Chương 486: Chí Tôn Xích Viêm Hỏa
Vũ Phong
24/03/2013
Ngọn lửa này truyền khí tức nóng bỏng đi ra ngoài như muốn thôn phệ mọi vật vậy, bất kỳ vật nào bị ngọn lửa thôn phệ đều hóa thành tro tàn.
- Xoẹt xoẹt.
Một ngọn lửa điên dại tràn ngập quanh người của Tôn Thi Thi, ngay lập tức trong vòng phạm vi mấy nghìn thước cũng bị nó bao phủ.
Sau đó hỏa động này lại quay lại thân thể của Tôn Thi Thi, khí tức cường hãn tràn ngập, khí tức này chỉ có lục tinh Đấu Tôn mới có được.
- Tộc trưởng, tiểu thư đã đột phá tới lục tinh Đấu Tôn, đồng thời Xích Viêm Hỏa cũng đã kiểm soát tám phần rưỡi, lần này tiến vào Thúy Phong Cổ Nham Tôn gia nhất định sẽ tiến được vào năm vị trí đầu tiên.
Hắc Sơn trưởng lão cất tiếng.
- Thực lực của lục tinh Đấu Tôn có tám phần rưỡi xích viêm hỏa coi như không tệ, gặp phải thất tinh Đấu Tôn cũng có thể đánh một trâ.
Lão nhân kia cất tiếng nói.
- Tộc trưởng, thực lực của tiểu thư không có vấn đề gì, mặt khác lần này Nhạc Thành cũng quay trở về Nhạc gia, hắn và tiểu thư có quan hệ rất tốt, nếu như hai người ở cùng một chỗ thì không có vấn đề gì.
Hắc Sơn cất tiếng nói.
- Nhạc Thành, chính là tộc trưởng của Nhạc gia, ta rất muốn nhìn thấy người trẻ tuổi đó.
Ở Long Đàm bên trong Long Mộ của Nhạc gia, bên trong Hạo Thiên Tháp, Nhạc Thành lúc này khoanh chân ngồi xuống, hai tiểu long của Kim Linh Châu không ngừng di chuyển, sắc mặt của Nhạc Thành cũng trở nên tái nhợt.
Cũng không biết qua bao nhiêu lâu, Nhạc Thành đã mở hai mắt ra, sắc mặt của hắn trở nên tái nhợt tuy nhiên hai sợi tinh quang vẫn sáng lấp lánh.
- Kim Linh Châu, lên.
Nhạc Thành mở hai mắt ra, sau đó thủ ấn của hắn biến đổi, cả người ngẩng đầu lên, một mảng thanh mang chói mắt bắn ra.
- Xoẹt xọe.
Trên kim linh châu, một mảng kim mang chói mắt trở nên tràn ngập.
- Gao gao.
Hai con tiểu long rời khỏi người của Nhạc Thành, biến thành con rồng ba nghìn thước xoay tròn ở trên không trung.
- Hỏa Linh Châu, lên.
Thủ ấn của Nhạc Thành lại đánh ra, Hỏa Linh Châu một lần nữa trồi lên ở trên không trung cùng với Kim Linh Châu.
- Gao gao.
Hai con rồng lửa gào thét, ngay lập tức cùng với hai con rồng vàng xoay tròn một chỗ, bốn con rồng dây dưa ở trên không trung.
- Xoẹt xoẹt.
Mà lúc này thủ ấn trong tay của Nhạc Thành biến hóa, chỉ thấy ngọn lửa trên người hai con Hỏa Long tăng vọt, đồng thời khí tức cũng nhiều thêm.
Mà lúc này ở ngoài Hạo Thiên Tháp đã xảy ra biến hóa vô cùng lớn, kim mang trở nên nồng đậm.
Thời gian từ từ trôi qua, Nhạc Thành khoanh chân ngồi ở đại điện, giờ phút này trong đại điện đã có hai viên linh châu thượng cổ, linh khí nồng đậm cũng bị Nhạc Thành không ngừng thôn phệ vào trong đan điền.
Một lát sau Nhạc Thành đã đình chỉ tu luyện, chỉ là ở bên trong bốn con rồng vẫn không ngừng xoay quanh, hai viên linh châu thượng cổ toát ra ánh sáng chói mắt chiếu rọi thân thể của Nhạc Thành.
- Gia gia, tộc trưởng không phải đã vào Long Đàm hai mươi ngày rồi sao, tại sao vẫn chưa ra.
Ở bên ngoài Long Đàm, Nhạc Hạo lo lắng nói.
Chúng ta cứ tiếp tục chờ là được.
Nhạc Duy cất tiếng nói rồi trầm tư.
- Tuy nhiên muốn tới Thúy Phong Cổ Nham thì phải mười ngày nữa xuất quan.
Nhạc Hạo cất tiếng.
- Đến lúc đó thì chúng ta vào thôi.
Nhạc Duy cất tiếng nói, trên khuôn mặt hiện ra vẻ lo lắng.
Bảy ngày sau, Nhạc Thành từ từ mở mắt ra, ngay lập tức hai sợi tinh quang lóe lên như hai tai chớp rồi biến mất.
Mà lúc này sắc mặt của Nhạc Thành cuối cùng cũng đã trở nên hồng nhuận, khí tức trên người cũng đạt tới một trình độ cường hãn vô cùng.
- Đã đạt tới phân thần trung kỳ đỉnh phong chỉ là trước hết tới Thúy Phong Cổ Nham sau đó quay lại tiếp tục bế quan.
Nhạc Thành thì thầm nói, hắn cảm nhận thấy thân thể của mình tràn đầy pháp lực, trên khuôn mặt nở ra một nụ cười.
Có hai viên linh châu thượng cổ ở bên trong Hạo Thiên Tháp, linh khí đã mạnh hơn so với trước kia gấp trăm lần, tốc độ tu luyện của Nhạc Thành cũng tăng lên tới mức khủng kiếp, chỉ một tháng nữa thôi, hắn có thể đạt tới Phân Thần hậu kỳ, tuy nhiên ngày đi tới Thúy Phong Cổ Nham đã ở trước mắt, Nhạc Thành không thể bỏ qua, đành đình chỉ tu luyện.
Mà lúc này Nhạc Thành phát hiện ra bên cạnh hai con hỏa long rất lớn còn có hai con kim long.
Nhìn thấy tất cả biến háo Nhạc Thành cũng biết được hai viên linh châu thượng cổ ở một chỗ, thực lực của Hạo Thiên Tháp cũng tăng vọt.
- Kim Linh Châu, lên.
Thủ ấn của Nhạc Thành nghiêng nghiêng đánh tới, ngay lập tức Kim Linh Châu màu vàng đã rơi vào trong tay của Nhạc Thành.
- Rốt cuộc cũng luyện hóa xong.
Trên khuôn mặt của Nhạc Thành nở ra một nụ cười, có hai viên linh châu, thực lực của hắn đã mạnh hơn không ít.
- Cũng nên thử kiểm tra thực lực của hai viên linh châu này.
Thủ ấn của Nhạc Thành một lần nữa biến đổi, sau đó thân ảnh của hắn biến mất ngay tại chỗ.
Ở bên trong Hạo Thiên Tháp, tại một nơi hư vô, lúc này hơn bốn mươi trưởng lão của Nhạc gia lộ vẻ chán chường ở đó.
- Nhạc Thành đem chúng ta vây ở đây đã hai tháng, chẳng lẽ đám thái thượng trưởng lão không quan tâm?
- Không biết đại trưởng lão và nhị trưởng lão thế nào rồi, hay là bọn họ cũng mặc kệ chúng ta.
- Chỉ sợ bọn họ cũng gặp phiền toái.
- Nếu như ta ra ngoài ta nhất định không tha cho tên tiểu tử kia, không giết sống hắn không được.
- Là ai muốn giết sống ta, bất kính với tộc trưởng nên biết hậu quả.
Một thanh âm quát lạnh từ không trung truyền tới sau đó Nhạc Thành đã xuất hiện trước mặt mọi người.
Nhìn thấy Nhạc Thành xuất hiện, đám người kia chăm chú nhìn hắn, bọn họ tuy nổi giận nhưng so với một tháng trước thì bớt đi một chút, hơn nữa vẻ mặt vô cùng bất đắc dĩ.
- Tiểu tử, ngươi mau thả chúng ta ra ngoài nếu không chúng ta sẽ không để ngươi yên.
Một lão nhân áo lam cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Đã qua quyết nghị trưởng lão, ta là tộc trưởng của Nhạc gia, các ngươi muốn ra ngoài thì phải thừa nhận thân phận của ta.
Nhạc Thành cất tiếng nói:
- Mặt khác ta cũng nói cho các ngươi biết, đại trưởng lão đã bị nhốt vào địa lao mười năm nhị trưởng lão đã tiếp nhận chức đại trưởng lão.
- A.
Nghe thấy tin tức này, đám trưởng lão kia cũng biến sắc.
- Ai phục ta thì hiện tại có thể ra ngoài, còn nếu tiếp tục ngoan cố thì vĩnh viễn ở nơi này.
Nhạc Thành quát lạnh một tiếng sau đó lạnh lùng nhìn đám người phía trước.
Một đám trưởng lão này trở nên do dự nhiều hơn, sắc mặt sau đó không ngừng biến hóa.
- Ta nguyện ý phục theo quyết nghị của trưởng lão, bái kiến tộc trưởng.
- Bái kiến tộc trưởng.
- Bái kiến tộc trưởng.
- Bái kiến tộc trưởng.
Một lúc sau, năm thân ảnh đã thi lễ với Nhạc Thành.
- Năm tên phản đồ này, các ngươi không xứng làm hậu nhân của Nhạc Tề lão tổ.
- Các ngươi thuần phục tên tiểu tử này, năm người các ngươi đúng là không có cốt khí.
Đột nhiên một đám trưởng lão này xì mũi coi thường, ào ào mắng chửi.
- Chư vị, quyết nghị đã ra chúng ta phải đồng ý, các vị còn ngoan cố gì nữa?
Năm người này biến đổi sắc mặt mà nói.
- Tộc trưởng, chúng ta phục tùng quyết nghị của trưởng lão.
Hắc y trưởng lão cất tiếng nói với Nhạc Thành, sau đó năm người này từ phía dưới nhảy lên đứng bên cạnh Nhạc Thành, tỏ vẻ thuần phục.
Nhạc Thành nở ra một nụ cười quỷ dị, năm người này dùng linh hồn truyền âm đã bị Nhạc Thành toàn bộ nghe được.
- Tộc trưởng.
Năm người này tiến tới bên cạnh Nhạc Thành mà thi lễ, năm người này thực lực rất mạnh đã đạt tới bát tinh Đấu Tôn.
- Ừ.
Nhạc Thành khẽ gật nhẹ đầu.
-o0o-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.