Chương 626: Thần Hoàng Tộc kết giới (1)
Vũ Phong
24/03/2013
- Rốt cục đã tới rồi sao.
Nhạc Thành lẩm bẩm nói, Cực Viêm Chi Địa mở ra, đến lúc đó mình cũng có thể tìm được Huyền Huyết Linh chi giúp Nhạc Thiên lão tổ luyện chế lại thân thể, Nhạc Thiên lão tổ sống lại, đến lúc đó cũng đủ để Hắc Ám Thần Điện giật mình.
Thần Hoàng Tộc kết giới, bầu trời chấn động, nhưng ngay sau đó không gian lối đi xuất hiện ở trong mắt mọi người, mười mấy đạo thân ảnh nhảy ra.
- Xin hỏi chư vị là người phương nào.
Trên không trung mấy trăm tộc nhân Thần Hoàng Tộc nhìn chăm chú vào nhóm người Nhạc Thành từ không gian thông đạo nhảy ra, những đệ tử này có người biết Nhạc Thành.
Nhạc Thành khẽ đánh giá mấy trăm người Thần Hoàng Tộc, toàn bộ đều là những cô gái cực đẹp, thân là Thần Hoàng Tộc dáng điệu đều cực đẹp, mấy trăm người này chỉ có ba người là Đấu Tôn, ba bốn mươi người là Đấu Tông, còn nữa là Đấu Hoàng.
Nhạc Thành vẫn nhớ kỹ Đông Phương Lạc Nhan nói với hắn, ban đầu hắn nghĩ ba trăm người đều là Đấu Hoàng, Đông Phương Lạc Nhan nói trong nhà nàng hộ vệ đều là Đấu Hoàng.
Nhạc Thành sau khi tiếp xúc đến tứ đại Nhân Tộc cùng tứ đại Thú Tộc, mới biết được điều này là không giả, nói như vậy, đội hộ vệ này đều là Đấu Tông, giống như là Nhạc gia Kim Long hộ vệ đội, đó càng thêm kinh khủng, toàn bộ đều là Thất Tinh Đấu Tôn trở lên.
- Nhạc gia Nhạc Thành, đến đây bái hội Thần Hoàng Tộc tộc trưởng.
Nhạc Thành khẽ nói.
- Nguyên lai là Nhạc tộc trường, mời đi cùng ta.
Một nữ tử năm sao Đấu Tôn nhìn Nhạc Thành mỉm cười thi lễ, Nhạc Thành trở thành Nhạc gia tộc trưởng cũng đã hai năm rồi, Thần Hoàng Tộc đã sớm biết, nhìn thấy người này chính là Nhạc gia tộc trưởng, Thần Hoàng Tộc năm sao Đấu Tôn lập tức dẫn Nhạc Thành đi tới chỗ ở của Thần Hoàng Tộc tộc trưởng, một Đấu Tôn cường giả đi trước báo, Nhạc gia tộc trưởng tự mình đi đến, đây chính là đại biểu Nhạc gia, dựa theo lễ tiết, Thần Hoàng Tộc tộc trưởng cũng phải tự mình đi ra nghênh đón mới được.
- Xin chào Nhạc Thành tộc trưởng.
Một đạo hơi thở mịt mờ theo dõi, nhưng ngay sau đó một giọng nói nũng nịu ở phía xa truyền đến.
- Gặp qua Hoàng Vũ trưởng lão.
Nhạc Thành nhìn về phía không trả lời, thanh âm này đúng là Hoàng Vũ mà Nhạc Thành từng gặp qua.
Đoàn người đi về phía trước, chỉ chốc lát sau đi về chỗ kiến trúc liên miên, đồng thời, trong kiến trúc có gần trăm đạo thân ảnh bay ra, nhưng ngay sau đó một trăm đạo thân ảnh này đi đến trước người Nhạc Thành.
Nhạc Thành đánh giá một trăm người này, toàn bộ đều là Đấu Tôn cường giả, tất cả đều nữ tử, mà phía trước có bốn người thì Nhạc Thành biết ba người, ba người này là Đông Phương Lạc Nhan, Hoàng Vũ trưởng lão, Thần Hoàng Tộc Tam trưởng lão trung niên nữ tử mà Nhạc Thành đã gặp ở Cổ Nham. Về phần người còn lại, Nhạc Thành khẽ đánh giá một chút, người này là mười sao Đấu Tôn, nhưng người này Nhạc Thành suy đoán đó là Thần Hoàng Tộc tộc trưởng Hoàng Thanh.
- Nhạc tộc trường, sao ngươi tới lúc này.
Hoàng Vũ nhìn thấy Nhạc Thành cười khổ một cái, nhưng ngay sau đó hỏi nhỏ.
- Hoàng Vũ trưởng lão, chẳng lẽ ta tới Thần Hoàng Tộc, các ngươi không hoan nghênh sao.
Nhạc Thành nghi ngờ hỏi, trong lòng suy đoán chẳng lẽ Thần Hoàng Tộc xuất hiện chuyện gì sao.
- Không phải như vậy, chẳng qua là gần đây Thần Hoàng Tộc xuất hiện một chút phiền toái, cho nên mới nói như thế.
Phía trước người mà Nhạc Thành suy đoán có lẽ là Thần Hoàng Tộc tộc trưởng Hoàng Thanh nói.
Lúc này Đông Phương Lạc Nhan nhìn thấy Yêu Huyên cùng nhóm người Yến Hiểu Kỳ xông ra nghênh đón, chúng nữ tự nhiên không thể chuyện hàn huyên rồi.
- Vị này chính là Hoàng Thanh tộc trưởng sao, gặp qua Hoàng Thanh tộc trưởng, không biết Thần Hoàng Tộc gặp phải phiền toái gì?
Nhạc Thành khẽ hỏi.
- Nhạc tộc trường khách khí.
Hoàng Thanh mỉm cười nói lễ, từ trong miệng Hoàng Vũ trưởng lão, Hoàng Thanh cũng đã sớm biết được Nhạc gia Nhạc Thành này tuổi không lớn lắm, nhưng có thực lực Đấu Thánh cường giả.
- Nhạc tộc trường, mời vào bên trong nói chuyện.
Hoàng Thanh nhìn Nhạc Thành nói.
Nhưng ngay sau đó mọi người đều được Thần Hoàng Tộc an bài, Nhạc Thành cùng Hỏa Lão, Yêu Huyên vào trong đại sảnh Thần Hoàng Tộc, bên trong Thần Hoàng Tộc có không ít người đưa ánh mắt chú ý ở tại trên người Yêu Huyên, Yến Hiểu Kỳ, Tôn Thi Thi, U Cơ, Yêu Cơ, mọi người đều là chúng nữ tuyệt sắc mà cô gái Thần Hoàng Tộc cũng cảm thấy không bằng, ở đây cũng chỉ có Lạc Nhan tiểu thư có thể sánh bằng.
Mọi người toàn bộ đều ngồi vào chỗ của mình, Nhạc Thành bắt đầu từ Thần Hoàng Tộc tộc trưởng Hoàng Thanh và trong miệng Hoàng Vũ biết rõ, hai tháng gần đây chuyện Thần Hoàng Tộc xảy ra. Thần Phượng Tộc đối với Thần Hoàng Tộc khai chiến, nhưng cũng không có công phá kết giới, tất cả công kích đều có thực lực Đấu Tôn mà thôi, thực lực Đấu Tôn không thể phá vỡ được kết giới, kết giới này không có thực lực Thất Tinh Bát Tinh trở lên hoặc siêu cấp Đấu Thánh thì không thể phá vỡ, nhưng nếu là Đấu Thánh cường giả muốn xé rách lổ hổng kết giới tiến, vậy cũng không phải đơn giản.
Cũng may công kích đều là Đấu Tôn, cũng chính là làm bộ dáng mà thôi, mấy trăm Đấu Tôn cường giả cùng nhau công kích kết giới, để trong kết giới cũng khẽ đung đưa, Thần Hoàng Tộc lão tổ có bảo, cũng không cho phép khai chiến, vẫn chỉ là thủ ở trong kết giới không có đi ra ngoài.
- Hoàng Vũ trưởng lão, nói như vậy, các ngươi tính toán vạn nhất Thần Phượng Tộc cuối cùng triển khai công kích, các ngươi liền quyết định muốn vĩnh cửu phong ấn kết giới sao?
Hỏa Lão nghe xong Thần Hoàng Tộc tự thuật, sắc mặt hơi đổi, vĩnh cửu phong ấn kết giới, đó chính là không có cách nào đi ra ngoài.
- Không sai, lão tổ đã quyết định, nếu Thần Phượng Tộc cuối cùng nhất định công kích Thần Hoàng Tộc, vì không để tự giết lẫn nhau, chúng ta cũng chỉ lựa chọn vĩnh cửu phong ấn kết giới.
Hoàng Vũ có chút bất đắc dĩ nói.
- Hậu quả, chẳng lẽ Thần Hoàng Tộc không lo lắng sao?
Nhạc Thành trầm giọng hỏi, vĩnh cửu phong ấn kết giới, hậu quả Nhạc Thành cũng biết đến.
- So với tự giết lẫn nhau, chúng ta chỉ có thể làm như vậy.
Hoàng Vũ khẽ nói.
Nhạc Thành sắc mặt nhất thời biến đổi, điều này làm cho Nhạc Thành lo lắng, Cực Viêm Chi Địa đến ngày mở ra, nếu Thần Hoàng Tộc kết giới vĩnh cửu phong ấn, thì Huyền Huyết Linh chi ở bên trong Cực Viêm Chi Địa không có biện pháp chiếm được, Nhạc Thiên lão tổ vẫn chờ Huyền Huyết Linh chi luyện thân thể, nhất định không thể để Thần Hoàng Tộc bày ra kết giới vĩnh cửu phong ấn được.
Nhưng đây là quyết định Thần Hoàng Tộc lão tổ, dù ai cũng không có cách nào sửa đổi, Nhạc Thành cũng cảm thấy nhức đầu.
- Hoàng Vũ trưởng lão, ta muốn gặp mặt lão tổ, không biết có thể hay không.
Nhạc Thành do dự một chút, nhưng ngay sau đó nhìn Hoàng Vũ nói.
- Điều này, lão tổ vừa mới trở về trong tộc, chính là có cường giả che chở các ngươi, lúc này các ngươi đừng liên lụy bên trong, về phần muốn gặp, lão tổ đã nói qua không thấy.
Hoàng Vũ xin lỗi nói.
-o0o-
Lối đi Hoàng Vũ chỉ dẫn, Nhạc Thành cũng nổi lên nghi ngờ, lão tổ tại sao không thấy, nhất định mình cũng muốn gọi nàng một tiếng lão tổ, điều này cũng không có cách nhìn, nhưng nói không được.
- Hoàng Vũ trưởng lão, có thể phiền toái ngươi hay không, giúp ta mang một câu nói cho lão tổ sao, nói là Nhạc Thiên lão tổ cho ta tới gặp lão tổ, nếu không được, ta sợ không có cách nào công đạo cho Nhạc Thiên lão tổ.
Nhạc Thành khẽ nói.
- Nhạc tộc trường, Nhạc Thiên lão tổ không phải là đã…
Hoàng Vũ sắc mặt hơi đổi, Nhạc Thiên lão tổ có thể đã sớm vẫn lạc, làm sao cử Nhạc Thành đến đây, điều này cũng quá kì quái.
- Phiền toái Hoàng Vũ trưởng lão đi một chuyến.
Nhạc Thành khẽ nói, cũng không giải thích, tin tức Nhạc Thiên lão tổ còn ở tại thế, ngay cả Nhạc gia đều chỉ có mấy người biết mà thôi, Nhạc Thành cũng không có ý định nói ra.
- Vậy cũng tốt, vậy thì mời Nhạc tộc trường vào trong tộc nghỉ ngơi, ngày mai ta xin chỉ thị lão tổ tới báo cho Nhạc tộc trường.
Hoàng Vũ trả lời.
Vào đêm, ở Thần Hoàng Tộc an bài, Nhạc Thành cùng mọi người tới phòng nghỉ ngơi, trong đầu Nhạc Thành cũng nghĩ đến, nhất định không thể để Thần Hoàng Tộc kết giới vĩnh cửu phong ấn được, nếu phong ấn kết giới, thìCực Viêm Chi Địa cũng không vào được, Nhạc Thiên lão tổ chờ dùng Huyền Huyết Linh chi cũng chưa có.
- Thần Phượng Tộc đáng chết.
Nhạc Thành mắng thầm, nếu không phải Thần Phượng Tộc này, thì Thần Hoàng Tộc không có nghĩ đên vĩnh cửu phong ấn kết giới.
Nhạc Thành lúc này cũng chỉ có thể hy vọng Thần Hoàng Tộc lão tổ có thể nghe thấy mình nói, mình đem tin tức của Nhạc Thiên lão tổ nói ra thì cũng tốt. Nói ra có thể làm cho nàng không dùng vĩnh cửu phong ấn Thần Hoàng Tộc kết giới.
Nếu thật sự không có biện pháp, Nhạc Thành cũng không thể làm gì khác hơn là cùng Thần Hoàng Tộc ra tay đối phó Thần Phượng Tộc, như vậy hắn cũng không khách khí, đến lúc đó đem cường giả Thần Phượng Tộc toàn bộ đánh chết, lúc đó cũng không cần vĩnh cửu phong ấn kết giới.
Sáng sớm ngày thứ hai, Nhạc Thành chậm rãi ngừng tu luyện, thần thức cảm ứng, Nhạc Thành biết Hoàng Vũ cùng Đông Phương Lạc Nhan đi về gian phòng của mình đi đến.
Sau khi thu thập một phen, Nhạc Thành đi ra khỏi phòng, cũng không biết lão tổ đồng ý gặp mình hay không.
- Nhạc tộc trường, đi theo ta, lão tổ đồng ý gặp mặt.
Hoàng Vũ nhìn Nhạc Thành nói.
- Vậy sao.
Nhạc Thành thở dài một hơi, nhìn bộ dáng của Thần Hoàng Tộc, lão tổ đối với Nhạc Thiên lão tổ vô cùng quan tâm, Nhạc Thành không khỏi nghĩ đến, Nhạc Thiên lão tổ cùng Thần Hoàng Tộc có quy tắc quan hệ, trong lúc có chút chuyện xưa, bất quá đây là chuyện tình mấy trăm năm trước, chỉ sợ cũng không có mấy người biết đến.
Nhưng ngay sau đó dưới sự hướng dẫn của Hoàng Vũ, Nhạc Thành theo chân Hoàng Vũ cùng nhau đi vào bên trong một cái sơn mạch.
- Nhạc Thành, bây gọi ta ngươi là ca ca.
Đông Phương Lạc Nhan khẽ mỉm cười nhìn Nhạc Thành nói.
- Ngươi cứ nói đi.
Nhạc Thành khẽ mỉm cười, không nghĩ tới cô nàng này là muội muội của mình, khó trách ban đầu Hàn Giang Đào viện trưởng không đem cô nàng này giao cho mình, Hàn Giang Đào viện trưởng sớm biết thân phận mình cùng Lạc Nhan. Chuyện như vậy Hàn Giang Đào viện trưởng đều đã biết, Nhạc Thành cũng suy đoán, Hàn Giang Đào viện trưởng cũng không đơn giản, cùng Nhạc gia và Thần Hoàng Tộc cũng có nhiều quan hệ.
- Dù sao ta có thêm ca ca cũng không thiệt thòi, sau này ngươi phải chiếu cố tới ta, nếu ngươi khi dễ ta, ta liền đi nói với Hiểu Kỳ tỷ, Yêu Huyên tỷ, Yên Nhiên các tỷ, để cho các tỷ thu thập ca ca.
Đông Phương Lạc Nhan mỉm cười nói.
Sau một canh giờ, trong một chỗ sơn mạch, trên một ngọn cao vút xuất hiện ở trước mắt Nhạc Thành.
- Nhạc Thành, ngươi cùng Lạc Nhan đi vào thôi, lão tổ ở trong sơn động đang chờ các ngươi.
Hoàng Vũ nhìn Nhạc Thành khẽ nói.
- Đa tạ Hoàng Vũ trưởng lão.
Nhạc Thành mỉm cười thi lễ, nhưng ngay sau đó cùng Đông Phương Lạc Nhan đi đến cửa sơn động, trong lúc đi đến gần ngọn núi, Nhạc Thành cũng cảm giác được một cỗ hơi thở như có như không, cường độ khí tức này Nhạc Thành cũng không cách nắm bắt được.
Sau khi hai người đi tới cửa sơn động, sau đó đánh giá sơn động này, tựa hồ Đông Phương Lạc Nhan cũng lần đầu tiên đến chỗ này.
- Các ngươi vào đi.
Một thanh âm bình thản truyền đến, nhưng ngay sau đó Nhạc Thành cùng Đông Phương Lạc Nhan đi vào một gian thạch thất, thạch thất này rộng chừng hai mươi thước, trong thạch thất có giường và ghế đá.
Mà ngồi ở trên giường đá, có một lão phụ áo xanh khoanh chân ngồi ở trên đó, lão phụ này rõ ràng ngồi ở trên giường đá, nhưng Nhạc Thành cũng không cảm giác, tựa hồ là ảo giác vậy, rõ ràng Nhạc Thành biết lão phụ ngồi trên giường đá, nhưng đều là hư ảo, có thể giống như không tồn tại vậy.
Nhạc Thành khẽ cúi đầu đánh giá lão phụ này, Nhạc Thành có cảm giác kinh ngạc, lão phụ này cùng Đông Phương Lạc Nhan có tám phần tương tự, giống như Đông Phương Lạc Nhan nhiều tuổi vậy, từ nơi này xem ra lão phụ năm đó so với Đông Phương Lạc Nhan hiện tại đều là tuyệt sắc mỹ nhân.
- Lạc Nhan bái kiến lão tổ.
Đông Phương Lạc Nhan nhìn thấy này lão phụ, nhất thời quỳ xuống.
- Bái kiến lão tổ.
Nhạc Thành do dự một chút, cũng theo sau Đông Phương Lạc Nhan quỳ xuống, coi như là nhìn mặt mũi Nhạc Thiên lão tổ làm một cái đại lễ.
- Đứng lên đi, không cần đa lễ.
Trên giường đá lão phụ khẽ nói, mà lúc này Nhạc Thành cùng Đông Phương Lạc Nhan đều cảm giác được một cỗ lực lượng nhu nhược kéo hai người từ trên đứng lên.
Lão phụ cũng hơi mở ra hai mắt, nhưng ngay sau đó trong tinh mang chợt lóe lên, trong ánh mắt là một mảnh thâm thúy.
- Thực lực thật mạnh, thực lực này cũng hơn Thanh Sơn Lão Tổ.
Nhạc Thành trong lòng thất kinh, lão tổ này thực lực đến tột cùng ở tình trạng gì Nhạc Thành cũng không có thể cảm giác được, chẳng qua là từ hơi thở, Nhạc Thành có thể biết được, khí tức của lão phụ áo xanh này mặc dù như ẩn như hiện, nhưng tuyệt đối ở trên Thanh Sơn Lão Tổ.
-o0o-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.