Chương 416: Đột phá Phân Thần Kỳ
Vũ Phong
24/03/2013
- Khục.
Vũ Văn Minh Quang ho khan một tiếng, đến nước này hắn không thể không bước ra hòa giải.
- Nhạc Thành, thôi quên đi, Vũ Văn gia tộc không lo lắng chu toàn, ta đại biểu cho Vũ Văn gia xin lỗi ngươi, chẳng lẽ ngay cả cữu cữu này ngươi cũng không nể mặt?
Vũ Văn Minh Quang hơi biến sắc mặt mà nói với Nhạc Thành.
- Ha ha.
Nhạc Thành hơi biến sắc mặt mà nói:
- Nói đùa rồi, Vũ Văn gia tộc tuy đối với tại hạ không chu toàn nhưng nói như vậy thì tại hạ cũng có lỗi rất lớn.
- Xoẹt.
Nhạc Thành thả người rơi vào trong đại sảnh, ánh mắt nhìn đám trưởng lão.
- Các vị trưởng lão, bây giờ hôn sự của Hiểu Kỳ và Nhạc Thành không có ai phản đối chứ, muốn nói về vấn đề huyết mạch thì ta thấy không có vấn đề gì, Hiểu Kỳ có tới chín thành huyết mạch là minh chứng rõ nhất.
Vũ Văn Quyên nhìn đám trưởng lão trong đại sảnh mà nói.
- Đúng là như thế, chúng ta dĩ nhiên không ai phản đối.
Trong đại sảnh, các vị trưởng lão hai mặt nhìn nhau, sau đó một vị trưởng lão áo xanh cất tiếng nói.
- Được rồi, mọi chuyện cứ như vậy đi.
Vũ Văn Quyên nhìn về phía Nhạc Thành mà nói:
- Nhạc Thành đừng để ý quá nhiều chuyện có một số quy củ trong tộc cho nên không có cách nào khác.
- Không dám, chỉ là tại hạ cũng kính xin các vị trưởng lão lượng thứ.
Nhạc Thành nhìn đám trưởng lão trong đại sảnh mà nói.
Nhạc Thành cũng không phải là muốn cho đám trưởng lão khó xem, vừa rồi khiêu chiến, Nhạc Thành cũng biết vị trưởng lão kia cũng là lục tinh Đấu Tôn, mình nếu chống lại cũng không phải là đối thủ, nếu thực sự động thủ thì cần phải có Thụ Linh Căn trong Hạo Thiên Tháp trợ giúp.
Trong đại sảnh, đám trưởng lão đưa mắt nhìn Nhạc Thành, tất cả đều lộ vẻ ngạc nhiên.
- Nhạc Thành, ngươi là hậu nhân của Nhạc Thiên tiền bối?
Đám người trong đại sảnh cất tiếng hỏi.
- Không sai.
Nhạc Thành hơi biến sắc, không hiểu Vũ Văn Hạo Nguyên hỏi mình vấn đề này là có ý gì.
- Không ngờ Nhạc Thiên tiền bối lại có một hậu nhân như thế, quả khiến ta bất ngờ.
- Tộc trưởng biết tổ tong của tại hạ?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi.
- Xem như cũng biết, năm đó ta so với tiên tổ của ngươi thì kém nhiều, tuy nhiên y là cường giả mạnh nhất của Nhạc gia mấy nghìn năm, cho dù Hắc Ám Thần Điện nhìn thấy tiên tổ của ngươi cũng phải đi đường vòng.
Vũ Văn Hạo Nguyên cất tiếng nói.
- Được rồi, tất cả giải tán đi.
Vũ Văn Hạo Nguyên nói với đám người trong đại sảnh.
Quay trở lại trong đình viện, nhóm người Nhạc Thành ngồi ở trong một phòng nhỏ, Yến Hiểu Kỳ cũng quay trở lại đình viện.
- Nhạc Thành, muội muốn bế quan ở trong tộc mười tháng.
Yến Hiểu Kỳ cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Được rồi, muội cũng nên chuẩn bị một chút.
Nhạc Thành cất tiếng nói, Yến Hiểu Kỳ bế quan là một chuyện tốt.
- Nhưng mà muội bế quan không thể cùng đi với huynh.
Yến Hiểu Kỳ cất tiếng.
- Không sao, bế quan mười tháng mà thôi sẽ rất nhanh mà.
Nhạc Thành mỉm cười, dù sao Nhạc Thành cũng có một số dự định không tiện mang Yến Hiểu Kỳ theo.
- Vậy huynh đi đâu, hay là ở lại chỗ này?
Yến Hiểu Kỳ cất tiếng hỏi.
- Ta muốn trở về thăm Nhạc gia, đến lúc đó ta sẽ tìm muội.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Vậy được rồi, huynh cũng cần phải cẩn thận một chút.
Yến Hiểu Kỳ cất tiếng nói với Nhạc Thành, bởi vì Tứ Đại Nhân Tộc cùng với Tứ Đại Thú Tộc tỉ thí có quan hệ tới việc mẫu thân của nàng trở về Lập Anh trấn cho nên nàng không dám khinh thường.
- Nhạc Thành, ngươi chuẩn bị khi nào thì đi Nhạc gia, hôm nay ngươi thật là khiến ở đây náo động.
Hỏa Lão cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Hỏa Lão.
Nhạc Thành khẽ mỉm cười.
- Chúng ta khoảng hai ngày mai sẽ lên đường.
- Nhưng mà đi Nhạc gia sẽ phiền phức, ngươi nghĩ kỹ rồi chứ?
Hỏa Lão cất tiếng nói.
- Vãn bối biết, nhưng chúng ta phải nhanh chóng tới.
Nhạc Thành cất tiếng nói, nếu như quan hệ tới Tẩy lễ Từ Đường thì Nhạc Thành cũng phải đi một chuyến.
- Vậy ngươi quyết định nhanh đi, chỉ là bên trong Nhạc gia ta cũng quen biết vài người, chỉ là mấy lão bất tử kia không biết còn ở đó hay không?
Hỏa Lão cất tiếng.
- Hỏa Lão, ông quen biết cũng không ít người.
Nhạc Thành khẽ mỉm cười mà nói.
- Trước kia cũng biết một chút.
Hỏa Lão mỉm cười:
- Như vậy đi, chúng ta đến gặp mấy lão bất tử đó.
- Được, chúng ta chuẩn bị một chút rồi lên đường.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
Nhạc Thành ở trong phòng, Hỏa Lão cùng với Yêu Huyên rời đi, Nhạc Thành liền mang Yến Hiểu Kỳ tới phòng của mình.
- Hiểu Kỳ, ta cần muội giúp ta thu xếp một chút.
Nhạc Thành cất tiếng nói với Yến Hiểu Kỳ.
- Hai chúng ta không có khoảng cách, huynh cần gì thì nói đi.
Yến Hiểu Kỳ cất tiếng nói với Nhạc Thành, trong mắt tràn ngập ôn nhu.
- Muội tới đây.
Nhạc Thành do dự một chút rồi thủ ấn đánh ra, ngay sau đó Hạo Thiên Tháp xuất hiện ngay trước mặt của hắn, lập tức thủ ấn của Nhạc Thành cũng biến đổi, thân ảnh cùng với Yến Hiểu Kỳ biến mất khỏi phòng.
- Hiểu Kỳ, muội nhớ kỹ, phía trên là một viên linh châu thượng cổ, Vũ Văn gia cũng có một viên, hiện tại ta cần tìm viên linh châu đó.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Được, muội sẽ lưu ý giúp huynh, chỉ là nơi này muội cũng không biết rõ lắm.
Yến Hiểu Kỳ cất tiếng, hơi áy náy mà nói.
- Ừ, nhưng nghìn vạn lần đừng cho người khác biết muội tìm linh châu
- Muội biết, muội sẽ âm thầm giúp huynh, Vũ Văn gia tộc tại sao lại có vật phẩm như vậy, thật là kỳ quái.
Yến Hiểu Kỳ cất tiếng nói.
- Đây là chuyện nghìn năm trước, cũng không có gì kỳ quái.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Vậy huynh đi Nhạc gia cũng phải cẩn thận sau đó mau chóng trỏ về Vũ Văn gia thăm muội.
Yến Hiểu Kỳ cất tiếng nói .
- Hôm nay muội làm huynh ủy khuất như vậy thật là có lỗi.
- Đồ ngốc, còn không phải mọi chuyện đã xong rồi sao.
Nhạc Thành khẽ nói rồi ôm Hiểu kỳ vào ngực.
- Bà ngoại hôm nay muốn nói với huynh một tiếng.
Yến Hiểu Kỳ cất tiếng, khuôn mặt đỏ ửng.
- Ừ.
Nhạc Thành khẽ hôn vào thái dương của Yến Hiểu Kỳ, rồi cất tiếng nói:
- Chúng ta ra ngoài, có người tới.
Thủ ấn trong tay biến đổi, Nhạc Thành cùng với Yến Hiểu Kỳ rời khỏi Hạo Thiên Tháp, thu hồi Hạo Thiên Tháp lại hai người ra khỏi phòng, đúng lúc này Vũ Văn Minh Quang tới.
- Cữu cữu, tại sao lại tới đây?
Yến Hiểu Kỳ cất tiếng hỏi.
- Thì sao, chẳng lẽ ta quấy rầy hai người?
Vũ Văn Minh Quang mỉm cười nói.
- Cữu cữu, cậu lại giễu cợt con rồi.
Yến Hiểu Kỳ thẹn thùng mà nói.
- Được rồi Hiểu Kỳ, con đi vào đi, bà ngoại con ở trong đó, lão nhân gia tìm con có chuyện.
Vũ Văn Minh Quang cất tiếng nói:
- Ta cùng với Nhạc Thành có chuyện cần nói, con đi trước đi.
- vâng.
Yến Hiểu Kỳ cất tiếng nói rồi rời khỏi căn phòng.
- Nhạc Thành, tên tiểu tử ngươi thật ngoan độc, Hắc Ưng đã bị ngươi đánh cho trọng thương.
Vũ Văn Minh Quang cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Nhưng bọn họ đã dùng toàn lực, tại hạ vẫn chưa dùng toàn lực.
Nhạc Thành cất tiếng nói, ý là Hắc Ưng muốn lấy mạng của hắn nhưng hắn đánh bị thương đã là nể tình.
Kết cục này là bọn họ tự tìm tới.
Vũ Văn Minh Quang nghe thấy lời nói của Nhạc Thành thì sắc mặt biến đổi sau đó lập tức nói:
- Ta biết rõ trong lòng ngươi có một số bất mãn, như vậy cũng tốt, ít nhất Hắc Ưng, Bạch Ưng sau này cũng không dám không coi ai ra gì.
Bây giờ chuyện của Nhạc Thành ở trong gia tộc không ai dám nói lời nào.
Vũ Văn Minh Quang cất tiếng nói:
- Ta hôm nay hỏi ngươi muốn khi nào đi tới Nhạc gia, Nhạc gia tuổi trẻ tỉ thí ít nhất cũng phải sau ba tháng.
- Sáng mai tại hạ sẽ đi Nhạc gia.
Nhạc Thành cất tiếng nói, có Yến Hiểu Kỳ ở Vũ Văn gia tìm linh châu thượng cổ dù sao cũng tốt hơn.
- Nhanh như vậy cũng tốt, chuyện của Nhạc gia ngươi cẩn thận một chút là được. đến lúc đó ta hi vọng có thể tới Thúy Phong Cổ Nham tìm thấy ngươi.
Vũ Văn Minh Quang cất tiếng nói.
- Thúy Phong Cổ Nham, là nơi nào vậy?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi.
- Đến lúc đó ngươi sẽ biết, nếu như ngươi không có biện pháp xử lý tốt chuyện ở Nhạc gia thì cũng vô dụng.
Vũ Văn Minh Quang cất tiếng nói.
Sang sớm hôm sau, Nhạc Thành cùng với Hỏa Lão,Yêu Huyên, Đại Song và Tiểu Song cáo biệt Vũ Văn Minh Quang.
Trước khi đi, Vũ Văn Minh Quang giao cho Nhạc Thành một ngọc giản của Vũ Văn gia tộc nữa, thuận tiện cho Nhạc Thành sau này quay về.
Rời khỏi kết giới, Nhạc Thành một lần nữa tới một vô tận thủy vực, có lẽ không ai biết, đường đường là một Vũ Văn gia tộc lại ẩn sâu ở tận trong vô tận thủy vực này.
- Nhạc Thành, chúng ta bây giờ đi Nhạc gia.
Hỏa Lão cất tiếng nói.
- Ừ, chúng ta sẽ đi ngay bây giờ.
Nhạc Thành cất tiếng, sau đó bóp nát ngọc giản.
- Hu.
Một thông đạo xuất hiện, nhóm người Nhạc Thành lập tức đi vào bên trong.
Không sai, một kết giới lớn như vậy, ở giữa không trung liền chấn động không gian.
Đi vào trong thông đạo, Hỏa Lão cùng với Yêu Huyên, Đại Song và Tiểu Song khoanh chân ngồi lại mà tu luyện.
Trên người Nhạc Thành tràn ngập thanh sắc quang mang và một khí tức cường hãn.
- Người này tựa hồ như muốn đột phá.
Hỏa Lão hít một hơi dài mà nhìn Nhạc Thành.
- Đúng là muốn đột phá.
Yêu Huyên cũng thở ra một ngụm trọc khí thật dài mà nhìn Nhạc Thành.
Yêu Huyên trước kia có thời gian ở bên cạnh Nhạc Thành cho nên hiểu hắn nhất.
- Chủ nhân thật lợi hại, sắp đột phá tới Phân Thần Kỳ rồi.
- Đại Song, Tiểu Song, các ngươi tu luyện công pháp giống như Nhạc Thành sao?
Yêu Huyên kỳ quái hỏi.
- Không sai, chủ nhân nói công pháp mà chủ nhân tu luyện là tu chân, cuối cùng có thể phi thăng lên tiên ma giới.
Đại Song tự hào mà nói.
- Tu chân, ta chưa nghe nói qua, khó trách tên tiểu tử này quỷ dị như vậy.
Hỏa Lão cười khổ một tiếng.
Một lát sau, thanh mang quanh người Nhạc Thành càng thêm nồng nặc, thủ ấn của hắn lấp lánh, một viên đan dược đã được hắn nhét vào miệng.
Mà viên đan dược này chính là viên mà Nhạc Thành luyện chế trong thời gian gần đây, khi đột phá tới Phân Thần kỳ không thể thiếu đan dược.
Đột phá tới Nguyên Anh Kỳ, người tu chân chẳng khác có hai mạng, nhưng cái mạng này có thể đủ để tồn tại ở ngoại giới hay không thì phải tới Phân Thần kỳ.
Thanh mang của Nhạc Thành lúc này càng thêm nồng đậm.
Mà lúc này ở trong đầu của Nhạc Thành, linh khí nồng đậm của Hỏa Linh Châu không ngừng vận chuyển.
Bây giờ, kim đan của Nhạc Thành đã xuất hiện một số mật van, mà trên mật vân kim đan có một ngọn lửa màu hồng.
Nếu như Nhạc Thành tận mắt nhìn thấy thì nhất định hắn sẽ nhận ra mật vân này có liên quan tới Hỏa Linh Châu.
Sau ba ngày, Nhạc Thành bắt đầu tràn ngập trong thanh mang khủng bố, sau đó thủ ấn của hắn liền biến đổi.
- Xoẹt.
Mi tâm của Nhạc Thành phát ra một thanh mang chói mắt, một thanh mang khiến cho người ta không dám nhìn thẳng vào.
Thanh mang của Nhạc Thành bắn ra, ngay cả Hỏa Lão và Yêu Huyên hai người cũng hơi biến sắc mặt.
- Linh hồn lực của tên tiểu tử này thật cường hãn.
Hỏa Lão kinh ngạc mà nói, linh hồn khí tức này khiến cho Hỏa Lão có một cảm giác bị áp chế. Hỏa Lão mặc dù không thích hợp làm Luyện Dược sư và Luyện Khí sư nhưng hai trăm năm trước đã là thập tinh Đấu Tôn đỉnh phong, tu vi linh hồn lực vô cùng cường hãn.
Yêu Huyên cũng kinh ngạc, trước kia nàng cũng biết linh hồn lực của Nhạc Thành rất mạnh nhưng không ngờ hiện tại lại đạt tới mức đó.
Với một mảng thanh mang chói mắt bắn ra, thủ ấn của Nhạc Thành lại biến đổi, một bản thể nhỏ bé từ trong người Nhạc Thành xuất hiện.
Bản thể này trồi lên sau đó tròn mắt nhìn Yêu Huyên và Hỏa Lão, thoạt nhìn vô cùng đáng yêu.
- Đây là cái gì, chuyện gì xảy ra?
Hỏa Lão trợn mắt há hốc mồm, hôm nay lão đúng là được mở rộng tầm mắt.
Hỏa Lão đoán thật không sai, đạt tới Nguyên anh Nhạc Thành đã có một phần Phân thân.
Nguyên Anh vừa xuat hiện, trong tay của Nhạc Thành lại biến đổi thủ ấn, Nguyên Anh lặng lẽ đứng ở sau lưng Nhạc Thành mà không nhúc nhích.
- Xoẹt Xoẹt.
Một thanh âm quỷ dị vang lên, thanh mang không ngừng lóe lên, một lát sau thanh mang không ngừng lôi kéo thân thể của Nhạc Thành, tựa hồ đang tiến hành chia lìa.
Cùng lúc đó, thủ ấn của Nhạc Thành lại biến đổi, từng pháp quyết quỷ dị đánh vào thanh mang chói mắt.
Cứ như thế, một ngày sau sắc mặt của Nhạc Thành đã tái nhợt hơn nhiều, sau đó hắn từ từ thu hồi thủ ấn, một thanh mang chói mắt đã hiện ra một tia sáng yêu dị.
- A ai.
Thanh mang chói mắt bị Nhạc Thành thu lại, đột nhiên hóa thành một bản thể chính xác vậy.
- Đi.
Sắc mặt của Nhạc Thành khẽ biến đổi, sau đó thủ ấn của hắn lại đánh ra.
Cùng lúc đó, Nguyên Anh sau lưng Nhạc Thành lại mở mắt, hai sợi tinh quang bắn ra.
- Xuy xuy.
Một thanh âm quỷ dị vang lên bên trong thanh sắc quang mang, thủ ấn của Nhạc Thành lại biến đổi.
Thanh sắc quang mang đại thịnh, Nhạc Thành cũng khoanh chân mà ngồi xuống.
- Ra.
Thủ ấn của Nhạc Thành lại một lần nữa biến đổi, một vầng kim mang lại tràn ngập, một hài nhi nắm lấy kim mang chói mắt, đưa vào trong miệng của mình.
Vầng kim mang chói mắt này khiến cho người ta không dám nhìn, mà ngay cả Hỏa Lão và Yêu Huyên cũng không phải là ngoại lệ.
Đại Song và Tiểu Song hiện tại mới chỉ đạt tới Kim Đan sơ kỳ, các nàng cũng có thể ngưng tụ kim đan, cảm nhận thấy khí tức cường hãn của Kim Đan trên người của chủ nhân, Đại Song và Tiểu Song không ngừng hâm mộ.
-o0o-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.