Chương 272: Cuồng Sư môn
Vũ Phong
24/03/2013
Mà đối với người của Cuồng Sư môn mà nói, muốn cho mình đánh một trận thì không phải là điều dễ dàng.
-Thanh Ngưu, quên hắn đi, về sau động thủ là được.
Có người của Vạn Kim và Cuồng Sư môn ngăn cản, Nhạc Thành không thể không dừng tay, giết người của U Minh tông là chuyện nhỏ, nhưng đắc tội với Cuồng Sư và Vạn Kim Môn là chuyện lớn, đặc biệt mình còn phải tham gia thi đấu Luyện Khí sư của Vạn Kim môn.
- Hừ.
Khương Dương lạnh lùng hừ lạnh, vừa rồi hắn cũng cảm nhận được khí tức cường hãn của đối phương, nếu như cả hai đánh nhau thì mình cũng không thể chắc thắng.
- Vị huynh đệ kia, không biết quý tính đại danh là chi?
Tứ trưởng lão nhìn Nhạc Thành mà hỏi.
- Tứ trưởng lão, hắn tên là Nhạc Thành.
Lê Tiêu Dao tới bên cạnh Tứ trưởng lão mà nói.
- Nữ nhân này muốn làm gì đây?
Nhạc Thành nhìn thấy Lê Tiêu Dao hướng tới bên cạnh mình mà đi đến, trên khuôn mặt liền hơi ngạc nhiên, cảm nhận thấy nữ nhân này tựa hồ như muốn róc thịt mình vậy, không biết nàng muốn làm gì đây?
Nhìn thấy Lê Tiêu Dao đi tới bên cạnh chủ nhân, Thanh Bối Ma Ngưu cùng với Tứ Sí Ma Ưng còn có bốn con Địa Ma Lang cũng ra mắt Lê Tiêu Dao.
- Nhạc Thành cha ta muốn ta mời ngươi đến Cuồng Sư Môn, ngươi nếu như dám nói lung tung thì ta nhất định không bỏ qua cho ngươi.
Đi tới bên cạnh Nhạc Thành, Lê Tiêu Doa nhỏ giọng cười với hắn, nếu như người này để cho cha mình biết hắn nhìn lén nàng tắm rửa thì thật mất thể diện.
- Tiêu Dao không phải nói tên Nhạc Thành này hạ lưu vô sỉ sao, tại sao quan hệ của nàng ta và hắn lại không tệ như vậy?
Nam Cung Lạc Nhan nhìn Lê Tiêu Dao tới bên cạnh Nhạc Thành thì thầm nghĩ:
- Cô nàng này không phải thích Nhạc Thành, sợ ta đoạt mất đấy chứ.
- Bọn họ biết nhau.
Khương Dương nhìn thấy Lê Tiêu Dao đứng ở bên cạnh Nhạc Thành thì không kìm được mà trở nên ghen tuông tức giận càng nhiều.
Cuồng Sư môn Tứ đại trưởng lão nhìn thấy bộ dạng của tiểu thư nhà mình thì trong lòng cũng suy nghĩ, khó trách môn chủ phải mời Nhạc Thành này tới Cuồng Sư môn một chuyến, xem ra môn chủ muốn chọn hắn làm con rể.
Nghĩ tới đây, Tứ trưởng lão liền quay đầu hướng về phía Khương Dương nói:
- Thiếu tông chủ, người ở trong Cự thạch thành đánh một trận lớn, chẳng lẽ không đem Cuồng Sư môn chúng ta để vào mắt, nếu như muốn đánh một trận ở đây, ta sẽ không khách khí với ngươi.
Nghe thấy Tứ trưởng lão nói như vậy, người của Vạn Kim Môn cũng đành phải nể mặt, giữ thể diện cho U Minh tông.
- Phụ thân ngươi muốn gặp ta làm gì?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi, trong lòng nghi ngờ.
- Ta cũng không biết.
Lê Tiêu Dao nói.
- Ta muốn đến Vạn Kim Môn báo danh thi đấu Luyện Khí sư.
Nhạc Thành cất tiếng nói, đi Cuồng Sư môn thì không thành vấn đề, chỉ là mình trước hết cần phải báo danh tham gia thi đấu Luyện Khí Sư để đoạt lấy thiên ngoại thiên thạch kia.
- Không cần, ngươi đi cùng với ta, chuyện báo danh ta sẽ nói giúp ngươi một tiếng.
Lê Tiêu Dao nói với Nhạc Thành, sau đó lại chăm chú nhìn hắn mà nói tiếp:
- Ngươi phỏng chừng cũng chỉ là tam lưu luyện khí sư mà thôi, muốn lấy Lạc Nhan, nằm mơ đi.
Nhạc Thành bất đắc dĩ nhìn Lê Tiêu Dao, mình căn bản không muốn kết hôn với nữ nhi của Vạn Kim Môn, mình tham gia mục tiêu duy nhất chỉ là khối thiên thạch Thiên Ngoại kia mà thôi, còn tài phú của Vạn Kim Môn Nhạc Thành một chút cũng không để vào mắt.
- Ngươi nhìn cái gì, chúng ta đi thôi.
Lê Tiêu Dao trừng mắt nhìn Nhạc Thành.
- Thanh Ngưu, chúng ta đi thôi.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Tứ trưởng lão, ở đây ngươi xử lý là được rồi, chúng ta mau trở về.
Lê Tiêu Dao cất tiếng nói.
- Được rồi tiểu thư.
Tứ trưởng lão cũng để lại vài người, sau đó lập tức đi cùng với Lê Tiêu Dao và Nhạc Thành tới Cuồng Sư môn.
Người của Cuồng Sư môn đi rồi Vạn Kim Môn cũng đành phải thu thập cảnh tượng trước mắt, một người là thiếu tông chủ của U Minh tông, thoạt nhìn có quan hệ rất thân với Cuồng Sư môn cho nên bọn họ cũng không biết phải làm thế nào.
Nam Cung Lạc Nhan chăm chú nhìn Nhạc Thành sau đó cũng muốn đi về Vạn Kim Môn.
Hiện trường chỉ còn lại Khương Dương tức giận đứng tại chỗ, trong lòng không cam lòng với phương pháp xử lý đó, đành phải hung hăng thầm nghĩ:
- Tiểu tử kia, đừng tìm ta, nếu không nghe, ta nhất định sẽ khiến ngươi muốn sống không được muốn chết không xong.
Trong thung lũng ở trong một khu kiến trúc lớn, Nhạc Thành cũng không thể không tự khen, Cuồng Sư môn kiến trúc thật là lớn.
Thần thức khuếc tán đi, Nhạc Thành lập tức cảm giác được kiến trúc này có một đạo khí tức mờ mờ, về phần thực lực mạnh bao nhiêu Nhạc Thành cũng không cảm nhận được tuy nhiên biết rằng mạnh hơn so với Thanh Bối Ma Ngưu rất nhiều.
Đã đến Cuồng Sư môn, Nhạc Thành cũng không lo bọn họ gây bất lợi cho mình, Nhạc Thành cũng dự định biết về một trong năm thế lực lớn ở Huyền Thiên Đại lục này.
- Nhạc Thành huynh đệ, nơi này chính là Cuồng Sư môn.
Tứ trưởng lão nói với Nhạc Thành, bởi vì hắn suy đoán Nhạc Thành cùng với tiểu thư của mình có quan hệ cho nên vô cùng khách khí, không chừng thanh niên này sau này sẽ trở thành con rể của môn chủ.
Ngay lập tức một đám người đi vào bên trong Cuồng Sư môn, ở đằng kia dưới sự suất lĩnh của Tứ đại trưởng lão, Nhạc Thành cùng với Thanh Bối Ma Ngưu cùng với bốn con địa mang lang đi tới Cuồng Sư môn, lúc này trong đại sảnh Lê Giang Nam đã sớm chờ.
- Nhạc Thành huynh đệ, vị này chính là môn chủ của Cuồng Sư môn chúng ta.
Tứ trưởng lão giới thiệu Lê Giang Nam cho Nhạc Thành.
Nhạc Thành đi vào trong đại sảnh rồi đánh giá trung niên hán tử kia, Nhạc Thành bây giờ linh hồn lực cũng cảm thấy không thể đối phó với hắn.
- Bái kiến Lê Môn chủ.
Nhạc Thành sắc mặt không hề thay đổi mà nói.
- Ngươi nhất định là Nhạc Thành, mau ngồi xuống.
Lê Giang Nam nhìn Nhạc Thành một lát, sau đó vô cùng thỏa mãn rồi mỉm cười:
-Ta hôm nay mời ngươi tới, không có chuyện gì khác mà chỉ muốn nhìn thấy ngươi mà thôi, không biết ngươi là đệ tử của môn phái nào?
Nhạc Thành do tự một chút rồi nói:
- Không có môn phái nào, chỉ là một đệ tử của tiểu gia tộc mà thôi.
- Thật không?
Lê Giang Nam rõ ràng không tin, Nhạc Thành thực lực thế nào hắn tuy không biết rõn hưng mấy người sau lưng của hắn thật sự rất cường hãn, yếu nhất cũng là Bát tinh Đấu Tông.
Chỉ bằng điểm này, Lê Giang Nam không tin Nhạc Thành là đệ tử của gia tộc bình thường.
- Thời gian trước nghe nói Hạo Đặc Ma, ma pháp sư cấp chín đã lấy được kết giới bảo tàng, chỉ là hiện tại có vẻ như nó đang ở trong tay của ngươi?
Lê Giang Nam chăm chú nhìn Nhạc Thành mà nói.
Nhạc Thành nghe vậy thì sắc mặt liền hơi đổi.
- Ngươi đừng lo lắng, nếu như bảo tàng nằm trong tay của ngươi thì ta cũng không làm khó ngươi. Ngươi với Tiêu Dao có quan hệ với nhau, chỉ cần ngươi bán bảo tàng cho ta, ta tuyệt đối không làm ngươi thiệt thòi.
Lê Giang Nam nói, bảo tàng của ma pháp sư cấp chín, cái này có kim tệ cũng không mua được.
- Nếu như bảo tàng ở trong tay tại hạ thì tại hạ sẽ vô cùng nguyện ý thực hiện buôn bán với môn chủ.
Nhạc Thành khẽ cười nói, bất kể Lê Giang Nam có mục đích gì Nhạc Thành tự nhiên sẽ không cho Lê Giang Nam biết bảo tàng ở trên người của mình. Chỉ là Lê Giang Nam vừa nói mình và nữ nhi của hắn có quan hệ không tệ, nhưng mà mình và Lê Tiêu Dao không có bất kỳ mối liên hệ gì, mà nếu có quan hệ thì xem ra cũng là quan hệ không tốt.
-o0o-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.