Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 415: Không phải vũ nhục ngươi mà vốn đã xem thường ngươi. (1)

Vũ Phong

24/03/2013



- Đáng chết, tại sao Bạch Ưng lại dùng U Lan chưởng.

Vũ Văn Minh Quang hơi biến sắc mặt, U Lam chưởng là thiên cấp đấu kỹ có uy lực rất mạnh.

Mọi người trong đại sảnh nhìn thấy Bạch Ưng dùng U Lan chưởng thì ai cũng biến sắc, Bạch Ưng liên tục hai lần không thể nắm được góc áo của đối phương, những điều này cho thấy hắn đã tự rước lấy nhục.

- U lan chưởng.

Bạch Ưng hét lớn lên, sau đó sắc mặt liền trở nên tái nhợt, giữa không trung một mảng sáng xanh ngưng tụ, cơ thể của Bạch Ưng cũng bị tiêu hao không ít.

Màu lam điên dại bổ về phía Nhạc Thành, cuồng bạo mà gào thét, những ánh mắt xung quanh cũng trở nên cuồng nhiệt.

- Đây là U Lan chưởng, thiên giai đỉnh cấp đấu kỹ.

- Nếu như ta có thể tu luyện U Lan chưởng thì thật tuyệt.

- Ngươi bỏ đi, chỉ có thể tu luyện tới tầng Đấu Tôn như Bạch Ưng thì mới có thể tu luyện U Lan chưởng.

Ở phía xung quanh, những người đó lập tức nóng bỏng đôi mắt, sắc mặt của Hắc Ưng cũng biến hóa, đối với U Lan chưởng mà Bạch Ưng sử xuất cũng bất ngờ.

- Đây là chiêu thứ ba.

Ở giữa không trung, thanh âm của Nhạc Thành truyền ra, nhìn U Lan chưởng, Nhạc Thành cũng bất ngờ, chưởng này có thể xé rách không gian, thực lực của Bạch Ưng hiện tại có thể đạt tới tứ tinh Đấu Tôn.

Thủ ấn của Nhạc Thành nghiêng nghiêng đánh tới, khóe miệng của hắn thì nở ra một nụ cười quỷ dị, hắn không ngờ Bạch Ưng đúng là không khách khí, muốn lấy cả tính mạng của mình, đã như vậy thì cũng đừng trách mình không khách khí.

Thân hình của Bạch Ưng cuồng bạo bổ về phía Nhạc Thành, trực tiếp áp chế Nhạc Thành xuống mặt đất.

- Ầm ầm.

Một tiếng nổ kinh thiên vang lên, sơn cốc đã bắt đầu rạn nứt, một khe hở trọn vẹn mấy nghìn thước.

Lực lượng cường hãn như vậy thật là quá mạnh.

- Nhạc Thành.

Sắc mặt của Yến Hiểu Kỳ biến đổi, nàng hiện tại bị chưởng mang kia làm cho kinh hoàng.

Sắc mặt của Vũ Văn Minh Châu cũng biến đổi, ánh mắt hiện lên một vẻ âm u, chuyện mà nàng không hi vọng nhất đã xảy ra.

- Tại sao lại như vậy, chẳng lẽ thật sự ta xem trọng hắn?

Vũ Văn Minh Quang lẩm bẩm nói.

- Chủ nhân.

Đại Song và Tiểu Song cũng lo lắng, bọn họ bị Yêu Huyên gợi ý làm cho bối rối

Ở trong đại sảnh, Hỏa Lão vẫn lộ ra vẻ vui vẻ như cũ, không hề lo lắng.

- Hừ, thật đúng là không biết lượng sức mình, đã nhường ba chiêu, không trách được người ngoài, tên tiểu tử kia muốn chết mà thôi.

Đám trưởng lão gia tộc cười cười nói.

Trong mắt đám trưởng lão Nhạc Thành đúng là không biết lượng sức mình.

Ở trong đại sảnh, sắc mặt của Vũ Văn Minh Quang hơi biến đổi.

-Vũ Văn gia thật sự không được tốt lắm, hiện tại đã qua ba chiêu, tới phiên ta, cút xuống cho ta.

Lòng đất bắt đầu hiện ra một cái khe rất lớn.

- Tru ma chưởng.

Thủ ấn đánh ra, Nhạc Thành đã ngưng tụ một cái chưởng ấn màu xanh rất lớn.

- Không xong.

Bạch Ưng ở trên không trung nhìn thấy Nhạc Thành từ dưới mặt đất mà phóng lên trời thì sắc mặt cũng thay đổi lớn, đành phải miễn cưỡng ngưng tụ một mảng chưởng mang.

- Ầm.

Một thanh âm phá hủy tràn ngập, sau đó một lực lượng khổng lồ kích tán ở trên không trung, ngay lập tức mọi người nhìn thấy nam tử áo đen đánh bại chưởng mang của Bạch Ưng.

- Két két.

Vòng tròn đấu khí phòng ngự của Bạch Ưng đã bị chia năm xẻ bảy, chỉ ngăn cản được Tru ma chưởng một lát ra tiêu tán ở trên không trung.

- Ầm.

Chưởng ấn màu xanh của Nhạc Thành lập tức đánh lên trên người của Bạch Ưng, một thân ảnh màu trắng sau đó từ trên không trung tạo thành một đường vòng cung.

- Ầm.

Một tiếng ầm vang lên, sau đó Bạch Ưng liền ngã xuống mặt đất, máu tươi phun ra.

- Đường đường là Vũ Văn gia tộc mà cũng không chịu nổi một đòn.

Ở giữa không trung, Nhạc Thành nhìn đám người trong đại sảnh mà lạnh lùng nói.

Tất cả mọi người trong đại sảnh đều biến đổi lớn sắc mặt, mà ngay cả Vũ Văn Hạo Nguyên và Vũ Văn Quyên cũng không phải là ngoại lệ, các vị trưởng lão cũng thay đổi sắc mặt thật lớn.

Nhưng mà lúc này mọi người cũng không biết phải nói điều gì bởi vì thực sự như thế, đã qua ba chiêu chiêu tiếp theo Bạch Ưng đã bị đánh bại.

- Hừ, đừng khoa trương, Hắc Ưng mau tiến lên khiên chiến.

Một hắc ảnh xuất hiện, sau đó một hắc y thanh niên lãnh khốc xuất hiện trước mặt của Nhạc Thành.

- Ta tiếp nhận khiêu chiến với Hắc Ưng, bất quá ta cũng có yêu cầu, cả ba người cùng lên đi.



Nhạc Thành chỉ về phía Hoàng Ưng và Hôi Ưng ở bên cạnh mà nói.

- Ngươi vũ nhục Hắc Ưng ta, tiểu tử ngươi thật quá ngông cuồng.

Hắc ảnh cắn răng lạnh lùng nói.

- Thật không, liệu có phải ta vũ nhục ngươi không hay là ta vốn xem thường ngươi.

Nhạc Thành cất tiếng nói, ánh mắt vẫn lạnh lùng nhìn trong đại sảnh.

- Ta sẽ cho ngươi hối hận.

Hôi Ưng lãnh khốc mà nói.

- Ta sẽ đợi, nếu như muốn khiêu chiến ta thì ba người các ngươi cùng lên đi, nếu như không nghe thì mau cút ngay cho ta.

Nhạc Thành bình thản mà nói.

- Tiểu tử này đúng là rất tức giận.

Vũ Văn Minh Quang nhìn Nhạc Thành trên không trung, trên nét mặt hiện ra vẻ bất đắc dĩ.

- Tiểu tử, ngươi cũng thật ngông cuồng, Vũ Văn gia tộc không phải là nơi ngươi có thể giương oai.

Ở trong đại sảnh một lão giả áo xám cất tiếng nói với Nhạc Thành.

- Ta ngông cuồng gì chứ, không phải theo quy của của Vũ Văn gia tộc, các ngươi muốn khiêu chiến ta sao?

Nhạc Thành hàn ý lóe lên lập tức lạnh lùng mà nói, lão giả áo xám chỉ có thực lực lục tinh Đấu Tôn mà thôi Nhạc Thành cũng không e ngại.

- Tiểu tử, ngươi.

Lão giả áo xám bị chọc tới mức trợn trừng mắt, một lời cũng không nói ra được.

- Hắc Ưng, Hôi Ưng, Hoàng Ưng, ba người các ngươi cùng lên đi, đây là do Nhạc Thành yêu cầu.

Ở trong đại sảnh, sắc mặt của Vũ Văn Hạo Nguyên biến hóa mà nói.

Thân là tộc trưởng của Vũ Văn gia tộc, Nhạc Thành cũng đã làm cho Vũ Văn Hạo Nguyên khó nhìn, bây giờ Vũ Văn Hạo Nguyên cố kỵ mà kêu cả ba ra khiêu chiến.

Vũ Văn Hạo Nguyên sợ rằng Nhạc Thành khi đánh bại Hắc Ưng thì thể diện của Vũ Văn gia tộc đúng là bị ném đi, cho nên tốt nhất hãy cho Hôi Ưng và Hoàng Ưng cùng lên, hi vọng sẽ nhiều hơn.

- Vâng tộc trưởng.

Hôi Ưng, Hoàng Ưng hai người cất tiếng đáp, sau đó cả hai liền bay tới gần hg, ba người hiện tại hiện ra đôi mắt hận không thể nuốt sống Nhạc Thành.

Mà lúc này, Bạch Ưng cũng bị người của Vũ Văn gia dìu rời khỏi, hình như đã bị trọng thương.

- Xem ra còn kém không nhiều lắm.

Nhạc Thành mỉm cười, ánh mắt dừng trên không trung, Nhạc Thành cảm nhận thấy có mấy đạo khí tức mờ mịt quét quanh thân hắn một lượt.

- Hừ, xem ra ngay cả những người này cũng bị kinh động.

Nhạc Thành lẩm bẩm nói, dù sao cũng có Hạo Thiên Tháp ẩn thân Nhạc Thành không hề sợ bất kỳ kẻ nào.

Cùng lắm thì mình ở ẩn bên trong Hạo Thiên Tháp, không ai có thể làm gì được mình.

- Cùng lên đi, các ngươi không có cơ hội xuất thủ đâu.

Nhạc Thành nhìn đám người kia mà cất tiếng nói.

- Hừ, chính là ngươi muốn chết.

Hắc Ưng thấy sự vũ nhục trắng trợn như vậy thì cũng không nhịn nổi.

Người này một chiêu đánh bại Bạch Ưng, thực lực vô cùng cường hãn, Hắc Ưng dĩ nhiên cũng phải cẩn thận, quanh thân bố trí một vòng tròn đấu khí.

- Phách không chưởng.

- U Lan chưởng.

Mà ở phía trước, Hoàng Ưng cùng với Hôi Ưng cũng bắt đầu ngưng tụ công kích.

Khóe miệng của Nhạc Thành nở ra một nụ cười lạnh, thủ ấn của hắn không ngừng biến hóa, quanh thân nổi lên một vòng tròn chân khí.

Nhìn thấy bốn người muốn giao thủ, ở trong đại sảnh, Vũ Văn Quyên cùng với Vũ Văn Minh Châu liền biến sắc, mà hiện tại Vũ Văn Minh Quang cũng hơi lo lắng cho Nhạc Thành, ba người kia liên thủ có thể chống lại ngũ tinh Đấu Tôn, thực lực của Nhạc Thành hiện tại cũng không đến ngũ tinh Đấu Tôn.

Mấy chục vạn người xung quanh cũng yên tĩnh trở lại, Hắc Ưng, Hôi Ưng Hoàng Ưng liên thủ, thanh niên này đúng là muốn chết ở Vũ Văn gia tộc, trong đám trẻ tuổi không ai có thẻ vượt qua Hắc Ưng, thanh niên áo đen này chẳng lẽ còn mạnh hơn sao?

Hoàng Ưng và Hôi Ưng hai người ngưng tụ một chưởng ấn, đặc biệt là U Lan chưởng do Hoàng Ưng ngưng tụ Nhạc Thành đã nhìn thấy Bạch Ưng sử dụng qua cho nên không hề khinh thường.

- Hừ, đừng cho rằng Nhạc Thành ta dễ bị khi dễ, Tứ Đại Nhân Tộc thì thế nào?

Nhạc Thành nở ra một nụ cười nơi khóe miệng sau đó cũng biến mất thân ảnh ngay tại chỗ.

- Đi thôi.

Hoàng Ưng, Hôi Ưng hai người hét lớn một tiếng sau đó đánh một chưởng mang về phía Nhạc Thành.

- Âm Dương Kiếm, phá cho ta.

Nhạc Thành thủ ấn đánh ra, sau đó bạch mang xuất hiện nơi mi tâm, Âm Dương Kiếm cũng chia ra làm sáu.

Thủ ấn của Nhạc Thành biến đổi một lần nữa, sáu thanh kiếm Âm Dương lập tức xoay tròn, sáu đường kiếm quang lập lòe xuất hiện.

- Phá.

Nhạc Thành quát một lần nữa, sáu thanh Âm Dương Kiếm tạo thành một kiếm trận, mà thủ ấn của Nhạc Thành một lần nữa biến đổi, thân ảnh hóa thành một quang mang màu xanh.

- Xoẹt.

Dưới sự mạnh mẽ của chưởng ấn, một luồng sáng trắng bén ra, Hôi Ưng, Hoàng Ưng sau đó liền bị chưởng ấn đánh bại.



Thân thể hai người tiêu tán năng lượng đấu khí ở trên không trung.

- Hôm nay tha tính mạng cho các ngươi nhưng mà chừa cho chút kỉ niệm.

Một thanh âm lạnh lùng vang lên bên tai của Hôi Ưng và Hoàng Ưng, ngay sau đó sắc mặt của hai người thay đổi lớn, cả hai bố trí một vòng tròn đấu khí phòng ngự nhanh chóng lui lại bên cạnh Hắc Ưng.

Trốn không thoát đâu.

Một vòng tròn màu trắng chói mắt lại xuất hiện, thân ảnh của Nhạc Thành lại lóe lên, sau đó thủ ấn của hắn cấp tốc biến đổi, sáu thanh Âm Dương Kiếm hóa thành sáu đường sáng bắn về phía Hôi Ưng và Hoàng Ưng.

Tất cả mọi người trong đại sảnh đều trợn mắt há hốc mồm, cảnh tượng này cho thấy thực lực hoàn toàn của Nhạc Thành, Hôi Ưng và Hoàng Ưng cũng rất rõ ràng, thực lực của bọn họ mới chỉ đạt tới tam tinh Đấu Tôn, hai người liên thủ có thể miễn cưỡng chỗng lại tứ tinh Đấu Tôn, tuy nhiên hiện tại bọn họ đã chật vật không chịu nổi.

Đại Song và Tiểu Song nở ra một nụ cười, hai nữ tử này không hề cố kỵ nói:

- Ba người này thực lực quá thấp, muốn chủ nhân động thủ đúng là muốn chết.

Thanh âm của Đại Song và Tiểu song trong trẻo tất cả mọi người trong đại sảnh đều nghe rõ ràng.

Trong lúc mọi người kinh ngạc sáu thanh Âm Dương Kiếm của Nhạc Thành đã đuổi theo sau lưng của Hôi Ưng và Hoàng Ưng, sáu luồng sáng trắng lóe lên ở trên không trung, sau đó xoay tròn.

- Xoẹt.

Hai vòng tròn đấu khí phòng ngự cũng bị cha năm xẻ bảy, thân thể hai người khẽ giật lên, đồng thời máu tươi chảy ra.

- Thiên Nhãn U Lam.

Ở giữa không trung, Hắc Ưng hét lớn một tiếng, sau đó khí tức tràn ngập xuất hiện.

Cùng lúc đó một thiên nhãn màu lam xuất hiện trên không trung như muốn thôn phệ Nhạc Thành vào trong đó.

Hắc Ưng thi triển huyết mạch Thiên Nhãn U Lam, bản thân hắn cũng là tứ tinh Đấu Tôn đỉnh phong, thực lực khủng bố như thế cũng có thể bằng ngũ tinh Đấu Tôn.

Thiên Nhãn U Lam ngay lập tức lộ ra khí tức gào thét, màu lam quang chói mắt khiến cho một số Đấu Tôn không dám nhìn thẳng vào.

Thiên Nhãn U Lam xuất hiện khiến cho khí tức cuồng bạo chuyển động, đây chính là thủ đoạn cường hãn nhất của Vũ Văn gia tộc.

- Kim Long thân thể.

Dưới sự cuồng bạo của Thiên Nhãn U Lam, một kim mang xuất ra, kim mang này tựa hồ như chống lại với luồng xoáy màu lam.

- Kim Long thân thể, chính là Kim Long thân thể của Nhạc gia.

Tất cả mọi người đều kinh ngạc vô cùng.

Vũ Văn Hạo Nguyên và Vũ Văn Quyên cũng biến đổi sắc mặt, sau đó Vũ Văn Hạo Nguyên lập tức nói với Vũ Văn Minh Quang

- Minh Quang, Nhạc Thành là người của Nhạc gia sao?

- Cha, Nhạc Thành là hậu nhân của tiền bối Nhạc Thiên.

Vũ Văn Minh Quang cất tiếng nói.

- Người của Nhạc gia, sao ngươi không nói sớm.

Vũ Văn Hạo Nguyên trừng mắt nhìn Vũ Văn Minh Quang sau đó thở dài một hơi.

Trong đại sảnh tất cả mọi người đều khẩn trương, các trưởng lão của Vũ Văn gia tộc đều âm dương bất định, Kim Long thân thể của Nhạc gia có thể so sánh với Thiên Nhãn U Lam của Vũ Văn gia, mỗi tộc một vẻ, chỉ là hiện tại Kim Long thân thể có tới tám thành huyết mạch, Hắc Ưng không thể làm gì được Nhạc Thành.

Mà lúc này, quanh thân của Nhạc Thành bị vây hãm bởi một hố sâu, thời gian này không thể đi ra ngoài.

Điều duy nhất khiến Nhạc Thành bất ngờ chính là có một luồng linh hồn lực đang thôn phệ linh hồn của hắn.

- Hừ.

Nhạc Thành quát lạnh một tiếng, sau đó kim mang đại thịnh, đồng thời thần thức của hắn ngưng tụ một lực lượng công kích hướng về phía bên trong.

Nếu như so sánh về lĩnh vực linh hồn lực, Nhạc Thành cũng không sợ bất luận kẻ nào.

- Xùy.

Vầng sáng màu lam sau đó dần dần tối sầm trở lại.

Cùng lúc đó sắc mặt của Hắc Ưng cũng trở nên tái nhợt, trong miệng có máu tươi chảy ra, tựa hồ như nhận lấy một kích vậy.

-Phần Tiên Liệt Diễm cầu phá cho ta.

Vòng xoáy màu lam đúng lúc Hắc Ưng phun ra một ngụm máu tươi cũng bị một lực lượng kinh thiên phá hủy xung quanh tràn ngập trong biển lửa.

Khí thức thôn phệ khiến cho một số đại trưởng lão thực lực ngũ tinh Đấu Tôn cũng có cảm giác đấu khí trong người như muốn bị hòa tan vậy.

- Ầm.

Hắc Ưng phát ra Thiên Nhãn U Lam bạo liệt ở trên không trung, sắc mặt của hắn trở nên trắng bệch.

Ở giữa không trung, có một thanh niên áo đen thò tay ra, biển lửa ngập trời biến mất.

- Vũ Văn gia tộc xem ra chỉ có từng đó thủ đoạn mà thôi.

Sắc mặt của Nhạc Thành từ từ quét qua không trung mà nói.

Trong đại sảnh các trưởng lão đều cúi đầu, không người nào nói gì.

Đường đường là Vũ Văn gia tộc mà không chống lại được, bọn họ có thể nói điều gì.

- Ngươi vừa rồi thật ngông cuồng, không phải ta đã nói rồi sao, hiện tại ta khiêu chiến ngươi thì sao?

Nhạc Thành lạnh lùng nhìn về phía một ông già thực lực lục tinh Đấu Tôn mà nói.

Tất cả các trưởng lão có mặt đều giận dữ, đối phương rõ ràng là muốn cho các trưởng lão ở đây khó nhìn, tuy nhiên bọn họ thật không có biện pháp nào.

-o0o-

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook