ Vô Địch.

- Bệ hạ, thần thiếp có chủ ý.

Đoạn quý phi nói:

- CHúng ta tuyên gọi Lệnh Hồ Vô Địch tiên cung sau đó phái người đem hắn nhốt vào trong thiên lao, sau đó chúng ta cũng nhân cơ hội này mà uy hiếp những người kia quy hàng, nếu như những ngươi kia không có nhiều quan hệ với hắn thì bệ hạ thả hắn ra là được, còn nếu Lệnh Hồ Vô Địch cùng với những người kia có quan hệ thì bệ hạ nhất cử lưỡng tiện, sau này cũng đỡ phiền toái.

- Chuyện này… ngày mai công chúa và hoàng tử Tuyết Lâm đế quốc xác định hôn sự, chỉ sợ không tốt.

Mộ Dung Trường Bình nghi kỵ nói.

- Bệ hạ, người đường đường là vua một nước mà sợ một Lệnh Hồ Vô Địch hay sao, chúng ta xử lý chuyện đêm nay, miễn cho đêm dài lắm mộng.

Đoạn Quý phi nói.

- Là như vậy, ái phi nói đúng.



Mộ Dung Trường Bình cũng chỉ có thể đồng ý.

Nghe thấy Mộ Dung Trường Bình đã đáp ứng, trong mắt của Đoạn Quý phi hiện ra một lãnh ý, trong lòng nàng khẽ lẩm bẩm:

- Lệnh Hồ Vô Địch, ngươi hủy diệt Đoạn gia, ta cũng phải cho Lệnh Hồ gia ngươi xong đời, chờ ngươi rơi vào trong tay ta ta sẽ trả lại ngươi gấp mười.

Trong hoàng cung, tại một biệt viện ưu nhã, một mỹ nữ bạch y tuyệt mỹ ở trong hoa viên tản bộ, lúc này cung nữ đã tiến tới nói:

- Công chúa, hôm nay đế đô xảy ra một chuyện lớn.

- Tiểu Liên xảy ra chuyện gì vậy, là thiếu gia công tử nào đó để ý tới ngươi sao?

Bạch Y nữ tử quay đầu lại nói, nụ cười xinh đẹp vô cùng.

Bạch y nữ tử này chính là Mộ Dung Hiểu Hiểu, mà cung nữ này chính là tiểu Liên tỳ thiếp của nàng.

- Công chúa, người đừng có nói đùa với nô tỳ.

Tiểu Liên cất tiếng nói:

- Chuyện hôm nay có thể lớn, nô tỳ mới biết xong, hôm qua là sinh nhật công tước, quý phi cũng đi, kết quả Đoạn gia bị một hắc bào thanh niên diệt sạch, người của Đoạn gia, kể cả Đoạn công tước cũng đều bị giết ngay cả quý phi cũng bị đánh.

- Cái gì, là ai có gan lớn như vậy?

Mộ Dung Hiểu Hiểu biến đổi sắc mặt, đối với chuyện quý phi bị đánh nàng tuyệt đối không quan tâm, phụ hoàng phi tử phần đông nàng đều không để ý.

Mộ Dung Hiểu Hiểu kỳ quái là tại sao có người dám làm như vậy ở đế đô, thật sự không tưởng tượng nổi.

- Công chúa, nô tỳ nghe nói là người của phủ Lệnh Hồ công tước làm.

Tiểu Liên nói:

- Nghe nói hoàng tử Mộ Dung Nam đoạt bảo kiếm của Lệnh Hồ tiểu tước gia, kết quả đoạt không được mà còn bị đánh, ngày hôm sau Đoạn công tước phái người đánh cho Lệnh Hồ tiểu công tước một trận, còn đoạt đi bảo kiếm, kết quả ngày hôm sau trong sinh nhật của công tước, biểu ca của Lệnh hồ tiểu công tước đánh chết sáu trăm cấm quân hoàng thành và mấy Đấu hoàng, một ma pháp sư cấp sáu.

- Cái gì?

Mộ Dung Hiểu Hiểu khẽ giật mình, biểu ca của Lệnh hồ tiểu công tước này rốt cuộc là ai mà thực lực lại mạnh như vậy?

Mộ Dung Hiểu Hiểu biết rõ Đấu hoàng cường giả trong Đoạn phủ có một bát tinh đấu hoàng, Đoạn Minh Hoa cũng là một cửu tinh Đấu Hoàng,muốn giết bọn họ thì người bình thường không thể làm được.

- Tiểu Liên, ngươi chắc chắn chứ?

Mộ Dung Hiểu Hiểu công thể tin nổi.

- Công chúa, nô tỳ tận mắt chứng kiến Đoạn Phủ bị thiêu thành một đống tro tàn, không thể sai được.

Tiểu Liên khẳng định nói:

- Nghe nói biểu ca của Lệnh Hồ tiểu tước gia còn vô cùng trẻ tuổi anh tuấn, phỏng chừng mới hai mươi tuổi, tuấn lãng bất phàm.



- Người này rốt cuộc là ai, thực lực đấu tông sao?

Mộ Dung Hiểu Hiểu lẩm bẩm nói.

- Công chúa, ngày mai là ngày đính hôn của công chúa, tiểu Liên rất vui, chỉ là tiểu liên tựa hồ cảm thấy công chúa có tâm sự, chẳng lẽ công chúa không muốn?

Tiểu Liên cất tiếng hỏi Mộ Dung Hiểu Hiểu.

-Không có gì, Tiểu Liên, ngươi lui xuống đi, ta muốn yên lặng một chút.

Vừa nghe nói đến chuyện ngày mai, Mộ Dung Hiểu Hiểu mỉm cười nhìn về phía xa xa.

- Vâng.

Tiểu Liên nhìn thấy thần sắc của công chúa thì nhanh chóng lui xuống, công chúa thường xuyên như vậy, tựa hồ như đang đợi điều gì đó.

Mộ Dung Hiểu Hiểu nhìn về phía không trung xa xa mà lẩm bẩm thật lâu:

- Ngươi thật sự không tới sao, năm năm, nhưng ta chỉ có thể chờ bốn năm, một ngày nữa, nếu ngươi là biểu ca của tiểu công tước kia thì có lẽ ngươi vì ta mà đến.

- Chỉ là ngươi nếu như là người đó, có đấu tông thực lực thì phải trực tiếp tìm ta mới đúng chứ.

Mộ Dung Hiểu Hiểu thở dài một hơi rồi bất đắc dĩ cười khổ.

- Mộ Dung công chúa của ta làm sao vậy, nhìn không mấy vui vẻ đó?

Một thanh âm mềm mại nhỏ nhẹ truyen tới, sau đó một nữ tử mỹ diệu hiện ra.

Nữ tủ mỹ diệu này tựa như là áng mây che nguyệt, bồng bềnh như gió, từ phía xa nhìn giống như là vầng thái dương trước bình minh.

- Uyển Nhi tỷ, tại sao tỷ lại tới đây?

Nhìn thấy tử y nữ tủ tới, Mộ Dung Hiểu Hiểu lập tức cười nói, vội vàng kéo tay mà thân mật:

- Tỷ không ở lại Thanh Dương môn, tại sao lại rảnh rỗi đến đây?

- Mộ Dung Hiểu Hiểu công chúa đính hôn, ta làm sao có thể không đến, đặc biệt cha của muội còn phát thiếp mời tới Thanh Dương môn, a không tệ, đã là thập tinh Đấu hoàng, có thể đột phá tới Đấu Tông.

Tử Y nữ tử khẽ cười nói.

Tử y nữ tử này tên là Thượng Quan Uyển Nhi, người khiến cho Nhạc Thành chạy trối chết lần trước ở Thanh Dương môn chính là tử y nữ tử cường giả đấu tông này.

- Uyển Nhi tỷ, muội còn kém hơn tỷ, tỷ đã là nhị tinh Đấu Tông, thật là hâm mộ.

Mộ Dung Hiểu Hiểu khẽ cười nói, hai cô gái tiến ra một hoa viên mà ngồi xuống.

- Aizz, ta thì có gì tốt đồ đệ của ta so với ta còn mạnh hơn, ta cũng không biết tại sao lúc trước sư phụ lại bảo ta tiếp quản Thanh Dương môn.

Thượng Quan Uyển Nhi cất tiếng nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook