Chương 465: Sắp xếp
Vũ Phong
24/03/2013
- Nhạc Thành, chuyện này ngươi cũng đừng mong Thái Thượng trưởng lão, hơn mười người đang đau khổ cầu khẩn Thái thượng trưởng lão, thái thượng trưởng lão cũng là không có cách nào.
Nhìn thấy sắc mặt không vui của Nhạc Thành, Nhạc Duy cất tiếng nói.
- Tộc trưởng, nếu như ta giết được Nhạc Chí Thu thì cũng không gặp phải chuyện gì chứ?
Nhạc Thành nhẹ nhàng chăm chú nhìn Nhạc Duy mà hỏi.
Sắc mặt của Nhạc Duy liền khẽ biến hóa, lúc này hắn cũng không biết phải trả lời thế nào, nếu như đại trưởng lão thật sự bị Nhạc Thành giet thì trừng phạt này quả thật quá nặng.
Nhìn thấy thần sắc của Nhạc Duy,lãnh ý trong mắt của Nhạc Thành càng nồng đậm.
- Nhạc Thành, ngươi cũng đừng để ý nhiều.
Nhạc Duy cất tiếng nói, hắn cảm nhận được lãnh ý của Nhạc Thành thì cũng đành chịu.
- Tộc trưởng, ta biết rõ.
Nhạc Thành trầm khí xuống mà nói:
- Không biết tộc trưởng muốn khi nào ta tiếp nhận chức tộc trưởng?
- Một tháng sau đi.
Nhạc Duy cất tiếng nói.
- Tốt lắm, để một tháng, sau chỉ là ta cũng muốn nói trước, chức vụ tộc trưởng này các vị muốn ta làm, nếu như ta làm ra bất cứ chuyện gì thì các vị cũng không được ngăn cản.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Điều này tự nhiên, Thái thượng trưởng lão nói ngươi được quyền xử lý.
Nhạc Duy cất tiếng nói với Nhạc Thành.
Còn một tháng thời gian nữa, cũng đã đủ.
Nhạc Thành lẩm bẩm nói.
Sau đó Nhạc Thành một lần nữa cáo từ Nhạc Duy, ngay lập tức Nhạc Thành không hề dừng lại mà ngồi lên trên phi hành ma thú tiến vào trong đình viện.
Ở trong một tiểu viện, sắc mặt của Hỏa Lão hơi biến đổi mà lập tức nói:
- Nhạc Thành, ta thấy ngươi phiền phức không ít, ngươi tính làm gì tiếp vậy?
- Thời gian hiện tại còn quá sớm.
Nhạc Thành mỉm cười nói.
- Các trưởng lão kia ra quyết nghị rất bất lợi với ngươi, ngươi hãy ngẫm biện pháp.
Hỏa Lão cất tiếng nói.
- Quyết nghị của trưởng lão bất lợi với ta, nhưng mà ta lại muốn xem xem quyết nghị đó cử hành thế nào.
Sắc mặt của Nhạc Thành hiện ra một nụ cười quỷ dị.
- Nhạc Thành ngươi muốn làm gì, cũng đừng nên làm quá giới hạn.
Hỏa Lão bân tâm mà nói, thủ đoạn của Nhạc Thành Hỏa Lão quá rõ ràng, hắn sợ rằng Nhạc Thành sẽ làm chuyện gì quá giới hạn.
- Yên tâm đi Hỏa Lão, ta sẽ cảnh giác.
Nhạc Thành khẽ cười nói.
- Không ngờ tin tức này truyền đến cũng thật nhanh.
Hỏa Lão kinh ngạc mà nói.
- Nhạc Thành, trong khoảng thời gian này ta cũng không giúp được gì, ta định bế quan tới một tháng, nếu như ngươi có việc cần tìm ta thì cứ đến tìm là được.
Hỏa Lão cất tiếng nói.
- Không có vấn đề gì, Hỏa Lão có phải sắp khôi phục thực lực rồi không?
Nhạc Thành mỉm cười hỏi.
- Sắp khôi phục rồi, chỉ là cảm ơn ngươi đã cho ta năm viên cửu phẩm trung giai đan dược.
Hỏa Lão cất tiếng nói:
- Về phần nhân tình này, ta sẽ nhớ kỹ.
Hỏa Lão đối với Nhạc Thành vô cùng cảm kích, khoảng thời gian này ở chung, Hỏa Lão đã đáp ứng bảo vệ Nhạc Thành ba năm nhưng trong khoảng thời gian này Hỏa Lão phát hiện ra theo Nhạc Thành có không ít điều tốt.
- Hỏa Lão, ông nói vậy là khách khí rồi.
Nhạc Thành cất tiếng trả lời.
Sáng sớm hôm sau, Hỏa Lão đã rời khỏi đình viện.
Lúc buổi sáng, mấy đạo thân ảnh xuất hiện ở bên ngoài đình viện, Nhạc Thành thấy vậy liền nói:
- Chư vị trưởng lão vào đi.
- Ra mắt tộc trưởng.
Ba thân ảnh xuất hiện ở trong đình viện, hai trong số bọn họ chính là Nhạc Sử Chân và Nhạc Thuafn.
- Không cần đa lễ, ta hiện tại vẫn chưa phải là tộc trưởng.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Trong lòng chúng ta đã coi công tử là tộc trưởng.
Nhạc Sử Chân cất tiếng nói sau đó giới thiệu:
- Tộc trưởng, đây chính là Nhạc Khải Lăng, cũng là người thuộc nhất mạch Nhạc Thiên.
- Ra mắt tam trưởng lão.
Nhạc Thành mỉm cười thi lễ, hắn đánh giá tam trưởng lão, ông ta có thực lực bát tinh Đấu Tôn, đúng là không tệ.
- Tộc trưởng khách khí rồi, hôm nay lão phu cố ý tới tìm tộc trưởng.
Lão nhân Nhạc Khải Lăng cất tiếng nói.
- A, không biết trưởng lão tìm tại hạ có việc gì không?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi.
- Tộc trưởng, gần đây các trưởng lão thuộc nhất mạch Nhạc Tề đã mở ra một cuộc hội nghị, tình huống rất bất lợi với chúng ta, không biết tộc trưởng có biện pháp gì không?
Tam trưởng lão do dự một chút rồi nói.
Nhạc Thành do dự một chút rồi nói:
- Biện pháp dĩ nhiên là có, bất quá cũng phải nhờ chư vị trưởng lão hỗ trợ.
- A, tộc trưởng có biện pháp thế nào cứ nói.
Tam trưởng lão lập tức nói.
- Cái này nói trước sẽ không linh về sau mọi người sẽ biết.
Nhạc Thành cất tiếng nói với ba vị trưởng lão.
Sau đó Nhạc Thành cùng với ba vị trưởng lão thương nghị, sau một canh giờ, ba vị trưởng lão mang theo một vẻ nghi hoặc mà rời khỏi đình viện của Nhạc gia, tựa hồ như đối với Nhạc Thành vô cùng khó hiểu.
Nhìn ba vị trưởng lão rời đi, Nhạc Thành hiện ra một vẻ quỷ dị, sau đó hắn lập tức lẩm bẩm trong miệng:
- Quyết nghị của trưởng lão, ta muốn làm xem làm sao.
- Nhạc Thành, ngươi xem biện pháp này có hữu dụng không?
Yêu Huyên ở sau lưng của Nhạc Thành cất tiếng nói, trong ánh mắt hiện ra vẻ lo lắng.
- Yên tâm đi, hẳn là không có vấn đề gì.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Thời gian còn sớm, bất quá như vậy cũng đủ rồi, chúng ta chuẩn bị lên đường thôi.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Yêu Huyên, Đại Hắc các ngươi hãy từ trong Hạo Thiên Tháp mà đi ra đi, sau đó ra cho ta, miễn bị người khác phát hiện tung tích.
Nhạc Thành cất tiếng nói sau đó thủ ấn của hắn đánh ra, Hạo Thiên Tháp xuất hiện trước người của hắn.
- Xoẹt xoẹt.
Thủ ấn của Nhạc Thành đánh ra, Yêu Huyên và Đại Hắc tiến nhập vào trong Hạo Thiên Tháp.
- Ta cũng nên chuẩn bị một chút, miễn cho bị mấy lão gia hỏa kia để ý tới.
Nhạc Thành lẩm bẩm nói, sau đó thủ ấn của hắn đánh ra, một luồng Ẩn Thân Phù hiện lên trên người của hắn.
Nhạc Thành phải đi xa nhà một chuyến, để lại Đại Song và Tiểu Song trông coi đình viện
Mà lần này Nhạc Thành vì quyết nghị của trưởng lão kia từ trong miệng của Nhạc Thuần, Nhạc Thành đã đã hiểu rõ.
Đúng lúc Nhạc Thành quay trở lại kết giới của Nhạc gia những trưởng lão kia chờ đợi động tác của hắn, mấy ngày sau là ngày tiếp nhận chức vị tộc trưởng, mà hiện tại ngay cả mặt mũi Nhạc Thành cũng không xuất hiện, các trưởng lão cảm thấy kỳ quái không thôi.
Ở trong đại sảnh lúc này có hơn bốn mươi người ngồi xuống, ở giữa đó chính là Nhạc Chí Thu.
- Đại trưởng lão, người nói tại sao tên tiểu tử kia không lộ diện?
Một lão giả áo vàng cất tiếng nói với Nhạc Chí Thu.
- Phỏng chừng không có tác dụng, nhất mạch chúng ta có tới tám mươi trưởng lão, luận về số lượng tuyệt đối có thể ngăn cản bọn họ.
- Đại trưởng lão, nghe nói nhất mạch của Nhạc Thiên lôi kéo người trung lập chúng ta cần phải phòng bị một chút.
Một hán tử áo trắng khẩn trương nói.
- Khỏi cần, cho dù hai mươi trưởng lão trung lập cũng không làm nên chuyện gì.
Nhạc Chí Thu cất tiếng nói.
Năm ngày sau ở trên một hải vực rất lớn.
- Nhạc Thành, ngươi xác định là ở đây sao?
Yêu Huyên cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Chính là chỗ này, dựa theo lộ tuyến có một lục tinh Đấu Tôn, có một thất tinh Đấu Tôn.
Nhạc Thành cất tiếng nói:
- Bọn họ nếu qua đường thì nhất định phải đi qua đây.
- Ngươi dự định làm vậy sao?
Yêu Huyên cất tiếng nói, sắc mặt hơi bận tâm.
- Ừ, chỉ có như vậy mới khiến cho bọn họ phải khổ sở.
- Ừ, đến đây.
Sắc mặt của Nhạc Thành hơi biến đổi sau đó hắn lập tức nói:
- Chúng ta phải tốc chiến tốc thắng, phải nhanh nhất bắt lấy hai người này, không để cho người khác chú ý tới.
-o0o-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.